Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…
Chương 380
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 380“Phù Quang, giúp ta một việc được không?”“Xin chủ tử cứ căn dặn, thuộc hạ dù xông vào khói lửa cũng không chối từ”.“Giúp ta điều tra thân thế của Diệp Phong, ta muốn biết cha mẹ ruột của hắn là ai?”, có lẽ chỉ khi tìm được cha mẹ ruột thì mới có thể an ủi trái tim đầy vết thương của hắn ta.“Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ tra ra thân thế của Diệp công tử, chủ tử cứ chờ tin tốt của ta”.“Được!”Sau thời gian uống cạn mấy chén trà, cửa phòng Diệp Phong bỗng mở ra.Cố Thanh Hy liếc mắt ra hiệu cho Phù Quang, ý bảo hắn ta mau theo nàng rời đi, tránh đụng phải Diệp Phong, khiến lòng tự trọng của hắn ta lại bị tổn thương. Dù sao thì khóc đến nỗi mắt sưng lên như vậy, bọn họ có muốn ngó lơ cũng ngó lơ không được.Thế nhưng…Diệp Phong lại gọi bọn họ lại.Cố Thanh Hy cười gượng: “Việc này… đêm nay trăng rất đẹp, ngươi cũng không ngủ được à?”Diệp Phong che mặt nhưng vẫn không cách nào giấu được đôi mắt sưng đỏ và đầy tơ máu.Do khóc nên giọng của hắn ta có hơi khàn. Hắn ta thản nhiên nói: “Có thể cho ta mượn ít bạc được không?”“Sao… sao hả…?”, Cố Thanh Hy sửng sốt.“Có thể cho ta mượn một ít bạc được không, ta sẽ sớm trả lại cho cô”.“Được… được chứ… ngươi muốn mượn bao nhiêu?”“Khoảng… hai mươi lượng”.Cố Thanh Hy lấy ra hai trăm lượng bạc từ nhẫn không gian và đưa cho hắn ta, nhưng Diệp Phong chỉ lấy đúng hai mươi lượng, nói cám ơn rồi quay người đi khỏi.Suýt nữa thì Cố Thanh Hy đã cắn trúng đầu lưỡi mình, nàng lúng ta lúng túng nhìn Phù Quang và hỏi: “Ta không nghe lầm đó chứ? Diệp Phong vừa vay tiền ta?”“Chủ tử, người không nghe lầm đâu, công tử Diệp Phong thật sự đã mượn của người hai mươi lượng bạc”.“Hắn vay tiền ta làm gì?”“Thuộc hạ cũng không biết!”“Đừng nói là mua thuốc tự tử nha!”Cố Thanh Hy giật mình, liền đuổi theo: “Diệp Phong à, không biết ngươi cần hai mươi lượng bạc để làm gì?”“Đi mua một ít thức ăn!”Mua thức ăn? Làm một bữa thật ngon miệng để chiêu đãi bản thân, sau đó bỏ độc trong thức ăn để tự tử?“Vậy… ngươi muốn ăn gì? Để ta bảo hòa thượng trong chùa làm cho ngươi. Trời còn chưa sáng, giờ chưa có ai bán thức ăn đâu”.“Lâu rồi không nấu nướng, muốn tự mình nấu một bữa, thuận tiện làm ít cơm chay cho khách hành hương và các sư phụ trong chùa”.Tên này…Đừng nói hắn muốn chôn cả ngôi chùa này cùng mình nha.Phi…
Chương 380
“Phù Quang, giúp ta một việc được không?”
“Xin chủ tử cứ căn dặn, thuộc hạ dù xông vào khói lửa cũng không chối từ”.
“Giúp ta điều tra thân thế của Diệp Phong, ta muốn biết cha mẹ ruột của hắn là ai?”, có lẽ chỉ khi tìm được cha mẹ ruột thì mới có thể an ủi trái tim đầy vết thương của hắn ta.
“Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ tra ra thân thế của Diệp công tử, chủ tử cứ chờ tin tốt của ta”.
“Được!”
Sau thời gian uống cạn mấy chén trà, cửa phòng Diệp Phong bỗng mở ra.
Cố Thanh Hy liếc mắt ra hiệu cho Phù Quang, ý bảo hắn ta mau theo nàng rời đi, tránh đụng phải Diệp Phong, khiến lòng tự trọng của hắn ta lại bị tổn thương. Dù sao thì khóc đến nỗi mắt sưng lên như vậy, bọn họ có muốn ngó lơ cũng ngó lơ không được.
Thế nhưng…
Diệp Phong lại gọi bọn họ lại.
Cố Thanh Hy cười gượng: “Việc này… đêm nay trăng rất đẹp, ngươi cũng không ngủ được à?”
Diệp Phong che mặt nhưng vẫn không cách nào giấu được đôi mắt sưng đỏ và đầy tơ máu.
Do khóc nên giọng của hắn ta có hơi khàn. Hắn ta thản nhiên nói: “Có thể cho ta mượn ít bạc được không?”
“Sao… sao hả…?”, Cố Thanh Hy sửng sốt.
“Có thể cho ta mượn một ít bạc được không, ta sẽ sớm trả lại cho cô”.
