Biên tập: Mày là bố tao Hiệu đính:...!#.- /.....--.- / --.--.- Ánh sáng lờ mờ, không khí nóng bỏng. Một chàng trai khá điển trai bị một người đàn ông mặc Âu phục ôm chặt. Chàng trai mê man, mắt ngân ngấn nước, anh nghe thấy người đàn ông cất lên giọng nói dễ nghe: "Đi nhầm phòng? Anh cho rằng tôi sẽ tin lời nói dối đó sao?". Chàng trai giãy giụa, vừa xấu hổ vừa giận dữ đấm ngực người đàn ông: "Sếp tổng, anh nghe tôi giải thích đã". Người đàn ông cười khẩy, nắm cằm chàng trai, cúi đầu. Lúc miệng người đàn ông chỉ cách môi chàng trai một đốt ngón tay, chàng trai thở phào nhẹ nhõm, đẩy người đàn ông trước mặt ra. "Được rồi người anh em, đừng hôn, chương này kết thúc ở đây. Gần đến giờ tan sở rồi, chương sau để mai làm." Chàng trai vỗ ngực người đàn ông, cười ha ha: "Vừa nãy đánh anh có đau không?". Người đàn ông che ngực lại, lặng lẽ gật đầu. Chàng trai châm một điếu thuốc, vươn tay: "Tôi tên là Hà Gia, anh là?". "Sở Đường." Hà Gia nhìn khuôn mặt tuấn tú của Sở Đường: "Nghe nói anh mới…
Chương 9: 9: Nam Chính Truyện Hường Phấn Hóa Ra Là Tôi 9
Tôi, Thụ Tấu Hài, Đi Hẹn HòTác giả: Phác Tả HữuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBiên tập: Mày là bố tao Hiệu đính:...!#.- /.....--.- / --.--.- Ánh sáng lờ mờ, không khí nóng bỏng. Một chàng trai khá điển trai bị một người đàn ông mặc Âu phục ôm chặt. Chàng trai mê man, mắt ngân ngấn nước, anh nghe thấy người đàn ông cất lên giọng nói dễ nghe: "Đi nhầm phòng? Anh cho rằng tôi sẽ tin lời nói dối đó sao?". Chàng trai giãy giụa, vừa xấu hổ vừa giận dữ đấm ngực người đàn ông: "Sếp tổng, anh nghe tôi giải thích đã". Người đàn ông cười khẩy, nắm cằm chàng trai, cúi đầu. Lúc miệng người đàn ông chỉ cách môi chàng trai một đốt ngón tay, chàng trai thở phào nhẹ nhõm, đẩy người đàn ông trước mặt ra. "Được rồi người anh em, đừng hôn, chương này kết thúc ở đây. Gần đến giờ tan sở rồi, chương sau để mai làm." Chàng trai vỗ ngực người đàn ông, cười ha ha: "Vừa nãy đánh anh có đau không?". Người đàn ông che ngực lại, lặng lẽ gật đầu. Chàng trai châm một điếu thuốc, vươn tay: "Tôi tên là Hà Gia, anh là?". "Sở Đường." Hà Gia nhìn khuôn mặt tuấn tú của Sở Đường: "Nghe nói anh mới… Biên tập: Mày là bố taoHiệu đính: ...!#.- /.....--.- / --.--.-Vì thế Hà Gia được nằm yên, đỡ phải dùng sức, đúng là có hời.Bỗng dưng đêm nay Sở Đường vô cùng dính người, hôn Hà Gia liên tục đến nỗi môi anh hơi tê.Hai người cứ như trai mới được khai bao, làm hết lần này đến lần khác.Cuối cùng Hà Gia mệt mỏi nhìn ngoài cửa sổ, lẩm bẩm: "Đã bao lâu rồi ông đây chưa thấy mặt trời mọc?".Sở Đường: "...".Cuối cùng "súng" của hai người đều "hết đạn", vì phóng túng nên cả hai như hai cụ ông tám mươi