Tác giả:

Ngày 23 tháng 7 năm 2016 Hôm nay là sinh nhật của tôi. Không phải là sinh nhật đầu tiên không có anh, mà là sinh nhật đầu tiên sau khi chúng tôi xa cách. Tôi mặc bộ váy thật đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, đeo lên cổ sợi dây chuyền ngọc trai – đó là món quà anh tặng tôi vào lần đầu chúng tôi hẹn hò. Có một đoạn thời gian tôi luôn tự ti về bản thân, không giao tiếp với bất cứ ai trừ người thân. Lúc ấy anh đã nói: “Em hãy bước ra ngoài với bộ dáng tươi trẻ nhất, với tâm thái vui vẻ nhất, ai cũng sẽ yêu quý vẻ rạng ngời đó của em.” Nguyệt Anh và Lâm Phong đã đặt phòng riêng ở Nhà hàng Vạn Hoa, khi tôi đến họ đã chuẩn bị xong bữa tiệc sinh nhật nhỏ. Giữa bàn là chiếc bánh kem hai tầng, nến cắm ở trên, con số 26 đỏ rực, cái tên Hạ Kiều được vẽ chính giữa. Bánh kem chắc hẳn do Nguyệt Anh tự làm. Cô ấy nấu ăn rất ngon, hiện đang mở một quán ăn gần trường đại học. Quán ăn diện tích không lớn nhưng lại đông khách, nhận được sự yêu thích của rất đông sinh viên gần đó. Tôi nhắm mắt lại và ước trong…

Chương 30: Chương 30

Nhật Ký Cho AnhTác giả: Louis Thùy TrangTruyện Ngôn TìnhNgày 23 tháng 7 năm 2016 Hôm nay là sinh nhật của tôi. Không phải là sinh nhật đầu tiên không có anh, mà là sinh nhật đầu tiên sau khi chúng tôi xa cách. Tôi mặc bộ váy thật đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, đeo lên cổ sợi dây chuyền ngọc trai – đó là món quà anh tặng tôi vào lần đầu chúng tôi hẹn hò. Có một đoạn thời gian tôi luôn tự ti về bản thân, không giao tiếp với bất cứ ai trừ người thân. Lúc ấy anh đã nói: “Em hãy bước ra ngoài với bộ dáng tươi trẻ nhất, với tâm thái vui vẻ nhất, ai cũng sẽ yêu quý vẻ rạng ngời đó của em.” Nguyệt Anh và Lâm Phong đã đặt phòng riêng ở Nhà hàng Vạn Hoa, khi tôi đến họ đã chuẩn bị xong bữa tiệc sinh nhật nhỏ. Giữa bàn là chiếc bánh kem hai tầng, nến cắm ở trên, con số 26 đỏ rực, cái tên Hạ Kiều được vẽ chính giữa. Bánh kem chắc hẳn do Nguyệt Anh tự làm. Cô ấy nấu ăn rất ngon, hiện đang mở một quán ăn gần trường đại học. Quán ăn diện tích không lớn nhưng lại đông khách, nhận được sự yêu thích của rất đông sinh viên gần đó. Tôi nhắm mắt lại và ước trong… Ngày 3 tháng 1 năm 2017Năm mới tới rồi, từ tuần trước tôi đã về nhà ở với bố mẹ, cùng bố mẹ về quê thăm họ hàng, còn sang nhà ba mẹ Trần ăn mừng năm mới.Hôm nay là ngày hẹn sang Singapore với Dương Gia Huy, buổi sáng anh ấy đến đón tôi ra sân bay.Đồ đạc tôi không cần chuẩn bị gì, chỉ cần mang theo máy ảnh chuyên dụng, còn lại Gia Huy đều đã sắp xếp hết rồi.Lên máy bay, tôi ngồi cạnh cửa kính, nhìn ra ngoài bầu trời cao trong xanh.Mây trắng hững hờ trôi, thời còn trẻ hay nhìn mây tưởng tượng ra những hình thù kì quái.Còn bây giờ, nhìn đâu tôi cũng thấy là gương mặt Nhật Minh của tôi.Nghe Nguyệt Anh kể anh đang tìm việc, có mấy công ty mời anh đến làm nhưng anh chưa quyết định.Nhật Minh của tôi rất giỏi, trước kia làm ở Thiên Lộc có danh tiếng rất tốt, mặc dù từng bị đi tù nhưng đã được chứng minh trong sạch nên vẫn có nhiều công ty muốn tuyển dụng.Đã mấy ngày không được gặp anh, mỗi phút mỗi giây tôi đều thấy nhớ.Liệu rằng bây giờ trong anh, tôi có còn một chút phân lượng nào hay không, hay chỉ đơn giản là bạn thân của em gái?Mười một giờ trưa đặt chân lên mảnh đất Singapore, Dương Gia Huy và chồng sắp cưới của anh ấy – Đặng Hữu Thanh chở tôi đến khách sạn Carlton.Tôi chỉ ăn qua loa rồi về phòng nghỉ ngơi.Buổi chiều bị tiếng chuông cửa liên hồi làm tỉnh giấc, tôi uể oải ra mở cửa, ngay lập tức bị người đứng ngoài cửa làm tỉnh táo lại.Nhật Minh, người mà tôi vẫn luôn nhớ tới, sao anh ấy lại ở đây lúc này?.

