Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…
Chương 859
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 859Hơn nữa Cố Thanh Hy vừa mệt mỏi, vừa tủi thân, vừa đau lòng.Hắn ta mềm lòng: “Nhưng ta đã nói chỉ có người giành hạng nhất mới được nhận trâm bạch ngọc”.“Ngài nhìn kìa, ngoại trừ truyện của ta được yêu thích nhất thì còn ai có thể so với ta không? Hạng nhất chắc chắn sẽ thuộc về ta. Nếu sau này hạng nhất không phải của ta, ta cũng có thể trả trâm bạch ngọc lại cho người đó”.Nàng đã lấy được trâm bạch ngọc mà vẫn có thể nôn ra cho người khác?Lời này ai tin được?Khi thấy Cố Thanh Hy lại định làm nũng, Thượng Quan Sở vội vàng bảo: “Nhưng truyện của cô vẫn chưa viết xong”.“Việc này thì dễ, ngài đưa trâm bạch ngọc cho ta trước đi, ta sẽ viết từ từ cho xong. Dù sao đây cũng là truyện dài, trong vòng vài ngày cũng không thể viết xong được đúng không? Nhưng nếu ta tiếp tục thức trắng thêm vài ngày nữa, ta sợ mình còn chưa viết xong truyện đã chết trước”.Thượng Quan Sở không cầm được nhìn về phía bụng của nàng.Có lẽ người khác không biết nàng đang mang thai.Nhưng hắn ta biết.Có thể kiên trì đến bây giờ đã là giới hạn của nàng.Nếu còn tiếp tục gắng gượng, e rằng đứa bé trong bụng nàng cũng sẽ không giữ được.Dạ Mặc Uyên đã nhiều lần phái người đến yêu cầu nàng nghỉ ngơi, không được phép viết tiếp.Nếu nàng tiếp tục viết, chỉ sợ Dạ Mặc Uyên sẽ đích thân tới đây.Điều quan trọng nhất là…Vốn dĩ hắn ta muốn tặng cây trâm này cho nàng…“Thượng Quan phu tử, ngài nhìn ánh mắt đáng thương của ta đi mà, Thượng Quan phu tử…”Cố Thanh Hy nắm tay hắn ta quơ qua quơ lại.Tay áo hắn ta dính nước mắt và nước mũi của nàng, Thượng Quan Sở khẽ cau mày.Hắn ta không chịu được Cố Thanh Hy làm nũng, càng không chịu được nước mắt của nàng, đành phải mềm giọng lại: “Được rồi, ta có thể đưa trâm bạch ngọc cho cô trước, nhưng cô phải bảo đảm viết xong kết cục của câu chuyện”.Đặc biệt là cốt truyện của Phong Lăng, phải viết thật chỉn chu.Tốt nhất là cho Phong Lăng và nữ chính Dương Sở Nhược ở bên nhau.Cố Thanh Hy mừng rỡ: “Vâng ạ, ta bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Phu tử yên tâm, ta nhất định sẽ chăm chỉ viết, chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng, càng sẽ không làm phu tử thất vọng. Phu tử có thể đưa trâm cài tóc cho ta trước không?”Thượng Quan Sở lấy cây trâm từ trong ngực ra, còn chưa kịp đưa cho Cố Thanh Hy.Cố Thanh Hy đã giật lấy, cầm trong tay không ngừng ngắm nghía kĩ càng.Nhìn nụ cười và ánh mắt vui vẻ của nàng.Thượng Quan Sở không khỏi cảm thấy vui vẻ theo.Nhưng không biết vì sao trong lòng hắn ta lại có một linh cảm xấu.
Chương 859
Hơn nữa Cố Thanh Hy vừa mệt mỏi, vừa tủi thân, vừa đau lòng.
Hắn ta mềm lòng: “Nhưng ta đã nói chỉ có người giành hạng nhất mới được nhận trâm bạch ngọc”.
“Ngài nhìn kìa, ngoại trừ truyện của ta được yêu thích nhất thì còn ai có thể so với ta không? Hạng nhất chắc chắn sẽ thuộc về ta. Nếu sau này hạng nhất không phải của ta, ta cũng có thể trả trâm bạch ngọc lại cho người đó”.
Nàng đã lấy được trâm bạch ngọc mà vẫn có thể nôn ra cho người khác?
Lời này ai tin được?
Khi thấy Cố Thanh Hy lại định làm nũng, Thượng Quan Sở vội vàng bảo: “Nhưng truyện của cô vẫn chưa viết xong”.
“Việc này thì dễ, ngài đưa trâm bạch ngọc cho ta trước đi, ta sẽ viết từ từ cho xong. Dù sao đây cũng là truyện dài, trong vòng vài ngày cũng không thể viết xong được đúng không? Nhưng nếu ta tiếp tục thức trắng thêm vài ngày nữa, ta sợ mình còn chưa viết xong truyện đã chết trước”.
Thượng Quan Sở không cầm được nhìn về phía bụng của nàng.
Có lẽ người khác không biết nàng đang mang thai.
Nhưng hắn ta biết.
Có thể kiên trì đến bây giờ đã là giới hạn của nàng.
Nếu còn tiếp tục gắng gượng, e rằng đứa bé trong bụng nàng cũng sẽ không giữ được.
Dạ Mặc Uyên đã nhiều lần phái người đến yêu cầu nàng nghỉ ngơi, không được phép viết tiếp.