tuổi, dìu nhau vào phòng tắm tắm rửa.Hà Gia run rẩy tắm táp, hết sức vui mừng: "Anh nói xem hai ta là gì?".Sở Đường nói: "Không phải kẻ thù của đối phương".Xong xuôi lại đỡ nhau về phòng, Sở Đường dọn qua giường rồi hai người lăn ra ngủ.Lúc mơ màng, Hà Gia cảm thấy Sở Đường nhích về phía mình, rồi ôm anh vào lòng.Hà Gia ngủ đến tận trưa, dậy cái là ngửi thấy mùi đồ ăn.Hà Gia nhìn chậu thịt ba chỉ trên bàn, Sở Đường đeo tạp dề, đứng bên bàn, cười tủm tỉm nhìn anh.Hà Gia cảm thấy ấm áp trong lòng, anh là chuyên gia ăn thùng uống vại, Sở Đường quả thực rất hiểu anh.Hà Gia nghĩ, nếu bản thân có đuôi, chắc giờ đang vẫy đuôi xoay thành vòng tròn.Anh và Sở Đường ăn hết sạch bữa sáng đầy dầu mỡ, ăn xong thì nằm hình chữ đại (大) chiếm hết giường, Sở Đường nghiêng đầu nhìn anh.Hắn nói: "Hà Gia, tôi hỏi chút"."Hỏi đi."Vì thế Sở Đường hỏi: "Có phải tôi phục vụ anh rất tốt, và anh cũng cảm thấy vui vẻ khi ở bên tôi không?".Nhìn xem, đây chính là nghệ thuật giao tiếp, bạn chỉ có thể đồng ý, chứ căn bản không có lựa chọn thứ hai.Không làm sếp tổng độc đoán ở Tấn Giang xanh lè vài năm thì không thể luyện được kĩ năng này.Hà Gia cười phớ lớ gật đầu, nhìn góc nghiêng điển trai của Sở Đường, bỗng có linh cảm.Sở Đường hồi tưởng, giọng nói nặng nề: "Hà Gia, anh biết không, thật ra bản thân anh rất thú vị".Hà Gia trả lời: "Tôi biết"."...".Sở Đường liếc xéo anh: "Nghe tôi nói hết đã".Hà Gia cười.Sở Đường nói: "Tôi thấy chúng ta có thể ở bên nhau cả đời mà không chán".Tim Hà Gia đập liên hồi, cuối cùng nghe thấy Sở Đường bảo: "Hay là...!hai ta tiến thêm một bước nhé?".Hà Gia vừa định nói chuyện, Sở Đường rồi lại nói tiếp: "Trở thành bạn chịch lâu dài, anh thấy sao?".Hà Gia hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay, đáp: "Đừng ép ông đây ra tay với anh khi ông đây đang có tâm trạng tốt".Anh lập tức bật dậy, túm lấy cổ áo Sở Đường rồi lay: "Tên chó này, ông đây muốn con mẹ nó làm ghệ anh!"..
Biên tập: Mày là bố tao
Hiệu đính: ...!#.- /.....--.- / --.--.-
Vì thế Hà Gia được nằm yên, đỡ phải dùng sức, đúng là có hời.
Bỗng dưng đêm nay Sở Đường vô cùng dính người, hôn Hà Gia liên tục đến nỗi môi anh hơi tê.
Hai người cứ như trai mới được khai bao, làm hết lần này đến lần khác.
Cuối cùng Hà Gia mệt mỏi nhìn ngoài cửa sổ, lẩm bẩm: "Đã bao lâu rồi ông đây chưa thấy mặt trời mọc?".
Sở Đường: "...".
Cuối cùng "súng" của hai người đều "hết đạn", vì phóng túng nên cả hai như hai cụ ông tám mươi tuổi, dìu nhau vào phòng tắm tắm rửa.
Hà Gia run rẩy tắm táp, hết sức vui mừng: "Anh nói xem hai ta là gì?".
Sở Đường nói: "Không phải kẻ thù của đối phương".
Xong xuôi lại đỡ nhau về phòng, Sở Đường dọn qua giường rồi hai người lăn ra ngủ.
