01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,…
Chương 79
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… Hôm nay Triệu Bảo Châu mặc bộ đồ lót mới nhất của mình.Bộ này y vừa mua về, may bằng vải gấm cùng màu với ánh trăng.Vải này vừa mềm vừa nhẹ chẳng thua gì đồ y mặc lúc còn ở Hầu phủ.Ngải Thiên chỉ may cho y một bộ, còn mình thì sống chết không chịu may, thà mặc tiếp đồ rách chứ không muốn tốn tiền.Triệu Bảo Châu đời nào bỏ qua, cuối cùng Ngải Thiên đành phải nhượng bộ may áo lót mới bằng vải bông, cuối cùng cũng chịu vứt đống giẻ rách này đi.Triệu Bảo Châu quý bộ đồ mới này đến mức không nỡ mặc, Ngải Thiên hỏi y thì y chỉ mập mờ nói chưa đến lúc, hỏi y chừng nào mới đến lúc thì y lại không trả lời.Giờ này khắc này chính là đúng lúc.——————"Phu quân?"Triệu Bảo Châu vén màn cửa phòng ngủ đi vào trong.Ngải Thiên không cầu kỳ bằng y, thời gian y tắm rửa cũng đủ cho hắn tắm ba lần, phòng tắm hiện giờ rất rộng nên được chia thành hai gian, bên ngoài đặt lò nấu nước nóng còn bên trong đặt thùng tắm, bên cạnh gắn ống tre có thể tắm gội.Ngải Thiên đã sớm tắm xong vào phòng ngủ, Triệu Bảo Châu gọi hắn lại không nghe trả lời.Y cố nén ngượng ngùng đi tới.Gã lang băm này thế mà đang nằm trên giường ngáy khò khò."Phu quân?" Triệu Bảo Châu đẩy hắn nhưng vẫn không thể gọi người dậy, bao nhiêu e ấp thẹn thùng trong lòng chợt biến thành tức giận, y leo lên giường giơ chân trắng như ngọc đạp mông gã lang băm này một cái rồi lầm bầm mắng."Đồ quỷ sứ nhà ngươi!"Tức chết đi được.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… Hôm nay Triệu Bảo Châu mặc bộ đồ lót mới nhất của mình.Bộ này y vừa mua về, may bằng vải gấm cùng màu với ánh trăng.Vải này vừa mềm vừa nhẹ chẳng thua gì đồ y mặc lúc còn ở Hầu phủ.Ngải Thiên chỉ may cho y một bộ, còn mình thì sống chết không chịu may, thà mặc tiếp đồ rách chứ không muốn tốn tiền.Triệu Bảo Châu đời nào bỏ qua, cuối cùng Ngải Thiên đành phải nhượng bộ may áo lót mới bằng vải bông, cuối cùng cũng chịu vứt đống giẻ rách này đi.Triệu Bảo Châu quý bộ đồ mới này đến mức không nỡ mặc, Ngải Thiên hỏi y thì y chỉ mập mờ nói chưa đến lúc, hỏi y chừng nào mới đến lúc thì y lại không trả lời.Giờ này khắc này chính là đúng lúc.——————"Phu quân?"Triệu Bảo Châu vén màn cửa phòng ngủ đi vào trong.Ngải Thiên không cầu kỳ bằng y, thời gian y tắm rửa cũng đủ cho hắn tắm ba lần, phòng tắm hiện giờ rất rộng nên được chia thành hai gian, bên ngoài đặt lò nấu nước nóng còn bên trong đặt thùng tắm, bên cạnh gắn ống tre có thể tắm gội.Ngải Thiên đã sớm tắm xong vào phòng ngủ, Triệu Bảo Châu gọi hắn lại không nghe trả lời.Y cố nén ngượng ngùng đi tới.Gã lang băm này thế mà đang nằm trên giường ngáy khò khò."Phu quân?" Triệu Bảo Châu đẩy hắn nhưng vẫn không thể gọi người dậy, bao nhiêu e ấp thẹn thùng trong lòng chợt biến thành tức giận, y leo lên giường giơ chân trắng như ngọc đạp mông gã lang băm này một cái rồi lầm bầm mắng."Đồ quỷ sứ nhà ngươi!"Tức chết đi được.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… Hôm nay Triệu Bảo Châu mặc bộ đồ lót mới nhất của mình.Bộ này y vừa mua về, may bằng vải gấm cùng màu với ánh trăng.Vải này vừa mềm vừa nhẹ chẳng thua gì đồ y mặc lúc còn ở Hầu phủ.Ngải Thiên chỉ may cho y một bộ, còn mình thì sống chết không chịu may, thà mặc tiếp đồ rách chứ không muốn tốn tiền.Triệu Bảo Châu đời nào bỏ qua, cuối cùng Ngải Thiên đành phải nhượng bộ may áo lót mới bằng vải bông, cuối cùng cũng chịu vứt đống giẻ rách này đi.Triệu Bảo Châu quý bộ đồ mới này đến mức không nỡ mặc, Ngải Thiên hỏi y thì y chỉ mập mờ nói chưa đến lúc, hỏi y chừng nào mới đến lúc thì y lại không trả lời.Giờ này khắc này chính là đúng lúc.——————"Phu quân?"Triệu Bảo Châu vén màn cửa phòng ngủ đi vào trong.Ngải Thiên không cầu kỳ bằng y, thời gian y tắm rửa cũng đủ cho hắn tắm ba lần, phòng tắm hiện giờ rất rộng nên được chia thành hai gian, bên ngoài đặt lò nấu nước nóng còn bên trong đặt thùng tắm, bên cạnh gắn ống tre có thể tắm gội.Ngải Thiên đã sớm tắm xong vào phòng ngủ, Triệu Bảo Châu gọi hắn lại không nghe trả lời.Y cố nén ngượng ngùng đi tới.Gã lang băm này thế mà đang nằm trên giường ngáy khò khò."Phu quân?" Triệu Bảo Châu đẩy hắn nhưng vẫn không thể gọi người dậy, bao nhiêu e ấp thẹn thùng trong lòng chợt biến thành tức giận, y leo lên giường giơ chân trắng như ngọc đạp mông gã lang băm này một cái rồi lầm bầm mắng."Đồ quỷ sứ nhà ngươi!"Tức chết đi được.