[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.…
Chương 203: 203: Thiệp Mời Đám Cưới Của Trương Vũ Khoa
Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương TổngTác giả: Hách Liên Mạc HânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.… Tối đó, cả gia đình ngồi chơi ở phòng khách thì bên ngoài có tiếng chuông cửa.Vương Quỳnh Trang chạy ra mở cửa, là Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền.Cô không biết hai người là ai, Vương Quỳnh Trang lễ phép thưa.- “ Cô chú tìm ai ạ? ”Trương Vũ Khoa khi còn làm việc ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, có nhìn qua hồ sơ sau khi kết hôn của Trần Thanh Ngọc.Nên anh mới biết địa chỉ nhà của cô mà tìm đến.- “ Không biết đây có phải là nhà của Trần Thanh Ngọc - trưởng khoa ngoại bệnh viện đa khoa Phương Đông không? ” Trương Vũ Khoa hỏi- “ Đúng rồi ạ nhưng mà chú là ai? ”- “ Chú là bạn của Trần Thanh Ngọc, có thể vào chứ.”- “ Không được đâu chú, chú tên gì, cô tên gì? Tại sao lại quen mẹ cháu, cháu chưa từng thấy hai người đến đây.Sao có thể là bạn của mẹ cháu được.”Vương Quỳnh Trang đặt hàng loạt câu hỏi, cô đa nghi nhìn.Thời buổi này làm gì tin tưởng được ai, nhỡ đâu lại là kẻ trộm thì sao?- “ Chú tên Trương Vũ Khoa, cô là vợ chú, tên Lưu Thanh Huyền.Quen biết ba năm trước ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, chú không đến vì không muốn ba cháu hiểu lầm.” Trương Vũ Khoa đáp- “ Hai người đợi một chút, để cháu vào nói với ba mẹ.Nếu hai người không chờ được thì có thể đi về.”Vương Quỳnh Trang nói xong thì đi thẳng một mạch vào trong nhà.- “ Em thấy đứa bé này đa nghi hơi quá mức rồi.” Lưu Thanh Huyền ôm bụng bầu, cô nói- “ Con gái của Vương Kiên, đương nhiên phải vậy.Anh ta ấy à, rất ưu tú, lát nữa em gặp thì sẽ biết.Có mỏi chân không? Mệt không? ”- “ Không mỏi, em không mệt.Em vẫn đứng được mà.”Lưu Thanh Huyền đã mang thai được bốn tháng, Trương Vũ Khoa chăm sóc cô rất kĩ.Hai người cũng sắp kết hôn, hôm nay đến đây là mời vợ chồng Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc tham dự.Cái bụng của Lưu Thanh Huyền mới bốn tháng nhưng khá lớn, có lẽ là con trai rồi.Trong phòng khách- “ Ba mẹ ơi, có cô chú tên Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền tìm mẹ.” Vương Quỳnh Trang đi vào nói- “ Mời họ vào đây đi con.” Trần Thanh Ngọc- “ dạ mẹ ” Vương Quỳnh Trang gật đầu rồi đi ra ngoài- “ Tình địch lại đến rồi ” Vương Kiên nói nhỏ- “ Ba ơi, tình địch là gì? ” Vương Nghiêm thì thầm vào tai Vương Kiên- “ Là cái thằng thích mẹ, yêu mẹ đó con trai.” Vương Kiên khẽ nói, Vương Nghiêm gật đầu coi như hiểuTrần Thanh Ngọc nghe hết tất cả những gì hai cha con nói, anh đập vào người Vương Kiên một cái.- “ Anh đừng có nhét vào đầu con những thứ linh tinh ”- “ Có dạy linh tinh đâu, anh dạy con cái cần thiết mà vợ.Để sau này còn biết áp dụng chứ, đúng không Tiểu Nghiêm.” Vương Kiên nhìn Vương Nghiêm cười cười- “ Dạ đúng, đúng ạ.” Vương Nghiêm gật đầu- “ Đúng cái đầu nhà anh, có tin tôi cho hai cha con các người một phát đập không hả? ” Trần Thanh Ngọc lớn giọng quát- “ Thôi, im nha.Không nói nữa, không nói nữa.”Vương Kiên dừng trò đùa của mình lại, anh không đùa cô nữa.Nhưng anh dạy con trai cái đúng mà, đâu có sai.Vừa lúc ấy, Vương Quỳnh Trang cùng Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền bước vào.