[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.…

Chương 212: 212: Là Song Sinh

Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương TổngTác giả: Hách Liên Mạc HânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.… Năm tháng trôi qua, cái bụng của Trần Thanh Ngọc ngày càng lớn.Cô cũng bước sang tháng thứ sáu của thai kỳ, cô nhận thấy bụng mình so với những người khác có phần lớn hơn nhiều.Mọi chế độ ăn uống duy trì đầy đủ, cô cũng không bị tăng cân quá đà, luôn ổn định.Hôm nay, vừa lúc phải đến bệnh viện đi làm, cũng có lịch khám thai định kỳ.Vương Quỳnh Trang và Vương Nghiêm đã được nghỉ hè rồi, nên giờ này vẫn còn ngủ.Vương Khánh Linh thì cũng đã kết hôn với Lê Thanh Quốc Khánh, bây giờ đã là vợ chồng, họ đang ở quê của cô.- “ Anh này, lát nữa đưa em đến bệnh viện kiểm tra định kỳ đi.Em cứ cảm thấy bụng có cảm giác là lạ, cùng là sáu tháng mà bụng em lại lớn hơn phụ nữ bình thường.” Trần Thanh Ngọc vừa ăn ngũ cốc dinh dưỡng dành cho bà bầu vừa nói- “ Được rồi, hôm nay cũng là ngày khám định kì.Em có thấy trong người khó chịu không? Ví dụ như đau ở đâu đó? ”- “ Em không có thấy đau cũng không thấy khó chịu, chỉ là bụng lớn quá nên đi đứng hơi khó khăn.”- “ Em ăn xong thì mình đi, chắc là vẫn phải chờ đúng không? Khoa sản chắc cũng phải 9h mới làm việc.”- “ Chờ cũng được mà, thời gian đó tranh thủ làm một ít việc vẫn được.Em chắc cũng chỉ làm hết tháng này thôi, hết tháng này thì con cũng được 7 tháng rồi.”- “ Anh cứ nghĩ bước sang tháng thứ chín thì mới được nghỉ chứ, chẳng lẽ trên mạng nó nói sai sao? ”- “ Trưởng khoa thì đãi ngộ vẫn cao hơn, có anh chị làm trong bệnh viện nên em cũng được ưu ái một chút.”- “ Thôi được rồi, em ăn đi.Vừa ăn vừa nói vốn không tốt, em còn đang mang thai nữa.Sẽ rất mệt.”Trần Thanh Ngọc gật đầu, cô mau chóng ăn xong bữa sáng.Vương Kiên dọn dẹp rồi đưa cô đến bệnh viện.Vương Kiên gửi xe vào nhà xe bệnh viện rồi đưa cô đến khoa ngoại.Bởi lẽ khoa ngoại và khoa nội giao nhau cùng một con người, nằm đối diện nhau.Lúc đi vào, Vương Kiên gặp mặt Vương Hải.- “ Anh hai ”- “ Cảm ơn, khỏi chào.Vương Tổng cao quý, không cần phải chào kẻ tầm thường như tôi.”Vương Hải đáp lại một câu xa lạ, gật đầu chào Trần Thanh Ngọc, sau đó đi vào khoa nội.Ánh mắt Vương Kiên trùng xuống, đã xa lạ lại càng thêm xa lạ, dù cố gắng đến mấy cũng không được.- “ Đừng buồn nữa anh, em không biết phải làm gì để giúp anh và anh ấy hàn gắn mối quan hệ.”- “ Không sao đâu, anh hiểu mà, anh ấy cả đời cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.”Vương Kiên nói, sau đó đưa cô vào phòng họp khoa ngoại.Hai người vừa đến thì trong phòng họp đông đủ các bác sĩ, y tá.Tất cả chào Trần Thanh Ngọc và Vương Kiên một tiếng, đến giờ làm việc thì họ cũng đi làm việc của mình.Trần Thanh Ngọc làm việc đến 9h thì đi sang khoa sản, cũng may lúc hai người vừa đến thì Phạm Thu Hương vẫn còn đang ngồi trong phòng khám.Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc cùng đi vào, Phạm Thu Hương đưa Trần Thanh Ngọc ngồi lên giường bệnh và bắt đầu khám cho cô.Màn hình của máy siêu âm hiện lên, phôi thai phát triển rất tốt.Các bộ phận trên cơ thể của em bé dần dần hiện lên, không phải một mà là hai.Trần Thanh Ngọc đang là thai đôi.- “ Chúc mừng hai vợ chồng, hai bé phát triển rất tốt và khoẻ mạnh.Không biết hai người có muốn kiểm tra giới tính không? ” Phạm Thu Hương nóiVương Kiên và Trần Thanh Ngọc không giấu nổi vui mừng, hiện lên rõ trên gương mặt hai người.- “ Anh muốn không? ” Trần Thanh Ngọc hỏi Vương Kiên- “ Con cái là trời cho mà, dù trai hay gái cũng đều là con.Sinh ra sẽ biết, không cần đâu em ạ.”Vương Kiên nói, Trần Thanh Ngọc mỉm cười hạnh phúc.Phạm Thu Hương nhìn đôi vợ chồng trẻ, lúc mang thai mới biết mình có chọn đúng người hay không? Thật sự Trần Thanh Ngọc đã chọn đúng người rồi.- “ Anh đưa vợ mình ra ngoài đây ngồi, để tôi dặn dò và đưa giấy cho hai người.” Phạm Thu Hương nói xong thì đi ra ngoàiVương Kiên từ từ đưa Trần Thanh Ngọc đi ra ngoài, anh để cô ngồi xuống ghế.- “ Tịnh dưỡng thật tốt, chú ý sức khỏe và ăn uống.Thỉnh thoảng tập yoga rèn luyện sức khỏe, đây là kết quả siêu âm.” Phạm Thu Hương đưa giấy khám cho Trần Thanh Ngọc- “ Cảm ơn chị ”Vương Kiên cảm ơn Phạm Thu Hương rồi đưa Trần Thanh Ngọc về khoa ngoại sau đó anh lái xe đi về nhà..

Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương TổngTác giả: Hách Liên Mạc HânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.… Năm tháng trôi qua, cái bụng của Trần Thanh Ngọc ngày càng lớn.Cô cũng bước sang tháng thứ sáu của thai kỳ, cô nhận thấy bụng mình so với những người khác có phần lớn hơn nhiều.Mọi chế độ ăn uống duy trì đầy đủ, cô cũng không bị tăng cân quá đà, luôn ổn định.Hôm nay, vừa lúc phải đến bệnh viện đi làm, cũng có lịch khám thai định kỳ.Vương Quỳnh Trang và Vương Nghiêm đã được nghỉ hè rồi, nên giờ này vẫn còn ngủ.Vương Khánh Linh thì cũng đã kết hôn với Lê Thanh Quốc Khánh, bây giờ đã là vợ chồng, họ đang ở quê của cô.- “ Anh này, lát nữa đưa em đến bệnh viện kiểm tra định kỳ đi.Em cứ cảm thấy bụng có cảm giác là lạ, cùng là sáu tháng mà bụng em lại lớn hơn phụ nữ bình thường.” Trần Thanh Ngọc vừa ăn ngũ cốc dinh dưỡng dành cho bà bầu vừa nói- “ Được rồi, hôm nay cũng là ngày khám định kì.Em có thấy trong người khó chịu không? Ví dụ như đau ở đâu đó? ”- “ Em không có thấy đau cũng không thấy khó chịu, chỉ là bụng lớn quá nên đi đứng hơi khó khăn.”- “ Em ăn xong thì mình đi, chắc là vẫn phải chờ đúng không? Khoa sản chắc cũng phải 9h mới làm việc.”- “ Chờ cũng được mà, thời gian đó tranh thủ làm một ít việc vẫn được.Em chắc cũng chỉ làm hết tháng này thôi, hết tháng này thì con cũng được 7 tháng rồi.”