Tác giả:

Âu Lan ngồi tựa lưng bên phiến đá nhân tạo nhìn ra hồ nước được đoàn phim sử dụng. Hôm nay là ngày đóng máy phim, dù chỉ giữ một vai diễn nhỏ nhưng cô cực kì thích đóng phim này. Nữ chính là idol của cô nên được đóng chung với cô ấy là niềm vinh hạnh của tất cả sinh viên khoa điện ảnh. - Ở đây em không sợ mọi người phát hiện ra sao? - Mọi người đang ăn uống, ở đây không có ai đâu. Người ta nhớ anh muốn chết đi được. Âu Lan giật mình ngó người ra khỏi phiến đá, ngay lập tức lấy tay che miệng lại. Bên cạnh, ngay bên cạnh cô, ở gốc cây hoàng yến là nữ diễn viên chính đang có màn nóng bỏng cùng một người đàn ông. Anh ta quay lưng về phía Âu Lan, hai tay kéo chiếc váy của cô gái xuống đến eo, bàn tay nhào nặn, xoa nắn bầu ng ực to căng tràn ra khỏi chiếc áo cup ngực. Trong bóng tối nhập nhoạng, hai người kia không phát hiện ra Âu Lan đang ngồi trơ mắt lên nhìn, sốc đến tròn mắt, idol của cô đang làm chuyện mờ ám. Cả mặt Âu Lan đỏ bừng khi thấy ngọc nữ quỳ dưới chân người đàn ông kia, chẳng…

