Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…
Chương 360
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 360Triệu Chấn sờ loan đao trong tay, cười nham hiểm: “Hai người này đều không có võ công, giết chúng không mất bao nhiêu thời gian nên không có vấn đề gì đâu ạ”.Thủ lĩnh thất quỷ Âm Sơn Âm Đại Quỷ nhìn về phía Cố Thanh Hy và ma chủ.Lúc nhìn Cố Thanh Hy, ông ta không có biểu cảm gì.Nhưng khi nhìn sang ma chủ đang dựa vào lòng Cố Thanh Hy, vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt, ông ta suy tư, sau đó đột nhiên kinh hãi, nhịp thở cũng nhanh hơn rất nhiều, trong mắt lộ ra vẻ e ngại.“Đi, lập tức rời khỏi nơi này”, Âm Đại Quỷ ra lệnh với giọng điệu không cho phép phản bác.Từ tam nương và Triệu Chấn không ngờ người lão đại kiêu ngạo, luôn có thù tất báo, bênh vực người mình lại… lại bảo họ đi.Hai người đều tưởng mình nghe nhầm, bèn nhắc lại lần nữa: “Lão đại, nữ nhân này đã giết lão Giản đấy”.“Ta bảo các ngươi đi ngay, có nghe không hả?”Giọng ông ta gấp gáp như thể đang sợ hãi gì đó, chỉ muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.Nhìn thấy cảnh này, Từ tam nương và Triệu Chấn càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Trên đời này ngoại trừ mấy vị cao thủ nghịch thiên thì không có ai là đối thủ của lão đại, nhưng lão đại lại có vẻ như đang sợ hãi một nha đầu xấu xí miệng còn hôi sữa.Nhìn vịt tới tay cứ thế bay đi, sao họ có thể cam lòng?“Lão đại, đại nhân vật kia vẫn chưa đến, chúng ta xử lí hai tên khốn này rồi đi, sẽ nhanh thôi ạ”, Triệu Chấn nhắc lại.Âm Đại Quỷ rất muốn tát cho gã một bạt tai.Nam nhân kia là ma chủ lòng dạ ác độc đấy.Thế mà gã lại dám gọi hắn ta là tên khốn.Nếu chọc giận hắn ta, ba người họ hợp lực cũng chưa đủ để cho người ta giết.Ông ta lén lút ngẩng đầu lên thì thấy ma chủ đang dựa sát vào lòng Cố Thanh Hy, bàn tay mềm mại không xương ôm eo nàng như muốn dán vào người tiểu nha đầu kia, không có vẻ gì là tức giận.Âm Đại Quỷ khẽ thở phào, nhanh chóng lôi hai người đi.Triệu Chấn còn muốn nói gì đó, Từ tam nương chặn họng gã.“Nghe lời lão đại đi, rút lui trước, sau này chúng ta còn rất nhiều cơ hội đối phó với hai người này”.Bảy huynh đệ bọn họ sống chung với nhau đã lâu, rất ít khi nhìn thấy đại ca biến sắc. Dù ả có ngu ngốc thế nào cũng biết chuyện này không đơn giản như ả tưởng tượng.“Á…”Triệu Chấn đột nhiên che đôi mắt chảy máu đầm đìa, đau tới mức quỳ xuống.“Mắt của ta… Mắt của ta đau quá”.Từ tam nương biến sắc.Tại sao tròng mắt của Triệu Chấn lại tự động lăn xuống?Ai có thủ đoạn nhanh như vậy?“Ai? Ai làm đấy? Là ngươi phải không?”, Từ tam nương giận dữ chỉ vào Cố Thanh Hy.Cố Thanh Hy kêu oan: “Ta cũng muốn ra tay lắm chứ, nhưng ta không có bản lĩnh này. Có thể là do gã ta bị trời phạt, ngay cả ông trời còn không chịu được. Ta khuyên một câu, sau này bớt nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp lại, lần này chỉ bị mù, có lẽ một ngày nào đó gã ta sẽ không giữ được của quý của mình đâu”.