- “ Anh cứ nghĩ bước sang tháng thứ chín thì mới được nghỉ chứ, chẳng lẽ trên mạng nó nói sai sao? ”- “ Trưởng khoa thì đãi ngộ vẫn cao hơn, có anh chị làm trong bệnh viện nên em cũng được ưu ái một chút.”- “ Thôi được rồi, em ăn đi.Vừa ăn vừa nói vốn không tốt, em còn đang mang thai nữa.Sẽ rất mệt.”Trần Thanh Ngọc gật đầu, cô mau chóng ăn xong bữa sáng.Vương Kiên dọn dẹp rồi đưa cô đến bệnh viện.Vương Kiên gửi xe vào nhà xe bệnh viện rồi đưa cô đến khoa ngoại.Bởi lẽ khoa ngoại và khoa nội giao nhau cùng một con người, nằm đối diện nhau.Lúc đi vào, Vương Kiên gặp mặt Vương Hải.- “ Anh hai ”- “ Cảm ơn, khỏi chào.Vương Tổng cao quý, không cần phải chào kẻ tầm thường như tôi.”Vương Hải đáp lại một câu xa lạ, gật đầu chào Trần Thanh Ngọc, sau đó đi vào khoa nội.Ánh mắt Vương Kiên trùng xuống, đã xa lạ lại càng thêm xa lạ, dù cố gắng đến mấy cũng không được.- “ Đừng buồn nữa anh, em không biết phải làm gì để giúp anh và anh ấy hàn gắn mối quan hệ.”- “ Không sao đâu, anh hiểu mà, anh ấy cả đời cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.”Vương Kiên nói, sau đó đưa cô vào phòng họp khoa ngoại.Hai người vừa đến thì trong phòng họp đông đủ các bác sĩ, y tá.Tất cả chào Trần Thanh Ngọc và Vương Kiên một tiếng, đến giờ làm việc thì họ cũng đi làm việc của mình.Trần Thanh Ngọc làm việc đến 9h thì đi sang khoa sản, cũng may lúc hai người vừa đến thì Phạm Thu Hương vẫn còn đang ngồi trong phòng khám.Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc cùng đi vào, Phạm Thu Hương đưa Trần Thanh Ngọc ngồi lên giường bệnh và bắt đầu khám cho cô.Màn hình của máy siêu âm hiện lên, phôi thai phát triển rất tốt.Các bộ phận trên cơ thể của em bé dần dần hiện lên, không phải một mà là hai.Trần Thanh Ngọc đang là thai đôi.- “ Chúc mừng hai vợ chồng, hai bé phát triển rất tốt và khoẻ mạnh.Không biết hai người có muốn kiểm tra giới tính không? ” Phạm Thu Hương nóiVương Kiên và Trần Thanh Ngọc không giấu nổi vui mừng, hiện lên rõ trên gương mặt hai người.- “ Anh muốn không? ” Trần Thanh Ngọc hỏi Vương Kiên- “ Con cái là trời cho mà, dù trai hay gái cũng đều là con.Sinh ra sẽ biết, không cần đâu em ạ.”Vương Kiên nói, Trần Thanh Ngọc mỉm cười hạnh phúc.Phạm Thu Hương nhìn đôi vợ chồng trẻ, lúc mang thai mới biết mình có chọn đúng người hay không? Thật sự Trần Thanh Ngọc đã chọn đúng người rồi.- “ Anh đưa vợ mình ra ngoài đây ngồi, để tôi dặn dò và đưa giấy cho hai người.” Phạm Thu Hương nói xong thì đi ra ngoàiVương Kiên từ từ đưa Trần Thanh Ngọc đi ra ngoài, anh để cô ngồi xuống ghế.- “ Tịnh dưỡng thật tốt, chú ý sức khỏe và ăn uống.Thỉnh thoảng tập yoga rèn luyện sức khỏe, đây là kết quả siêu âm.” Phạm Thu Hương đưa giấy khám cho Trần Thanh Ngọc- “ Cảm ơn chị ”Vương Kiên cảm ơn Phạm Thu Hương rồi đưa Trần Thanh Ngọc về khoa ngoại sau đó anh lái xe đi về nhà..

Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương TổngTác giả: Hách Liên Mạc HânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình[ Buổi chiều - tại bệnh viện ] Chu Thanh Nga đột nhiên ngất xỉu, bà được hàng xóm đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch. Cô hiện tại đang làm trong một quán cà phê nhỏ trong thành phố, đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Cô nhanh chóng thay đồ rồi cầm chiếc túi xách, nói với chị chủ quán : _ Chị Hoa, cho em xin nghỉ chiều nay nhé chị. Nhà em có việc gấp. Chị chủ quán gật đầu mỉm cười : _ Được rồi, em đi đi, nhà em đang cần em. Nói rồi cô bước ra đường bắt taxi nhưng chẳng tìm được một chiếc nào cả, cô buồn bã ngồi xuống chiếc ghế bên lề đường khóc thút thít. Bên trong một chiếc xe sang trọng, người đàn ông với khí thế lịch lãm và không kém phần thu hút đang ngồi bên trong. Bỗng nhiên anh ta kêu tài xế dừng xe lại : _ Dừng xe, tôi muốn xuống đây một chút. Chờ tôi. Tài xế : vâng, thiếu gia. Anh bước xuống đến bên cô, đưa cho cô chiếc khăn tay của mình, nói : _ Lau nước mắt của mình đi cô gái, khóc rất xấu đấy, cô không biết sao. Cô ngước mắt lên nhìn anh : _ Cảm ơn anh, tiên sinh.… Năm tháng trôi qua, cái bụng của Trần Thanh Ngọc ngày càng lớn.Cô cũng bước sang tháng thứ sáu của thai kỳ, cô nhận thấy bụng mình so với những người khác có phần lớn hơn nhiều.Mọi chế độ ăn uống duy trì đầy đủ, cô cũng không bị tăng cân quá đà, luôn ổn định.Hôm nay, vừa lúc phải đến bệnh viện đi làm, cũng có lịch khám thai định kỳ.Vương Quỳnh Trang và Vương Nghiêm đã được nghỉ hè rồi, nên giờ này vẫn còn ngủ.Vương Khánh Linh thì cũng đã kết hôn với Lê Thanh Quốc Khánh, bây giờ đã là vợ chồng, họ đang ở quê của cô.- “ Anh này, lát nữa đưa em đến bệnh viện kiểm tra định kỳ đi.Em cứ cảm thấy bụng có cảm giác là lạ, cùng là sáu tháng mà bụng em lại lớn hơn phụ nữ bình thường.” Trần Thanh Ngọc vừa ăn ngũ cốc dinh dưỡng dành cho bà bầu vừa nói- “ Được rồi, hôm nay cũng là ngày khám định kì.Em có thấy trong người khó chịu không? Ví dụ như đau ở đâu đó? ”- “ Em không có thấy đau cũng không thấy khó chịu, chỉ là bụng lớn quá nên đi đứng hơi khó khăn.”- “ Em ăn xong thì mình đi, chắc là vẫn phải chờ đúng không? Khoa sản chắc cũng phải 9h mới làm việc.”- “ Chờ cũng được mà, thời gian đó tranh thủ làm một ít việc vẫn được.Em chắc cũng chỉ làm hết tháng này thôi, hết tháng này thì con cũng được 7 tháng rồi.”- “ Anh cứ nghĩ bước sang tháng thứ chín thì mới được nghỉ chứ, chẳng lẽ trên mạng nó nói sai sao? ”- “ Trưởng khoa thì đãi ngộ vẫn cao hơn, có anh chị làm trong bệnh viện nên em cũng được ưu ái một chút.”