Nhật Ký Cho AnhTác giả: Louis Thùy TrangTruyện Ngôn TìnhNgày 23 tháng 7 năm 2016 Hôm nay là sinh nhật của tôi. Không phải là sinh nhật đầu tiên không có anh, mà là sinh nhật đầu tiên sau khi chúng tôi xa cách. Tôi mặc bộ váy thật đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, đeo lên cổ sợi dây chuyền ngọc trai – đó là món quà anh tặng tôi vào lần đầu chúng tôi hẹn hò. Có một đoạn thời gian tôi luôn tự ti về bản thân, không giao tiếp với bất cứ ai trừ người thân. Lúc ấy anh đã nói: “Em hãy bước ra ngoài với bộ dáng tươi trẻ nhất, với tâm thái vui vẻ nhất, ai cũng sẽ yêu quý vẻ rạng ngời đó của em.” Nguyệt Anh và Lâm Phong đã đặt phòng riêng ở Nhà hàng Vạn Hoa, khi tôi đến họ đã chuẩn bị xong bữa tiệc sinh nhật nhỏ. Giữa bàn là chiếc bánh kem hai tầng, nến cắm ở trên, con số 26 đỏ rực, cái tên Hạ Kiều được vẽ chính giữa. Bánh kem chắc hẳn do Nguyệt Anh tự làm. Cô ấy nấu ăn rất ngon, hiện đang mở một quán ăn gần trường đại học. Quán ăn diện tích không lớn nhưng lại đông khách, nhận được sự yêu thích của rất đông sinh viên gần đó. Tôi nhắm mắt lại và ước trong… Ngày 3 tháng 1 năm 2017Năm mới tới rồi, từ tuần trước tôi đã về nhà ở với bố mẹ, cùng bố mẹ về quê thăm họ hàng, còn sang nhà ba mẹ Trần ăn mừng năm mới.Hôm nay là ngày hẹn sang Singapore với Dương Gia Huy, buổi sáng anh ấy đến đón tôi ra sân bay.Đồ đạc tôi không cần chuẩn bị gì, chỉ cần mang theo máy ảnh chuyên dụng, còn lại Gia Huy đều đã sắp xếp hết rồi.Lên máy bay, tôi ngồi cạnh cửa kính, nhìn ra ngoài bầu trời cao trong xanh.Mây trắng hững hờ trôi, thời còn trẻ hay nhìn mây tưởng tượng ra những hình thù kì quái.Còn bây giờ, nhìn đâu tôi cũng thấy là gương mặt Nhật Minh của tôi.Nghe Nguyệt Anh kể anh đang tìm việc, có mấy công ty mời anh đến làm nhưng anh chưa quyết định.Nhật Minh của tôi rất giỏi, trước kia làm ở Thiên Lộc có danh tiếng rất tốt, mặc dù từng bị đi tù nhưng đã được chứng minh trong sạch nên vẫn có nhiều công ty muốn tuyển dụng.Đã mấy ngày không được gặp anh, mỗi phút mỗi giây tôi đều thấy nhớ.Liệu rằng bây giờ trong anh, tôi có còn một chút phân lượng nào hay không, hay chỉ đơn giản là bạn thân của em gái?Mười một giờ trưa đặt chân lên mảnh đất Singapore, Dương Gia Huy và chồng sắp cưới của anh ấy – Đặng Hữu Thanh chở tôi đến khách sạn Carlton.Tôi chỉ ăn qua loa rồi về phòng nghỉ ngơi.Buổi chiều bị tiếng chuông cửa liên hồi làm tỉnh giấc, tôi uể oải ra mở cửa, ngay lập tức bị người đứng ngoài cửa làm tỉnh táo lại.Nhật Minh, người mà tôi vẫn luôn nhớ tới, sao anh ấy lại ở đây lúc này?.