Chương 93

Họa Tình 1 - Ánh Bình MinhTác giả: Vương An DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhÂu Lan ngồi tựa lưng bên phiến đá nhân tạo nhìn ra hồ nước được đoàn phim sử dụng. Hôm nay là ngày đóng máy phim, dù chỉ giữ một vai diễn nhỏ nhưng cô cực kì thích đóng phim này. Nữ chính là idol của cô nên được đóng chung với cô ấy là niềm vinh hạnh của tất cả sinh viên khoa điện ảnh. - Ở đây em không sợ mọi người phát hiện ra sao? - Mọi người đang ăn uống, ở đây không có ai đâu. Người ta nhớ anh muốn chết đi được. Âu Lan giật mình ngó người ra khỏi phiến đá, ngay lập tức lấy tay che miệng lại. Bên cạnh, ngay bên cạnh cô, ở gốc cây hoàng yến là nữ diễn viên chính đang có màn nóng bỏng cùng một người đàn ông. Anh ta quay lưng về phía Âu Lan, hai tay kéo chiếc váy của cô gái xuống đến eo, bàn tay nhào nặn, xoa nắn bầu ng ực to căng tràn ra khỏi chiếc áo cup ngực. Trong bóng tối nhập nhoạng, hai người kia không phát hiện ra Âu Lan đang ngồi trơ mắt lên nhìn, sốc đến tròn mắt, idol của cô đang làm chuyện mờ ám. Cả mặt Âu Lan đỏ bừng khi thấy ngọc nữ quỳ dưới chân người đàn ông kia, chẳng… Âu Lan khẽ gật đầu, tâm tình ấm ức đã bay đi không ít, chỉ còn lại hạnh phúc âm ỉ, len lỗi trong lòng. Không phải là anh không tin cô mà là anh đang ghen. Người đàn ông cao ngạo này, với tay có thể có được bất kì cô gái nào đang là của cô. Áp lên môi anh một nụ hôn nhẹ, chưa kịp rời đi đã bị tay anh đặt ở eo kéo giữ chặt lại, hé miệng mút lấy cánh môi, quét nhẹ nhàng, luồn vào trong miệng dây dưa không dứt. Chỉ vậy thôi, cô đã thấy hơi thở của anh bắt đầu thay đổi. - Về thôi, anh không giỏi kiềm chế lắm nhỉ? Âu Lan rời khỏi người anh, ngồi trở lại ghế của mình, hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ.Thời tiết mùa đông có chút âm u nhưng hôm nay lại le lói một chút nắng. Khi mọi chuyện được làm rõ, tâm trạng như trút đi một gánh nặng mơ hồ. Suốt cả đoạn đường, Hải Phong vẫn xiết bàn tay nhỏ bé của cô trong tay như sợ cô gái nhỏ này sẽ không cánh mà bay. Sau khi ăn tối sớm, Âu Lan nhàn nhã ngồi trên sofa đọc kịch bản. Sau hai ngày nghỉ, cô sẽ tiếp tục trở lại đoàn để quay những phân cảnh tiếp theo. Hơi ấm phả lên cổ, lưỡi anh quét qua tại cô nóng rực. Hai tay anh trượt từ vai xuống dừng lại trên ngực cô, đặt cằm mình vào hõm vai cô, khẽ thở dài. - Đêm nay anh phải đi làm đấy? Âu Lan nghiêng người, môi chạm vào má người đang muốn dựa dẫm vào mình. - Ý của anh là gì? Anh phản đối hả, ông chu? - Bảo bối, em có thể đọc kịch bản khi anh đi làm mà? Âu Lan xoay hẳn người lại, bá cổ anh bật cười. - Anh nói xem, em là heo làm sao hiểu được ý tứ sâu xa trong câu nói của anh chứ? Hải Phong đáp nhẹ nụ hôn trên trán Âu Lan, một đường đi xuống, đôi môi chạm vào nhau, nụ hôn triền miên không dứt. Tập kịch