01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,…
Chương 3
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… 【Cửu công tử Hoa phủ không biết liêm sỉ tư thông với người khác, xóa tên khỏi gia phả, phạt tám mươi gậy rồi nhốt lồng heo thả trôi sông!】"Ta không có, oan quá...... Ta bị oan......"Ngải Thiên vừa bôi thuốc xong thì nghe thấy người này ú ớ liên tục, chẳng biết bị gì mà mắt cũng không mở, chỉ có nước mắt thi nhau tuôn ra như uất ức lắm.Nếu là nam tử khác thì thấy cảnh này sẽ khó tránh khỏi xót xa, ít nhất cũng phải thương hương tiếc ngọc mấy phần, nhưng Ngải Thiên vốn sắt đá nên chẳng những không động lòng mà còn bực bội cầm miếng giẻ rách nhét vào miệng người này."Khóc gì mà khóc, khóc trôi thuốc mất công phải bôi lại nữa."Ngải Thiên vừa nói vừa lấy hai tấm ván gỗ mới đẽo ra ép vào chân phải của người này rồi cột chặt bằng dây vải để cố định, người hôn mê bị đau kêu lên, Ngải Thiên bực mình lại vớ miếng giẻ nhét vào miệng y để khỏi lên tiếng nữa.Đúng là phiền mà, chẳng biết bị phạt nặng cỡ nào mà toàn thân không có lấy một chỗ lành lặn, từ trên xuống dưới toàn vết bầm tím, chân phải còn bị đánh gãy, nếu không điều dưỡng cho tốt e là sau này sẽ bị tàn phế.Một ca nhi mà lại ra nông nỗi này, Ngải Thiên nhíu mày, nếu y không có tiền hoặc không tìm được nhà chồng y thì chẳng phải sẽ không ai trả tiền xem bệnh cho hắn sao?Chậc, lỗ rồi lỗ rồi.Bực bội.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… 【Cửu công tử Hoa phủ không biết liêm sỉ tư thông với người khác, xóa tên khỏi gia phả, phạt tám mươi gậy rồi nhốt lồng heo thả trôi sông!】"Ta không có, oan quá...... Ta bị oan......"Ngải Thiên vừa bôi thuốc xong thì nghe thấy người này ú ớ liên tục, chẳng biết bị gì mà mắt cũng không mở, chỉ có nước mắt thi nhau tuôn ra như uất ức lắm.Nếu là nam tử khác thì thấy cảnh này sẽ khó tránh khỏi xót xa, ít nhất cũng phải thương hương tiếc ngọc mấy phần, nhưng Ngải Thiên vốn sắt đá nên chẳng những không động lòng mà còn bực bội cầm miếng giẻ rách nhét vào miệng người này."Khóc gì mà khóc, khóc trôi thuốc mất công phải bôi lại nữa."Ngải Thiên vừa nói vừa lấy hai tấm ván gỗ mới đẽo ra ép vào chân phải của người này rồi cột chặt bằng dây vải để cố định, người hôn mê bị đau kêu lên, Ngải Thiên bực mình lại vớ miếng giẻ nhét vào miệng y để khỏi lên tiếng nữa.Đúng là phiền mà, chẳng biết bị phạt nặng cỡ nào mà toàn thân không có lấy một chỗ lành lặn, từ trên xuống dưới toàn vết bầm tím, chân phải còn bị đánh gãy, nếu không điều dưỡng cho tốt e là sau này sẽ bị tàn phế.Một ca nhi mà lại ra nông nỗi này, Ngải Thiên nhíu mày, nếu y không có tiền hoặc không tìm được nhà chồng y thì chẳng phải sẽ không ai trả tiền xem bệnh cho hắn sao?Chậc, lỗ rồi lỗ rồi.Bực bội.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… 【Cửu công tử Hoa phủ không biết liêm sỉ tư thông với người khác, xóa tên khỏi gia phả, phạt tám mươi gậy rồi nhốt lồng heo thả trôi sông!】"Ta không có, oan quá...... Ta bị oan......"Ngải Thiên vừa bôi thuốc xong thì nghe thấy người này ú ớ liên tục, chẳng biết bị gì mà mắt cũng không mở, chỉ có nước mắt thi nhau tuôn ra như uất ức lắm.Nếu là nam tử khác thì thấy cảnh này sẽ khó tránh khỏi xót xa, ít nhất cũng phải thương hương tiếc ngọc mấy phần, nhưng Ngải Thiên vốn sắt đá nên chẳng những không động lòng mà còn bực bội cầm miếng giẻ rách nhét vào miệng người này."Khóc gì mà khóc, khóc trôi thuốc mất công phải bôi lại nữa."Ngải Thiên vừa nói vừa lấy hai tấm ván gỗ mới đẽo ra ép vào chân phải của người này rồi cột chặt bằng dây vải để cố định, người hôn mê bị đau kêu lên, Ngải Thiên bực mình lại vớ miếng giẻ nhét vào miệng y để khỏi lên tiếng nữa.Đúng là phiền mà, chẳng biết bị phạt nặng cỡ nào mà toàn thân không có lấy một chỗ lành lặn, từ trên xuống dưới toàn vết bầm tím, chân phải còn bị đánh gãy, nếu không điều dưỡng cho tốt e là sau này sẽ bị tàn phế.Một ca nhi mà lại ra nông nỗi này, Ngải Thiên nhíu mày, nếu y không có tiền hoặc không tìm được nhà chồng y thì chẳng phải sẽ không ai trả tiền xem bệnh cho hắn sao?Chậc, lỗ rồi lỗ rồi.Bực bội.