- “ Thôi được rồi, em ăn đi.Vừa ăn vừa nói vốn không tốt, em còn đang mang thai nữa.Sẽ rất mệt.”Trần Thanh Ngọc gật đầu, cô mau chóng ăn xong bữa sáng.Vương Kiên dọn dẹp rồi đưa cô đến bệnh viện.Vương Kiên gửi xe vào nhà xe bệnh viện rồi đưa cô đến khoa ngoại.Bởi lẽ khoa ngoại và khoa nội giao nhau cùng một con người, nằm đối diện nhau.Lúc đi vào, Vương Kiên gặp mặt Vương Hải.- “ Anh hai ”- “ Cảm ơn, khỏi chào.Vương Tổng cao quý, không cần phải chào kẻ tầm thường như tôi.”Vương Hải đáp lại một câu xa lạ, gật đầu chào Trần Thanh Ngọc, sau đó đi vào khoa nội.Ánh mắt Vương Kiên trùng xuống, đã xa lạ lại càng thêm xa lạ, dù cố gắng đến mấy cũng không được.- “ Đừng buồn nữa anh, em không biết phải làm gì để giúp anh và anh ấy hàn gắn mối quan hệ.”- “ Không sao đâu, anh hiểu mà, anh ấy cả đời cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.”Vương Kiên nói, sau đó đưa cô vào phòng họp khoa ngoại.Hai người vừa đến thì trong phòng họp đông đủ các bác sĩ, y tá.Tất cả chào Trần Thanh Ngọc và Vương Kiên một tiếng, đến giờ làm việc thì họ cũng đi làm việc của mình.Trần Thanh Ngọc làm việc đến 9h thì đi sang khoa sản, cũng may lúc hai người vừa đến thì Phạm Thu Hương vẫn còn đang ngồi trong phòng khám.Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc cùng đi vào, Phạm Thu Hương đưa Trần Thanh Ngọc ngồi lên giường bệnh và bắt đầu khám cho cô.Màn hình của máy siêu âm hiện lên, phôi thai phát triển rất tốt.Các bộ phận trên cơ thể của em bé dần dần hiện lên, không phải một mà là hai.Trần Thanh Ngọc đang là thai đôi.- “ Chúc mừng hai vợ chồng, hai bé phát triển rất tốt và khoẻ mạnh.Không biết hai người có muốn kiểm tra giới tính không? ” Phạm Thu Hương nóiVương Kiên và Trần Thanh Ngọc không giấu nổi vui mừng, hiện lên rõ trên gương mặt hai người.- “ Anh muốn không? ” Trần Thanh Ngọc hỏi Vương Kiên- “ Con cái là trời cho mà, dù trai hay gái cũng đều là con.Sinh ra sẽ biết, không cần đâu em ạ.”Vương Kiên nói, Trần Thanh Ngọc mỉm cười hạnh phúc.Phạm Thu Hương nhìn đôi vợ chồng trẻ, lúc mang thai mới biết mình có chọn đúng người hay không? Thật sự Trần Thanh Ngọc đã chọn đúng người rồi.- “ Anh đưa vợ mình ra ngoài đây ngồi, để tôi dặn dò và đưa giấy cho hai người.” Phạm Thu Hương nói xong thì đi ra ngoàiVương Kiên từ từ đưa Trần Thanh Ngọc đi ra ngoài, anh để cô ngồi xuống ghế.- “ Tịnh dưỡng thật tốt, chú ý sức khỏe và ăn uống.Thỉnh thoảng tập yoga rèn luyện sức khỏe, đây là kết quả siêu âm.” Phạm Thu Hương đưa giấy khám cho Trần Thanh Ngọc- “ Cảm ơn chị ”Vương Kiên cảm ơn Phạm Thu Hương rồi đưa Trần Thanh Ngọc về khoa ngoại sau đó anh lái xe đi về nhà..

Chương 212: 212: Là Song Sinh