Tác giả:

Tại quán bar, Cố Hạ Mẫn bước vào đưa mắt nhìn một vòng rồi dừng tại một bóng lưng nơi quầy bar. Cô tiến đến ngồi bên cạnh cô gái đang ngồi tại quầy. "Mẫn Mẫn! Cuối cùng cậu cũng chịu về rồi!"- La Thư Kiều thấy cô thì mừng rỡ ôm lấy cô. " Đợi mình lâu chưa?"- Cố Hạ Mẫn nhàn nhã hỏi. "Cậu còn dám hỏi! Con nhóc nhà cậu đi một mạch liền 6 năm rồi mới chịu trở về." - La Thư Kiều hờn dỗi nói. "Cậu còn nhớ mình? Không phải gần đây bỏ mình theo cái tên Mạc Tử Thiên nào đó rồi sao!"- cô khinh thường mỉa mai. " Mình nào có! Còn không phải tên đó dở chứng, không cho mình sang thăm cậu sao, mình cũng rất nhớ cậu a." "Được rồi! Tha cho cậu." "Mẫn Mẫn của mình là tốt nhất!" Cố Hạ Mẫn là thiên kim của tập đoàn Tinh Ngọc nổi tiếng cả nước. Cô đi Pháp du học từ năm 17 tuổi đến nay mới trở về. Mà La Thư Kiều là bạn thân của cô từ nhỏ. Hai người là bạn nhưng lại thân thiết hơn chị em ruột thịt. Khoảng thời gian cô ở Pháp ngoài ba và anh hai cô thì cũng chỉ có La Thư Kiều là người thường sang thăm cô.…

Chương 53: Đôi Lời Tri Ân

Phong Hàn Thần! Đời Này Anh Chỉ Có Thể Thuộc Về EmTác giả: Huỳnh Kim LoanTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTại quán bar, Cố Hạ Mẫn bước vào đưa mắt nhìn một vòng rồi dừng tại một bóng lưng nơi quầy bar. Cô tiến đến ngồi bên cạnh cô gái đang ngồi tại quầy. "Mẫn Mẫn! Cuối cùng cậu cũng chịu về rồi!"- La Thư Kiều thấy cô thì mừng rỡ ôm lấy cô. " Đợi mình lâu chưa?"- Cố Hạ Mẫn nhàn nhã hỏi. "Cậu còn dám hỏi! Con nhóc nhà cậu đi một mạch liền 6 năm rồi mới chịu trở về." - La Thư Kiều hờn dỗi nói. "Cậu còn nhớ mình? Không phải gần đây bỏ mình theo cái tên Mạc Tử Thiên nào đó rồi sao!"- cô khinh thường mỉa mai. " Mình nào có! Còn không phải tên đó dở chứng, không cho mình sang thăm cậu sao, mình cũng rất nhớ cậu a." "Được rồi! Tha cho cậu." "Mẫn Mẫn của mình là tốt nhất!" Cố Hạ Mẫn là thiên kim của tập đoàn Tinh Ngọc nổi tiếng cả nước. Cô đi Pháp du học từ năm 17 tuổi đến nay mới trở về. Mà La Thư Kiều là bạn thân của cô từ nhỏ. Hai người là bạn nhưng lại thân thiết hơn chị em ruột thịt. Khoảng thời gian cô ở Pháp ngoài ba và anh hai cô thì cũng chỉ có La Thư Kiều là người thường sang thăm cô.… Chào các bạn độc giả!Mình ở đây có đôi lời muốn cảm ơn mọi người. Đầu tiên là vì mọi người đã kiên nhẫn đọc truyện của mình. Tiếp theo là mọi người đã rộng lượng bỏ qua một số lỗi sai của mình, góp ý cũng rất nhẹ nhàng, tỉ mỉ chỉ bảo những chỗ mình còn thiếu sót.Thực ra tuổi đời mình cũng chưa thể nói là lớn nên trải nghiệm chưa nhiều. Vì thế có những chi tiết trong tác phẩm bị vô lý. Mà mọi người đã cmt góp ý rất chân thành. Đó là điều làm mình rất cảm động.Nói thật là lúc mới up truyện mình sợ lắm. Bản thân mình trước đó đã đọc khá nhiều truyện, cũng thấy có một số trường hợp các độc giả cmt khá gay gắt trước lỗi sai của tác giả cũng như bất mãn về nội dung truyện. Cho đến khi mình up truyện rồi lại rất bất ngờ trước sự yêu thương mà mọi người dành cho mình cũng như tác phẩm của mình. Có rất nhiều lúc viết truyện mình bị bí ý tưởng đến mức nhiều lúc muốn bỏ quách cho xong. Nhưng nghĩ lại tại sao lại vì sự vô trách nhiệm của bản thân mà khiến các độc giả yêu thuơng truyện của mình phải phiền lòng khi mình bỏ ngang. Đó là động lực to lớn để mình hoàn thành truyện.Nhờ những góp ý chân thành của mọi người mình đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm cho những tác phẩm về sau này.Chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều!

