Ánh nắng từ phía chân trời len lỏi qua từng ô cửa sổ nhỏ, đem cái lạnh của một đêm mưa tuyết nung chảy đi, làm sáng bừng cả đình viện tịch mịch. Thời điểm ánh sáng ấy chiếu đến trên người, dường như còn có thể mang đến một tia ấm áp. Tiểu Lý Tử một bên cầm cái chổi thật to quét dọn những bông tuyết còn sót lại trong Phượng Nghi cung, một bên len lén ngẫng đầu nhìn trời. Sau trận mưa tuyết đêm qua, dường như bầu trời trong vắt đến lạ kỳ. Trong cái giá rét của mùa đông, hiếm khi có được một ngày nắng soi chiếu rạng rỡ. Cái không khí ấm áp trong lành ấy, làm cho người ta cảm thấy dễ chịu cùng ấm áp. Nhìn được bầu trời như vậy, một Tiểu Lý Tử vốn đang tràn đầy oán hận vì bị phái tới đây dọn tuyết, cũng không nhịn được mà cong lên nụ cười mãn nguyện. Không chỉ riêng Tiểu Lý Tử, mà ngay cả tân hoàng hậu, chủ nhân của Phượng Nghi cung, Diệp Tư Vũ, cũng hiển nhiên cảm thấy thời tiết hôm nay tốt hơn mọi ngày. Sáng sớm này khi tỉnh giấc, Diệp Tư Vũ chợt cảm thấy có chút lành lạnh. Hỏi qua Xảo…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...