Hạ Minh vẫn luôn tự hỏi một vấn đề, Hạ Thiên là thật sự thích hắn, hay chỉ là một loại dục vọng chiếm hữu? Ngày hôm qua Hạ Minh và đồng nghiệp nữ ăn tối cùng nhau, mấy ngày trước hắn giúp đồng nghiệp nữ một việc, bữa cơm này xem như cảm ơn. Trùng hợp bị Hạ Thiên liên hoan cùng bạn bè nhìn thấy, Hạ Minh muốn kêu Hạ Thiên một tiếng, Hạ Thiên liếc mắt nhìn hắn, xoay người liền đi rồi, để lại cho hắn một bóng lưng giống như tức giận. Kết quả Hạ Minh về nhà, liền gặp phải vấn đề nan giải. Hắn vào huyền quan đổi giày, ấn công tắc mở, đèn lại không sáng. Hắn hô một tiếng “Tiểu Hạ Thiên”, không ai đáp. Trong nhà cúp điện, không biết nhãi ranh chạy đi đâu rồi, nửa đêm còn không về. Hạ Minh mở đèn pin của di động, đi vào phòng ngủ, muốn thay vest trước. Hắn mới cởi cà vạt xuống, một đôi tay liền vòng qua eo hắn. Hạ Minh giật mình, hắn vừa quay đầu lại, đối diện với một đôi mắt to sáng ngời, chiếu sáng cả đêm tối. Là Hạ Thiên. Hắn vừa định hỏi thằng nhãi ranh làm cái quỷ gì, dời mắt xuống, phát…