Chương 360
Triệu Chấn sờ loan đao trong tay, cười nham hiểm: “Hai người này đều không có võ công, giết chúng không mất bao nhiêu thời gian nên không có vấn đề gì đâu ạ”.
Thủ lĩnh thất quỷ Âm Sơn Âm Đại Quỷ nhìn về phía Cố Thanh Hy và ma chủ.
Lúc nhìn Cố Thanh Hy, ông ta không có biểu cảm gì.
Nhưng khi nhìn sang ma chủ đang dựa vào lòng Cố Thanh Hy, vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt, ông ta suy tư, sau đó đột nhiên kinh hãi, nhịp thở cũng nhanh hơn rất nhiều, trong mắt lộ ra vẻ e ngại.
“Đi, lập tức rời khỏi nơi này”, Âm Đại Quỷ ra lệnh với giọng điệu không cho phép phản bác.
Từ tam nương và Triệu Chấn không ngờ người lão đại kiêu ngạo, luôn có thù tất báo, bênh vực người mình lại… lại bảo họ đi.
Hai người đều tưởng mình nghe nhầm, bèn nhắc lại lần nữa: “Lão đại, nữ nhân này đã giết lão Giản đấy”.
“Ta bảo các ngươi đi ngay, có nghe không hả?”
Giọng ông ta gấp gáp như thể đang sợ hãi gì đó, chỉ muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Nhìn thấy cảnh này, Từ tam nương và Triệu Chấn càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trên đời này ngoại trừ mấy vị cao thủ nghịch thiên thì không có ai là đối thủ của lão đại, nhưng lão đại lại có vẻ như đang sợ hãi một nha đầu xấu xí miệng còn hôi sữa.
Nhìn vịt tới tay cứ thế bay đi, sao họ có thể cam lòng?
“Lão đại, đại nhân vật kia vẫn chưa đến, chúng ta xử lí hai tên khốn này rồi đi, sẽ nhanh thôi ạ”, Triệu Chấn nhắc lại.
Âm Đại Quỷ rất muốn tát cho gã một bạt tai.
Nam nhân kia là ma chủ lòng dạ ác độc đấy.
Thế mà gã lại dám gọi hắn ta là tên khốn.
Nếu chọc giận hắn ta, ba người họ hợp lực cũng chưa đủ để cho người ta giết.
Ông ta lén lút ngẩng đầu lên thì thấy ma chủ đang dựa sát vào lòng Cố Thanh Hy, bàn tay mềm mại không xương ôm eo nàng như muốn dán vào người tiểu nha đầu kia, không có vẻ gì là tức giận.
Âm Đại Quỷ khẽ thở phào, nhanh chóng lôi hai người đi.
Triệu Chấn còn muốn nói gì đó, Từ tam nương chặn họng gã.
“Nghe lời lão đại đi, rút lui trước, sau này chúng ta còn rất nhiều cơ hội đối phó với hai người này”.
Bảy huynh đệ bọn họ sống chung với nhau đã lâu, rất ít khi nhìn thấy đại ca biến sắc. Dù ả có ngu ngốc thế nào cũng biết chuyện này không đơn giản như ả tưởng tượng.
“Á…”
Triệu Chấn đột nhiên che đôi mắt chảy máu đầm đìa, đau tới mức quỳ xuống.
“Mắt của ta… Mắt của ta đau quá”.
Từ tam nương biến sắc.
Tại sao tròng mắt của Triệu Chấn lại tự động lăn xuống?
Ai có thủ đoạn nhanh như vậy?