bản trên đùi Âu Lan rơi xuống nền nhà, cô rướn người bám lấy anh để được nhấc lên đi về phòng. Đặt Âu Lan nằm xuống giường, môi vẫn dây dưa không dứt, bàn tay không kiêng nế tùy ý thăm dò. Chiếc áo bông trên người cô được kéo ra nhanh chóng, phơi bày cơ thể với vòng một hút mắt. Hải Phong dừng lại động tác, vươn người đứng dậy cởi bộ đồ ngủ màu đen trên người mình, áp xuống cơ thể người bên dưới. Hai bàn tay lồng vào nhau, cảm nhận nhiệt độ đang ngày một ấm hơn. Đôi môi nóng bỏng của anh di chuyển chậm chạp trên cổ, trườn xuống làn da mịn màng, trơn láng của cô, lúc thì liếm láp, lúc thì cắn nhẹ, sống lưng di chuyển dần đến nơi căng tràn nhất. Đầu lưỡi chạm đến đầu ngực để lại trên đó một dấu hôn đỏ ửng, một tay, lần xuống bụng cô rồi di chuyển xuống dưới, chạm đến vùng nhạy cảm nhất. Âu Lan khẽ cong người khi bị anh dùng những ngón tay trêu ghẹo bên trong cơ thể. Bản thân không kìm được sự h@m muốn thể xác mà trở nên ướt át đến khó chịu. Anh rất biết cách câu dẫn đến mê người. Nhấc mình dậy, hơi nhóm người, bàn tay anh lướt nhẹ từ mắt cá chân, nắm nhẹ nâng lên, khóe môi vẽ thành đường cong nhìn vào giữa hai đùi trắng ngần. - A..anh đừng nhìn như vậy? Âu Lan lấy tay che khuất đi tầm mắt của anh, mặc dù đã truy lạc cùng nhau nhưng cô vẫn thấy ngượng ngùng khi anh nhìn chăm chăm vào nó như vậy. Anh nắm lấy hai tay cô đặt lên eo mình. - Bảo bối ngoan, anh chỉ muốn chiêm ngưỡng tất cả những gì là của em thôi. - Nhưng em.. Môi cô lại bị khóa chặt, ướt át dây dưa đủ mệt, anh trượt thẳng người xuống bụng, khế tách chân cô ra mang theo nụ hôn vừa nhẹ nhàng, có lúc lại trào lên mãnh liệt khuấy động liên hồi, đầu lưỡi càng lúc càng mạnh động xung quanh, bất ngờ quét sâu làm cả người cô run rẩy. Hai cánh môi va vào nhau rên rỉ đến mê muội. Lăn lộn đến cổ họng khô rát, cả người đã chi chít dấu hôn, thân thể run rẩy chìm đắm trong khoái lạc. Âu Lan lật người ngồi dậy, đẩy anh nằm xuống dưới. Mái tóc đen nhánh trải trên tấm lưng trần gợi cảm, liếm nhẹ khóe môi, thanh âm nhẹ như phím đàn. - Em muốn làm chủ trì...với anh. Hải Phong ngây người nhìn gương mặt mĩ miều trong ánh đèn ngủ mờ ảo mà không nhịn được kéo cô xuống bám chặt môi hôn nhưng chỉ được một nụ hôn ngắn, cô buông ra khiến anh hụt hẫng, mang nụ hôn xuống cổ, cắn một miếng đủ đau. - Em đánh dấu cho anh nhớ, cấm léng phéng khi đi làm. Vết cắn đau rần rần, chỉ cần mạnh một lực nữa anh tin rằng cổ mình sẽ tóe máu. Cô nghịch ngợm cắn cổ anh hai phát đỏ au rồi mới chịu nhẹ nhàng trở lại, mang nụ hôn trượt xuống cơ ngực rắn chắc, sáng hơn cả nữ nhi kia gặm, mút nhẹ cũng để lại dấu hôn rồi cười mãn nguyện. Mùi hương trên cơ thể anh rất đặc biệt, vô cùng quyến rũ khiến cô dây dưa mãi, bàn tay luồn lách xuống dưới, chạm qua lớp quần mỏng mà đã thấy nóng ran.

