Tác giả:

Trường đua nhộn nhịp, tiếng động cơ gầm rú vang vọng khắp nơi. Trình Diệu Vi ngồi trên xe chiếc xe đua được mệnh danh là vua tốc độ trong làng chơi xe. Mọi con mắt đều đặc biệt dõi về cô bởi trong đường đua này cô chính là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch. Rừm rừm. Tiếng động cơ V12 vang rền. Tiếng xe gầm bên cạnh cô, ngay ở vạch xuất phát. Trình Diệu Vi đảo mắt nhìn sang. Tên đối thủ da đen đang gườm gườm thách thức. Hắn đội mũ hàm kín mít, lúc này chỉ lộ ra hai con mắt và nửa cái mũi đen bóng. Trình Diệu Vi cười khẩy. “Đừng vội khích tướng. Chị đây sẽ cho chú em biết thế nào là hít khói sau xe chị!” Tên da đen dường như hiểu được những lời mỉa mai của Trình Diệu Vi. Hắn lấy tay làm ký hiệu móc mắt trêu ngươi. Gạt tấm kính chắn xuống, hắn liếc nhìn đồng hồ điểm, phía giữa đường đua, một cô gái s3xy đang cầm cờ chờ một tiếng còi phất cờ bắt đầu. “Vậy chờ cô ở vạch đích! Đừng để tôi phải chờ lâu quá!” Tên da đen cười một tràng dài và lớn. Hóa ra hắn cũng biết tiếng Bắc Hoa của cô…

Chương 42: 42: Vợ Ơi Em Im Lặng Một Chút

Xuyên Sách Làm Vợ Tổng TàiTác giả: Linh AnnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrường đua nhộn nhịp, tiếng động cơ gầm rú vang vọng khắp nơi. Trình Diệu Vi ngồi trên xe chiếc xe đua được mệnh danh là vua tốc độ trong làng chơi xe. Mọi con mắt đều đặc biệt dõi về cô bởi trong đường đua này cô chính là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch. Rừm rừm. Tiếng động cơ V12 vang rền. Tiếng xe gầm bên cạnh cô, ngay ở vạch xuất phát. Trình Diệu Vi đảo mắt nhìn sang. Tên đối thủ da đen đang gườm gườm thách thức. Hắn đội mũ hàm kín mít, lúc này chỉ lộ ra hai con mắt và nửa cái mũi đen bóng. Trình Diệu Vi cười khẩy. “Đừng vội khích tướng. Chị đây sẽ cho chú em biết thế nào là hít khói sau xe chị!” Tên da đen dường như hiểu được những lời mỉa mai của Trình Diệu Vi. Hắn lấy tay làm ký hiệu móc mắt trêu ngươi. Gạt tấm kính chắn xuống, hắn liếc nhìn đồng hồ điểm, phía giữa đường đua, một cô gái s3xy đang cầm cờ chờ một tiếng còi phất cờ bắt đầu. “Vậy chờ cô ở vạch đích! Đừng để tôi phải chờ lâu quá!” Tên da đen cười một tràng dài và lớn. Hóa ra hắn cũng biết tiếng Bắc Hoa của cô… Trên hành lang của khách sạn, một người đàn ông đẹp trai sải bước, trên vai cõng một người phụ nữ đang ngộ ngậy, phần trên cơ thể bị che phủ bởi một chiếc áo vest đen.Đi ngang qua trước mặt anh, nhân viên khách sạn đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng.Tuy vậy, những người khách khác đi qua đi lại đều nhìn anh bằng con mắt tò mò, truyền tai nhau lời bàn tán:“Giữa thanh thiên bạch nhật lại dám giở trò với một cô gái chân yếu tay mềm sao?”Không nhìn họ, anh chỉ có ý lớn tiếng để họ nghe thấy: “Vợ ơi, em im lặng một chút đi.”Chuyện vợ chồng của họ đương nhiên là không đến lượt người khác xen vào rồi.Rất nhanh chóng, Tư Tử Phàm đã đưa Trình Diệu Vi vào phòng VIP.Không còn những cử chỉ thân mật để qua mắt người đời, anh ném cô lên ghế sofa mà không thương hoa tiếc ngọc.“Á!”Bị Tư Tử Phàm hành động thô lỗ, cô đau đớn kêu lên một cái, vội vã cởi bỏ chiếc áo vest đen vướng víu rồi trừng mắt nhìn anh: “Anh lại lên cơn điên đấy à?”