Lúc mơ màng, Hà Gia cảm thấy Sở Đường nhích về phía mình, rồi ôm anh vào lòng.
Hà Gia ngủ đến tận trưa, dậy cái là ngửi thấy mùi đồ ăn.
Hà Gia nhìn chậu thịt ba chỉ trên bàn, Sở Đường đeo tạp dề, đứng bên bàn, cười tủm tỉm nhìn anh.
Hà Gia cảm thấy ấm áp trong lòng, anh là chuyên gia ăn thùng uống vại, Sở Đường quả thực rất hiểu anh.
Hà Gia nghĩ, nếu bản thân có đuôi, chắc giờ đang vẫy đuôi xoay thành vòng tròn.
Anh và Sở Đường ăn hết sạch bữa sáng đầy dầu mỡ, ăn xong thì nằm hình chữ đại (大) chiếm hết giường, Sở Đường nghiêng đầu nhìn anh.
Hắn nói: "Hà Gia, tôi hỏi chút".
"Hỏi đi."
Vì thế Sở Đường hỏi: "Có phải tôi phục vụ anh rất tốt, và anh cũng cảm thấy vui vẻ khi ở bên tôi không?".
Nhìn xem, đây chính là nghệ thuật giao tiếp, bạn chỉ có thể đồng ý, chứ căn bản không có lựa chọn thứ hai.
Không làm sếp tổng độc đoán ở Tấn Giang xanh lè vài năm thì không thể luyện được kĩ năng này.
Hà Gia cười phớ lớ gật đầu, nhìn góc nghiêng điển trai của Sở Đường, bỗng có linh cảm.
Sở Đường hồi tưởng, giọng nói nặng nề: "Hà Gia, anh biết không, thật ra bản thân anh rất thú vị".
Hà Gia trả lời: "Tôi biết".
"...".
Sở Đường liếc xéo anh: "Nghe tôi nói hết đã".
Hà Gia cười.
Sở Đường nói: "Tôi thấy chúng ta có thể ở bên nhau cả đời mà không chán".
Tim Hà Gia đập liên hồi, cuối cùng nghe thấy Sở Đường bảo: "Hay là...!hai ta tiến thêm một bước nhé?".
Hà Gia vừa định nói chuyện, Sở Đường rồi lại nói tiếp: "Trở thành bạn chịch lâu dài, anh thấy sao?".
Hà Gia hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay, đáp: "Đừng ép ông đây ra tay với anh khi ông đây đang có tâm trạng tốt".
Anh lập tức bật dậy, túm lấy cổ áo Sở Đường rồi lay: "Tên chó này, ông đây muốn con mẹ nó làm ghệ anh!"..
Tôi, Thụ Tấu Hài, Đi Hẹn HòTác giả: Phác Tả HữuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBiên tập: Mày là bố tao Hiệu đính:...!#.- /.....--.- / --.--.- Ánh sáng lờ mờ, không khí nóng bỏng. Một chàng trai khá điển trai bị một người đàn ông mặc Âu phục ôm chặt. Chàng trai mê man, mắt ngân ngấn nước, anh nghe thấy người đàn ông cất lên giọng nói dễ nghe: "Đi nhầm phòng? Anh cho rằng tôi sẽ tin lời nói dối đó sao?". Chàng trai giãy giụa, vừa xấu hổ vừa giận dữ đấm ngực người đàn ông: "Sếp tổng, anh nghe tôi giải thích đã". Người đàn ông cười khẩy, nắm cằm chàng trai, cúi đầu. Lúc miệng người đàn ông chỉ cách môi chàng trai một đốt ngón tay, chàng trai thở phào nhẹ nhõm, đẩy người đàn ông trước mặt ra. "Được rồi người anh em, đừng hôn, chương này kết thúc ở đây. Gần đến giờ tan sở rồi, chương sau để mai làm." Chàng trai vỗ ngực người đàn ông, cười ha ha: "Vừa nãy đánh anh có đau không?". Người đàn ông che ngực lại, lặng lẽ gật đầu. Chàng trai châm một điếu thuốc, vươn tay: "Tôi tên là Hà Gia, anh là?". "Sở Đường." Hà Gia nhìn khuôn mặt tuấn tú của Sở Đường: "Nghe nói anh mới… Biên tập: Mày là bố taoHiệu đính: ...!