Chương 3: 3: Khi Đó Con Liền Rất Muốn Liếm Yết Hầu Của Ba

Hạ ThiênTác giả: Quả Tử Mễ Đồng ChíTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịHạ Minh vẫn luôn tự hỏi một vấn đề, Hạ Thiên là thật sự thích hắn, hay chỉ là một loại dục vọng chiếm hữu? Ngày hôm qua Hạ Minh và đồng nghiệp nữ ăn tối cùng nhau, mấy ngày trước hắn giúp đồng nghiệp nữ một việc, bữa cơm này xem như cảm ơn. Trùng hợp bị Hạ Thiên liên hoan cùng bạn bè nhìn thấy, Hạ Minh muốn kêu Hạ Thiên một tiếng, Hạ Thiên liếc mắt nhìn hắn, xoay người liền đi rồi, để lại cho hắn một bóng lưng giống như tức giận. Kết quả Hạ Minh về nhà, liền gặp phải vấn đề nan giải. Hắn vào huyền quan đổi giày, ấn công tắc mở, đèn lại không sáng. Hắn hô một tiếng “Tiểu Hạ Thiên”, không ai đáp. Trong nhà cúp điện, không biết nhãi ranh chạy đi đâu rồi, nửa đêm còn không về. Hạ Minh mở đèn pin của di động, đi vào phòng ngủ, muốn thay vest trước. Hắn mới cởi cà vạt xuống, một đôi tay liền vòng qua eo hắn. Hạ Minh giật mình, hắn vừa quay đầu lại, đối diện với một đôi mắt to sáng ngời, chiếu sáng cả đêm tối. Là Hạ Thiên. Hắn vừa định hỏi thằng nhãi ranh làm cái quỷ gì, dời mắt xuống, phát… Hạ Minh ngủ một giấc này đến nhấp nhô, phía dưới của hắn căng lợi hại, rõ ràng đều không bắn ra gì, nhưng chính là không chịu cúi đầu, vuốt mấy cái, người anh em vẫn cứ không thỏa mãn.Đều sắp sáng rồi, hắn mới mang theo cánh tay mỏi nhừ thiếp đi.Cũng không ngủ lâu lắm, hắn liền tỉnh.Hạ Minh là tỉnh vì sướng.Hắn vừa mở mắt, liền thấy Hạ Thiên quỳ trên giường liếm cho hắn.Đệch! Quên lấy chìa khóa lại!Hắn nhỏm người dậy, đưa tay muốn đẩy đầu Hạ Thiên.Hạ Thiên nhìn hắn, đột nhiên tăng nhanh động tác phun ra nuốt nào, Hạ Minh bị làm cho bắn ra bởi một cái nuốt sâu muốn mệnh.Một giây trước khi bắn tinh hắn muốn đẩy Hạ Thiên ra, nhưng Hạ Thiên ngậm hắn không bỏ, hắn bị buộc bắn ở trong miệng Hạ Thiên.Hạ Thiên phun dương v*t bị ngậm đến sáng lấp lánh của hắn ra, nhìn hắn một cách đắc ý.Hạ Minh há miệng thở phì phò, hắn còn đắm chìm trong khoái cảm.Hạ Thiên bò lên ngực hắn, há to miệng với hắn, triển lãm một miệng thành quả cho Hạ Minh xem.Hạ Minh nhíu mày, Hạ Thiên khép miệng lại một cách đột nhiên không kịp phòng ngừa, làm động tác nuốt.Lòng Hạ Minh trầm xuống theo động tác của Hạ Thiên.Xong đời.“Mùi của ba ba thật nồng.”“Cút ra ngoài!” Hạ Minh tức muốn hộc máu ném gối đầu vào người Hạ Thiên.Hạ Thiên ôm gối đầu, “Cảm ơn ba ba.” Cậu liếc mắt nhìn Hạ Minh một cái đầy ái muội, cũng không biết cảm ơn cái gì, sau đó liền đặt gối đầu ở bên cạnh Hạ Minh, tự giác nằm xuống.