“Không phải cô nói tôi yếu s inh lý sao?” Tư Tử Phàm nói xong liền cười khẩy, lấy lại áo vest khoác lên người.Anh nhìn cô trong bộ dạng ướt sũng liền thúc giục: “Còn không mau thay quần áo đi! Nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình mà không thấy xấu hổ sao?”Trình Diệu Vi cúi xuống nhìn vòng một và chạm nó vài lần rồi thở phào: “May thật, phụ tùng vẫn còn nguyên.”Hành động vô thức của cô khiến anh ta đỏ mặt, liền vội vàng quay người đi chỗ khác.Sau đó, cô vội vàng đứng dậy rồi đi vào nhà vệ sinh, soi mình trong gương, cố gắng nhìn nốt ruồi đen thật kỹ.Không xong rồi, các nốt ruồi gặp nước đều sẽ nở hoa.“Trình Diệu Lan, cô ta đúng là xảo xuyệt mà.”Lúc này, Trình Diệu Vi nhớ rằng hệ thống nói với cô là biến cho gương mặt của nhân vật phản diện giống với em gái cô để tăng độ khó của thử thách.Quả nhiên, mỗi lần cô nhìn thấy Trình Diệu Lan thì trong lòng không kìm được mà tỏ lòng thương xót.Đúng như họ mong muốn, đã nhiều lần Trình Diệu Vi lưỡng lự trước khi ra tay với tình địch của mình.Trong lúc Trình Diệu Vi ngẩn người suy nghĩ, quan sát nốt ruồi đen trên xương quai xanh của mình thì Tử Tử Phàm đã đứng trước cửa phòng tắm, khó chịu lên tiếng:“Lúc này mà cô còn thả hồn lên mây sao? Người bên dưới đang đợi chúng ta đó.”Bị trách mắng, Trình Diệu Vi quay sang tỏ thái độ với anh ta: “Là ai đưa tôi tới đây? Tôi kêu anh bế tôi lên đây sao?”“Áo quần thì mỏng tanh, khoe ngực lộ lưng, ướt nhẹp đến nhìn thấy cả bên trong.Đây là hình ảnh tiểu thư đoan chính mà cô đang xây dựng sao?” Người đàn ông độc đoán khiển trách.Nhìn thấy cả bên trong? Cô thừa nhận là cổ áo hơi khoét rộng một chút nhưng đâu đến mức như anh ta nói.Quay người lại đứng đối diện với Tư Tử Phàm, cô nói: “Phu quân, mắt anh bị mù à? Cổ áo chỉ hơi rộng thôi, phía sau lưng đâu có hở lắm.”Tư Tử Phàm thấy rất lạ, dạo này cách xưng hô của cô đối với anh trở nên phong phú hơn hẳn: “Cô gọi tôi là gì? Phu quân?”Trình Diệu Vi lỡ miệng, lập tức chữa cháy: “Chồng à, từ trước đến giờ em vẫn luôn muốn gọi anh là phu quân mà.”Dứt lời, cô định rời đi để tránh lộ tẩy thì lại bị lồng ngực săn chắc của Tư Tử Phàm cản bước.Trình Diệu Vi lấy tay xoa xoa trán, ngẩng mặt lên nhìn anh nói:“Anh tránh sang một bên coi! Đừng cản đường tôi như thế!”“Chiếc váy này hở quá, cô không được mặc.Thay một bộ khác rồi ném nó đi.” Anh nói như ra lệnh, tỏ ý chán ghét bộ đồ cô đang mang.Trong khi chỉnh lại cổ áo, Tư Tử Phàm mơ hồ nhìn thấy nốt ruồi đen đã nhòe đi trên xương quai xanh của Trình Diệu Vi.Anh sững sờ trong chốc lát, mặt đăm chiêu nghĩ ngợi.Quen nhau hơn mười năm, làm vợ chồng được một năm, Tư Tử Phàm chưa bao giờ nghiêm túc để ý đến cô, ngay cả cơ thể Trình Diệu Vi anh cũng chưa từng đụng tới.Nói trắng ra, anh lười quan sát cô, cũng không có hứng thú với mấy chuyện chăn gối.Thấy anh nhìn mình không rời, Trình Diệu Vi cũng tranh thủ xem lại bản thân.Hóa ra cô cũng có một làn da trắng muốt, xương quai xanh gọi mời, vóc dáng vô cùng quyến rũ.Đúng là tuyệt phẩm nhân gian, cô nghĩ.Trong lúc Tư Tử Phàm đứng lặng người, cô đẩy anh sang một bên rồi tiến đến ghế sofa trong phòng khách.Bây giờ cô mới để ý, túi xách và điện thoại của cô cũng cùng rơi xuống nước.“Dễ dàng để cô ta đạt được mục đích rồi.”Nhấc điện thoại lên và bấm, Trình Diệu Vi thở dài, nó đã bị hỏng.May sao, những thứ khác bên trong túi xách không bị ướt, đều khô ráo cả.Làm rớt bông tai chỉ là cái cớ, mục đích của Trình Diệu Lan rất rõ ràng, muốn hủy đi đoạn băng ghi hình trong điện thoại của cô.Cách đó một đoạn, khi bị Trình Diệu Vi đẩy sang một bên, Tư Tử Phàm cảm nhận được tim mình đang đập loạn xạ, người thì nóng lên không kiểm soát..

