Tác giả:

Khi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa…

Chương 486

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng TrầnTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcKhi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa… Chương 486Hạ tướng đã quá thất vọng cho nên mới đuổi Hạ Du ra khỏi nhà.Điều quan trọng nhất là phải giải quyết hiểu lầm giữa Hạ tướng và Hạ Du càng sớm càng tốt.Hai mắt Hạ Du đã đỏ hoe, hắn ta nói: “Ta với ông ta chẳng có hiểu lầm gì hết. Ông ta cho rằng ta đã giết chết bà nội thì ta cũng không muốn làm con của ông ta nữa. Dù sao trong mắt ông ta thì ta cũng chỉ là một đứa con bại gia chuyên rước họa về cho ông ta mà thôi”.Hắn ta ngẩng đầu nhìn Thẩm Nguyệt nói: “Ta chỉ muốn nhờ cô giúp ta một việc”.“Ngươi nói đi”.“Ta muốn nhờ cô trong lúc đi phúng viếng thì mang theo ta quay về Hạ gia. Ta muốn làm tròn chữ hiếu của mình trước linh cữu của bà nội. Ta nhất định sẽ tìm ra bằng chứng bọn họ đã hại chết bà nội để an ủi vong linh bà nội trên trời”.Hạ Du nói Hạ tướng sẽ không cho hắn quay về Hạ gia nữa, lại càng không cho phép hắn ta đi tiễn lão phu nhân lần cuối, thậm chí nhìn lão phu nhân lần cuối một lần cũng không được.Hạ Du muốn trở về Hạ gia thì chỉ có thể cải trang rồi nhờ người khác mang theo mình cùng đi.Lão phu nhân đã tạ thế ba ngày, thời gian này đã đủ để Hạ gia sắp xếp linh đường và báo tang.Quả nhiên, phủ tướng quân rất nhanh đã nhận được tin báo tang từ Hạ gia.Lão phu nhân Hạ gia vốn là cáo mệnh phu nhân, Hạ tướng cũng là một vị quan tài đức, nay lão phu nhân đã tạ thế thì quan viên khắp nơi cũng nên đến chia buồn.Tần Như Lương không có ở đây cho nên mọi việc đều do Thẩm Nguyệt làm chủ.Hạ gia đã báo tang tới phủ, nàng không có lý do gì mà không đi.Sang ngày thứ hai, tình trạng tinh thần và thể chất của Hạ Du đã tốt lên rất nhiều.Thẩm Nguyệt bảo quản gia mang tới một bộ y phục người hầu để cho Hạ Du thay.Trước khi đi, Thẩm Nguyệt đã hỏi Hạ Du chi tiết về tình huống lúc lão phu nhân qua đời.Hạ Du chỉ nói rằng lão phu nhân trước khi chết đã hộc máu không ngừng, mặt mày tái xanh sau đó ngã xuống đất chết ngay tại chỗ, không thể nói thêm một câu nào.Ngày hôm đó lão phu nhân rốt cuộc đã nếm qua thứ gì, chạm qua thứ gì, Hạ Du thật sự không thể biết được.Bây giờ muốn quay lại tìm chứng cứ chỉ e rằng khó càng thêm khó.Nếu như hung thủ đã có dã tâm hại người thì những bằng chứng về những thứ mà lão phu nhân đã ăn, đã mặc hay đã chạm vào chắc chắn đều đã bị xóa sổ hoàn toàn.Sau đó Thẩm Nguyệt nói: “Lần này có cơ hội thì ngươi vào nhìn bà nội của ngươi nhiều hơn đi. Có lẽ bằng chứng duy nhất vẫn còn ở trên người bà nội của ngươi”.Nhưng lão phu nhân đang nằm ở trong quan tài đặt ở linh đường, người đến phúng viếng làm sao có thể dễ dàng nhìn thấy được?Hạ Du ủ rũ nói: “Bọn họ sẽ không cho chúng ta bước lên nhìn đâu”.Thẩm Nguyệt liếc mắt nói: “Chỉ cần ngươi không sợ quấy rầy sự an tĩnh của lão phu nhân thì ta sẽ có cách. Ta nghĩ lão phu nhân cũng muốn nhìn thấy ngươi bình an vô sự thì mới có thể ra đi thanh thản”.Hạ Du trịnh trọng gật đầu nói: “Được, bất kể dùng biện pháp gì, chỉ cần ta có thể nhìn thấy bà nội và tìm ra hung thủ thì có làm gì ta cũng đồng ý”.

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng TrầnTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcKhi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa… Chương 486Hạ tướng đã quá thất vọng cho nên mới đuổi Hạ Du ra khỏi nhà.Điều quan trọng nhất là phải giải quyết hiểu lầm giữa Hạ tướng và Hạ Du càng sớm càng tốt.Hai mắt Hạ Du đã đỏ hoe, hắn ta nói: “Ta với ông ta chẳng có hiểu lầm gì hết. Ông ta cho rằng ta đã giết chết bà nội thì ta cũng không muốn làm con của ông ta nữa. Dù sao trong mắt ông ta thì ta cũng chỉ là một đứa con bại gia chuyên rước họa về cho ông ta mà thôi”.Hắn ta ngẩng đầu nhìn Thẩm Nguyệt nói: “Ta chỉ muốn nhờ cô giúp ta một việc”.“Ngươi nói đi”.“Ta muốn nhờ cô trong lúc đi phúng viếng thì mang theo ta quay về Hạ gia. Ta muốn làm tròn chữ hiếu của mình trước linh cữu của bà nội. Ta nhất định sẽ tìm ra bằng chứng bọn họ đã hại chết bà nội để an ủi vong linh bà nội trên trời”.Hạ Du nói Hạ tướng sẽ không cho hắn quay về Hạ gia nữa, lại càng không cho phép hắn ta đi tiễn lão phu nhân lần cuối, thậm chí nhìn lão phu nhân lần cuối một lần cũng không được.Hạ Du muốn trở về Hạ gia thì chỉ có thể cải trang rồi nhờ người khác mang theo mình cùng đi.Lão phu nhân đã tạ thế ba ngày, thời gian này đã đủ để Hạ gia sắp xếp linh đường và báo tang.Quả nhiên, phủ tướng quân rất nhanh đã nhận được tin báo tang từ Hạ gia.Lão phu nhân Hạ gia vốn là cáo mệnh phu nhân, Hạ tướng cũng là một vị quan tài đức, nay lão phu nhân đã tạ thế thì quan viên khắp nơi cũng nên đến chia buồn.Tần Như Lương không có ở đây cho nên mọi việc đều do Thẩm Nguyệt làm chủ.Hạ gia đã báo tang tới phủ, nàng không có lý do gì mà không đi.Sang ngày thứ hai, tình trạng tinh thần và thể chất của Hạ Du đã tốt lên rất nhiều.Thẩm Nguyệt bảo quản gia mang tới một bộ y phục người hầu để cho Hạ Du thay.Trước khi đi, Thẩm Nguyệt đã hỏi Hạ Du chi tiết về tình huống lúc lão phu nhân qua đời.Hạ Du chỉ nói rằng lão phu nhân trước khi chết đã hộc máu không ngừng, mặt mày tái xanh sau đó ngã xuống đất chết ngay tại chỗ, không thể nói thêm một câu nào.Ngày hôm đó lão phu nhân rốt cuộc đã nếm qua thứ gì, chạm qua thứ gì, Hạ Du thật sự không thể biết được.Bây giờ muốn quay lại tìm chứng cứ chỉ e rằng khó càng thêm khó.Nếu như hung thủ đã có dã tâm hại người thì những bằng chứng về những thứ mà lão phu nhân đã ăn, đã mặc hay đã chạm vào chắc chắn đều đã bị xóa sổ hoàn toàn.Sau đó Thẩm Nguyệt nói: “Lần này có cơ hội thì ngươi vào nhìn bà nội của ngươi nhiều hơn đi. Có lẽ bằng chứng duy nhất vẫn còn ở trên người bà nội của ngươi”.Nhưng lão phu nhân đang nằm ở trong quan tài đặt ở linh đường, người đến phúng viếng làm sao có thể dễ dàng nhìn thấy được?Hạ Du ủ rũ nói: “Bọn họ sẽ không cho chúng ta bước lên nhìn đâu”.Thẩm Nguyệt liếc mắt nói: “Chỉ cần ngươi không sợ quấy rầy sự an tĩnh của lão phu nhân thì ta sẽ có cách. Ta nghĩ lão phu nhân cũng muốn nhìn thấy ngươi bình an vô sự thì mới có thể ra đi thanh thản”.Hạ Du trịnh trọng gật đầu nói: “Được, bất kể dùng biện pháp gì, chỉ cần ta có thể nhìn thấy bà nội và tìm ra hung thủ thì có làm gì ta cũng đồng ý”.