Âu Lan khẽ gật đầu, tâm tình ấm ức đã bay đi không ít, chỉ còn lại hạnh phúc âm ỉ, len lỗi trong lòng. Không phải là anh không tin 

cô mà là anh đang ghen. Người đàn ông cao ngạo này, với tay có thể có được bất kì cô gái nào đang là của cô. 

Áp lên môi anh một nụ hôn nhẹ, chưa kịp rời đi đã bị tay anh đặt ở eo kéo giữ chặt lại, hé miệng mút lấy cánh môi, quét nhẹ nhàng, luồn vào trong miệng dây dưa không dứt. Chỉ vậy thôi, cô đã thấy hơi thở của anh bắt đầu thay đổi. 

- Về thôi, anh không giỏi kiềm chế lắm nhỉ? 

Âu Lan rời khỏi người anh, ngồi trở lại ghế của mình, hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ.Thời tiết mùa đông có chút âm u nhưng hôm nay lại le lói một chút nắng. Khi mọi chuyện được làm rõ, tâm trạng như trút đi một gánh nặng mơ hồ. 

Suốt cả đoạn đường, Hải Phong vẫn xiết bàn tay nhỏ bé của cô trong tay như sợ cô gái nhỏ này sẽ không cánh mà bay. 

Sau khi ăn tối sớm, Âu Lan nhàn nhã ngồi trên sofa đọc kịch bản. Sau hai ngày nghỉ, cô sẽ tiếp tục trở lại đoàn để quay những phân cảnh tiếp theo. 

Hơi ấm phả lên cổ, lưỡi anh quét qua tại cô nóng rực. Hai tay anh trượt từ vai xuống dừng lại trên ngực cô, đặt cằm mình vào hõm vai cô, khẽ thở dài. 

- Đêm nay anh phải đi làm đấy? 

Âu Lan nghiêng người, môi chạm vào má người đang muốn dựa dẫm vào mình. 

- Ý của anh là gì? Anh phản đối hả, ông 

chu? 

- Bảo bối, em có thể đọc kịch bản khi anh đi làm mà? 

Âu Lan xoay hẳn người lại, bá cổ anh bật cười. 

- Anh nói xem, em là heo làm sao hiểu được ý tứ sâu xa trong câu nói của anh chứ? Hải Phong đáp nhẹ nụ hôn trên trán Âu Lan, một đường đi xuống, đôi môi chạm vào nhau, nụ hôn triền miên không dứt. 

Tập kịch bản trên đùi Âu Lan rơi xuống nền nhà, cô rướn người bám lấy anh để được nhấc lên đi về phòng. 

