Ánh nắng u ám, màu xám trắng của bầu trời cùng với bờ đất vàng không lẫn vào nhau, dưới chân mất tri giác, gió tây lạnh thấu xương thổi tới, Giang Sương Hàn chưa từng cúi đầu. Xa xa là màn lụa màu trắng, ba ngày nàng chưa dám nghỉ, ngày đêm suy nghĩ đối phó. Lúc tới gần, bước chân của nàng chậm lại. Binh lính tuần tra phát hiện ra Giang Sương Hàn trước, cũng không phải là bọn hắn quá nhạy cảm, mà là váy đỏ trên người nàng tại vùng đất nghèo nàn này thực sự rất nổi bật, trên tay bọn họ cầm đao nhọn đến gần nữ tử: "Người nào!" Giang Sương Hàn ngẩng đầu, mấp máy đôi môi khô khốc, cuống họng khô rát, nàng không mở miệng.Gió luồn vào làm lạnh lưng và đùi, váy theo gió thỉnh thoảng nhẹ phẩy vào cổ chân nhỏ yếu của nàng. Ở Bắc Địa là chỗ ngư long hỗn tạp, cũng là chỗ tạm thời mà bọn hắn xây dựng cơ mật, bất kỳ cái gì hay người nào khả nghi bọn hắn đều không thể bỏ qua. Nữ tử trước mắt này trang sức quần áo, đi chân trần tới nổi bị cóng đỏ bừng cũng không ảnh hưởng đến nàng, nàng chỉ lẳng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...