“Ai? Ai làm đấy? Là ngươi phải không?”, Từ tam nương giận dữ chỉ vào Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy kêu oan: “Ta cũng muốn ra tay lắm chứ, nhưng ta không có bản lĩnh này. Có thể là do gã ta bị trời phạt, ngay cả ông trời còn không chịu được. Ta khuyên một câu, sau này bớt nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp lại, lần này chỉ bị mù, có lẽ một ngày nào đó gã ta sẽ không giữ được của quý của mình đâu”.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 360Triệu Chấn sờ loan đao trong tay, cười nham hiểm: “Hai người này đều không có võ công, giết chúng không mất bao nhiêu thời gian nên không có vấn đề gì đâu ạ”.Thủ lĩnh thất quỷ Âm Sơn Âm Đại Quỷ nhìn về phía Cố Thanh Hy và ma chủ.Lúc nhìn Cố Thanh Hy, ông ta không có biểu cảm gì.Nhưng khi nhìn sang ma chủ đang dựa vào lòng Cố Thanh Hy, vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt, ông ta suy tư, sau đó đột nhiên kinh hãi, nhịp thở cũng nhanh hơn rất nhiều, trong mắt lộ ra vẻ e ngại.“Đi, lập tức rời khỏi nơi này”, Âm Đại Quỷ ra lệnh với giọng điệu không cho phép phản bác.Từ tam nương và Triệu Chấn không ngờ người lão đại kiêu ngạo, luôn có thù tất báo, bênh vực người mình lại… lại bảo họ đi.Hai người đều tưởng mình nghe nhầm, bèn nhắc lại lần nữa: “Lão đại, nữ nhân này đã giết lão Giản đấy”.“Ta bảo các ngươi đi ngay, có nghe không hả?”Giọng ông ta gấp gáp như thể đang sợ hãi gì đó, chỉ muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.Nhìn thấy cảnh này, Từ tam nương và Triệu Chấn càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Trên đời này ngoại trừ mấy vị cao thủ nghịch thiên thì không có ai là đối thủ của lão đại, nhưng lão đại lại có vẻ như đang sợ hãi một nha đầu xấu xí miệng còn hôi sữa.Nhìn vịt tới tay cứ thế bay đi, sao họ có thể cam lòng?“Lão đại, đại nhân vật kia vẫn chưa đến, chúng ta xử lí hai tên khốn này rồi đi, sẽ nhanh thôi ạ”, Triệu Chấn nhắc lại.Âm Đại Quỷ rất muốn tát cho gã một bạt tai.Nam nhân kia là ma chủ lòng dạ ác độc đấy.Thế mà gã lại dám gọi hắn ta là tên khốn.Nếu chọc giận hắn ta, ba người họ hợp lực cũng chưa đủ để cho người ta giết.Ông ta lén lút ngẩng đầu lên thì thấy ma chủ đang dựa sát vào lòng Cố Thanh Hy, bàn tay mềm mại không xương ôm eo nàng như muốn dán vào người tiểu nha đầu kia, không có vẻ gì là tức giận.Âm Đại Quỷ khẽ thở phào, nhanh chóng lôi hai người đi.Triệu Chấn còn muốn nói gì đó, Từ tam nương chặn họng gã.“Nghe lời lão đại đi, rút lui trước, sau này chúng ta còn rất nhiều cơ hội đối phó với hai người này”.Bảy huynh đệ bọn họ sống chung với nhau đã lâu, rất ít khi nhìn thấy đại ca biến sắc. Dù ả có ngu ngốc thế nào cũng biết chuyện này không đơn giản như ả tưởng tượng.“Á…”Triệu Chấn đột nhiên che đôi mắt chảy máu đầm đìa, đau tới mức quỳ xuống.“Mắt của ta… Mắt của ta đau quá”.Từ tam nương biến sắc.Tại sao tròng mắt của Triệu Chấn lại tự động lăn xuống?Ai có thủ đoạn nhanh như vậy?“Ai? Ai làm đấy? Là ngươi phải không?”, Từ tam nương giận dữ chỉ vào Cố Thanh Hy.Cố Thanh Hy kêu oan: “Ta cũng muốn ra tay lắm chứ, nhưng ta không có bản lĩnh này. Có thể là do gã ta bị trời phạt, ngay cả ông trời còn không chịu được. Ta khuyên một câu, sau này bớt nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp lại, lần này chỉ bị mù, có lẽ một ngày nào đó gã ta sẽ không giữ được của quý của mình đâu”.