Đặt Âu Lan nằm xuống giường, môi vẫn dây dưa không dứt, bàn tay không kiêng nế tùy ý thăm dò. Chiếc áo bông trên người cô được kéo ra nhanh chóng, phơi bày cơ thể với vòng một hút mắt. 

Hải Phong dừng lại động tác, vươn người đứng dậy cởi bộ đồ ngủ màu đen trên người mình, áp xuống cơ thể người bên dưới. Hai bàn tay lồng vào nhau, cảm nhận nhiệt độ đang ngày một ấm hơn. 

Đôi môi nóng bỏng của anh di chuyển chậm chạp trên cổ, trườn xuống làn da mịn màng, trơn láng của cô, lúc thì liếm láp, lúc thì cắn nhẹ, sống lưng di chuyển dần đến nơi căng tràn nhất. Đầu lưỡi chạm đến đầu ngực để lại trên đó một dấu hôn đỏ ửng, một tay, lần xuống bụng cô rồi di chuyển xuống dưới, chạm đến vùng nhạy cảm nhất. 

Âu Lan khẽ cong người khi bị anh dùng những ngón tay trêu ghẹo bên trong cơ thể. Bản thân không kìm được sự h@m muốn thể xác mà trở nên ướt át đến khó chịu. 

Anh rất biết cách câu dẫn đến mê người. 

Nhấc mình dậy, hơi nhóm người, bàn tay anh lướt nhẹ từ mắt cá chân, nắm nhẹ nâng lên, khóe môi vẽ thành đường cong nhìn vào giữa hai đùi trắng ngần. 

- A..anh đừng nhìn như vậy? 

Âu Lan lấy tay che khuất đi tầm mắt của anh, mặc dù đã truy lạc cùng nhau nhưng cô vẫn thấy ngượng ngùng khi anh nhìn chăm chăm vào nó như vậy. 

Anh nắm lấy hai tay cô đặt lên eo mình. - Bảo bối ngoan, anh chỉ muốn chiêm ngưỡng tất cả những gì là của em thôi. - Nhưng em.. 

Môi cô lại bị khóa chặt, ướt át dây dưa đủ mệt, anh trượt thẳng người xuống bụng, khế tách chân cô ra mang theo nụ hôn vừa nhẹ nhàng, có lúc lại trào lên mãnh liệt khuấy động liên hồi, đầu lưỡi càng lúc càng mạnh động xung quanh, bất ngờ quét sâu làm cả người cô run rẩy. Hai cánh môi va vào nhau rên rỉ đến mê muội. 

Lăn lộn đến cổ họng khô rát, cả người đã chi chít dấu hôn, thân thể run rẩy chìm đắm trong khoái lạc. Âu Lan lật người ngồi dậy, đẩy anh nằm xuống dưới. Mái tóc đen nhánh trải trên tấm lưng trần gợi cảm, liếm nhẹ khóe môi, thanh âm nhẹ như phím đàn. - Em muốn làm chủ trì...với anh. 

Hải Phong ngây người nhìn gương mặt mĩ miều trong ánh đèn ngủ mờ ảo mà không nhịn được kéo cô xuống bám chặt môi hôn nhưng chỉ được một nụ hôn ngắn, cô buông ra khiến anh hụt hẫng, mang nụ hôn xuống cổ, cắn một miếng đủ đau. 

- Em đánh dấu cho anh nhớ, cấm léng phéng khi đi làm. 

Vết cắn đau rần rần, chỉ cần mạnh một lực nữa anh tin rằng cổ mình sẽ tóe máu. Cô nghịch ngợm cắn cổ anh hai phát đỏ au rồi mới chịu nhẹ nhàng trở lại, mang nụ hôn trượt xuống cơ ngực rắn chắc, sáng hơn cả nữ nhi kia gặm, mút nhẹ cũng để lại dấu hôn rồi cười mãn nguyện. 

Mùi hương trên cơ thể anh rất đặc biệt, vô cùng quyến rũ khiến cô dây dưa mãi, bàn tay luồn lách xuống dưới, chạm qua lớp quần mỏng mà đã thấy nóng ran.

