Giữa cái lạnh thê lương buốt giá của màn mưa nặng hạt, tôi cảm thấy bản thân như bị đóng băng lại vậy. Tôi có cảm giác mình đang chơ vơ giữa kỉ băng hà lạnh giá không có một ai chia sẻ và thấu hiểu. Giá như anh ấy bên cạnh tôi lúc này... Để tôi có thể trải lòng những điều tồi tệ của tôi cho anh ấy nghe, để anh ấy có thể ôm tôi vào lòng mà vuốt ve, thủ thỉ đôi lời ngọt ngào để xoa dịu trái tim đang nứt rạn của tôi...! Tôi là Minh Viễn - một kẻ yếu đuối giữa dòng đời tấp nập. Tôi biết bản thân mình chẳng còn sống được bao lâu nữa. Tôi biết mình sắp rời xa người tôi yêu nhất trên thế gian này rồi. Và có lẽ...!anh ấy không quan tâm tới tôi. Có người từng hỏi vì sao tên tôi là Minh Viễn? Đương nhiên là do song thân đặt cho tôi rồi! Họ muốn tôi sống trong hạnh phúc, luôn mang một đầu óc thấu tình đạt lý dù mọi cảnh ngộ, không bị mê hoặc bởi những điều xấu xa, không bị giam cầm trong bi quan tăm tối. "Minh Viễn" tên tôi có đẹp hay không? Năm tôi lên ba tuổi, tôi đã biết đọc sách báo cho cha…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...