“Cậu không đi đúng không? Cậu không đi tôi đi!” Lời này của Hạ Minh có chút trẻ con, nhưng giờ phút này hắn thật sự không có cách nào với Hạ Thiên.Hạ Thiên kéo cánh tay hắn, khẩn cầu hắn, “Con bảo đảm không làm gì, con cũng chỉ muốn ngủ bên cạnh ba ba.Ba không ở bên cạnh con, con không ngủ được.”Hạ Minh thở dài, vò đã mẻ lại sứt*, nằm trở về.Hắn vừa đắp chăn, Hạ Thiên đã dán tới, hắn sợ tới mức muốn dịch qua bên cạnh, nhưng Hạ Thiên lại không có thêm động tác nào khác, cũng chỉ ôm cánh tay hắn.(破罐子破摔: sau khi có khuyết điểm, sai lầm, mặc kệ nó tự phát triển, k sửa lại, hoặc cố ý đi về phía tồi tệ hơn.)“Hạ Thiên, chúng ta có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra…”“Ba ba thoải mái xong liền không muốn nhận nợ sao?” Hạ Thiên nhỏm người lên nhìn hắn.Hạ Minh ôm trán, “Ba…” Hắn không biết nói gì, “Rốt cuộc con bị sao vậy?”“Ba ba, con thật sự thật sự thật sự thích ba, con có thể phân rõ cái gì là thích, muốn làm tình với người mình thích không phải là chuyện rất bình thường sao?”“Sao con lại thích ba chứ?” Hạ Minh thật hoang mang, ông chú già độc thân hơn ba mươi tuổi như hắn, sao có thể lọt vào mắt của thiếu niên xinh đẹp trẻ trung như Hạ Thiên chứ.Hạ Thiên cười rộ lên, nằm trở về, ôm cánh tay Hạ Minh cọ cọ.“Có lẽ ba không nhớ, có một mùa hè, ba chạy bộ xong trở về, đến tủ lạnh lấy một chai nước đá, uống ừng ực ừng ực hơn nửa chai, lúc ấy con dựa vào cửa phòng bếp nhìn ba.”Hạ Minh thật sự không nhớ rõ, ngày bình đạm vặn vụt như thế, đã sớm chìm trong dòng biển ký ức.“Cái đó có gì đặc biệt sao?”“Sáng hôm đó con di tinh lần đầu tiên.”“Hả?”Hạ Thiên ngửa đầu nhìn Hạ Minh, “Con mơ thấy ba, mơ thấy làm với ba, ba sờ con, sờ khắp người con, con cảm thấy thoải mái đến không xong.”“Dừng lại!” Hạ Minh bị hình dung trắng trợn của Hạ Thiên khiến cho hai má nóng lên.“Tóm lại, lần đầu di tinh của con, là vì mơ thấy ba.”Hạ Minh thở dài một hơi, “Hạ Thiên, con ngẫm lại, có phải bởi vì con không tiếp xúc nhiều với những người khác hay không.Hả? Con mơ thấy ba, điều đó cũng không thể nói rõ con thích ba.” Hắn cố gắng muốn kéo Hạ Thiên về quỹ đạo.“Ngày đó con nhìn thấy ba uống nước, cảm thấy ba thật là đẹp.Khi đó là hoàng hôn, ánh mặt trời lười biếng.Ba đứng ở đó, giống như một bức họa.Con đột nhiên để ý tới yết hầu ba, nơi đó lên xuống theo động tác uống nước của ba, đặc biệt đáng yêu, khi đó còn liền rất muốn…”Hạ Thiên không nói nữa, Hạ Minh truy vấn theo bản năng, “Rất muốn cái gì?”Hạ Thiên ngồi dậy, bò tới ngực Hạ Minh.Hạ Minh không đoán được cậu muốn làm gì, chỉ cảm thấy có thứ gì đó mềm mại ấm áp đột nhiên liếm liếm yết hầu hắn, hắn chậm chạp nhận ra đó là đầu lưỡi của Hạ Thiên.Hắn cảm thấy mình giống như bị điện giật, bởi vì lần này, cả người hắn đều đã tê rần.“Khi đó con liền rất muốn liếm yết hầu ba.” Hạ Thiên nói..