- “ Anh Khoa, lâu rồi mới gặp lại.Chị là Lưu Thanh Huyền sao? ” Trần Thanh Ngọc bất ngờ hỏi- “ Đúng vậy, lâu rồi không gặp.” Trương Vũ Khoa- “ Anh chị ngồi đi, Quỳnh Trang vào lấy nước cho mẹ nhé.” Trần Thanh Ngọc- “ Thôi không cần đâu em, tối rồi.Anh đến đây vào giờ này làm phiền hai vợ chồng rồi nhưng ban ngày anh cũng hơi bận.Ngày mai mời hai vợ chồng đến chung vui.” Trương Vũ Khoa dìu Lưu Thanh Huyền ngồi xuống, đưa thiệp mời cho Trần Thanh Ngọc- “ Em tưởng cuối năm chứ? Chị Huyền mang thai mấy tháng rồi anh.” Trần Thanh Ngọc cầm lấy tấm thiệp từ tay Trương Vũ Khoa, cô nhẹ nhàng ngồi xuống- “ Cuối năm rồi đây, cũng gần hết tháng mười một rồi còn gì.Được bốn tháng rồi, em cũng đang mang thai sao? ”- “ Anh nhìn ra sao? Em mới có hai tuần thôi.”- “ Chỉ cần nhìn qua hành động, cử chỉ là biết thôi.Tuy làm việc ở khoa ngoại nhưng cũng biết chút kiến thức về khoa sản.”- “ Xem ra tôi với anh đều làm cha giống nhau rồi.” Trương Vũ Khoa niềm nở nói- “ Tôi thì đã làm cha từ lâu còn Trương Vũ Khoa anh đây là mới làm cha, có vợ con rồi đâu thể để ý đến những thứ khác.Kể cả kỉ niệm và tình cảm cũ, tôi nói đúng chứ.”Ai cũng biết là Vương Kiên đang móc mỉa Trương Vũ Khoa, nói khéo anh hãy tránh xa và quên tất cả những kỉ niệm lẫn tình cảm với Trần Thanh Ngọc..
Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương TổngTác giả: Hách Liên Mạc HânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.… Tối đó, cả gia đình ngồi chơi ở phòng khách thì bên ngoài có tiếng chuông cửa.Vương Quỳnh Trang chạy ra mở cửa, là Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền.Cô không biết hai người là ai, Vương Quỳnh Trang lễ phép thưa.- “ Cô chú tìm ai ạ? ”Trương Vũ Khoa khi còn làm việc ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, có nhìn qua hồ sơ sau khi kết hôn của Trần Thanh Ngọc.Nên anh mới biết địa chỉ nhà của cô mà tìm đến.- “ Không biết đây có phải là nhà của Trần Thanh Ngọc - trưởng khoa ngoại bệnh viện đa khoa Phương Đông không? ” Trương Vũ Khoa hỏi- “ Đúng rồi ạ nhưng mà chú là ai? ”- “ Chú là bạn của Trần Thanh Ngọc, có thể vào chứ.”- “ Không được đâu chú, chú tên gì, cô tên gì? Tại sao lại quen mẹ cháu, cháu chưa từng thấy hai người đến đây.Sao có thể là bạn của mẹ cháu được.”Vương Quỳnh Trang đặt hàng loạt câu hỏi, cô đa nghi nhìn.Thời buổi này làm gì tin tưởng được ai, nhỡ đâu lại là kẻ trộm thì sao?- “ Chú tên Trương Vũ Khoa, cô là vợ chú, tên Lưu Thanh Huyền.Quen biết ba năm trước ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, chú không đến vì không muốn ba cháu hiểu lầm.” Trương Vũ Khoa đáp- “ Hai người đợi một chút, để cháu vào nói với ba mẹ.Nếu hai người không chờ được thì có thể đi về.”Vương Quỳnh Trang nói xong thì đi thẳng một mạch vào trong nhà.- “ Em thấy đứa bé này đa nghi hơi quá mức rồi.” Lưu Thanh Huyền ôm bụng bầu, cô nói- “ Con gái của Vương Kiên, đương nhiên phải vậy.Anh ta ấy à, rất ưu tú, lát nữa em gặp thì sẽ biết.Có mỏi chân không? Mệt không? ”- “ Không mỏi, em không mệt.Em vẫn đứng được mà.”Lưu Thanh Huyền đã mang thai được bốn tháng, Trương Vũ Khoa chăm sóc cô rất kĩ.Hai người cũng sắp kết hôn, hôm nay đến đây là mời vợ chồng Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc tham dự.Cái bụng của Lưu Thanh Huyền mới bốn tháng nhưng khá lớn, có lẽ là con trai rồi.Trong phòng khách- “ Ba mẹ ơi, có cô chú tên Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền tìm mẹ.” Vương Quỳnh Trang đi vào nói- “ Mời họ vào đây đi con.” Trần Thanh Ngọc- “ dạ mẹ ” Vương Quỳnh Trang gật đầu rồi đi ra ngoài- “ Tình địch lại đến rồi ” Vương Kiên nói nhỏ- “ Ba ơi, tình địch là gì? ” Vương Nghiêm thì thầm vào tai Vương Kiên- “ Là cái thằng thích mẹ, yêu mẹ đó con trai.” Vương Kiên khẽ nói, Vương Nghiêm gật đầu coi như hiểuTrần Thanh Ngọc nghe hết tất cả những gì hai cha con nói, anh đập vào người Vương Kiên một cái.