Tác giả:

Tân Y Dật bước vào quán cà phê, nhìn khắp một vòng bốn phía, nhận ra người hẹn mình vẫn chưa có mặt. Thế là cô tìm một chỗ ngồi xuống trước, móc điện thoại nhắn vào wechat cho đối phương. “Em đến rồi này, ngồi sát cửa sổ bên tay phải gần cửa, vào quán là nhìn thấy ngay.” Đối phương nhanh chóng nhắn tin hồi âm: “Ngại quá cưng à, đường hơi đông, chắc chừng mười phút nữa chị tới.” “Không vội. Chị Dung Tuyết uống gì? Em gọi trước cho nhé.” “Thế cho chị một Americano đá, cám ơn cưng nhé [mặt cười].” Tân Y Dật đứng dậy tới quầy gọi món: “Một Americano đá, một hồng trà, ờ…” Tầm mắt cô tuần tra một lượt trước tủ kính bằng thủy tinh, ánh mắt rực sáng, chỉ vào tủ bảo, “Thêm hai bánh sô cô la lava! Thế nhé, cám ơn.” Cô không thích bất cứ món nào có vị đắng do đó cũng không thích cà phê. Trong ngành nghề quanh năm suốt tháng cần thức đêm hại gan của họ, người khác đều coi cà phê đen như nước lọc, cô lại cứ ngược đời thích đồ nhiều đường. Năng lượng cao của một cái bánh sô cô la có thể giúp cô…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...