Gà Đại Hoàng là một con gà nhà bình thường, bởi vì nhà cho gà ăn đắc đạo thành tiên, súc vật cả nhà cũng dọn theo lên Thiên Giới. Nó cũng dưới cơ duyên xảo hợp[*] trở thành một con gà duy nhất ở Thiên Giới. [*] Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: “Cơ duyên” [机缘] là “cơ hội và duyên phận”, “xảo hợp” [巧合] là “vừa khớp; thật khéo; trùng hợp”. Số tuổi của gia súc, mọi người đều biết, cực kỳ ngắn. Khả năng thành tinh gần như bằng không, sự tồn tại của gà Đại Hoàng thật là hiếm thấy. Lúc mới vừa đặt chân lên Thiên Giới, chỗ động tiên phủ đệ của Tiên quân cực kỳ đông vui. Mà mỗi một người đến cửa thăm hỏi đều sẽ đặc biệt đi xem con gà đến từ thế gian này một cái. Đó là một con gia cầm khác với tất cả linh thú của người khác trên Thiên Giới. Nó có bộ ng ực gà lớn tròn vo, lông vũ màu vàng lấp lánh, còn có đôi mắt nhỏ như hạt đậu màu đen, cùng với mào gà lớn như ngọn lửa đang cháy, làm nhóm dân bản xứ ở Thiên Giới tấm tắc lấy làm lạ. … Thật là một con gà không làm ra vẻ chút nào. Có câu là yêu quái mà…
Chương 8
Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự HàoTác giả: Tê VụTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhGà Đại Hoàng là một con gà nhà bình thường, bởi vì nhà cho gà ăn đắc đạo thành tiên, súc vật cả nhà cũng dọn theo lên Thiên Giới. Nó cũng dưới cơ duyên xảo hợp[*] trở thành một con gà duy nhất ở Thiên Giới. [*] Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: “Cơ duyên” [机缘] là “cơ hội và duyên phận”, “xảo hợp” [巧合] là “vừa khớp; thật khéo; trùng hợp”. Số tuổi của gia súc, mọi người đều biết, cực kỳ ngắn. Khả năng thành tinh gần như bằng không, sự tồn tại của gà Đại Hoàng thật là hiếm thấy. Lúc mới vừa đặt chân lên Thiên Giới, chỗ động tiên phủ đệ của Tiên quân cực kỳ đông vui. Mà mỗi một người đến cửa thăm hỏi đều sẽ đặc biệt đi xem con gà đến từ thế gian này một cái. Đó là một con gia cầm khác với tất cả linh thú của người khác trên Thiên Giới. Nó có bộ ng ực gà lớn tròn vo, lông vũ màu vàng lấp lánh, còn có đôi mắt nhỏ như hạt đậu màu đen, cùng với mào gà lớn như ngọn lửa đang cháy, làm nhóm dân bản xứ ở Thiên Giới tấm tắc lấy làm lạ. … Thật là một con gà không làm ra vẻ chút nào. Có câu là yêu quái mà… “Chíp chíp chíp!” 363 bé gà con đứng tụm với nhau, đồng loạt kiểm kê số lượng trứng gà còn thừa.“Đệ đệ muội muội lại mất đi mấy quả!”“Tiên quân thật tàn nhẫn mà!”“Chíp chíp chíp!”Hòa Tế bị tiếng kêu của một đám gà con làm ồn mà thức, nàng còn chưa kịp tự hỏi, đã nghe thấy một huynh trưởng trong đó nói.“Vị muội muội này bị tách ra để cung cấp nuôi dưỡng riêng, có thể là quả trứng ăn ngon nhất không?