Linh Vân ngồi dựa người vào thành giường, chăn đắp hờ trước ngực. Cô lặng im nhìn người đàn ông khoác áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài, khẽ hỏi: "Anh đi đâu thế?" "Công ty có chút chuyện. Anh tới công ty." Cài nốt cái cúc áo cuối cùng, anh ta tới gần, hôn nhẹ lên gò má cô an ủi. Linh Vân cũng cười nhẹ một cái, nụ cười ấy hết sức loá mắt, vươn cổ, hôn lên môi anh. Cũng tại hành động đột ngột này của cô mà thân hình người đàn ông trong phút chốc cứng đờ lại. Nhưng rất nhanh, anh ta lấy lại mỉm cười, xoa đầu: "Anh sẽ không về đâu." "Dạ." Chân trần bước đến bên cửa sổ, tay ngọc vươn nhẹ ra, vén tấm rèm. Mắt lạnh nhìn chiếc ô tô bốn bánh lăn ra khỏi cổng. Linh Vân nhếch miệng khinh thường. Ôi đàn ông! Nói dối trắng trợn như vậy cũng không sợ có quá nhiều sơ hở sao? Cô trở lại trên giường ngồi, đảo mắt nhìn quanh, hoang mang mở miệng: "Ba Bá, ngươi có đó không?" "Kế Hậu có chuyện muốn hỏi tại hạ sao?" Giọng điệu sầu muộn của Ba Bá truyền tới. Linh Vân tới lúc này mới đưa tay bịt mồm, ngạc…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...