Nếu nàng tiếp tục viết, chỉ sợ Dạ Mặc Uyên sẽ đích thân tới đây.
Điều quan trọng nhất là…
Vốn dĩ hắn ta muốn tặng cây trâm này cho nàng…
“Thượng Quan phu tử, ngài nhìn ánh mắt đáng thương của ta đi mà, Thượng Quan phu tử…”
Cố Thanh Hy nắm tay hắn ta quơ qua quơ lại.
Tay áo hắn ta dính nước mắt và nước mũi của nàng, Thượng Quan Sở khẽ cau mày.
Hắn ta không chịu được Cố Thanh Hy làm nũng, càng không chịu được nước mắt của nàng, đành phải mềm giọng lại: “Được rồi, ta có thể đưa trâm bạch ngọc cho cô trước, nhưng cô phải bảo đảm viết xong kết cục của câu chuyện”.
Đặc biệt là cốt truyện của Phong Lăng, phải viết thật chỉn chu.
Tốt nhất là cho Phong Lăng và nữ chính Dương Sở Nhược ở bên nhau.
Cố Thanh Hy mừng rỡ: “Vâng ạ, ta bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Phu tử yên tâm, ta nhất định sẽ chăm chỉ viết, chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng, càng sẽ không làm phu tử thất vọng. Phu tử có thể đưa trâm cài tóc cho ta trước không?”
Thượng Quan Sở lấy cây trâm từ trong ngực ra, còn chưa kịp đưa cho Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy đã giật lấy, cầm trong tay không ngừng ngắm nghía kĩ càng.
Nhìn nụ cười và ánh mắt vui vẻ của nàng.
Thượng Quan Sở không khỏi cảm thấy vui vẻ theo.
Nhưng không biết vì sao trong lòng hắn ta lại có một linh cảm xấu.
Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 859Hơn nữa Cố Thanh Hy vừa mệt mỏi, vừa tủi thân, vừa đau lòng.Hắn ta mềm lòng: “Nhưng ta đã nói chỉ có người giành hạng nhất mới được nhận trâm bạch ngọc”.“Ngài nhìn kìa, ngoại trừ truyện của ta được yêu thích nhất thì còn ai có thể so với ta không? Hạng nhất chắc chắn sẽ thuộc về ta. Nếu sau này hạng nhất không phải của ta, ta cũng có thể trả trâm bạch ngọc lại cho người đó”.Nàng đã lấy được trâm bạch ngọc mà vẫn có thể nôn ra cho người khác?Lời này ai tin được?Khi thấy Cố Thanh Hy lại định làm nũng, Thượng Quan Sở vội vàng bảo: “Nhưng truyện của cô vẫn chưa viết xong”.“Việc này thì dễ, ngài đưa trâm bạch ngọc cho ta trước đi, ta sẽ viết từ từ cho xong. Dù sao đây cũng là truyện dài, trong vòng vài ngày cũng không thể viết xong được đúng không? Nhưng nếu ta tiếp tục thức trắng thêm vài ngày nữa, ta sợ mình còn chưa viết xong truyện đã chết trước”.Thượng Quan Sở không cầm được nhìn về phía bụng của nàng.Có lẽ người khác không biết nàng đang mang thai.Nhưng hắn ta biết.Có thể kiên trì đến bây giờ đã là giới hạn của nàng.Nếu còn tiếp tục gắng gượng, e rằng đứa bé trong bụng nàng cũng sẽ không giữ được.Dạ Mặc Uyên đã nhiều lần phái người đến yêu cầu nàng nghỉ ngơi, không được phép viết tiếp.Nếu nàng tiếp tục viết, chỉ sợ Dạ Mặc Uyên sẽ đích thân tới đây.Điều quan trọng nhất là…Vốn dĩ hắn ta muốn tặng cây trâm này cho nàng…“Thượng Quan phu tử, ngài nhìn ánh mắt đáng thương của ta đi mà, Thượng Quan phu tử…”Cố Thanh Hy nắm tay hắn ta quơ qua quơ lại.Tay áo hắn ta dính nước mắt và nước mũi của nàng, Thượng Quan Sở khẽ cau mày.Hắn ta không chịu được Cố Thanh Hy làm nũng, càng không chịu được nước mắt của nàng, đành phải mềm giọng lại: “Được rồi, ta có thể đưa trâm bạch ngọc cho cô trước, nhưng cô phải bảo đảm viết xong kết cục của câu chuyện”.Đặc biệt là cốt truyện của Phong Lăng, phải viết thật chỉn chu.Tốt nhất là cho Phong Lăng và nữ chính Dương Sở Nhược ở bên nhau.Cố Thanh Hy mừng rỡ: “Vâng ạ, ta bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Phu tử yên tâm, ta nhất định sẽ chăm chỉ viết, chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng, càng sẽ không làm phu tử thất vọng. Phu tử có thể đưa trâm cài tóc cho ta trước không?”Thượng Quan Sở lấy cây trâm từ trong ngực ra, còn chưa kịp đưa cho Cố Thanh Hy.Cố Thanh Hy đã giật lấy, cầm trong tay không ngừng ngắm nghía kĩ càng.Nhìn nụ cười và ánh mắt vui vẻ của nàng.Thượng Quan Sở không khỏi cảm thấy vui vẻ theo.Nhưng không biết vì sao trong lòng hắn ta lại có một linh cảm xấu.