Khi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa…
Chương 1022
Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng TrầnTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcKhi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa… Chương 1022Tần Như Lương hiểu nàng đang nghĩ đến Tô Vũ, ý niệm đó ám ảnh nàng, chỉ sợ rằng nàng sẽ thức mãi đến hừng đông.Tần Như Lương rũ mắt xuống, mím môi nói: “Cô có thể gặp lại hắn trong mộng”.Thẩm Nguyệt lắc đầu nói: “Ta không muốn gặp lại chàng trong mộng, ta muốn gặp lại chàng bằng xương bằng thịt, ta muốn chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm đến chàng”.Tần Như Lương trầm giọng nói: “Thẩm Nguyệt, hắn hiện tại đang ở trong ngục giam đại lý tự bị canh giữ nghiêm ngặt, cô tỉnh táo lại đi!”Thẩm Nguyệt nở nụ cười chua xót, chống cằm lên đầu gối nói: “Ta đang rất tỉnh táo cho nên mới không ngủ được. Ta biết chàng đang ở trong ngục giam”.Nàng dừng lại một lúc rồi chậm rãi nói: “Ta cũng biết ngục giam đại lý tự canh gác rất nghiêm ngặt, ban đêm luôn có quản ngục túc trực. Ta còn biết lính gác ngục sau giờ tý đến giờ sửu sẽ thay phiên một lần, chỉ cần ngươi cải trang thành lính gác ngục đi thay phiên thì có thể tranh thủ được thời gian nửa đêm”.Tần Như Lương hỏi: “Từ khi nào mà cô lại biết những chuyện này?”Thẩm Nguyệt nói: “Ta không thể ngủ được vì vậy ta đã đọc qua một lần hình pháp của đại lý tự cùng điều lệ trông coi ngục giam”.Tần Như Lương trầm giọng nói: “Cô đã biết nơi đó canh gác rất nghiêm ngặt vậy thì đã nghĩ đến hậu quả nếu như bị phát hiện chưa?”Thẩm Nguyệt nói: “Ta cải trang thành lính gác ngục đi thay phiên thì sao có thể bị phát hiện được? Ta chỉ cần đại lý tự khanh đưa ta vào đại lý tự sau đó thay phiên cho lính gác ngục ở đó làm nhiệm vụ lúc nửa đêm, đợi đến rạng sáng lại đổi ra ngoài, như vậy chẳng phải là an toàn rồi hay sao?”Tần Như Lương trầm mặc.Thẩm Nguyệt nói thêm: “Chuyện của Hạ Phóng xảy ra đã khiến cho hoàng đế sứt đầu mẻ trán, ông ta vẫn chưa tìm ra chủ thẩm mới, đây chính là thời kỳ mà ông ta lơi lỏng nhất. Chỉ có lúc này ta mới có thể gặp được chàng. Tần Như Lương, ngươi có biết đại lý tự khanh nghỉ ngơi ở đâu không, mau dẫn ta đi gặp ông ta?”Nàng lại trầm ngâm thấp giọng nói: “Đại lý tự khanh được Hạ tướng chỉ điểm tất nhiên đã trở thành người cùng một phe với chúng ta. Bây giờ nếu như ta nói mình có sự vụ quan trọng muốn thương thảo với Tô Vũ thì ông ta chắc chắn sẽ đồng ý giúp đỡ”.“Thật sự là có sự vụ quan trọng hay sao?”“Đúng vậy, ta không chắc biện pháp mà ta nghĩ ra để cứu chàng có khả thi hay không, nếu như chàng có biện pháp khác khả thi hơn thì ta cũng muốn nghe được ý của chàng”.Nếu như đêm nay Thẩm Nguyệt không gặp được Tô Vũ thì chỉ sợ nàng sẽ không thể ngủ nổi.Tần Như Lương rất hiểu nàng, chỉ cần nàng có ý tưởng gì thì nàng nhất định phải làm được, nếu không sẽ không cam tâm.Nhưng nếu như để nàng làm như vậy thì chính Tần Như Lương sẽ không cam tâm.Tần Như Lương hỏi: “Nếu như ta không đưa cô đi tìm đại lý tự khanh thì sao?”“Ta sẽ tự mình tìm cách”, giọng nói của Thẩm Nguyệt vẫn bình tĩnh: “Đã là ngày thứ tư rồi mà vẫn chưa có tin tức gì từ Giang Nam, con đường phía trước vẫn còn mờ mịt, ta thật sự không biết lần sau gặp lại có phải là trên pháp trường hay không, hay là đã trên đường xuống hoàng tuyền rồi”.Tần Như Lương chấn động.“Người nói xem, ta làm sao có thể lãng phí cơ hội tốt này?”, Thẩm Nguyệt nói.Tần Như Lương mím môi, quay đầu bước về phía tủ chọn ra một bộ y phục dày nhất, sau đó vén chăn bông lên, lấy y phục khoác lên thân thể gầy yếu của Thẩm Nguyệt.
Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng TrầnTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcKhi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa… Chương 1022Tần Như Lương hiểu nàng đang nghĩ đến Tô Vũ, ý niệm đó ám ảnh nàng, chỉ sợ rằng nàng sẽ thức mãi đến hừng đông.Tần Như Lương rũ mắt xuống, mím môi nói: “Cô có thể gặp lại hắn trong mộng”.Thẩm Nguyệt lắc đầu nói: “Ta không muốn gặp lại chàng trong mộng, ta muốn gặp lại chàng bằng xương bằng thịt, ta muốn chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm đến chàng”.Tần Như Lương trầm giọng nói: “Thẩm Nguyệt, hắn hiện tại đang ở trong ngục giam đại lý tự bị canh giữ nghiêm ngặt, cô tỉnh táo lại đi!”Thẩm Nguyệt nở nụ cười chua xót, chống cằm lên đầu gối nói: “Ta đang rất tỉnh táo cho nên mới không ngủ được. Ta biết chàng đang ở trong ngục giam”.Nàng dừng lại một lúc rồi chậm rãi nói: “Ta cũng biết ngục giam đại lý tự canh gác rất nghiêm ngặt, ban đêm luôn có quản ngục túc trực. Ta còn biết lính gác ngục sau giờ tý đến giờ sửu sẽ thay phiên một lần, chỉ cần ngươi cải trang thành lính gác ngục đi thay phiên thì có thể tranh thủ được thời gian nửa đêm”.Tần Như Lương hỏi: “Từ khi nào mà cô lại biết những chuyện này?”Thẩm Nguyệt nói: “Ta không thể ngủ được vì vậy ta đã đọc qua một lần hình pháp của đại lý tự cùng điều lệ trông coi ngục giam”.Tần Như Lương trầm giọng nói: “Cô đã biết nơi đó canh gác rất nghiêm ngặt vậy thì đã nghĩ đến hậu quả nếu như bị phát hiện chưa?”Thẩm Nguyệt nói: “Ta cải trang thành lính gác ngục đi thay phiên thì sao có thể bị phát hiện được? Ta chỉ cần đại lý tự khanh đưa ta vào đại lý tự sau đó thay phiên cho lính gác ngục ở đó làm nhiệm vụ lúc nửa đêm, đợi đến rạng sáng lại đổi ra ngoài, như vậy chẳng phải là an toàn rồi hay sao?”Tần Như Lương trầm mặc.Thẩm Nguyệt nói thêm: “Chuyện của Hạ Phóng xảy ra đã khiến cho hoàng đế sứt đầu mẻ trán, ông ta vẫn chưa tìm ra chủ thẩm mới, đây chính là thời kỳ mà ông ta lơi lỏng nhất. Chỉ có lúc này ta mới có thể gặp được chàng. Tần Như Lương, ngươi có biết đại lý tự khanh nghỉ ngơi ở đâu không, mau dẫn ta đi gặp ông ta?”Nàng lại trầm ngâm thấp giọng nói: “Đại lý tự khanh được Hạ tướng chỉ điểm tất nhiên đã trở thành người cùng một phe với chúng ta. Bây giờ nếu như ta nói mình có sự vụ quan trọng muốn thương thảo với Tô Vũ thì ông ta chắc chắn sẽ đồng ý giúp đỡ”.“Thật sự là có sự vụ quan trọng hay sao?”