Hạ Minh ngủ một giấc này đến nhấp nhô, phía dưới của hắn căng lợi hại, rõ ràng đều không bắn ra gì, nhưng chính là không chịu cúi đầu, vuốt mấy cái, người anh em vẫn cứ không thỏa mãn.

Đều sắp sáng rồi, hắn mới mang theo cánh tay mỏi nhừ thiếp đi.

Cũng không ngủ lâu lắm, hắn liền tỉnh.

Hạ Minh là tỉnh vì sướng.

Hắn vừa mở mắt, liền thấy Hạ Thiên quỳ trên giường liếm cho hắn.

Đệch! Quên lấy chìa khóa lại!

Hắn nhỏm người dậy, đưa tay muốn đẩy đầu Hạ Thiên.

Hạ Thiên nhìn hắn, đột nhiên tăng nhanh động tác phun ra nuốt nào, Hạ Minh bị làm cho bắn ra bởi một cái nuốt sâu muốn mệnh.

Một giây trước khi bắn tinh hắn muốn đẩy Hạ Thiên ra, nhưng Hạ Thiên ngậm hắn không bỏ, hắn bị buộc bắn ở trong miệng Hạ Thiên.

Hạ Thiên phun dương v*t bị ngậm đến sáng lấp lánh của hắn ra, nhìn hắn một cách đắc ý.

Hạ Minh há miệng thở phì phò, hắn còn đắm chìm trong khoái cảm.

Hạ Thiên bò lên ngực hắn, há to miệng với hắn, triển lãm một miệng thành quả cho Hạ Minh xem.

Hạ Minh nhíu mày, Hạ Thiên khép miệng lại một cách đột nhiên không kịp phòng ngừa, làm động tác nuốt.

Lòng Hạ Minh trầm xuống theo động tác của Hạ Thiên.

Xong đời.

“Mùi của ba ba thật nồng.”

“Cút ra ngoài!” Hạ Minh tức muốn hộc máu ném gối đầu vào người Hạ Thiên.

Hạ Thiên ôm gối đầu, “Cảm ơn ba ba.” Cậu liếc mắt nhìn Hạ Minh một cái đầy ái muội, cũng không biết cảm ơn cái gì, sau đó liền đặt gối đầu ở bên cạnh Hạ Minh, tự giác nằm xuống.

“Cậu không đi đúng không? Cậu không đi tôi đi!” Lời này của Hạ Minh có chút trẻ con, nhưng giờ phút này hắn thật sự không có cách nào với Hạ Thiên.