Xuyên Sách Làm Vợ Tổng TàiTác giả: Linh AnnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrường đua nhộn nhịp, tiếng động cơ gầm rú vang vọng khắp nơi. Trình Diệu Vi ngồi trên xe chiếc xe đua được mệnh danh là vua tốc độ trong làng chơi xe. Mọi con mắt đều đặc biệt dõi về cô bởi trong đường đua này cô chính là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch. Rừm rừm. Tiếng động cơ V12 vang rền. Tiếng xe gầm bên cạnh cô, ngay ở vạch xuất phát. Trình Diệu Vi đảo mắt nhìn sang. Tên đối thủ da đen đang gườm gườm thách thức. Hắn đội mũ hàm kín mít, lúc này chỉ lộ ra hai con mắt và nửa cái mũi đen bóng. Trình Diệu Vi cười khẩy. “Đừng vội khích tướng. Chị đây sẽ cho chú em biết thế nào là hít khói sau xe chị!” Tên da đen dường như hiểu được những lời mỉa mai của Trình Diệu Vi. Hắn lấy tay làm ký hiệu móc mắt trêu ngươi. Gạt tấm kính chắn xuống, hắn liếc nhìn đồng hồ điểm, phía giữa đường đua, một cô gái s3xy đang cầm cờ chờ một tiếng còi phất cờ bắt đầu. “Vậy chờ cô ở vạch đích! Đừng để tôi phải chờ lâu quá!” Tên da đen cười một tràng dài và lớn. Hóa ra hắn cũng biết tiếng Bắc Hoa của cô… Trên hành lang của khách sạn, một người đàn ông đẹp trai sải bước, trên vai cõng một người phụ nữ đang ngộ ngậy, phần trên cơ thể bị che phủ bởi một chiếc áo vest đen.Đi ngang qua trước mặt anh, nhân viên khách sạn đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng.Tuy vậy, những người khách khác đi qua đi lại đều nhìn anh bằng con mắt tò mò, truyền tai nhau lời bàn tán:“Giữa thanh thiên bạch nhật lại dám giở trò với một cô gái chân yếu tay mềm sao?”Không nhìn họ, anh chỉ có ý lớn tiếng để họ nghe thấy: “Vợ ơi, em im lặng một chút đi.”Chuyện vợ chồng của họ đương nhiên là không đến lượt người khác xen vào rồi.Rất nhanh chóng, Tư Tử Phàm đã đưa Trình Diệu Vi vào phòng VIP.Không còn những cử chỉ thân mật để qua mắt người đời, anh ném cô lên ghế sofa mà không thương hoa tiếc ngọc.“Á!”Bị Tư Tử Phàm hành động thô lỗ, cô đau đớn kêu lên một cái, vội vã cởi bỏ chiếc áo vest đen vướng víu rồi trừng mắt nhìn anh: “Anh lại lên cơn điên đấy à?”“Không phải cô nói tôi yếu s inh lý sao?” Tư Tử Phàm nói xong liền cười khẩy, lấy lại áo vest khoác lên người.Anh nhìn cô trong bộ dạng ướt sũng liền thúc giục: “Còn không mau thay quần áo đi! Nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình mà không thấy xấu hổ sao?”Trình Diệu Vi cúi xuống nhìn vòng một và chạm nó vài lần rồi thở phào: “May thật, phụ tùng vẫn còn nguyên.”Hành động vô thức của cô khiến anh ta đỏ mặt, liền vội vàng quay người đi chỗ khác.Sau đó, cô vội vàng đứng dậy rồi đi vào nhà vệ sinh, soi mình trong gương, cố gắng nhìn nốt ruồi đen thật kỹ.Không xong rồi, các nốt ruồi gặp nước đều sẽ nở hoa.