Tác giả:

Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…

Chương 862

Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 862Sau đó nàng lại nhìn hoa văn trâm cài trên la bàn, ngay cả đường vân trên bạch ngọc cũng giống như đúc, chắc chắn là cây trâm bạch ngọc này.Cố Thanh Hy chống cằm, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu.Dù trâm cài này trông cũng khá lâu đời, nhưng tối đa chỉ hơn trăm năm mà thôi.Còn la bàn này đã có từ mấy nghìn năm trước.Rốt cuộc là vì trâm bạch ngọc được bảo quản kỹ lưỡng hay là la bàn bảo quản quá tệ?Cây trâm cài này thể hiện điều gì, trên la bàn cũng không có chỗ lõm để đặt nó vào.Xem ra nàng phải tìm hiểu bối cảnh lai lịch của trâm cài này đã.Cố Thanh Hy nghiên cứu một lúc lâu cũng không nghiên cứu ra được rốt cuộc trâm cài này có tác dụng gì, trong lòng lại bận tâm về huyết chú của Ngọc tộc và Diệp Thần Phi.Dù vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, nhưng nàng vẫn không thể nào ngủ được.Đã ba ngày hai đêm không nghỉ ngơi rồi, nếu còn không ngủ nữa, nàng sợ bản thân sẽ không chịu được. Nàng cố ép bản thân chìm vào giấc ngủ, chợp mắt một lúc.Vừa ngủ được một lúc, Cố Thanh Hy đã bị tiếng ầm ĩ bên ngoài đánh thức.“Phiền các ngươi thông báo với Dạ Vương phi một tiếng, chúng ta không mong nàng tự tay viết, cũng không cần nàng kể, chỉ mong nàng nói cho chúng ta biết kết cục của câu chuyệnĐộc hậu trở về, nhà có bạo quân kia thế nào là được”.“Vương phi đang nghỉ ngơi, các ngươi mau đi đi, phủ Dạ Vương không phải nơi các ngươi có thể gây chuyện”.“Vậy chúng ta đợi Vương phi ngoài cổng”.“Hơ, các ngươi tự tìm đường chết đúng không, có biết đây là đâu không? Đây là phủ Dạ Vương, chỉ cần Vương gia ra lệnh, đầu của các ngươi cũng không đủ chém đâu”.“Chúng ta nghe ngóng được tin Vương gia đã đi đến sơn trang Thu Phong, không có ở trong phủ Dạ Vương”.“Ồ, Vương gia không có ở đây thì các ngươi có thể làm loạn à, có tin ta lập tức thả chó cắn chết các ngươi không”.Cố Thanh Hy bực bội thức dậy.Nàng soi gương, quầng thâm mắt lại nặng hơn rồi.Ngủ không đủ còn đau khổ hơn là không ngủ.Nghe thấy bên ngoài ngày càng ồn ào, ngoài trước cổng lớn, bên ngoài tường viện cũng trở nên ầm ĩ.Nàng cau mày, thức dậy đánh răng súc miệng.“Dạ Vương phi, mong người tiếp tục viết truyện, phụ thân ta bị bệnh hấp hối, cũng vì truyện của người mà không nỡ ra đi, ông ấy muốn biết kết cục cuối cùng”.“Dạ Vương phi, mẫu thân ta cũng nhắc mãi đến câu chuyện sau đó, người không viết, mẫu thân ta ăn không ngon ngủ không yên, người cũng gầy đi rồi”.“Dạ Vương phi, còn có ta nữa, thê tử của ta đọc truyện đến mức nghiện rồi, bảo ta đi xin kết cục, nếu không xin được, nàng ấy sẽ dẫn theo con về nhà mẹ, xin người thương xót ta, tiếp tục viết truyện đi”.Cố Thanh Hy đặt mạnh đũa xuống.“Ồn ào ồn ào ồn ào, ồn ào đến mức ta ăn cơm cũng không vào nữa, quản gia, quản gia…”

Chương 862

Sau đó nàng lại nhìn hoa văn trâm cài trên la bàn, ngay cả đường vân trên bạch ngọc cũng giống như đúc, chắc chắn là cây trâm bạch ngọc này.