Chào các bạn độc giả!

Mình ở đây có đôi lời muốn cảm ơn mọi người. Đầu tiên là vì mọi người đã kiên nhẫn đọc truyện của mình. Tiếp theo là mọi người đã rộng lượng bỏ qua một số lỗi sai của mình, góp ý cũng rất nhẹ nhàng, tỉ mỉ chỉ bảo những chỗ mình còn thiếu sót.

Thực ra tuổi đời mình cũng chưa thể nói là lớn nên trải nghiệm chưa nhiều. Vì thế có những chi tiết trong tác phẩm bị vô lý. Mà mọi người đã cmt góp ý rất chân thành. Đó là điều làm mình rất cảm động.

Nói thật là lúc mới up truyện mình sợ lắm. Bản thân mình trước đó đã đọc khá nhiều truyện, cũng thấy có một số trường hợp các độc giả cmt khá gay gắt trước lỗi sai của tác giả cũng như bất mãn về nội dung truyện. Cho đến khi mình up truyện rồi lại rất bất ngờ trước sự yêu thương mà mọi người dành cho mình cũng như tác phẩm của mình. Có rất nhiều lúc viết truyện mình bị bí ý tưởng đến mức nhiều lúc muốn bỏ quách cho xong. Nhưng nghĩ lại tại sao lại vì sự vô trách nhiệm của bản thân mà khiến các độc giả yêu thuơng truyện của mình phải phiền lòng khi mình bỏ ngang. Đó là động lực to lớn để mình hoàn thành truyện.

Nhờ những góp ý chân thành của mọi người mình đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm cho những tác phẩm về sau này.

Chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều!

Phong Hàn Thần! Đời Này Anh Chỉ Có Thể Thuộc Về EmTác giả: Huỳnh Kim LoanTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTại quán bar, Cố Hạ Mẫn bước vào đưa mắt nhìn một vòng rồi dừng tại một bóng lưng nơi quầy bar. Cô tiến đến ngồi bên cạnh cô gái đang ngồi tại quầy. "Mẫn Mẫn! Cuối cùng cậu cũng chịu về rồi!"- La Thư Kiều thấy cô thì mừng rỡ ôm lấy cô. " Đợi mình lâu chưa?"- Cố Hạ Mẫn nhàn nhã hỏi. "Cậu còn dám hỏi! Con nhóc nhà cậu đi một mạch liền 6 năm rồi mới chịu trở về." - La Thư Kiều hờn dỗi nói. "Cậu còn nhớ mình? Không phải gần đây bỏ mình theo cái tên Mạc Tử Thiên nào đó rồi sao!"- cô khinh thường mỉa mai. " Mình nào có! Còn không phải tên đó dở chứng, không cho mình sang thăm cậu sao, mình cũng rất nhớ cậu a." "Được rồi! Tha cho cậu." "Mẫn Mẫn của mình là tốt nhất!" Cố Hạ Mẫn là thiên kim của tập đoàn Tinh Ngọc nổi tiếng cả nước. Cô đi Pháp du học từ năm 17 tuổi đến nay mới trở về. Mà La Thư Kiều là bạn thân của cô từ nhỏ. Hai người là bạn nhưng lại thân thiết hơn chị em ruột thịt. Khoảng thời gian cô ở Pháp ngoài ba và anh hai cô thì cũng chỉ có La Thư Kiều là người thường sang thăm cô.… Chào các bạn độc giả!Mình ở đây có đôi lời muốn cảm ơn mọi người. Đầu tiên là vì mọi người đã kiên nhẫn đọc truyện của mình. Tiếp theo là mọi người đã rộng lượng bỏ qua một số lỗi sai của mình, góp ý cũng rất nhẹ nhàng, tỉ mỉ chỉ bảo những chỗ mình còn thiếu sót.Thực ra tuổi đời mình cũng chưa thể nói là lớn nên trải nghiệm chưa nhiều. Vì thế có những chi tiết trong tác phẩm bị vô lý. Mà mọi người đã cmt góp ý rất chân thành. Đó là điều làm mình rất cảm động.Nói thật là lúc mới up truyện mình sợ lắm. Bản thân mình trước đó đã đọc khá nhiều truyện, cũng thấy có một số trường hợp các độc giả cmt khá gay gắt trước lỗi sai của tác giả cũng như bất mãn về nội dung truyện. Cho đến khi mình up truyện rồi lại rất bất ngờ trước sự yêu thương mà mọi người dành cho mình cũng như tác phẩm của mình. Có rất nhiều lúc viết truyện mình bị bí ý tưởng đến mức nhiều lúc muốn bỏ quách cho xong. Nhưng nghĩ lại tại sao lại vì sự vô trách nhiệm của bản thân mà khiến các độc giả yêu thuơng truyện của mình phải phiền lòng khi mình bỏ ngang. Đó là động lực to lớn để mình hoàn thành truyện.Nhờ những góp ý chân thành của mọi người mình đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm cho những tác phẩm về sau này.Chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều!

Chương 53: Đôi Lời Tri Ân