“Trình Diệu Lan, cô ta đúng là xảo xuyệt mà.”Lúc này, Trình Diệu Vi nhớ rằng hệ thống nói với cô là biến cho gương mặt của nhân vật phản diện giống với em gái cô để tăng độ khó của thử thách.Quả nhiên, mỗi lần cô nhìn thấy Trình Diệu Lan thì trong lòng không kìm được mà tỏ lòng thương xót.Đúng như họ mong muốn, đã nhiều lần Trình Diệu Vi lưỡng lự trước khi ra tay với tình địch của mình.Trong lúc Trình Diệu Vi ngẩn người suy nghĩ, quan sát nốt ruồi đen trên xương quai xanh của mình thì Tử Tử Phàm đã đứng trước cửa phòng tắm, khó chịu lên tiếng:“Lúc này mà cô còn thả hồn lên mây sao? Người bên dưới đang đợi chúng ta đó.”Bị trách mắng, Trình Diệu Vi quay sang tỏ thái độ với anh ta: “Là ai đưa tôi tới đây? Tôi kêu anh bế tôi lên đây sao?”“Áo quần thì mỏng tanh, khoe ngực lộ lưng, ướt nhẹp đến nhìn thấy cả bên trong.Đây là hình ảnh tiểu thư đoan chính mà cô đang xây dựng sao?” Người đàn ông độc đoán khiển trách.Nhìn thấy cả bên trong? Cô thừa nhận là cổ áo hơi khoét rộng một chút nhưng đâu đến mức như anh ta nói.Quay người lại đứng đối diện với Tư Tử Phàm, cô nói: “Phu quân, mắt anh bị mù à? Cổ áo chỉ hơi rộng thôi, phía sau lưng đâu có hở lắm.”Tư Tử Phàm thấy rất lạ, dạo này cách xưng hô của cô đối với anh trở nên phong phú hơn hẳn: “Cô gọi tôi là gì? Phu quân?”Trình Diệu Vi lỡ miệng, lập tức chữa cháy: “Chồng à, từ trước đến giờ em vẫn luôn muốn gọi anh là phu quân mà.”Dứt lời, cô định rời đi để tránh lộ tẩy thì lại bị lồng ngực săn chắc của Tư Tử Phàm cản bước.Trình Diệu Vi lấy tay xoa xoa trán, ngẩng mặt lên nhìn anh nói:“Anh tránh sang một bên coi! Đừng cản đường tôi như thế!”“Chiếc váy này hở quá, cô không được mặc.Thay một bộ khác rồi ném nó đi.” Anh nói như ra lệnh, tỏ ý chán ghét bộ đồ cô đang mang.Trong khi chỉnh lại cổ áo, Tư Tử Phàm mơ hồ nhìn thấy nốt ruồi đen đã nhòe đi trên xương quai xanh của Trình Diệu Vi.Anh sững sờ trong chốc lát, mặt đăm chiêu nghĩ ngợi.Quen nhau hơn mười năm, làm vợ chồng được một năm, Tư Tử Phàm chưa bao giờ nghiêm túc để ý đến cô, ngay cả cơ thể Trình Diệu Vi anh cũng chưa từng đụng tới.Nói trắng ra, anh lười quan sát cô, cũng không có hứng thú với mấy chuyện chăn gối.Thấy anh nhìn mình không rời, Trình Diệu Vi cũng tranh thủ xem lại bản thân.Hóa ra cô cũng có một làn da trắng muốt, xương quai xanh gọi mời, vóc dáng vô cùng quyến rũ.Đúng là tuyệt phẩm nhân gian, cô nghĩ.Trong lúc Tư Tử Phàm đứng lặng người, cô đẩy anh sang một bên rồi tiến đến ghế sofa trong phòng khách.Bây giờ cô mới để ý, túi xách và điện thoại của cô cũng cùng rơi xuống nước.“Dễ dàng để cô ta đạt được mục đích rồi.”Nhấc điện thoại lên và bấm, Trình Diệu Vi thở dài, nó đã bị hỏng.May sao, những thứ khác bên trong túi xách không bị ướt, đều khô ráo cả.Làm rớt bông tai chỉ là cái cớ, mục đích của Trình Diệu Lan rất rõ ràng, muốn hủy đi đoạn băng ghi hình trong điện thoại của cô.Cách đó một đoạn, khi bị Trình Diệu Vi đẩy sang một bên, Tư Tử Phàm cảm nhận được tim mình đang đập loạn xạ, người thì nóng lên không kiểm soát..