Cố Thanh Hy chống cằm, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu.

Dù trâm cài này trông cũng khá lâu đời, nhưng tối đa chỉ hơn trăm năm mà thôi.

Còn la bàn này đã có từ mấy nghìn năm trước.

Rốt cuộc là vì trâm bạch ngọc được bảo quản kỹ lưỡng hay là la bàn bảo quản quá tệ?

Cây trâm cài này thể hiện điều gì, trên la bàn cũng không có chỗ lõm để đặt nó vào.

Xem ra nàng phải tìm hiểu bối cảnh lai lịch của trâm cài này đã.

Cố Thanh Hy nghiên cứu một lúc lâu cũng không nghiên cứu ra được rốt cuộc trâm cài này có tác dụng gì, trong lòng lại bận tâm về huyết chú của Ngọc tộc và Diệp Thần Phi.

Dù vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, nhưng nàng vẫn không thể nào ngủ được.

Đã ba ngày hai đêm không nghỉ ngơi rồi, nếu còn không ngủ nữa, nàng sợ bản thân sẽ không chịu được. Nàng cố ép bản thân chìm vào giấc ngủ, chợp mắt một lúc.

Vừa ngủ được một lúc, Cố Thanh Hy đã bị tiếng ầm ĩ bên ngoài đánh thức.

“Phiền các ngươi thông báo với Dạ Vương phi một tiếng, chúng ta không mong nàng tự tay viết, cũng không cần nàng kể, chỉ mong nàng nói cho chúng ta biết kết cục của câu chuyện

Độc hậu trở về, nhà có bạo quân kia thế nào là được”.

“Vương phi đang nghỉ ngơi, các ngươi mau đi đi, phủ Dạ Vương không phải nơi các ngươi có thể gây chuyện”.

“Vậy chúng ta đợi Vương phi ngoài cổng”.

“Hơ, các ngươi tự tìm đường chết đúng không, có biết đây là đâu không? Đây là phủ Dạ Vương, chỉ cần Vương gia ra lệnh, đầu của các ngươi cũng không đủ chém đâu”.

“Chúng ta nghe ngóng được tin Vương gia đã đi đến sơn trang Thu Phong, không có ở trong phủ Dạ Vương”.

“Ồ, Vương gia không có ở đây thì các ngươi có thể làm loạn à, có tin ta lập tức thả chó cắn chết các ngươi không”.

Cố Thanh Hy bực bội thức dậy.

Nàng soi gương, quầng thâm mắt lại nặng hơn rồi.

Ngủ không đủ còn đau khổ hơn là không ngủ.

Nghe thấy bên ngoài ngày càng ồn ào, ngoài trước cổng lớn, bên ngoài tường viện cũng trở nên ầm ĩ.

Nàng cau mày, thức dậy đánh răng súc miệng.

“Dạ Vương phi, mong người tiếp tục viết truyện, phụ thân ta bị bệnh hấp hối, cũng vì truyện của người mà không nỡ ra đi, ông ấy muốn biết kết cục cuối cùng”.

“Dạ Vương phi, mẫu thân ta cũng nhắc mãi đến câu chuyện sau đó, người không viết, mẫu thân ta ăn không ngon ngủ không yên, người cũng gầy đi rồi”.

“Dạ Vương phi, còn có ta nữa, thê tử của ta đọc truyện đến mức nghiện rồi, bảo ta đi xin kết cục, nếu không xin được, nàng ấy sẽ dẫn theo con về nhà mẹ, xin người thương xót ta, tiếp tục viết truyện đi”.

Cố Thanh Hy đặt mạnh đũa xuống.

