Tác giả:

Đau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “…

Chương 868

Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 868Người của Ma tộc: “…”Người của phủ Dạ Vương: “…”Chó con, có chắc là đang gọi Ma chủ không?Nữ nhân này điên rồi à.Không ngờ nàng ta dám gọi Ma chủ là chó con?Hắn ta chỉ cần giẫm chân một cái, cả thiên hạ đều sẽ rung chuyển ba lần.Mọi người đều cho rằng Ma chủ nghe Cố Thanh Hy gọi hắn ta là chó con thì chắc chắn sẽ tức giận.Nhưng Ma chủ vẫn rất bình tĩnh, dường như không hề tức giận vì hai chữ đó.Ặc…Chẳng lẽ Ma chủ không biết Cố Thanh Hy mắng hắn ta là chó à?Hay là Ma chủ chỉ lo nhằm vào chiến thần nên không nghe thấy lời của Cố Thanh Hy.Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy là Ma chủ không nghe thấy, nếu không không thể nào không tức giận được.Cố Thanh Hy nói: “Hai người tiếp tục trò chuyện đi, ta mệt rồi, ta đi nghỉ ngơi trước”.“Cố Thanh Hy, nàng quay lại đây”.“Có chuyện gì?”“Nói với hắn, nhi tử của bản vương, không phải loại người tầm thường nào muốn nuôi cũng nuôi được”.Cố Thanh Hy: “…”Ma chủ cười nhạt: “Tiểu tỷ tỷ, nói cho hắn biết là bản toạ không phải loại người tầm thường gì đó, bản toạ là chủ của Ma tộc Tư Mạc Phi”.Nghe thấy câu này, mọi người vốn đang hóng chuyện lập tức vội vàng rời đi, tựa như người đang đứng trước mặt là một con ác quỷ đáng sợ vậy.Cố Thanh Hy ngạc nhiên nhìn đủ loại giày ở dưới đất.Những người này có cần làm quá thế không?Dù là Ma chủ cũng đâu cần phải sợ đến mức này?Ma chủ đắc ý khoe khoang: “Xem tiếng tăm của bản toạ có vang dội không kìa”.Dạ Mặc Uyên cười nhạt: “Là tiếng xấu vang xa thì có”.Cố Thanh Hy chen vào một câu: “À, hai người nói chuyện với nhau đi, ta còn có chút chuyện, xin lui trước”.“Đứng lại”.Dạ Mặc Uyên và Ma chủ đồng thời hô lên.Cố Thanh Hy giấu đi vẻ không vui, nở một nụ cười gượng gạo: “Hai vị còn gì căn dặn ạ?”“Tiểu tỷ tỷ, ta gả cho tỷ có được không?”, Ma chủ cười tươi, nụ cười của hắn trong veo, sạch sẽ tựa như hắc diệu thạch.Đáp lại Ma chủ là cú đấm của Dạ Mặc Uyên.“Ầm ầm…”Hai chưởng va vào nhau, cổ thụ trăm năm ở phía xa bị chấn động đến mức bật gốc, ngã ầm xuống đất.

Chương 868

Người của Ma tộc: “…”

Người của phủ Dạ Vương: “…”

Chó con, có chắc là đang gọi Ma chủ không?

Nữ nhân này điên rồi à.

Không ngờ nàng ta dám gọi Ma chủ là chó con?

Hắn ta chỉ cần giẫm chân một cái, cả thiên hạ đều sẽ rung chuyển ba lần.

Mọi người đều cho rằng Ma chủ nghe Cố Thanh Hy gọi hắn ta là chó con thì chắc chắn sẽ tức giận.

Nhưng Ma chủ vẫn rất bình tĩnh, dường như không hề tức giận vì hai chữ đó.

Ặc…

Chẳng lẽ Ma chủ không biết Cố Thanh Hy mắng hắn ta là chó à?

Hay là Ma chủ chỉ lo nhằm vào chiến thần nên không nghe thấy lời của Cố Thanh Hy.

Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy là Ma chủ không nghe thấy, nếu không không thể nào không tức giận được.

Cố Thanh Hy nói: “Hai người tiếp tục trò chuyện đi, ta mệt rồi, ta đi nghỉ ngơi trước”.

“Cố Thanh Hy, nàng quay lại đây”.

“Có chuyện gì?”

“Nói với hắn, nhi tử của bản vương, không phải loại người tầm thường nào muốn nuôi cũng nuôi được”.

Cố Thanh Hy: “…”

Ma chủ cười nhạt: “Tiểu tỷ tỷ, nói cho hắn biết là bản toạ không phải loại người tầm thường gì đó, bản toạ là chủ của Ma tộc Tư Mạc Phi”.

Nghe thấy câu này, mọi người vốn đang hóng chuyện lập tức vội vàng rời đi, tựa như người đang đứng trước mặt là một con ác quỷ đáng sợ vậy.

Cố Thanh Hy ngạc nhiên nhìn đủ loại giày ở dưới đất.

Những người này có cần làm quá thế không?

Dù là Ma chủ cũng đâu cần phải sợ đến mức này?

Ma chủ đắc ý khoe khoang: “Xem tiếng tăm của bản toạ có vang dội không kìa”.

Dạ Mặc Uyên cười nhạt: “Là tiếng xấu vang xa thì có”.