Xuyên Sách Làm Vợ Tổng TàiTác giả: Linh AnnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrường đua nhộn nhịp, tiếng động cơ gầm rú vang vọng khắp nơi. Trình Diệu Vi ngồi trên xe chiếc xe đua được mệnh danh là vua tốc độ trong làng chơi xe. Mọi con mắt đều đặc biệt dõi về cô bởi trong đường đua này cô chính là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch. Rừm rừm. Tiếng động cơ V12 vang rền. Tiếng xe gầm bên cạnh cô, ngay ở vạch xuất phát. Trình Diệu Vi đảo mắt nhìn sang. Tên đối thủ da đen đang gườm gườm thách thức. Hắn đội mũ hàm kín mít, lúc này chỉ lộ ra hai con mắt và nửa cái mũi đen bóng. Trình Diệu Vi cười khẩy. “Đừng vội khích tướng. Chị đây sẽ cho chú em biết thế nào là hít khói sau xe chị!” Tên da đen dường như hiểu được những lời mỉa mai của Trình Diệu Vi. Hắn lấy tay làm ký hiệu móc mắt trêu ngươi. Gạt tấm kính chắn xuống, hắn liếc nhìn đồng hồ điểm, phía giữa đường đua, một cô gái s3xy đang cầm cờ chờ một tiếng còi phất cờ bắt đầu. “Vậy chờ cô ở vạch đích! Đừng để tôi phải chờ lâu quá!” Tên da đen cười một tràng dài và lớn. Hóa ra hắn cũng biết tiếng Bắc Hoa của cô… Trên hành lang của khách sạn, một người đàn ông đẹp trai sải bước, trên vai cõng một người phụ nữ đang ngộ ngậy, phần trên cơ thể bị che phủ bởi một chiếc áo vest đen.Đi ngang qua trước mặt anh, nhân viên khách sạn đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng.Tuy vậy, những người khách khác đi qua đi lại đều nhìn anh bằng con mắt tò mò, truyền tai nhau lời bàn tán:“Giữa thanh thiên bạch nhật lại dám giở trò với một cô gái chân yếu tay mềm sao?”Không nhìn họ, anh chỉ có ý lớn tiếng để họ nghe thấy: “Vợ ơi, em im lặng một chút đi.”Chuyện vợ chồng của họ đương nhiên là không đến lượt người khác xen vào rồi.Rất nhanh chóng, Tư Tử Phàm đã đưa Trình Diệu Vi vào phòng VIP.Không còn những cử chỉ thân mật để qua mắt người đời, anh ném cô lên ghế sofa mà không thương hoa tiếc ngọc.“Á!”Bị Tư Tử Phàm hành động thô lỗ, cô đau đớn kêu lên một cái, vội vã cởi bỏ chiếc áo vest đen vướng víu rồi trừng mắt nhìn anh: “Anh lại lên cơn điên đấy à?”“Không phải cô nói tôi yếu s inh lý sao?” Tư Tử Phàm nói xong liền cười khẩy, lấy lại áo vest khoác lên người.Anh nhìn cô trong bộ dạng ướt sũng liền thúc giục: “Còn không mau thay quần áo đi! Nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình mà không thấy xấu hổ sao?”Trình Diệu Vi cúi xuống nhìn vòng một và chạm nó vài lần rồi thở phào: “May thật, phụ tùng vẫn còn nguyên.”Hành động vô thức của cô khiến anh ta đỏ mặt, liền vội vàng quay người đi chỗ khác.Sau đó, cô vội vàng đứng dậy rồi đi vào nhà vệ sinh, soi mình trong gương, cố gắng nhìn nốt ruồi đen thật kỹ.Không xong rồi, các nốt ruồi gặp nước đều sẽ nở hoa.“Trình Diệu Lan, cô ta đúng là xảo xuyệt mà.”Lúc này, Trình Diệu Vi nhớ rằng hệ thống nói với cô là biến cho gương mặt của nhân vật phản diện giống với em gái cô để tăng độ khó của thử thách.Quả nhiên, mỗi lần cô nhìn thấy Trình Diệu Lan thì trong lòng không kìm được mà tỏ lòng thương xót.