Hạ Thiên kéo cánh tay hắn, khẩn cầu hắn, “Con bảo đảm không làm gì, con cũng chỉ muốn ngủ bên cạnh ba ba.

Ba không ở bên cạnh con, con không ngủ được.”

Hạ Minh thở dài, vò đã mẻ lại sứt*, nằm trở về.

Hắn vừa đắp chăn, Hạ Thiên đã dán tới, hắn sợ tới mức muốn dịch qua bên cạnh, nhưng Hạ Thiên lại không có thêm động tác nào khác, cũng chỉ ôm cánh tay hắn.

(破罐子破摔: sau khi có khuyết điểm, sai lầm, mặc kệ nó tự phát triển, k sửa lại, hoặc cố ý đi về phía tồi tệ hơn.)

“Hạ Thiên, chúng ta có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra…”

“Ba ba thoải mái xong liền không muốn nhận nợ sao?” Hạ Thiên nhỏm người lên nhìn hắn.

Hạ Minh ôm trán, “Ba…” Hắn không biết nói gì, “Rốt cuộc con bị sao vậy?”

“Ba ba, con thật sự thật sự thật sự thích ba, con có thể phân rõ cái gì là thích, muốn làm tình với người mình thích không phải là chuyện rất bình thường sao?”

“Sao con lại thích ba chứ?” Hạ Minh thật hoang mang, ông chú già độc thân hơn ba mươi tuổi như hắn, sao có thể lọt vào mắt của thiếu niên xinh đẹp trẻ trung như Hạ Thiên chứ.

Hạ Thiên cười rộ lên, nằm trở về, ôm cánh tay Hạ Minh cọ cọ.

“Có lẽ ba không nhớ, có một mùa hè, ba chạy bộ xong trở về, đến tủ lạnh lấy một chai nước đá, uống ừng ực ừng ực hơn nửa chai, lúc ấy con dựa vào cửa phòng bếp nhìn ba.”

Hạ Minh thật sự không nhớ rõ, ngày bình đạm vặn vụt như thế, đã sớm chìm trong dòng biển ký ức.

“Cái đó có gì đặc biệt sao?”

“Sáng hôm đó con di tinh lần đầu tiên.”

“Hả?”

Hạ Thiên ngửa đầu nhìn Hạ Minh, “Con mơ thấy ba, mơ thấy làm với ba, ba sờ con, sờ khắp người con, con cảm thấy thoải mái đến không xong.”

“Dừng lại!” Hạ Minh bị hình dung trắng trợn của Hạ Thiên khiến cho hai má nóng lên.

“Tóm lại, lần đầu di tinh của con, là vì mơ thấy ba.”

Hạ Minh thở dài một hơi, “Hạ Thiên, con ngẫm lại, có phải bởi vì con không tiếp xúc nhiều với những người khác hay không.

Hả? Con mơ thấy ba, điều đó cũng không thể nói rõ con thích ba.” Hắn cố gắng muốn kéo Hạ Thiên về quỹ đạo.

“Ngày đó con nhìn thấy ba uống nước, cảm thấy ba thật là đẹp.

Khi đó là hoàng hôn, ánh mặt trời lười biếng.

Ba đứng ở đó, giống như một bức họa.

Con đột nhiên để ý tới yết hầu ba, nơi đó lên xuống theo động tác uống nước của ba, đặc biệt đáng yêu, khi đó còn liền rất muốn…”

Hạ Thiên không nói nữa, Hạ Minh truy vấn theo bản năng, “Rất muốn cái gì?”

Hạ Thiên ngồi dậy, bò tới ngực Hạ Minh.

Hạ Minh không đoán được cậu muốn làm gì, chỉ cảm thấy có thứ gì đó mềm mại ấm áp đột nhiên liếm liếm yết hầu hắn, hắn chậm chạp nhận ra đó là đầu lưỡi của Hạ Thiên.

Hắn cảm thấy mình giống như bị điện giật, bởi vì lần này, cả người hắn đều đã tê rần.

“Khi đó con liền rất muốn liếm yết hầu ba.” Hạ Thiên nói..