- “ Anh đừng có nhét vào đầu con những thứ linh tinh ”- “ Có dạy linh tinh đâu, anh dạy con cái cần thiết mà vợ.Để sau này còn biết áp dụng chứ, đúng không Tiểu Nghiêm.” Vương Kiên nhìn Vương Nghiêm cười cười- “ Dạ đúng, đúng ạ.” Vương Nghiêm gật đầu- “ Đúng cái đầu nhà anh, có tin tôi cho hai cha con các người một phát đập không hả? ” Trần Thanh Ngọc lớn giọng quát- “ Thôi, im nha.Không nói nữa, không nói nữa.”Vương Kiên dừng trò đùa của mình lại, anh không đùa cô nữa.Nhưng anh dạy con trai cái đúng mà, đâu có sai.Vừa lúc ấy, Vương Quỳnh Trang cùng Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền bước vào.- “ Anh Khoa, lâu rồi mới gặp lại.Chị là Lưu Thanh Huyền sao? ” Trần Thanh Ngọc bất ngờ hỏi- “ Đúng vậy, lâu rồi không gặp.” Trương Vũ Khoa- “ Anh chị ngồi đi, Quỳnh Trang vào lấy nước cho mẹ nhé.” Trần Thanh Ngọc- “ Thôi không cần đâu em, tối rồi.Anh đến đây vào giờ này làm phiền hai vợ chồng rồi nhưng ban ngày anh cũng hơi bận.Ngày mai mời hai vợ chồng đến chung vui.” Trương Vũ Khoa dìu Lưu Thanh Huyền ngồi xuống, đưa thiệp mời cho Trần Thanh Ngọc- “ Em tưởng cuối năm chứ? Chị Huyền mang thai mấy tháng rồi anh.” Trần Thanh Ngọc cầm lấy tấm thiệp từ tay Trương Vũ Khoa, cô nhẹ nhàng ngồi xuống- “ Cuối năm rồi đây, cũng gần hết tháng mười một rồi còn gì.Được bốn tháng rồi, em cũng đang mang thai sao? ”- “ Anh nhìn ra sao? Em mới có hai tuần thôi.”- “ Chỉ cần nhìn qua hành động, cử chỉ là biết thôi.Tuy làm việc ở khoa ngoại nhưng cũng biết chút kiến thức về khoa sản.”- “ Xem ra tôi với anh đều làm cha giống nhau rồi.” Trương Vũ Khoa niềm nở nói- “ Tôi thì đã làm cha từ lâu còn Trương Vũ Khoa anh đây là mới làm cha, có vợ con rồi đâu thể để ý đến những thứ khác.Kể cả kỉ niệm và tình cảm cũ, tôi nói đúng chứ.”Ai cũng biết là Vương Kiên đang móc mỉa Trương Vũ Khoa, nói khéo anh hãy tránh xa và quên tất cả những kỉ niệm lẫn tình cảm với Trần Thanh Ngọc..
Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương TổngTác giả: Hách Liên Mạc HânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.… Tối đó, cả gia đình ngồi chơi ở phòng khách thì bên ngoài có tiếng chuông cửa.Vương Quỳnh Trang chạy ra mở cửa, là Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền.Cô không biết hai người là ai, Vương Quỳnh Trang lễ phép thưa.- “ Cô chú tìm ai ạ? ”Trương Vũ Khoa khi còn làm việc ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, có nhìn qua hồ sơ sau khi kết hôn của Trần Thanh Ngọc.Nên anh mới biết địa chỉ nhà của cô mà tìm đến.- “ Không biết đây có phải là nhà của Trần Thanh Ngọc - trưởng khoa ngoại bệnh viện đa khoa Phương Đông không? ” Trương Vũ Khoa hỏi- “ Đúng rồi ạ nhưng mà chú là ai? ”- “ Chú là bạn của Trần Thanh Ngọc, có thể vào chứ.”- “ Không được đâu chú, chú tên gì, cô tên gì? Tại sao lại quen mẹ cháu, cháu chưa từng thấy hai người đến đây.Sao có thể là bạn của mẹ cháu được.”Vương Quỳnh Trang đặt hàng loạt câu hỏi, cô đa nghi nhìn.Thời buổi này làm gì tin tưởng được ai, nhỡ đâu lại là kẻ trộm thì sao?