“Được… được chứ… ngươi muốn mượn bao nhiêu?”
“Khoảng… hai mươi lượng”.
Cố Thanh Hy lấy ra hai trăm lượng bạc từ nhẫn không gian và đưa cho hắn ta, nhưng Diệp Phong chỉ lấy đúng hai mươi lượng, nói cám ơn rồi quay người đi khỏi.
Suýt nữa thì Cố Thanh Hy đã cắn trúng đầu lưỡi mình, nàng lúng ta lúng túng nhìn Phù Quang và hỏi: “Ta không nghe lầm đó chứ? Diệp Phong vừa vay tiền ta?”
“Chủ tử, người không nghe lầm đâu, công tử Diệp Phong thật sự đã mượn của người hai mươi lượng bạc”.
“Hắn vay tiền ta làm gì?”
“Thuộc hạ cũng không biết!”
“Đừng nói là mua thuốc tự tử nha!”
Cố Thanh Hy giật mình, liền đuổi theo: “Diệp Phong à, không biết ngươi cần hai mươi lượng bạc để làm gì?”
“Đi mua một ít thức ăn!”
Mua thức ăn? Làm một bữa thật ngon miệng để chiêu đãi bản thân, sau đó bỏ độc trong thức ăn để tự tử?
“Vậy… ngươi muốn ăn gì? Để ta bảo hòa thượng trong chùa làm cho ngươi. Trời còn chưa sáng, giờ chưa có ai bán thức ăn đâu”.
“Lâu rồi không nấu nướng, muốn tự mình nấu một bữa, thuận tiện làm ít cơm chay cho khách hành hương và các sư phụ trong chùa”.
Tên này…
Đừng nói hắn muốn chôn cả ngôi chùa này cùng mình nha.
Phi…
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 380“Phù Quang, giúp ta một việc được không?”“Xin chủ tử cứ căn dặn, thuộc hạ dù xông vào khói lửa cũng không chối từ”.“Giúp ta điều tra thân thế của Diệp Phong, ta muốn biết cha mẹ ruột của hắn là ai?”, có lẽ chỉ khi tìm được cha mẹ ruột thì mới có thể an ủi trái tim đầy vết thương của hắn ta.“Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ tra ra thân thế của Diệp công tử, chủ tử cứ chờ tin tốt của ta”.“Được!”Sau thời gian uống cạn mấy chén trà, cửa phòng Diệp Phong bỗng mở ra.Cố Thanh Hy liếc mắt ra hiệu cho Phù Quang, ý bảo hắn ta mau theo nàng rời đi, tránh đụng phải Diệp Phong, khiến lòng tự trọng của hắn ta lại bị tổn thương. Dù sao thì khóc đến nỗi mắt sưng lên như vậy, bọn họ có muốn ngó lơ cũng ngó lơ không được.Thế nhưng…Diệp Phong lại gọi bọn họ lại.Cố Thanh Hy cười gượng: “Việc này… đêm nay trăng rất đẹp, ngươi cũng không ngủ được à?”Diệp Phong che mặt nhưng vẫn không cách nào giấu được đôi mắt sưng đỏ và đầy tơ máu.Do khóc nên giọng của hắn ta có hơi khàn. Hắn ta thản nhiên nói: “Có thể cho ta mượn ít bạc được không?”“Sao… sao hả…?”, Cố Thanh Hy sửng sốt.“Có thể cho ta mượn một ít bạc được không, ta sẽ sớm trả lại cho cô”.“Được… được chứ… ngươi muốn mượn bao nhiêu?”“Khoảng… hai mươi lượng”.Cố Thanh Hy lấy ra hai trăm lượng bạc từ nhẫn không gian và đưa cho hắn ta, nhưng Diệp Phong chỉ lấy đúng hai mươi lượng, nói cám ơn rồi quay người đi khỏi.Suýt nữa thì Cố Thanh Hy đã cắn trúng đầu lưỡi mình, nàng lúng ta lúng túng nhìn Phù Quang và hỏi: “Ta không nghe lầm đó chứ? Diệp Phong vừa vay tiền ta?”“Chủ tử, người không nghe lầm đâu, công tử Diệp Phong thật sự đã mượn của người hai mươi lượng bạc”.“Hắn vay tiền ta làm gì?”“Thuộc hạ cũng không biết!”“Đừng nói là mua thuốc tự tử nha!”Cố Thanh Hy giật mình, liền đuổi theo: “Diệp Phong à, không biết ngươi cần hai mươi lượng bạc để làm gì?”“Đi mua một ít thức ăn!”Mua thức ăn? Làm một bữa thật ngon miệng để chiêu đãi bản thân, sau đó bỏ độc trong thức ăn để tự tử?“Vậy… ngươi muốn ăn gì? Để ta bảo hòa thượng trong chùa làm cho ngươi. Trời còn chưa sáng, giờ chưa có ai bán thức ăn đâu”.“Lâu rồi không nấu nướng, muốn tự mình nấu một bữa, thuận tiện làm ít cơm chay cho khách hành hương và các sư phụ trong chùa”.Tên này…Đừng nói hắn muốn chôn cả ngôi chùa này cùng mình nha.Phi…