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng TrầnTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcKhi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa… Chương 486Hạ tướng đã quá thất vọng cho nên mới đuổi Hạ Du ra khỏi nhà.Điều quan trọng nhất là phải giải quyết hiểu lầm giữa Hạ tướng và Hạ Du càng sớm càng tốt.Hai mắt Hạ Du đã đỏ hoe, hắn ta nói: “Ta với ông ta chẳng có hiểu lầm gì hết. Ông ta cho rằng ta đã giết chết bà nội thì ta cũng không muốn làm con của ông ta nữa. Dù sao trong mắt ông ta thì ta cũng chỉ là một đứa con bại gia chuyên rước họa về cho ông ta mà thôi”.Hắn ta ngẩng đầu nhìn Thẩm Nguyệt nói: “Ta chỉ muốn nhờ cô giúp ta một việc”.“Ngươi nói đi”.“Ta muốn nhờ cô trong lúc đi phúng viếng thì mang theo ta quay về Hạ gia. Ta muốn làm tròn chữ hiếu của mình trước linh cữu của bà nội. Ta nhất định sẽ tìm ra bằng chứng bọn họ đã hại chết bà nội để an ủi vong linh bà nội trên trời”.Hạ Du nói Hạ tướng sẽ không cho hắn quay về Hạ gia nữa, lại càng không cho phép hắn ta đi tiễn lão phu nhân lần cuối, thậm chí nhìn lão phu nhân lần cuối một lần cũng không được.Hạ Du muốn trở về Hạ gia thì chỉ có thể cải trang rồi nhờ người khác mang theo mình cùng đi.Lão phu nhân đã tạ thế ba ngày, thời gian này đã đủ để Hạ gia sắp xếp linh đường và báo tang.Quả nhiên, phủ tướng quân rất nhanh đã nhận được tin báo tang từ Hạ gia.Lão phu nhân Hạ gia vốn là cáo mệnh phu nhân, Hạ tướng cũng là một vị quan tài đức, nay lão phu nhân đã tạ thế thì quan viên khắp nơi cũng nên đến chia buồn.Tần Như Lương không có ở đây cho nên mọi việc đều do Thẩm Nguyệt làm chủ.Hạ gia đã báo tang tới phủ, nàng không có lý do gì mà không đi.Sang ngày thứ hai, tình trạng tinh thần và thể chất của Hạ Du đã tốt lên rất nhiều.Thẩm Nguyệt bảo quản gia mang tới một bộ y phục người hầu để cho Hạ Du thay.Trước khi đi, Thẩm Nguyệt đã hỏi Hạ Du chi tiết về tình huống lúc lão phu nhân qua đời.Hạ Du chỉ nói rằng lão phu nhân trước khi chết đã hộc máu không ngừng, mặt mày tái xanh sau đó ngã xuống đất chết ngay tại chỗ, không thể nói thêm một câu nào.Ngày hôm đó lão phu nhân rốt cuộc đã nếm qua thứ gì, chạm qua thứ gì, Hạ Du thật sự không thể biết được.Bây giờ muốn quay lại tìm chứng cứ chỉ e rằng khó càng thêm khó.Nếu như hung thủ đã có dã tâm hại người thì những bằng chứng về những thứ mà lão phu nhân đã ăn, đã mặc hay đã chạm vào chắc chắn đều đã bị xóa sổ hoàn toàn.Sau đó Thẩm Nguyệt nói: “Lần này có cơ hội thì ngươi vào nhìn bà nội của ngươi nhiều hơn đi. Có lẽ bằng chứng duy nhất vẫn còn ở trên người bà nội của ngươi”.Nhưng lão phu nhân đang nằm ở trong quan tài đặt ở linh đường, người đến phúng viếng làm sao có thể dễ dàng nhìn thấy được?Hạ Du ủ rũ nói: “Bọn họ sẽ không cho chúng ta bước lên nhìn đâu”.Thẩm Nguyệt liếc mắt nói: “Chỉ cần ngươi không sợ quấy rầy sự an tĩnh của lão phu nhân thì ta sẽ có cách. Ta nghĩ lão phu nhân cũng muốn nhìn thấy ngươi bình an vô sự thì mới có thể ra đi thanh thản”.Hạ Du trịnh trọng gật đầu nói: “Được, bất kể dùng biện pháp gì, chỉ cần ta có thể nhìn thấy bà nội và tìm ra hung thủ thì có làm gì ta cũng đồng ý”.

Chương 486