“Ồn ào ồn ào ồn ào, ồn ào đến mức ta ăn cơm cũng không vào nữa, quản gia, quản gia…”

Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 862Sau đó nàng lại nhìn hoa văn trâm cài trên la bàn, ngay cả đường vân trên bạch ngọc cũng giống như đúc, chắc chắn là cây trâm bạch ngọc này.Cố Thanh Hy chống cằm, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu.Dù trâm cài này trông cũng khá lâu đời, nhưng tối đa chỉ hơn trăm năm mà thôi.Còn la bàn này đã có từ mấy nghìn năm trước.Rốt cuộc là vì trâm bạch ngọc được bảo quản kỹ lưỡng hay là la bàn bảo quản quá tệ?Cây trâm cài này thể hiện điều gì, trên la bàn cũng không có chỗ lõm để đặt nó vào.Xem ra nàng phải tìm hiểu bối cảnh lai lịch của trâm cài này đã.Cố Thanh Hy nghiên cứu một lúc lâu cũng không nghiên cứu ra được rốt cuộc trâm cài này có tác dụng gì, trong lòng lại bận tâm về huyết chú của Ngọc tộc và Diệp Thần Phi.Dù vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, nhưng nàng vẫn không thể nào ngủ được.Đã ba ngày hai đêm không nghỉ ngơi rồi, nếu còn không ngủ nữa, nàng sợ bản thân sẽ không chịu được. Nàng cố ép bản thân chìm vào giấc ngủ, chợp mắt một lúc.Vừa ngủ được một lúc, Cố Thanh Hy đã bị tiếng ầm ĩ bên ngoài đánh thức.“Phiền các ngươi thông báo với Dạ Vương phi một tiếng, chúng ta không mong nàng tự tay viết, cũng không cần nàng kể, chỉ mong nàng nói cho chúng ta biết kết cục của câu chuyệnĐộc hậu trở về, nhà có bạo quân kia thế nào là được”.“Vương phi đang nghỉ ngơi, các ngươi mau đi đi, phủ Dạ Vương không phải nơi các ngươi có thể gây chuyện”.“Vậy chúng ta đợi Vương phi ngoài cổng”.“Hơ, các ngươi tự tìm đường chết đúng không, có biết đây là đâu không? Đây là phủ Dạ Vương, chỉ cần Vương gia ra lệnh, đầu của các ngươi cũng không đủ chém đâu”.“Chúng ta nghe ngóng được tin Vương gia đã đi đến sơn trang Thu Phong, không có ở trong phủ Dạ Vương”.“Ồ, Vương gia không có ở đây thì các ngươi có thể làm loạn à, có tin ta lập tức thả chó cắn chết các ngươi không”.Cố Thanh Hy bực bội thức dậy.Nàng soi gương, quầng thâm mắt lại nặng hơn rồi.Ngủ không đủ còn đau khổ hơn là không ngủ.Nghe thấy bên ngoài ngày càng ồn ào, ngoài trước cổng lớn, bên ngoài tường viện cũng trở nên ầm ĩ.Nàng cau mày, thức dậy đánh răng súc miệng.“Dạ Vương phi, mong người tiếp tục viết truyện, phụ thân ta bị bệnh hấp hối, cũng vì truyện của người mà không nỡ ra đi, ông ấy muốn biết kết cục cuối cùng”.“Dạ Vương phi, mẫu thân ta cũng nhắc mãi đến câu chuyện sau đó, người không viết, mẫu thân ta ăn không ngon ngủ không yên, người cũng gầy đi rồi”.“Dạ Vương phi, còn có ta nữa, thê tử của ta đọc truyện đến mức nghiện rồi, bảo ta đi xin kết cục, nếu không xin được, nàng ấy sẽ dẫn theo con về nhà mẹ, xin người thương xót ta, tiếp tục viết truyện đi”.Cố Thanh Hy đặt mạnh đũa xuống.“Ồn ào ồn ào ồn ào, ồn ào đến mức ta ăn cơm cũng không vào nữa, quản gia, quản gia…”

Chương 862