Họa Tình 1 - Ánh Bình MinhTác giả: Vương An DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhÂu Lan ngồi tựa lưng bên phiến đá nhân tạo nhìn ra hồ nước được đoàn phim sử dụng. Hôm nay là ngày đóng máy phim, dù chỉ giữ một vai diễn nhỏ nhưng cô cực kì thích đóng phim này. Nữ chính là idol của cô nên được đóng chung với cô ấy là niềm vinh hạnh của tất cả sinh viên khoa điện ảnh. - Ở đây em không sợ mọi người phát hiện ra sao? - Mọi người đang ăn uống, ở đây không có ai đâu. Người ta nhớ anh muốn chết đi được. Âu Lan giật mình ngó người ra khỏi phiến đá, ngay lập tức lấy tay che miệng lại. Bên cạnh, ngay bên cạnh cô, ở gốc cây hoàng yến là nữ diễn viên chính đang có màn nóng bỏng cùng một người đàn ông. Anh ta quay lưng về phía Âu Lan, hai tay kéo chiếc váy của cô gái xuống đến eo, bàn tay nhào nặn, xoa nắn bầu ng ực to căng tràn ra khỏi chiếc áo cup ngực. Trong bóng tối nhập nhoạng, hai người kia không phát hiện ra Âu Lan đang ngồi trơ mắt lên nhìn, sốc đến tròn mắt, idol của cô đang làm chuyện mờ ám. Cả mặt Âu Lan đỏ bừng khi thấy ngọc nữ quỳ dưới chân người đàn ông kia, chẳng… Âu Lan khẽ gật đầu, tâm tình ấm ức đã bay đi không ít, chỉ còn lại hạnh phúc âm ỉ, len lỗi trong lòng. Không phải là anh không tin cô mà là anh đang ghen. Người đàn ông cao ngạo này, với tay có thể có được bất kì cô gái nào đang là của cô. Áp lên môi anh một nụ hôn nhẹ, chưa kịp rời đi đã bị tay anh đặt ở eo kéo giữ chặt lại, hé miệng mút lấy cánh môi, quét nhẹ nhàng, luồn vào trong miệng dây dưa không dứt. Chỉ vậy thôi, cô đã thấy hơi thở của anh bắt đầu thay đổi. - Về thôi, anh không giỏi kiềm chế lắm nhỉ? Âu Lan rời khỏi người anh, ngồi trở lại ghế của mình, hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ.Thời tiết mùa đông có chút âm u nhưng hôm nay lại le lói một chút nắng. Khi mọi chuyện được làm rõ, tâm trạng như trút đi một gánh nặng mơ hồ. Suốt cả đoạn đường, Hải Phong vẫn xiết bàn tay nhỏ bé của cô trong tay như sợ cô gái nhỏ này sẽ không cánh mà bay. Sau khi ăn tối sớm, Âu Lan nhàn nhã ngồi trên sofa đọc kịch bản. Sau hai ngày nghỉ, cô sẽ tiếp tục trở lại đoàn để quay những phân cảnh tiếp theo. Hơi ấm phả lên cổ, lưỡi anh quét qua tại cô nóng rực. Hai tay anh trượt từ vai xuống dừng lại trên ngực cô, đặt cằm mình vào hõm vai cô, khẽ thở dài. - Đêm nay anh phải đi làm đấy? Âu Lan nghiêng người, môi chạm vào má người đang muốn dựa dẫm vào mình. - Ý của anh là gì? Anh phản đối hả, ông chu? - Bảo bối, em có thể đọc kịch bản khi anh đi làm mà? Âu Lan xoay hẳn người lại, bá cổ anh bật cười. - Anh nói xem, em là heo làm sao hiểu được ý tứ sâu xa trong câu nói của anh chứ? Hải Phong đáp nhẹ nụ hôn trên trán Âu Lan, một đường đi xuống, đôi môi chạm vào nhau, nụ hôn triền miên không dứt. Tập kịch bản trên đùi Âu Lan rơi xuống nền nhà, cô rướn người bám lấy anh để được nhấc lên đi về phòng. Đặt Âu Lan nằm xuống giường, môi vẫn dây dưa không dứt, bàn tay không kiêng nế tùy ý thăm dò. Chiếc áo bông trên người cô được kéo ra nhanh chóng, phơi bày cơ thể với vòng một hút mắt. Hải Phong dừng lại động tác, vươn người đứng dậy cởi bộ đồ ngủ màu đen trên người mình, áp xuống cơ thể người bên dưới. Hai bàn tay lồng vào nhau, cảm nhận nhiệt độ đang ngày một ấm hơn. Đôi môi nóng bỏng của anh di chuyển chậm chạp trên cổ, trườn xuống làn da mịn màng, trơn láng của cô, lúc thì liếm láp, lúc thì cắn nhẹ, sống lưng di chuyển dần đến nơi căng tràn nhất. Đầu lưỡi chạm đến đầu ngực để lại trên đó một dấu hôn đỏ ửng, một tay, lần xuống bụng cô rồi di chuyển xuống dưới, chạm đến vùng nhạy cảm nhất. Âu Lan khẽ cong người khi bị anh dùng những ngón tay trêu ghẹo bên trong cơ thể. Bản thân không kìm được sự h@m muốn thể xác mà trở nên ướt át đến khó chịu. Anh rất biết cách câu dẫn đến mê người. Nhấc mình dậy, hơi nhóm người, bàn tay anh lướt nhẹ từ mắt cá chân, nắm nhẹ nâng lên, khóe môi vẽ thành đường cong nhìn vào giữa hai đùi trắng ngần. - A..anh đừng nhìn như vậy? Âu Lan lấy tay che khuất đi tầm mắt của anh, mặc dù đã truy lạc cùng nhau nhưng cô vẫn thấy ngượng ngùng khi anh nhìn chăm chăm vào nó như vậy. Anh nắm lấy hai tay cô đặt lên eo mình. - Bảo bối ngoan, anh chỉ muốn chiêm ngưỡng tất cả những gì là của em thôi. - Nhưng em.. Môi cô lại bị khóa chặt, ướt át dây dưa đủ mệt, anh trượt thẳng người xuống bụng, khế tách chân cô ra mang theo nụ hôn vừa nhẹ nhàng, có lúc lại trào lên mãnh liệt khuấy động liên hồi, đầu lưỡi càng lúc càng mạnh động xung quanh, bất ngờ quét sâu làm cả người cô run rẩy. Hai cánh môi va vào nhau rên rỉ đến mê muội. Lăn lộn đến cổ họng khô rát, cả người đã chi chít dấu hôn, thân thể run rẩy chìm đắm trong khoái lạc. Âu Lan lật người ngồi dậy, đẩy anh nằm xuống dưới. Mái tóc đen nhánh trải trên tấm lưng trần gợi cảm, liếm nhẹ khóe môi, thanh âm nhẹ như phím đàn. - Em muốn làm chủ trì...với anh. Hải Phong ngây người nhìn gương mặt mĩ miều trong ánh đèn ngủ mờ ảo mà không nhịn được kéo cô xuống bám chặt môi hôn nhưng chỉ được một nụ hôn ngắn, cô buông ra khiến anh hụt hẫng, mang nụ hôn xuống cổ, cắn một miếng đủ đau. - Em đánh dấu cho anh nhớ, cấm léng phéng khi đi làm. Vết cắn đau rần rần, chỉ cần mạnh một lực nữa anh tin rằng cổ mình sẽ tóe máu. Cô nghịch ngợm cắn cổ anh hai phát đỏ au rồi mới chịu nhẹ nhàng trở lại, mang nụ hôn trượt xuống cơ ngực rắn chắc, sáng hơn cả nữ nhi kia gặm, mút nhẹ cũng để lại dấu hôn rồi cười mãn nguyện. Mùi hương trên cơ thể anh rất đặc biệt, vô cùng quyến rũ khiến cô dây dưa mãi, bàn tay luồn lách xuống dưới, chạm qua lớp quần mỏng mà đã thấy nóng ran.

Chương 93