Nhật Ký Cho AnhTác giả: Louis Thùy TrangTruyện Ngôn TìnhNgày 23 tháng 7 năm 2016 Hôm nay là sinh nhật của tôi. Không phải là sinh nhật đầu tiên không có anh, mà là sinh nhật đầu tiên sau khi chúng tôi xa cách. Tôi mặc bộ váy thật đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, đeo lên cổ sợi dây chuyền ngọc trai – đó là món quà anh tặng tôi vào lần đầu chúng tôi hẹn hò. Có một đoạn thời gian tôi luôn tự ti về bản thân, không giao tiếp với bất cứ ai trừ người thân. Lúc ấy anh đã nói: “Em hãy bước ra ngoài với bộ dáng tươi trẻ nhất, với tâm thái vui vẻ nhất, ai cũng sẽ yêu quý vẻ rạng ngời đó của em.” Nguyệt Anh và Lâm Phong đã đặt phòng riêng ở Nhà hàng Vạn Hoa, khi tôi đến họ đã chuẩn bị xong bữa tiệc sinh nhật nhỏ. Giữa bàn là chiếc bánh kem hai tầng, nến cắm ở trên, con số 26 đỏ rực, cái tên Hạ Kiều được vẽ chính giữa. Bánh kem chắc hẳn do Nguyệt Anh tự làm. Cô ấy nấu ăn rất ngon, hiện đang mở một quán ăn gần trường đại học. Quán ăn diện tích không lớn nhưng lại đông khách, nhận được sự yêu thích của rất đông sinh viên gần đó. Tôi nhắm mắt lại và ước trong… Ngày 3 tháng 1 năm 2017Năm mới tới rồi, từ tuần trước tôi đã về nhà ở với bố mẹ, cùng bố mẹ về quê thăm họ hàng, còn sang nhà ba mẹ Trần ăn mừng năm mới.Hôm nay là ngày hẹn sang Singapore với Dương Gia Huy, buổi sáng anh ấy đến đón tôi ra sân bay.Đồ đạc tôi không cần chuẩn bị gì, chỉ cần mang theo máy ảnh chuyên dụng, còn lại Gia Huy đều đã sắp xếp hết rồi.Lên máy bay, tôi ngồi cạnh cửa kính, nhìn ra ngoài bầu trời cao trong xanh.Mây trắng hững hờ trôi, thời còn trẻ hay nhìn mây tưởng tượng ra những hình thù kì quái.Còn bây giờ, nhìn đâu tôi cũng thấy là gương mặt Nhật Minh của tôi.Nghe Nguyệt Anh kể anh đang tìm việc, có mấy công ty mời anh đến làm nhưng anh chưa quyết định.Nhật Minh của tôi rất giỏi, trước kia làm ở Thiên Lộc có danh tiếng rất tốt, mặc dù từng bị đi tù nhưng đã được chứng minh trong sạch nên vẫn có nhiều công ty muốn tuyển dụng.Đã mấy ngày không được gặp anh, mỗi phút mỗi giây tôi đều thấy nhớ.Liệu rằng bây giờ trong anh, tôi có còn một chút phân lượng nào hay không, hay chỉ đơn giản là bạn thân của em gái?Mười một giờ trưa đặt chân lên mảnh đất Singapore, Dương Gia Huy và chồng sắp cưới của anh ấy – Đặng Hữu Thanh chở tôi đến khách sạn Carlton.Tôi chỉ ăn qua loa rồi về phòng nghỉ ngơi.Buổi chiều bị tiếng chuông cửa liên hồi làm tỉnh giấc, tôi uể oải ra mở cửa, ngay lập tức bị người đứng ngoài cửa làm tỉnh táo lại.Nhật Minh, người mà tôi vẫn luôn nhớ tới, sao anh ấy lại ở đây lúc này?.

Chương 30: Chương 30