Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…
Chương 139: Chương 139
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Mọi người ngươi một câu, ta một câu đều đang khen Cố Thanh Hy.Dạ Hoàng càng nghe càng bực bội, vội bảo người ta đi xem bài thơ do những tài tử khác làm.Người hầu bày thơ của Thường Chân và Thường Bình ra, hai người họ một người làm được 8 bài thơ, một người làm được 9 bài.Tuy làm khá hay, nhưng so với Cố Thanh Hy thì vẫn kém xa.Trạch Vương lại càng kém, chẳng qua chỉ là 5 bài thơ.Hắn ta làm thơ không hay, thư pháp cũng chẳng được, chữ viết ngoáy có lệ giống như bài thơ đó là do hắn ta quá sốt ruột mới viết ra.Cố Thanh Hy cười trêu: “Trạch Vương, chút trình độ ấy của ngài cũng dám cược Trạch Vương phủ và sáu tòa nhà cho ta à.Chậc chậc chậc, đúng là hào phóng ghê, ta gì cũng không phục, chỉ phục ngài”.Trạch Vương tắc nghẽn cơ tim, một ngụm máu tươi dâng lên tận họng, lại bị hắn ta cắn răng nuốt xuống.Trình độ của hắn ta đâu chỉ là nhiêu đó.Do hắn ta bị ong mật chích cho vết thương đầy người, thật sự là vừa ngứa vừa đau.Hơn nữa…Trạch Vương còn bị Cố Thanh Hy làm cho chấn động nên càng sốt ruột càng không có linh cảm.Nhưng những lời ấy hắn ta có chết cũng không thể nói ra.“Hạng nhất vẫn chưa là của ngươi, ngươi đắc ý cái gì?”“Cho dù hạng nhất không phải là ta thì cũng chẳng phải của ngài.Nếu ta không đoán sai, cuộc thi thơ này, ngài chắc chắn sẽ lót đế”.“Diệp Phong làm được 42 bài thơ”.Thơ của Diệp Phong vừa được treo lên, hiện trường đều vang lên từng tiếng hít sâu.Một loạt bài thơ kia, bài nào cũng cực kỳ hay, thư pháp lại càng khỏi phải nói.Ngay cả Cố Thanh Hy cũng chấn động.Thư pháp của Diệp Phong hào hùng phóng khoáng, tràn ngập khí thế thong dong tự nhiên, cũng chẳng kém cạnh gì với nàng.Nhưng thơ của hắn ta lại tràn ngập vẻ chính trực hào hùng, không hề giả vờ, vừa nhìn đã cảm thấy trong lòng rộng rãi.Đều nói chữ như người, chữ của Diệp Phong chính trực như vậy, e rằng con người hắn ta cũng chẳng xấu là bao.“Trên lầu tàn đăng bạn sương sớm, riêng người ngủ một mình trên giường.Tương tư một đêm tình là bao? Chân trời góc biển cũng chẳng dài lâu”.Hay cho một câu tương tư một đêm tình là bao, chân trời góc biển cũng chẳng dài lâu.Tài năng và học vấn của Diệp Phong tuyệt đối không thua gì nàng, có khi còn hơn.Nếu không phải nàng dựa vào thơ của người xưa, e rằng đã không phải là đối thủ của Diệp Phong.Lại thấy Diệp Phong chỉ khẽ mím đôi môi mỏng, sống lưng thẳng thắn yên lặng đứng bên chờ Mã công công tuyên bố kết quả.Đối với sự khen ngợi của mọi người, trên mặt hắn ta lại chẳng hề ra vẻ đắc ý, giống như người ta khen không phải mình vậy.Không sốt ruột bộp chộp, chẳng sợ vinh nhục, đúng là tràn ngập khí độ.“Không ngờ một hàn môn sĩ tử lại có tài văn chương tốt như vậy, đúng là khó tin mà”.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Mọi người ngươi một câu, ta một câu đều đang khen Cố Thanh Hy.Dạ Hoàng càng nghe càng bực bội, vội bảo người ta đi xem bài thơ do những tài tử khác làm.Người hầu bày thơ của Thường Chân và Thường Bình ra, hai người họ một người làm được 8 bài thơ, một người làm được 9 bài.Tuy làm khá hay, nhưng so với Cố Thanh Hy thì vẫn kém xa.Trạch Vương lại càng kém, chẳng qua chỉ là 5 bài thơ.Hắn ta làm thơ không hay, thư pháp cũng chẳng được, chữ viết ngoáy có lệ giống như bài thơ đó là do hắn ta quá sốt ruột mới viết ra.Cố Thanh Hy cười trêu: “Trạch Vương, chút trình độ ấy của ngài cũng dám cược Trạch Vương phủ và sáu tòa nhà cho ta à.Chậc chậc chậc, đúng là hào phóng ghê, ta gì cũng không phục, chỉ phục ngài”.Trạch Vương tắc nghẽn cơ tim, một ngụm máu tươi dâng lên tận họng, lại bị hắn ta cắn răng nuốt xuống.Trình độ của hắn ta đâu chỉ là nhiêu đó.Do hắn ta bị ong mật chích cho vết thương đầy người, thật sự là vừa ngứa vừa đau.Hơn nữa…Trạch Vương còn bị Cố Thanh Hy làm cho chấn động nên càng sốt ruột càng không có linh cảm.Nhưng những lời ấy hắn ta có chết cũng không thể nói ra.“Hạng nhất vẫn chưa là của ngươi, ngươi đắc ý cái gì?”“Cho dù hạng nhất không phải là ta thì cũng chẳng phải của ngài.Nếu ta không đoán sai, cuộc thi thơ này, ngài chắc chắn sẽ lót đế”.