Ngày 12 tháng 9 năm 2000. “Tài khoản đuôi 2022 của bạn nhận được 19 tệ, số dư hiện tại là 19 tệ [Ngân hàng Công Thương]”. Lý Thần nhìn nội dung tin nhắn của ngân hàng gửi đến trên điện thoại di động, cuối cùng hít sâu một hơi, trên mặt không giấu được sự hưng phấn. Năm tháng trước, anh hồi sinh từ năm 2020 quay về hiện tại, kiếp trước đã uổng phí bốn mươi năm, ông trời cho anh cơ hội được quay lại lần nữa. Lý Thần, người đã làm việc trong ngành tài chính hơn mười năm, được tái sinh lại vào năm 2000 với ký ức của hai mươi năm trong tương lai. Nhận ra rằng mình không thể sống kiếp trôi nổi trong mấy chục năm được nữa, năm tháng trước Lý Thần đã ra tay! Dựa vào ký ức về sự việc năm 2000 thị trường hợp đồng kỳ hạn đậu xanh trong nước bùng nổ. Lý Thần dứt khoát thế chấp căn nhà duy nhất mà bố mẹ mua cho mình, cầm trong tay tám trăm nghìn tệ chen chân vào thị trường kỳ hạn với đòn bẩy gấp hai mươi lần. Sau thời gian năm tháng trời lo lắng và hồi hộp chờ đợi. Hôm đó, ngày giá đậu xanh tăng…
Chương 304: 304: Cậu Nhóc Xấu Xa Thật Đấy!
Vận May Đổi ĐờiTác giả: Vương LãnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgày 12 tháng 9 năm 2000. “Tài khoản đuôi 2022 của bạn nhận được 19 tệ, số dư hiện tại là 19 tệ [Ngân hàng Công Thương]”. Lý Thần nhìn nội dung tin nhắn của ngân hàng gửi đến trên điện thoại di động, cuối cùng hít sâu một hơi, trên mặt không giấu được sự hưng phấn. Năm tháng trước, anh hồi sinh từ năm 2020 quay về hiện tại, kiếp trước đã uổng phí bốn mươi năm, ông trời cho anh cơ hội được quay lại lần nữa. Lý Thần, người đã làm việc trong ngành tài chính hơn mười năm, được tái sinh lại vào năm 2000 với ký ức của hai mươi năm trong tương lai. Nhận ra rằng mình không thể sống kiếp trôi nổi trong mấy chục năm được nữa, năm tháng trước Lý Thần đã ra tay! Dựa vào ký ức về sự việc năm 2000 thị trường hợp đồng kỳ hạn đậu xanh trong nước bùng nổ. Lý Thần dứt khoát thế chấp căn nhà duy nhất mà bố mẹ mua cho mình, cầm trong tay tám trăm nghìn tệ chen chân vào thị trường kỳ hạn với đòn bẩy gấp hai mươi lần. Sau thời gian năm tháng trời lo lắng và hồi hộp chờ đợi. Hôm đó, ngày giá đậu xanh tăng… Nghe thấy vậy, Lý Thần hỏi: “Lai lịch thế nào ạ?”Diêu Chí Quân cười ha ha nói: “Thủ đô không giống như những thành phố khác.Quan to chức lớn rất nhiều.Giờ lòi ra một người, theo như tôi biết thì có lẽ thuộc gia tộc cấp hai tại thủ đô.Lý Thần khẽ chau mày.Gia tộc cấp hai của thủ đô thì dù đặt ở đâu cũng sẽ là một sự tồn tại mà các hào môn của tỉnh khác không thể so sánh được.“Hơn nữa gia tộc của họ có lẽ cũng có những mối quan hệ rất sâu sắc, nếu không thì thế hệ sau sau cũng đã không nghĩ tới việc sẽ mua một công ty truyền thông.Dù sao thì trong gia tộc phải có nguồn lực mới dễ làm việc”.Diêu Chí Quân trầm mặt, nói: “Vì vậy Lý Thần, nếu cậu quyết tâm lớn thì chúng ta thử xem.Nếu như sao cũng được thì tôi khuyên nên từ bỏ”.Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”.