“Đúng vậy, ta không chắc biện pháp mà ta nghĩ ra để cứu chàng có khả thi hay không, nếu như chàng có biện pháp khác khả thi hơn thì ta cũng muốn nghe được ý của chàng”.Nếu như đêm nay Thẩm Nguyệt không gặp được Tô Vũ thì chỉ sợ nàng sẽ không thể ngủ nổi.Tần Như Lương rất hiểu nàng, chỉ cần nàng có ý tưởng gì thì nàng nhất định phải làm được, nếu không sẽ không cam tâm.Nhưng nếu như để nàng làm như vậy thì chính Tần Như Lương sẽ không cam tâm.Tần Như Lương hỏi: “Nếu như ta không đưa cô đi tìm đại lý tự khanh thì sao?”“Ta sẽ tự mình tìm cách”, giọng nói của Thẩm Nguyệt vẫn bình tĩnh: “Đã là ngày thứ tư rồi mà vẫn chưa có tin tức gì từ Giang Nam, con đường phía trước vẫn còn mờ mịt, ta thật sự không biết lần sau gặp lại có phải là trên pháp trường hay không, hay là đã trên đường xuống hoàng tuyền rồi”.Tần Như Lương chấn động.“Người nói xem, ta làm sao có thể lãng phí cơ hội tốt này?”, Thẩm Nguyệt nói.Tần Như Lương mím môi, quay đầu bước về phía tủ chọn ra một bộ y phục dày nhất, sau đó vén chăn bông lên, lấy y phục khoác lên thân thể gầy yếu của Thẩm Nguyệt.
Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng TrầnTác giả: Thiên QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcKhi xưa Thẩm Nguyệt là một con ngốc. Nhưng một con ngốc như nàng lại có thể đoạt được người tình trong mộng của vô số nữ nhân Đại Sở, nàng đã được gả cho đại tướng quân đứng đầu Đại Sở, Tần Như Lương. Nghe nói hôn sự này do nàng dựa vào sự ngu ngốc của bản thân mà có được, còn đại tướng quân Tần Như Lương thì đã có người trong lòng từ trước. Vào ngày thành thân, tuyết rơi phủ dày ở kinh thành khiến cho bầu không khí hân hoan trong quý phủ cũng nhạt nhòa đi ít nhiều. Tần Như Lương mặc hỉ phục đứng trong gió tuyết, vai rộng eo hẹp, hỉ phục đỏ diễm lệ càng làm nổi bật lên hình thể cao ráo thẳng tắp cùng khuôn mặt anh tuấn của hắn ta. Nhưng hắn ta lại đang nhìn Thẩm Nguyệt bằng ánh mắt chán ghét, ánh mắt đó khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Hắn ta nói: "Cả đời này ta cũng sẽ không thích một con ngốc, nhưng cô cũng đã được gả tới đây rồi, nếu như muốn được sống bình an không lo nghĩ thì cô nên biết điều mà an phận thủ thường". Thậm chí hắn ta còn không buồn liếc nhìn nàng, vừa… Chương 1022Tần Như Lương hiểu nàng đang nghĩ đến Tô Vũ, ý niệm đó ám ảnh nàng, chỉ sợ rằng nàng sẽ thức mãi đến hừng đông.Tần Như Lương rũ mắt xuống, mím môi nói: “Cô có thể gặp lại hắn trong mộng”.Thẩm Nguyệt lắc đầu nói: “Ta không muốn gặp lại chàng trong mộng, ta muốn gặp lại chàng bằng xương bằng thịt, ta muốn chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm đến chàng”.Tần Như Lương trầm giọng nói: “Thẩm Nguyệt, hắn hiện tại đang ở trong ngục giam đại lý tự bị canh giữ nghiêm ngặt, cô tỉnh táo lại đi!”Thẩm Nguyệt nở nụ cười chua xót, chống cằm lên đầu gối nói: “Ta đang rất tỉnh táo cho nên mới không ngủ được. Ta biết chàng đang ở trong