Đúng như họ mong muốn, đã nhiều lần Trình Diệu Vi lưỡng lự trước khi ra tay với tình địch của mình.Trong lúc Trình Diệu Vi ngẩn người suy nghĩ, quan sát nốt ruồi đen trên xương quai xanh của mình thì Tử Tử Phàm đã đứng trước cửa phòng tắm, khó chịu lên tiếng:“Lúc này mà cô còn thả hồn lên mây sao? Người bên dưới đang đợi chúng ta đó.”Bị trách mắng, Trình Diệu Vi quay sang tỏ thái độ với anh ta: “Là ai đưa tôi tới đây? Tôi kêu anh bế tôi lên đây sao?”“Áo quần thì mỏng tanh, khoe ngực lộ lưng, ướt nhẹp đến nhìn thấy cả bên trong.Đây là hình ảnh tiểu thư đoan chính mà cô đang xây dựng sao?” Người đàn ông độc đoán khiển trách.Nhìn thấy cả bên trong? Cô thừa nhận là cổ áo hơi khoét rộng một chút nhưng đâu đến mức như anh ta nói.Quay người lại đứng đối diện với Tư Tử Phàm, cô nói: “Phu quân, mắt anh bị mù à? Cổ áo chỉ hơi rộng thôi, phía sau lưng đâu có hở lắm.”Tư Tử Phàm thấy rất lạ, dạo này cách xưng hô của cô đối với anh trở nên phong phú hơn hẳn: “Cô gọi tôi là gì? Phu quân?”Trình Diệu Vi lỡ miệng, lập tức chữa cháy: “Chồng à, từ trước đến giờ em vẫn luôn muốn gọi anh là phu quân mà.”Dứt lời, cô định rời đi để tránh lộ tẩy thì lại bị lồng ngực săn chắc của Tư Tử Phàm cản bước.Trình Diệu Vi lấy tay xoa xoa trán, ngẩng mặt lên nhìn anh nói:“Anh tránh sang một bên coi! Đừng cản đường tôi như thế!”“Chiếc váy này hở quá, cô không được mặc.Thay một bộ khác rồi ném nó đi.” Anh nói như ra lệnh, tỏ ý chán ghét bộ đồ cô đang mang.Trong khi chỉnh lại cổ áo, Tư Tử Phàm mơ hồ nhìn thấy nốt ruồi đen đã nhòe đi trên xương quai xanh của Trình Diệu Vi.Anh sững sờ trong chốc lát, mặt đăm chiêu nghĩ ngợi.Quen nhau hơn mười năm, làm vợ chồng được một năm, Tư Tử Phàm chưa bao giờ nghiêm túc để ý đến cô, ngay cả cơ thể Trình Diệu Vi anh cũng chưa từng đụng tới.Nói trắng ra, anh lười quan sát cô, cũng không có hứng thú với mấy chuyện chăn gối.Thấy anh nhìn mình không rời, Trình Diệu Vi cũng tranh thủ xem lại bản thân.Hóa ra cô cũng có một làn da trắng muốt, xương quai xanh gọi mời, vóc dáng vô cùng quyến rũ.Đúng là tuyệt phẩm nhân gian, cô nghĩ.Trong lúc Tư Tử Phàm đứng lặng người, cô đẩy anh sang một bên rồi tiến đến ghế sofa trong phòng khách.Bây giờ cô mới để ý, túi xách và điện thoại của cô cũng cùng rơi xuống nước.“Dễ dàng để cô ta đạt được mục đích rồi.”Nhấc điện thoại lên và bấm, Trình Diệu Vi thở dài, nó đã bị hỏng.May sao, những thứ khác bên trong túi xách không bị ướt, đều khô ráo cả.Làm rớt bông tai chỉ là cái cớ, mục đích của Trình Diệu Lan rất rõ ràng, muốn hủy đi đoạn băng ghi hình trong điện thoại của cô.Cách đó một đoạn, khi bị Trình Diệu Vi đẩy sang một bên, Tư Tử Phàm cảm nhận được tim mình đang đập loạn xạ, người thì nóng lên không kiểm soát..

Chương 42: 42: Vợ Ơi Em Im Lặng Một Chút