Vận May Đổi ĐờiTác giả: Vương LãnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgày 12 tháng 9 năm 2000. “Tài khoản đuôi 2022 của bạn nhận được 19 tệ, số dư hiện tại là 19 tệ [Ngân hàng Công Thương]”. Lý Thần nhìn nội dung tin nhắn của ngân hàng gửi đến trên điện thoại di động, cuối cùng hít sâu một hơi, trên mặt không giấu được sự hưng phấn. Năm tháng trước, anh hồi sinh từ năm 2020 quay về hiện tại, kiếp trước đã uổng phí bốn mươi năm, ông trời cho anh cơ hội được quay lại lần nữa. Lý Thần, người đã làm việc trong ngành tài chính hơn mười năm, được tái sinh lại vào năm 2000 với ký ức của hai mươi năm trong tương lai. Nhận ra rằng mình không thể sống kiếp trôi nổi trong mấy chục năm được nữa, năm tháng trước Lý Thần đã ra tay! Dựa vào ký ức về sự việc năm 2000 thị trường hợp đồng kỳ hạn đậu xanh trong nước bùng nổ. Lý Thần dứt khoát thế chấp căn nhà duy nhất mà bố mẹ mua cho mình, cầm trong tay tám trăm nghìn tệ chen chân vào thị trường kỳ hạn với đòn bẩy gấp hai mươi lần. Sau thời gian năm tháng trời lo lắng và hồi hộp chờ đợi. Hôm đó, ngày giá đậu xanh tăng… Nghe thấy vậy, Lý Thần hỏi: “Lai lịch thế nào ạ?”Diêu Chí Quân cười ha ha nói: “Thủ đô không giống như những thành phố khác.Quan to chức lớn rất nhiều.Giờ lòi ra một người, theo như tôi biết thì có lẽ thuộc gia tộc cấp hai tại thủ đô.Lý Thần khẽ chau mày.Gia tộc cấp hai của thủ đô thì dù đặt ở đâu cũng sẽ là một sự tồn tại mà các hào môn của tỉnh khác không thể so sánh được.“Hơn nữa gia tộc của họ có lẽ cũng có những mối quan hệ rất sâu sắc, nếu không thì thế hệ sau sau cũng đã không nghĩ tới việc sẽ mua một công ty truyền thông.Dù sao thì trong gia tộc phải có nguồn lực mới dễ làm việc”.Diêu Chí Quân trầm mặt, nói: “Vì vậy Lý Thần, nếu cậu quyết tâm lớn thì chúng ta thử xem.Nếu như sao cũng được thì tôi khuyên nên từ bỏ”.Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”.
Vận May Đổi ĐờiTác giả: Vương LãnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgày 12 tháng 9 năm 2000. “Tài khoản đuôi 2022 của bạn nhận được 19 tệ, số dư hiện tại là 19 tệ [Ngân hàng Công Thương]”. Lý Thần nhìn nội dung tin nhắn của ngân hàng gửi đến trên điện thoại di động, cuối cùng hít sâu một hơi, trên mặt không giấu được sự hưng phấn. Năm tháng trước, anh hồi sinh từ năm 2020 quay về hiện tại, kiếp trước đã uổng phí bốn mươi năm, ông trời cho anh cơ hội được quay lại lần nữa. Lý Thần, người đã làm việc trong ngành tài chính hơn mười năm, được tái sinh lại vào năm 2000 với ký ức của hai mươi năm trong tương lai. Nhận ra rằng mình không thể sống kiếp trôi nổi trong mấy chục năm được nữa, năm tháng trước Lý Thần đã ra tay! Dựa vào ký ức về sự việc năm 2000 thị trường hợp đồng kỳ hạn đậu xanh trong nước bùng nổ. Lý Thần dứt khoát thế chấp căn nhà duy nhất mà bố mẹ mua cho mình, cầm trong tay tám trăm nghìn tệ chen chân vào thị trường kỳ hạn với đòn bẩy gấp hai mươi lần. Sau thời gian năm tháng trời lo lắng và hồi hộp chờ đợi. Hôm đó, ngày giá đậu xanh tăng… Nghe thấy vậy, Lý Thần hỏi: “Lai lịch thế nào ạ?”Diêu Chí Quân cười ha ha nói: “Thủ đô không giống như những thành phố khác.Quan to chức lớn rất nhiều.Giờ lòi ra một người, theo như tôi biết thì có lẽ thuộc gia tộc cấp hai tại thủ đô.Lý Thần khẽ chau mày.Gia tộc cấp hai của thủ đô thì dù đặt ở đâu cũng sẽ là một sự tồn tại mà các hào môn của tỉnh khác không thể so sánh được.“Hơn nữa gia tộc của họ có lẽ cũng có những mối quan hệ rất sâu sắc, nếu không thì thế hệ sau sau cũng đã không nghĩ tới việc sẽ mua một công ty truyền thông.Dù sao thì trong gia tộc phải có nguồn lực mới dễ làm việc”.Diêu Chí Quân trầm mặt, nói: “Vì vậy Lý Thần, nếu cậu quyết tâm lớn thì chúng ta thử xem.Nếu như sao cũng được thì tôi khuyên nên từ bỏ”.Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”Lý Thần và Diêu Chí Quân quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên tầm hơn ba mươi tuổi đang cười lạnh lùng.Diêu Chí Quân nhìn thấy người đàn ông này thì sầm mặt, cười lạnh lùng: “Truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị được tôi liên hệ trước, cậu Ngô có hứng thú là chuyện của cậu ta, lại không cho phép tôi được hỏi sao? Mạnh Quốc Đàm, ông cũng chỉ là một kẻ buôn bán tầm thường, làm màu gì trước mặt tôi vậy?”Mạnh Quốc Đàm phụt cười: “Nói cứ như ông cao thượng lắm không bằng, mẹ kiếp.Tôi là kẻ buôn tầm thường, lẽ nào ông không phải sao?”“Điểm khác nhau duy nhất giữa chúng ta chính là lần này tôi làm việc cho cậu Ngô, còn ông thì sao? Khuyên ông nên đi tìm người kia và mau kêu ông ta cúp đuôi cút ngay thì cậu Ngô còn cho đường sống.Lần này kẻ nào dám cướp truyền thông Huynh Đệ Hoa Nghị thì tức là đối đầu với cậu ấy”.