Hằng năm đến sinh thần Mễ Hán tổ sư. Bạch Vương Thượng tiên đều mang theo quà mừng đến Tiêu Dao sơn chúc thọ ông. Trên đường về Trúc Lâm Phong thì ngang qua khu rừng chết. Lần này tình cờ Dạ Xuyên nhìn thấy bọn sơn tặc đang tàn sát nhân tộc, cướp hàng hóa. Không thể trơ mắt đứng nhìn, hắn bèn ra tay tương cứu. Vốn tính bản thiện, hắn không muốn xuống tay nhưng bọn cướp hung tợn đã giết chóc rất nhiều dân sinh đi ngang qua con đường này. Không thể để lại mầm họa về sau, hắn vẫn là xuống tay lấy mạng chúng. Quay sang nhìn những người trong đoàn còn sống sót. Hắn nhận ra đó là quốc vương và hoàng hậu xứ Dĩ Âu, bên cạnh còn mang theo bọn tùy tùng. Có lẽ họ đang vận chuyển cống phẩm đến Hóa Châu cống nạp thì bị bọn sơn tặc vây đánh. "Bạch Vương Thượng tiên. Người đây chắc chắn là Bạch Vương Thượng tiên. Phúc đức cho chúng con nơi này gặp được người." Quốc vương, hoàng hậu rồi cả thảy bọn tùy tùng xúc động kinh hỉ như thể bắt được bè giữa biển khơi. Bật reo vui vội vàng sụp lạy rối rít.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...