“Diệp Phong làm được 42 bài thơ”.Thơ của Diệp Phong vừa được treo lên, hiện trường đều vang lên từng tiếng hít sâu.Một loạt bài thơ kia, bài nào cũng cực kỳ hay, thư pháp lại càng khỏi phải nói.Ngay cả Cố Thanh Hy cũng chấn động.Thư pháp của Diệp Phong hào hùng phóng khoáng, tràn ngập khí thế thong dong tự nhiên, cũng chẳng kém cạnh gì với nàng.Nhưng thơ của hắn ta lại tràn ngập vẻ chính trực hào hùng, không hề giả vờ, vừa nhìn đã cảm thấy trong lòng rộng rãi.Đều nói chữ như người, chữ của Diệp Phong chính trực như vậy, e rằng con người hắn ta cũng chẳng xấu là bao.“Trên lầu tàn đăng bạn sương sớm, riêng người ngủ một mình trên giường.Tương tư một đêm tình là bao? Chân trời góc biển cũng chẳng dài lâu”.Hay cho một câu tương tư một đêm tình là bao, chân trời góc biển cũng chẳng dài lâu.Tài năng và học vấn của Diệp Phong tuyệt đối không thua gì nàng, có khi còn hơn.Nếu không phải nàng dựa vào thơ của người xưa, e rằng đã không phải là đối thủ của Diệp Phong.Lại thấy Diệp Phong chỉ khẽ mím đôi môi mỏng, sống lưng thẳng thắn yên lặng đứng bên chờ Mã công công tuyên bố kết quả.Đối với sự khen ngợi của mọi người, trên mặt hắn ta lại chẳng hề ra vẻ đắc ý, giống như người ta khen không phải mình vậy.Không sốt ruột bộp chộp, chẳng sợ vinh nhục, đúng là tràn ngập khí độ.“Không ngờ một hàn môn sĩ tử lại có tài văn chương tốt như vậy, đúng là khó tin mà”.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Mọi người ngươi một câu, ta một câu đều đang khen Cố Thanh Hy.Dạ Hoàng càng nghe càng bực bội, vội bảo người ta đi xem bài thơ do những tài tử khác làm.Người hầu bày thơ của Thường Chân và Thường Bình ra, hai người họ một người làm được 8 bài thơ, một người làm được 9 bài.Tuy làm khá hay, nhưng so với Cố Thanh Hy thì vẫn kém xa.Trạch Vương lại càng kém, chẳng qua chỉ là 5 bài thơ.Hắn ta làm thơ không hay, thư pháp cũng chẳng được, chữ viết ngoáy có lệ giống như bài thơ đó là do hắn ta quá sốt ruột mới viết ra.Cố Thanh Hy cười trêu: “Trạch Vương, chút trình độ ấy của ngài cũng dám cược Trạch Vương phủ và sáu tòa nhà cho ta à.Chậc chậc chậc, đúng là hào phóng ghê, ta gì cũng không phục, chỉ phục ngài”.Trạch Vương tắc nghẽn cơ tim, một ngụm máu tươi dâng lên tận họng, lại bị hắn ta cắn răng nuốt xuống.Trình độ của hắn ta đâu chỉ là nhiêu đó.Do hắn ta bị ong mật chích cho vết thương đầy người, thật sự là vừa ngứa vừa đau.Hơn nữa…Trạch Vương còn bị Cố Thanh Hy làm cho chấn động nên càng sốt ruột càng không có linh cảm.Nhưng những lời ấy hắn ta có chết cũng không thể nói ra.“Hạng nhất vẫn chưa là của ngươi, ngươi đắc ý cái gì?”“Cho dù hạng nhất không phải là ta thì cũng chẳng phải của ngài.Nếu ta không đoán sai, cuộc thi thơ này, ngài chắc chắn sẽ lót đế”.“Diệp Phong làm được 42 bài thơ”.Thơ của Diệp Phong vừa được treo lên, hiện trường đều vang lên từng tiếng hít sâu.Một loạt bài thơ kia, bài nào cũng cực kỳ hay, thư pháp lại càng khỏi phải nói.Ngay cả Cố Thanh Hy cũng chấn động.Thư pháp của Diệp Phong hào hùng phóng khoáng, tràn ngập khí thế thong dong tự nhiên, cũng chẳng kém cạnh gì với nàng.Nhưng thơ của hắn ta lại tràn ngập vẻ chính trực hào hùng, không hề giả vờ, vừa nhìn đã cảm thấy trong lòng rộng rãi.Đều nói chữ như người, chữ của Diệp Phong chính trực như vậy, e rằng con người hắn ta cũng chẳng xấu là bao.“Trên lầu tàn đăng bạn sương sớm, riêng người ngủ một mình trên giường.Tương tư một đêm tình là bao? Chân trời góc biển cũng chẳng dài lâu”.Hay cho một câu tương tư một đêm tình là bao, chân trời góc biển cũng chẳng dài lâu.Tài năng và học vấn của Diệp Phong tuyệt đối không thua gì nàng, có khi còn hơn.Nếu không phải nàng dựa vào thơ của người xưa, e rằng đã không phải là đối thủ của Diệp Phong.Lại thấy Diệp Phong chỉ khẽ mím đôi môi mỏng, sống lưng thẳng thắn yên lặng đứng bên chờ Mã công công tuyên bố kết quả.Đối với sự khen ngợi của mọi người, trên mặt hắn ta lại chẳng hề ra vẻ đắc ý, giống như người ta khen không phải mình vậy.Không sốt ruột bộp chộp, chẳng sợ vinh nhục, đúng là tràn ngập khí độ.“Không ngờ một hàn môn sĩ tử lại có tài văn chương tốt như vậy, đúng là khó tin mà”.