- “ Chú tên Trương Vũ Khoa, cô là vợ chú, tên Lưu Thanh Huyền.Quen biết ba năm trước ở bệnh viện đa khoa Phương Đông, chú không đến vì không muốn ba cháu hiểu lầm.” Trương Vũ Khoa đáp- “ Hai người đợi một chút, để cháu vào nói với ba mẹ.Nếu hai người không chờ được thì có thể đi về.”Vương Quỳnh Trang nói xong thì đi thẳng một mạch vào trong nhà.- “ Em thấy đứa bé này đa nghi hơi quá mức rồi.” Lưu Thanh Huyền ôm bụng bầu, cô nói- “ Con gái của Vương Kiên, đương nhiên phải vậy.Anh ta ấy à, rất ưu tú, lát nữa em gặp thì sẽ biết.Có mỏi chân không? Mệt không? ”- “ Không mỏi, em không mệt.Em vẫn đứng được mà.”Lưu Thanh Huyền đã mang thai được bốn tháng, Trương Vũ Khoa chăm sóc cô rất kĩ.Hai người cũng sắp kết hôn, hôm nay đến đây là mời vợ chồng Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc tham dự.Cái bụng của Lưu Thanh Huyền mới bốn tháng nhưng khá lớn, có lẽ là con trai rồi.Trong phòng khách- “ Ba mẹ ơi, có cô chú tên Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền tìm mẹ.” Vương Quỳnh Trang đi vào nói- “ Mời họ vào đây đi con.” Trần Thanh Ngọc- “ dạ mẹ ” Vương Quỳnh Trang gật đầu rồi đi ra ngoài- “ Tình địch lại đến rồi ” Vương Kiên nói nhỏ- “ Ba ơi, tình địch là gì? ” Vương Nghiêm thì thầm vào tai Vương Kiên- “ Là cái thằng thích mẹ, yêu mẹ đó con trai.” Vương Kiên khẽ nói, Vương Nghiêm gật đầu coi như hiểuTrần Thanh Ngọc nghe hết tất cả những gì hai cha con nói, anh đập vào người Vương Kiên một cái.- “ Anh đừng có nhét vào đầu con những thứ linh tinh ”- “ Có dạy linh tinh đâu, anh dạy con cái cần thiết mà vợ.Để sau này còn biết áp dụng chứ, đúng không Tiểu Nghiêm.” Vương Kiên nhìn Vương Nghiêm cười cười- “ Dạ đúng, đúng ạ.” Vương Nghiêm gật đầu- “ Đúng cái đầu nhà anh, có tin tôi cho hai cha con các người một phát đập không hả? ” Trần Thanh Ngọc lớn giọng quát- “ Thôi, im nha.Không nói nữa, không nói nữa.”Vương Kiên dừng trò đùa của mình lại, anh không đùa cô nữa.Nhưng anh dạy con trai cái đúng mà, đâu có sai.Vừa lúc ấy, Vương Quỳnh Trang cùng Trương Vũ Khoa và Lưu Thanh Huyền bước vào.- “ Anh Khoa, lâu rồi mới gặp lại.Chị là Lưu Thanh Huyền sao? ” Trần Thanh Ngọc bất ngờ hỏi- “ Đúng vậy, lâu rồi không gặp.” Trương Vũ Khoa- “ Anh chị ngồi đi, Quỳnh Trang vào lấy nước cho mẹ nhé.” Trần Thanh Ngọc- “ Thôi không cần đâu em, tối rồi.Anh đến đây vào giờ này làm phiền hai vợ chồng rồi nhưng ban ngày anh cũng hơi bận.Ngày mai mời hai vợ chồng đến chung vui.” Trương Vũ Khoa dìu Lưu Thanh Huyền ngồi xuống, đưa thiệp mời cho Trần Thanh Ngọc- “ Em tưởng cuối năm chứ? Chị Huyền mang thai mấy tháng rồi anh.” Trần Thanh Ngọc cầm lấy tấm thiệp từ tay Trương Vũ Khoa, cô nhẹ nhàng ngồi xuống- “ Cuối năm rồi đây, cũng gần hết tháng mười một rồi còn gì.Được bốn tháng rồi, em cũng đang mang thai sao? ”- “ Anh nhìn ra sao? Em mới có hai tuần thôi.”- “ Chỉ cần nhìn qua hành động, cử chỉ là biết thôi.Tuy làm việc ở khoa ngoại nhưng cũng biết chút kiến thức về khoa sản.”- “ Xem ra tôi với anh đều làm cha giống nhau rồi.” Trương Vũ Khoa niềm nở nói- “ Tôi thì đã làm cha từ lâu còn Trương Vũ Khoa anh đây là mới làm cha, có vợ con rồi đâu thể để ý đến những thứ khác.Kể cả kỉ niệm và tình cảm cũ, tôi nói đúng chứ.”Ai cũng biết là Vương Kiên đang móc mỉa Trương Vũ Khoa, nói khéo anh hãy tránh xa và quên tất cả những kỉ niệm lẫn tình cảm với Trần Thanh Ngọc..