Hạ ThiênTác giả: Quả Tử Mễ Đồng ChíTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịHạ Minh vẫn luôn tự hỏi một vấn đề, Hạ Thiên là thật sự thích hắn, hay chỉ là một loại dục vọng chiếm hữu? Ngày hôm qua Hạ Minh và đồng nghiệp nữ ăn tối cùng nhau, mấy ngày trước hắn giúp đồng nghiệp nữ một việc, bữa cơm này xem như cảm ơn. Trùng hợp bị Hạ Thiên liên hoan cùng bạn bè nhìn thấy, Hạ Minh muốn kêu Hạ Thiên một tiếng, Hạ Thiên liếc mắt nhìn hắn, xoay người liền đi rồi, để lại cho hắn một bóng lưng giống như tức giận. Kết quả Hạ Minh về nhà, liền gặp phải vấn đề nan giải. Hắn vào huyền quan đổi giày, ấn công tắc mở, đèn lại không sáng. Hắn hô một tiếng “Tiểu Hạ Thiên”, không ai đáp. Trong nhà cúp điện, không biết nhãi ranh chạy đi đâu rồi, nửa đêm còn không về. Hạ Minh mở đèn pin của di động, đi vào phòng ngủ, muốn thay vest trước. Hắn mới cởi cà vạt xuống, một đôi tay liền vòng qua eo hắn. Hạ Minh giật mình, hắn vừa quay đầu lại, đối diện với một đôi mắt to sáng ngời, chiếu sáng cả đêm tối. Là Hạ Thiên. Hắn vừa định hỏi thằng nhãi ranh làm cái quỷ gì, dời mắt xuống, phát… Hạ Minh ngủ một giấc này đến nhấp nhô, phía dưới của hắn căng lợi hại, rõ ràng đều không bắn ra gì, nhưng chính là không chịu cúi đầu, vuốt mấy cái, người anh em vẫn cứ không thỏa mãn.Đều sắp sáng rồi, hắn mới mang theo cánh tay mỏi nhừ thiếp đi.Cũng không ngủ lâu lắm, hắn liền tỉnh.Hạ Minh là tỉnh vì sướng.Hắn vừa mở mắt, liền thấy Hạ Thiên quỳ trên giường liếm cho hắn.Đệch! Quên lấy chìa khóa lại!Hắn nhỏm người dậy, đưa tay muốn đẩy đầu Hạ Thiên.Hạ Thiên nhìn hắn, đột nhiên tăng nhanh động tác phun ra nuốt nào, Hạ Minh bị làm cho bắn ra bởi một cái nuốt sâu muốn mệnh.Một giây trước khi bắn tinh hắn muốn đẩy Hạ Thiên ra, nhưng Hạ Thiên ngậm hắn không bỏ, hắn bị buộc bắn ở trong miệng Hạ Thiên.Hạ Thiên phun dương v*t bị ngậm đến sáng lấp lánh của hắn ra, nhìn hắn một cách đắc ý.Hạ Minh há miệng thở phì phò, hắn còn đắm chìm trong khoái cảm.Hạ Thiên bò lên ngực hắn, há to miệng với hắn, triển lãm một miệng thành quả cho Hạ Minh xem.Hạ Minh nhíu mày, Hạ Thiên khép miệng lại một cách đột nhiên không kịp phòng ngừa, làm động tác nuốt.Lòng Hạ Minh trầm xuống theo động tác của Hạ Thiên.Xong đời.“Mùi của ba ba thật nồng.”“Cút ra ngoài!” Hạ Minh tức muốn hộc máu ném gối đầu vào người Hạ Thiên.Hạ Thiên ôm gối đầu, “Cảm ơn ba ba.” Cậu liếc mắt nhìn Hạ Minh một cái đầy ái muội, cũng không biết cảm ơn cái gì, sau đó liền đặt gối đầu ở bên cạnh Hạ Minh, tự giác nằm xuống.“Cậu không đi đúng không? Cậu không đi tôi đi!” Lời này của Hạ Minh có chút trẻ con, nhưng giờ phút này hắn thật sự không có cách nào với Hạ Thiên.Hạ Thiên kéo cánh tay hắn, khẩn cầu hắn, “Con bảo đảm không làm gì, con cũng chỉ muốn ngủ bên cạnh ba ba.Ba không ở bên cạnh con, con không ngủ được.”Hạ Minh thở dài, vò đã mẻ lại sứt*, nằm trở về.Hắn vừa đắp chăn, Hạ Thiên đã dán tới, hắn sợ tới mức muốn dịch qua bên cạnh, nhưng Hạ Thiên lại không có thêm động tác nào khác, cũng chỉ ôm cánh tay hắn.(破罐子破摔: sau khi có khuyết điểm, sai lầm, mặc kệ nó tự phát triển, k sửa lại, hoặc cố ý đi về phía tồi tệ hơn.)“Hạ Thiên, chúng ta có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra…”“Ba ba thoải mái xong liền không muốn nhận nợ sao?” Hạ Thiên nhỏm người lên nhìn hắn.Hạ Minh ôm trán, “Ba…” Hắn không biết nói gì, “Rốt cuộc con bị sao vậy?”“Ba ba, con thật sự thật sự thật sự thích ba, con có thể phân rõ cái gì là thích, muốn làm tình với người mình thích không phải là chuyện rất bình thường sao?”“Sao con lại thích ba chứ?” Hạ Minh thật hoang mang, ông chú già độc thân hơn ba mươi tuổi như hắn, sao có thể lọt vào mắt của thiếu niên xinh đẹp trẻ trung như Hạ Thiên chứ.Hạ Thiên cười rộ lên, nằm trở về, ôm cánh tay Hạ Minh cọ cọ.“Có lẽ ba không nhớ, có một mùa hè, ba chạy bộ xong trở về, đến tủ lạnh lấy một chai nước đá, uống ừng ực ừng ực hơn nửa chai, lúc ấy con dựa vào cửa phòng bếp nhìn ba.”Hạ Minh thật sự không nhớ rõ, ngày bình đạm vặn vụt như thế, đã sớm chìm trong dòng biển ký ức.“Cái đó có gì đặc biệt sao?”“Sáng hôm đó con di tinh lần đầu tiên.”“Hả?”Hạ Thiên ngửa đầu nhìn Hạ Minh, “Con mơ thấy ba, mơ thấy làm với ba, ba sờ con, sờ khắp người con, con cảm thấy thoải mái đến không xong.”“Dừng lại!” Hạ Minh bị hình dung trắng trợn của Hạ Thiên khiến cho hai má nóng lên.“Tóm lại, lần đầu di tinh của con, là vì mơ thấy ba.”Hạ Minh thở dài một hơi, “Hạ Thiên, con ngẫm lại, có phải bởi vì con không tiếp xúc nhiều với những người khác hay không.Hả? Con mơ thấy ba, điều đó cũng không thể nói rõ con thích ba.” Hắn cố gắng muốn kéo Hạ Thiên về quỹ đạo.“Ngày đó con nhìn thấy ba uống nước, cảm thấy ba thật là đẹp.Khi đó là hoàng hôn, ánh mặt trời lười biếng.Ba đứng ở đó, giống như một bức họa.Con đột nhiên để ý tới yết hầu ba, nơi đó lên xuống theo động tác uống nước của ba, đặc biệt đáng yêu, khi đó còn liền rất muốn…”Hạ Thiên không nói nữa, Hạ Minh truy vấn theo bản năng, “Rất muốn cái gì?”Hạ Thiên ngồi dậy, bò tới ngực Hạ Minh.Hạ Minh không đoán được cậu muốn làm gì, chỉ cảm thấy có thứ gì đó mềm mại ấm áp đột nhiên liếm liếm yết hầu hắn, hắn chậm chạp nhận ra đó là đầu lưỡi của Hạ Thiên.Hắn cảm thấy mình giống như bị điện giật, bởi vì lần này, cả người hắn đều đã tê rần.“Khi đó con liền rất muốn liếm yết hầu ba.” Hạ Thiên nói..

Chương 3: 3: Khi Đó Con Liền Rất Muốn Liếm Yết Hầu Của Ba