#.- /.....--.- / --.--.-Vì thế Hà Gia được nằm yên, đỡ phải dùng sức, đúng là có hời.Bỗng dưng đêm nay Sở Đường vô cùng dính người, hôn Hà Gia liên tục đến nỗi môi anh hơi tê.Hai người cứ như trai mới được khai bao, làm hết lần này đến lần khác.Cuối cùng Hà Gia mệt mỏi nhìn ngoài cửa sổ, lẩm bẩm: "Đã bao lâu rồi ông đây chưa thấy mặt trời mọc?".Sở Đường: "...".Cuối cùng "súng" của hai người đều "hết đạn", vì phóng túng nên cả hai như hai cụ ông tám mươi tuổi, dìu nhau vào phòng tắm tắm rửa.Hà Gia run rẩy tắm táp, hết sức vui mừng: "Anh nói xem hai ta là gì?".Sở Đường nói: "Không phải kẻ thù của đối phương".Xong xuôi lại đỡ nhau về phòng, Sở Đường dọn qua giường rồi hai người lăn ra ngủ.Lúc mơ màng, Hà Gia cảm thấy Sở Đường nhích về phía mình, rồi ôm anh vào lòng.Hà Gia ngủ đến tận trưa, dậy cái là ngửi thấy mùi đồ ăn.Hà Gia nhìn chậu thịt ba chỉ trên bàn, Sở Đường đeo tạp dề, đứng bên bàn, cười tủm tỉm nhìn anh.Hà Gia cảm thấy ấm áp trong lòng, anh là chuyên gia ăn thùng uống vại, Sở Đường quả thực rất hiểu anh.Hà Gia nghĩ, nếu bản thân có đuôi, chắc giờ đang vẫy đuôi xoay thành vòng tròn.Anh và Sở Đường ăn hết sạch bữa sáng đầy dầu mỡ, ăn xong thì nằm hình chữ đại (大) chiếm hết giường, Sở Đường nghiêng đầu nhìn anh.Hắn nói: "Hà Gia, tôi hỏi chút"."Hỏi đi."Vì thế Sở Đường hỏi: "Có phải tôi phục vụ anh rất tốt, và anh cũng cảm thấy vui vẻ khi ở bên tôi không?".Nhìn xem, đây chính là nghệ thuật giao tiếp, bạn chỉ có thể đồng ý, chứ căn bản không có lựa chọn thứ hai.Không làm sếp tổng độc đoán ở Tấn Giang xanh lè vài năm thì không thể luyện được kĩ năng này.Hà Gia cười phớ lớ gật đầu, nhìn góc nghiêng điển trai của Sở Đường, bỗng có linh cảm.Sở Đường hồi tưởng, giọng nói nặng nề: "Hà Gia, anh biết không, thật ra bản thân anh rất thú vị".Hà Gia trả lời: "Tôi biết"."...".Sở Đường liếc xéo anh: "Nghe tôi nói hết đã".Hà Gia cười.Sở Đường nói: "Tôi thấy chúng ta có thể ở bên nhau cả đời mà không chán".Tim Hà Gia đập liên hồi, cuối cùng nghe thấy Sở Đường bảo: "Hay là...!hai ta tiến thêm một bước nhé?".Hà Gia vừa định nói chuyện, Sở Đường rồi lại nói tiếp: "Trở thành bạn chịch lâu dài, anh thấy sao?".Hà Gia hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay, đáp: "Đừng ép ông đây ra tay với anh khi ông đây đang có tâm trạng tốt".Anh lập tức bật dậy, túm lấy cổ áo Sở Đường rồi lay: "Tên chó này, ông đây muốn con mẹ nó làm ghệ anh!"..