Edit: Hinh Mùa hè, nhiệt độ ngoài trời nóng đến cháy da, những con ve sầu kêu râm ran. Hứa Thanh Hoan nằm ngủ trưa trong căn phòng màu hồng phấn. Mẹ Hứa nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nhìn con gái ngủ đến — làn váy hồng nhạt chạy lên eo, một bên dây váy rớt xuống vai, đến nội y màu trắng tơ tằm cũng lộ ra. Mẹ Hứa bật cười tăng nhiệt độ của điều hòa lên, ngồi xổm ở đầu giường nhỏ giọng gọi: “Ngoan Ngoãn, dậy đi, phải đến gặp gia sư dạy thêm rồi. ” Hứa Thanh Hoan từ từ tỉnh lại, vẫn còn buồn ngủ, mí mắt cô chầm chậm mở ra, a một tiếng như con mèo. Mẹ Hứa nghĩ con gái đã tỉnh, đang muốn căn dặn một chút chuyện về thầy giáo, nhưng sau khi Hứa Thanh Hoan hít sâu một cái thì khép mi, cô lại ngủ. Mỗi lần đến kỳ nghỉ đông và nghỉ hè là cô lại thiếu ngủ, buổi tối ngủ rất sớm, buổi sáng tỉnh đã đến trưa, mỗi lần ngủ trưa là hai ba tiếng, cuộc sống cứ như thần ngủ vậy. Mẹ Hứa cúi người nhìn con gái hồi lâu, vẻ dịu dàng kiên nhẫn vừa rồi chỉ còn bảy phần, xoay người kéo tấm rèm hồng nhạt ra. Ánh nắng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...