Cố Thanh Hy chen vào một câu: “À, hai người nói chuyện với nhau đi, ta còn có chút chuyện, xin lui trước”.

“Đứng lại”.

Dạ Mặc Uyên và Ma chủ đồng thời hô lên.

Cố Thanh Hy giấu đi vẻ không vui, nở một nụ cười gượng gạo: “Hai vị còn gì căn dặn ạ?”

“Tiểu tỷ tỷ, ta gả cho tỷ có được không?”, Ma chủ cười tươi, nụ cười của hắn trong veo, sạch sẽ tựa như hắc diệu thạch.

Đáp lại Ma chủ là cú đấm của Dạ Mặc Uyên.

“Ầm ầm…”

Hai chưởng va vào nhau, cổ thụ trăm năm ở phía xa bị chấn động đến mức bật gốc, ngã ầm xuống đất.

Cuồng Phi Sủng VươngTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐau, đau đầu, đau toàn thân, đặc biệt là vùng bụng dưới liên tục dấy lên những thay đổi lạ thường, không ngừng giày vò Cố Thanh Hy. Nàng rùng mình dữ dội, là một đặc công cao cấp của thế kỷ 21 kiêm y sĩ hàng đầu thế giới, sao nàng có thể không biết những gì đang diễn ra trong cơ thể mình là thế nào. Tư duy còn đưa được sắp xếp lại, bên tai đã vang vọng tiếng lẩm bẩm đắc ý. “Tỷ tỷ, tỷ đừng trách muội, muốn trách thì chỉ có thể trách tỷ không có tài không có đức, lại chẳng xinh đẹp. Chỉ bởi vì là con của chính thất nên từ nhỏ tỷ mới được định là Trạch Vương phi, người có khí chất hào hoa phong nhã như vậy, sao tỷ có thể xứng được chứ”. “Di nương đã dụ những người đàn ông trong phủ Thừa Tướng đến rồi, những tên đó sẽ đến ngay thôi. Tỷ yên tâm, Thiên Nhật Tuý mà tỷ trúng phải chắc chắn sẽ khiến tỷ sung sướng tột cùng”. Những ký ức vừa xa lạ vừa quen thuộc tràn ngập trong đầu khiến Cố Thanh Hy trở nên tức giận, cực kỳ tức giận. Chỉ là một con kiến nhỏ bé mà lại dám bày kế hãm hại nàng. “… Chương 868Người của Ma tộc: “…”Người của phủ Dạ Vương: “…”Chó con, có chắc là đang gọi Ma chủ không?Nữ nhân này điên rồi à.Không ngờ nàng ta dám gọi Ma chủ là chó con?Hắn ta chỉ cần giẫm chân một cái, cả thiên hạ đều sẽ rung chuyển ba lần.Mọi người đều cho rằng Ma chủ nghe Cố Thanh Hy gọi hắn ta là chó con thì chắc chắn sẽ tức giận.Nhưng Ma chủ vẫn rất bình tĩnh, dường như không hề tức giận vì hai chữ đó.Ặc…Chẳng lẽ Ma chủ không biết Cố Thanh Hy mắng hắn ta là chó à?Hay là Ma chủ chỉ lo nhằm vào chiến thần nên không nghe thấy lời của Cố Thanh Hy.Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy là Ma chủ không nghe thấy, nếu không không thể nào không tức giận được.Cố Thanh Hy nói: “Hai người tiếp tục trò chuyện đi, ta mệt rồi, ta đi nghỉ ngơi trước”.“Cố Thanh Hy, nàng quay lại đây”.“Có chuyện gì?”“Nói với hắn, nhi tử của bản vương, không phải loại người tầm thường nào muốn nuôi cũng nuôi được”.Cố Thanh Hy: “…”Ma chủ cười nhạt: “Tiểu tỷ tỷ, nói cho hắn biết là bản toạ không phải loại người tầm thường gì đó, bản toạ là chủ của Ma tộc Tư Mạc Phi”.Nghe thấy câu này, mọi người vốn đang hóng chuyện lập tức vội vàng rời đi, tựa như người đang đứng trước mặt là một con ác quỷ đáng sợ vậy.Cố Thanh Hy ngạc nhiên nhìn đủ loại giày ở dưới đất.Những người này có cần làm quá thế không?Dù là Ma chủ cũng đâu cần phải sợ đến mức này?Ma chủ đắc ý khoe khoang: “Xem tiếng tăm của bản toạ có vang dội không kìa”.Dạ Mặc Uyên cười nhạt: “Là tiếng xấu vang xa thì có”.Cố Thanh Hy chen vào một câu: “À, hai người nói chuyện với nhau đi, ta còn có chút chuyện, xin lui trước”.“Đứng lại”.Dạ Mặc Uyên và Ma chủ đồng thời hô lên.Cố Thanh Hy giấu đi vẻ không vui, nở một nụ cười gượng gạo: “Hai vị còn gì căn dặn ạ?”“Tiểu tỷ tỷ, ta gả cho tỷ có được không?”, Ma chủ cười tươi, nụ cười của hắn trong veo, sạch sẽ tựa như hắc diệu thạch.Đáp lại Ma chủ là cú đấm của Dạ Mặc Uyên.“Ầm ầm…”Hai chưởng va vào nhau, cổ thụ trăm năm ở phía xa bị chấn động đến mức bật gốc, ngã ầm xuống đất.

Chương 868