ngục giam”.Nàng dừng lại một lúc rồi chậm rãi nói: “Ta cũng biết ngục giam đại lý tự canh gác rất nghiêm ngặt, ban đêm luôn có quản ngục túc trực. Ta còn biết lính gác ngục sau giờ tý đến giờ sửu sẽ thay phiên một lần, chỉ cần ngươi cải trang thành lính gác ngục đi thay phiên thì có thể tranh thủ được thời gian nửa đêm”.Tần Như Lương hỏi: “Từ khi nào mà cô lại biết những chuyện này?”Thẩm Nguyệt nói: “Ta không thể ngủ được vì vậy ta đã đọc qua một lần hình pháp của đại lý tự cùng điều lệ trông coi ngục giam”.Tần Như Lương trầm giọng nói: “Cô đã biết nơi đó canh gác rất nghiêm ngặt vậy thì đã nghĩ đến hậu quả nếu như bị phát hiện chưa?”Thẩm Nguyệt nói: “Ta cải trang thành lính gác ngục đi thay phiên thì sao có thể bị phát hiện được? Ta chỉ cần đại lý tự khanh đưa ta vào đại lý tự sau đó thay phiên cho lính gác ngục ở đó làm nhiệm vụ lúc nửa đêm, đợi đến rạng sáng lại đổi ra ngoài, như vậy chẳng phải là an toàn rồi hay sao?”Tần Như Lương trầm mặc.Thẩm Nguyệt nói thêm: “Chuyện của Hạ Phóng xảy ra đã khiến cho hoàng đế sứt đầu mẻ trán, ông ta vẫn chưa tìm ra chủ thẩm mới, đây chính là thời kỳ mà ông ta lơi lỏng nhất. Chỉ có lúc này ta mới có thể gặp được chàng. Tần Như Lương, ngươi có biết đại lý tự khanh nghỉ ngơi ở đâu không, mau dẫn ta đi gặp ông ta?”Nàng lại trầm ngâm thấp giọng nói: “Đại lý tự khanh được Hạ tướng chỉ điểm tất nhiên đã trở thành người cùng một phe với chúng ta. Bây giờ nếu như ta nói mình có sự vụ quan trọng muốn thương thảo với Tô Vũ thì ông ta chắc chắn sẽ đồng ý giúp đỡ”.“Thật sự là có sự vụ quan trọng hay sao?”“Đúng vậy, ta không chắc biện pháp mà ta nghĩ ra để cứu chàng có khả thi hay không, nếu như chàng có biện pháp khác khả thi hơn thì ta cũng muốn nghe được ý của chàng”.Nếu như đêm nay Thẩm Nguyệt không gặp được Tô Vũ thì chỉ sợ nàng sẽ không thể ngủ nổi.Tần Như Lương rất hiểu nàng, chỉ cần nàng có ý tưởng gì thì nàng nhất định phải làm được, nếu không sẽ không cam tâm.Nhưng nếu như để nàng làm như vậy thì chính Tần Như Lương sẽ không cam tâm.Tần Như Lương hỏi: “Nếu như ta không đưa cô đi tìm đại lý tự khanh thì sao?”“Ta sẽ tự mình tìm cách”, giọng nói của Thẩm Nguyệt vẫn bình tĩnh: “Đã là ngày thứ tư rồi mà vẫn chưa có tin tức gì từ Giang Nam, con đường phía trước vẫn còn mờ mịt, ta thật sự không biết lần sau gặp lại có phải là trên pháp trường hay không, hay là đã trên đường xuống hoàng tuyền rồi”.Tần Như Lương chấn động.“Người nói xem, ta làm sao có thể lãng phí cơ hội tốt này?”, Thẩm Nguyệt nói.Tần Như Lương mím môi, quay đầu bước về phía tủ chọn ra một bộ y phục dày nhất, sau đó vén chăn bông lên, lấy y phục khoác lên thân thể gầy yếu của Thẩm Nguyệt.