… Cho nên sẽ để ăn cuối cùng.”Hòa Tế:???Mới vừa tỉnh ngủ đã nghe được có người muốn ăn ta?Cuộc sống của gà thật khó khăn!Hòa Tế cố nén buồn ngủ, lắc lư trứng nhọn nhìn trái nhìn phải xung quanh mình.Trừ tơ lụa mềm mại bao lấy thân trứng của nàng ra, trước đó rõ ràng có ổ cỏ nhỏ chia ra để các đệ đệ muội muội, thế mà bây giờ tất cả đều đựng trong một cái rổ.Hòa Tế cẩn thận đếm đếm, dựa theo tốc độ mẫu thân một ngày sinh một quả trứng, số lượng quả trứng rõ ràng không đúng.Mặt trứng của Hòa Tế ngơ ngác, tiếp theo nàng thấy Mặc Hoa Tiên Quân đi đến.Mặc Hoa Tiên Quân bước vào trong phòng, một tia thần thức mỏng manh phủ trên mặt hắn, mềm như bông, nháy mắt như là bị vùi vào xúc cảm mềm mại ấm áp trên lông tơ ở bụng gà con.Mặc Hoa Tiên Quân tùy ý để thần thức của Hòa Tế nhảy nhót lung tung mà “Sờ” cả người hắn một lần.Hòa Tế cũng không biết cách làm của mình, ở trước mặt tiền bối thực lực cường đại, thuộc về vượt quy củ.Nếu là tiên nhân cao ngạo khác, Hòa Tế còn chưa tra xét thì đã bị thẳng tay tiêu hủy rồi.Hai cái râu nhỏ run rẩy lo lắng của Hòa Tế ghé vào trên vai Mặc Hoa Tiên Quân, nhìn Mặc Hoa Tiên Quân dịu dàng chà lau trứng thân.Bắc bếp, nhóm lò.Nấu trứng.Động tác liền mạch lưu loát lại rất thuần thục, Hòa Tế sợ tới mức nháy mắt lùi thân trứng của mình.Mỗi lần Mặc Hoa Tiên Quân đập vỏ trứng một cái, Hòa Tế được tơ lụa cao cấp bọc lấy lại run theo một cái.Mặc Hoa Tiên Quân bị hành động của Hòa Tế hấp dẫn, hơi thấy tò mò: Quả trứng số 365 này vẫn là lần đầu tiên hoạt bát như thế.Vì thế bao phủ thần thức lên.Chỉ nghe Hòa Tế run bần bật nói thầm: “Tiên quân thật tàn nhẫn mà, rõ ràng đẹp như vậy, vì sao muốn ăn trứng trứng...!Hu hu hu hơi sợ.”Mặc Hoa Tiên Quân:...!Trong lúc vô tình, để lại cho gà con bóng ma thì làm sao bây giờ..
Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự HàoTác giả: Tê VụTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhGà Đại Hoàng là một con gà nhà bình thường, bởi vì nhà cho gà ăn đắc đạo thành tiên, súc vật cả nhà cũng dọn theo lên Thiên Giới. Nó cũng dưới cơ duyên xảo hợp[*] trở thành một con gà duy nhất ở Thiên Giới. [*] Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: “Cơ duyên” [机缘] là “cơ hội và duyên phận”, “xảo hợp” [巧合] là “vừa khớp; thật khéo; trùng hợp”. Số tuổi của gia súc, mọi người đều biết, cực kỳ ngắn. Khả năng thành tinh gần như bằng không, sự tồn tại của gà Đại Hoàng thật là hiếm thấy. Lúc mới vừa đặt chân lên Thiên Giới, chỗ động tiên phủ đệ của Tiên quân cực kỳ đông vui. Mà mỗi một người đến cửa thăm hỏi đều sẽ đặc biệt đi xem con gà đến từ thế gian này một cái. Đó là một con gia cầm khác với tất cả linh thú của người khác trên Thiên Giới. Nó có bộ ng ực gà lớn tròn vo, lông vũ màu vàng lấp lánh, còn có đôi mắt nhỏ như hạt đậu màu đen, cùng với mào gà lớn như ngọn lửa đang cháy, làm nhóm dân bản xứ ở Thiên Giới tấm tắc lấy làm lạ. … Thật là một con gà không làm ra vẻ chút nào. Có câu là yêu quái mà… “Chíp chíp chíp!” 363 bé gà con đứng tụm với nhau, đồng loạt kiểm kê số lượng trứng gà còn thừa.“Đệ đệ muội muội lại mất đi mấy quả!”“Tiên quân thật tàn nhẫn mà!”“Chíp chíp chíp!”Hòa Tế bị tiếng kêu của một đám gà con làm ồn mà thức, nàng còn chưa kịp tự hỏi, đã nghe thấy một huynh trưởng trong đó nói.“Vị muội muội này bị tách ra để cung cấp nuôi dưỡng riêng, có thể là quả trứng ăn ngon nhất không?… Cho nên sẽ để ăn cuối cùng.”Hòa Tế:???Mới vừa tỉnh ngủ đã nghe được có người muốn ăn ta?Cuộc sống của gà thật khó khăn!Hòa Tế cố nén buồn ngủ, lắc lư trứng nhọn nhìn trái nhìn phải xung quanh mình.Trừ tơ lụa mềm mại bao lấy thân trứng của nàng ra, trước đó rõ ràng có ổ cỏ nhỏ chia ra để các đệ đệ muội muội, thế mà bây giờ tất cả đều đựng trong một cái rổ.Hòa Tế cẩn thận đếm đếm, dựa theo tốc độ mẫu thân một ngày sinh một quả trứng, số lượng quả trứng rõ ràng không đúng.Mặt trứng của Hòa Tế ngơ ngác, tiếp theo nàng thấy Mặc Hoa Tiên Quân đi đến.Mặc Hoa Tiên Quân bước vào trong phòng, một tia thần thức mỏng manh phủ trên mặt hắn, mềm như bông, nháy mắt như là bị vùi vào xúc cảm mềm mại ấm áp trên lông tơ ở bụng gà con.Mặc Hoa Tiên Quân tùy ý để thần thức của Hòa Tế nhảy nhót lung tung mà “Sờ” cả người hắn một lần.Hòa Tế cũng không biết cách làm của mình, ở trước mặt tiền bối thực lực cường đại, thuộc về vượt quy củ.Nếu là tiên nhân cao ngạo khác, Hòa Tế còn chưa tra xét thì đã bị thẳng tay tiêu hủy rồi.Hai cái râu nhỏ run rẩy lo lắng của Hòa Tế ghé vào trên vai Mặc Hoa Tiên Quân, nhìn Mặc Hoa Tiên Quân dịu dàng chà lau trứng thân.Bắc bếp, nhóm lò.Nấu trứng.Động tác liền mạch lưu loát lại rất thuần thục, Hòa Tế sợ tới mức nháy mắt lùi thân trứng của mình.Mỗi lần Mặc Hoa Tiên Quân đập vỏ trứng một cái, Hòa Tế được tơ lụa cao cấp bọc lấy lại run theo một cái.Mặc Hoa Tiên Quân bị hành động của Hòa Tế hấp dẫn, hơi thấy tò mò: Quả trứng số 365 này vẫn là lần đầu tiên hoạt bát như thế.Vì thế bao phủ thần thức lên.Chỉ nghe Hòa Tế run bần bật nói thầm: “Tiên quân thật tàn nhẫn mà, rõ ràng đẹp như vậy, vì sao muốn ăn trứng trứng...!Hu hu hu hơi sợ.”Mặc Hoa Tiên Quân:...!Trong lúc vô tình, để lại cho gà con bóng ma thì làm sao bây giờ..
Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự HàoTác giả: Tê VụTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhGà Đại Hoàng là một con gà nhà bình thường, bởi vì nhà cho gà ăn đắc đạo thành tiên, súc vật cả nhà cũng dọn theo lên Thiên Giới. Nó cũng dưới cơ duyên xảo hợp[*] trở thành một con gà duy nhất ở Thiên Giới. [*] Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: “Cơ duyên” [机缘] là “cơ hội và duyên phận”, “xảo hợp” [巧合] là “vừa khớp; thật khéo; trùng hợp”. Số tuổi của gia súc, mọi người đều biết, cực kỳ ngắn. Khả năng thành tinh gần như bằng không, sự tồn tại của gà Đại Hoàng thật là hiếm thấy. Lúc mới vừa đặt chân lên Thiên Giới, chỗ động tiên phủ đệ của Tiên quân cực kỳ đông vui. Mà mỗi một người đến cửa thăm hỏi đều sẽ đặc biệt đi xem con gà đến từ thế gian này một cái. Đó là một con gia cầm khác với tất cả linh thú của người khác trên Thiên Giới. Nó có bộ ng ực gà lớn tròn vo, lông vũ màu vàng lấp lánh, còn có đôi mắt nhỏ như hạt đậu màu đen, cùng với mào gà lớn như ngọn lửa đang cháy, làm nhóm dân bản xứ ở Thiên Giới tấm tắc lấy làm lạ. … Thật là một con gà không làm ra vẻ chút nào. Có câu là yêu quái mà… “Chíp chíp chíp!” 363 bé gà con đứng tụm với nhau, đồng loạt kiểm kê số lượng trứng gà còn thừa.“Đệ đệ muội muội lại mất đi mấy quả!”“Tiên quân thật tàn nhẫn mà!”“Chíp chíp chíp!”Hòa Tế bị tiếng kêu của một đám gà con làm ồn mà thức, nàng còn chưa kịp tự hỏi, đã nghe thấy một huynh trưởng trong đó nói.“Vị muội muội này bị tách ra để cung cấp nuôi dưỡng riêng, có thể là quả trứng ăn ngon nhất không?… Cho nên sẽ để ăn cuối cùng.”Hòa Tế:???Mới vừa tỉnh ngủ đã nghe được có người muốn ăn ta?Cuộc sống của gà thật khó khăn!Hòa Tế cố nén buồn ngủ, lắc lư trứng nhọn nhìn trái nhìn phải xung quanh mình.Trừ tơ lụa mềm mại bao lấy thân trứng của nàng ra, trước đó rõ ràng có ổ cỏ nhỏ chia ra để các đệ đệ muội muội, thế mà bây giờ tất cả đều đựng trong một cái rổ.Hòa Tế cẩn thận đếm đếm, dựa theo tốc độ mẫu thân một ngày sinh một quả trứng, số lượng quả trứng rõ ràng không đúng.Mặt trứng của Hòa Tế ngơ ngác, tiếp theo nàng thấy Mặc Hoa Tiên Quân đi đến.Mặc Hoa Tiên Quân bước vào trong phòng, một tia thần thức mỏng manh phủ trên mặt hắn, mềm như bông, nháy mắt như là bị vùi vào xúc cảm mềm mại ấm áp trên lông tơ ở bụng gà con.Mặc Hoa Tiên Quân tùy ý để thần thức của Hòa Tế nhảy nhót lung tung mà “Sờ” cả người hắn một lần.Hòa Tế cũng không biết cách làm của mình, ở trước mặt tiền bối thực lực cường đại, thuộc về vượt quy củ.Nếu là tiên nhân cao ngạo khác, Hòa Tế còn chưa tra xét thì đã bị thẳng tay tiêu hủy rồi.Hai cái râu nhỏ run rẩy lo lắng của Hòa Tế ghé vào trên vai Mặc Hoa Tiên Quân, nhìn Mặc Hoa Tiên Quân dịu dàng chà lau trứng thân.Bắc bếp, nhóm lò.Nấu trứng.Động tác liền mạch lưu loát lại rất thuần thục, Hòa Tế sợ tới mức nháy mắt lùi thân trứng của mình.Mỗi lần Mặc Hoa Tiên Quân đập vỏ trứng một cái, Hòa Tế được tơ lụa cao cấp bọc lấy lại run theo một cái.Mặc Hoa Tiên Quân bị hành động của Hòa Tế hấp dẫn, hơi thấy tò mò: Quả trứng số 365 này vẫn là lần đầu tiên hoạt bát như thế.Vì thế bao phủ thần thức lên.Chỉ nghe Hòa Tế run bần bật nói thầm: “Tiên quân thật tàn nhẫn mà, rõ ràng đẹp như vậy, vì sao muốn ăn trứng trứng...!Hu hu hu hơi sợ.”Mặc Hoa Tiên Quân:...!Trong lúc vô tình, để lại cho gà con bóng ma thì làm sao bây giờ..