*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. I feel life oh I feel love Everything is clear in our world “Oh my love” —— John Lennon (1) John Winstonma me Ono Lennon, nhạc sĩ, ca sĩ người Anh, người sáng lập và thủ lĩnh của ban nhạc huyền thoại The Beatles. https://www.youtube.com/watch?v=0LzNNgctnbs Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…” Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua,…
Chương 15: Lời tác giả
Vô Vi Nhất NiệmTác giả: Thủy Hóa BốiTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. I feel life oh I feel love Everything is clear in our world “Oh my love” —— John Lennon (1) John Winstonma me Ono Lennon, nhạc sĩ, ca sĩ người Anh, người sáng lập và thủ lĩnh của ban nhạc huyền thoại The Beatles. https://www.youtube.com/watch?v=0LzNNgctnbs Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…” Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua,… Nói thật lòng, tôi chưa từng đọc một quyển đam mỹ, lần này viết thực sự là viết chơi, viết tới đoạn sau tự tôi cũng thấy xấu hổ, phải vội cho một đoạn thăng hoa để kịp kết.Xét riêng mảng thuần văn học, hồi trước mới đọc có “Nghiệt tử” (Crystal Boys) của Bạch Tiên Dũng và “Sổ tay cá sấu” (Notes of a Crocodile) của Khâu Diệu Tân, là văn học Đài Loan cả. Cuốn trước kể về cuộc đấu tranh của cộng đồng đồng tính nam không được chấp nhận, cuốn sau thì là lời kể của một cô gái nhạy cảm về cô gái mình phải lòng. Tại đây xin đề cử với các bạn.Bỏ qua hành văn, cuốn truyện này viết quá ư là nhẹ nhàng thuận tay, đã viết gần trọn vẹn những gì muốn biểu đạt. Từng tham khảo một người bạn thân, liệu có tồn tại “Vì mình không phải một cô gái biết dễ thương làm nũng dựa dẫm vào đàn ông nên mình không viết được thứ văn như thế, nhưng mình có thể chấp nhận một chàng trai giống vậy yêu đương nên mình viết đam mỹ” không. Sau nghĩ lại, hai cuốn đề cập tới đồng tính tôi đọc được còn chẳng nhiều chữ bằng sách giáo khoa hồi cấp hai, bèn thôi rút khỏi thảo luận.Cuốn truyện này viết được khá hiện thực, có nhiều suy tư tới quan hệ giữa xã hội và cộng đồng LGBT. Nền bối cảnh rộng thế này giúp việc viết dễ hơn, cần nguồn tham khảo cũng dễ hơn. Trước khi viết truyện này tôi chỉ hỏi bạn một câu duy nhất “viết đam mỹ có cần dựa trên cộng đồng này trong hiện thực không?” Bạn tôi trả lời “đam mỹ bây giờ cái gì chả có”. Do vậy tôi đã gửi quan điểm của tôi về cộng đồng này qua lời Nam Khương Tử thể hiện trong truyện.Đồng thời, tư tâm rất nhiều. Chủ nghĩa hiện sinh, ban nhạc, đại học, văn học Mỹ La-tinh… đều là điều tôi từng trải. Tôi rất thích hai nhân vật trong truyện. Tôi từng là Tần Cửu được yêu, được dạy cách trưởng thành, sau thì muốn là Phó Nhất Duy trả giá vì yêu.2019, tôi nổi hứng viết chơi chơi đăng lên Tấn Giang năm truyện không dài, có về tình yêu thuần túy, có về vấn đề sinh tồn của nữ giới, có về án kiện trong xã hội, có về cộng đồng đồng tính. Tuy vậy đều là những nhân vật xa rời hiện thực, cốt truyện tô vẽ thổi phồng, mì ăn liền quá sức. Song tôi cũng khá hài lòng, vì đã lâu lắm không kiên trì làm một việc gì như vậy.Sau cùng, mấy cuốn truyện không dài này, để đặt mình vào câu chuyện, tôi cũng từng lún sâu trong nó. Nhưng rất đáng giá. Trong suốt quá trình sáng tác, tôi đã được tận hưởng vui thú thỏa lòng.Nếu bạn có thể lãng phí chút tâm tư trong những cuốn truyện này, cũng vì nó mà hoặc vui vẻ hoặc xót xa, đối với tôi đã là việc lãng mạn và may mắn không gì sánh được.Ngoài cảm ơn, chẳng biết gì hơn nữa.Còn giờ, tạm biệt!Từ Thủy Hóa Bối yêu các bạn28.8.2019, Đại Liên
Vô Vi Nhất NiệmTác giả: Thủy Hóa BốiTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. I feel life oh I feel love Everything is clear in our world “Oh my love” —— John Lennon (1) John Winstonma me Ono Lennon, nhạc sĩ, ca sĩ người Anh, người sáng lập và thủ lĩnh của ban nhạc huyền thoại The Beatles. https://www.youtube.com/watch?v=0LzNNgctnbs Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…” Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua,… Nói thật lòng, tôi chưa từng đọc một quyển đam mỹ, lần này viết thực sự là viết chơi, viết tới đoạn sau tự tôi cũng thấy xấu hổ, phải vội cho một đoạn thăng hoa để kịp kết.Xét riêng mảng thuần văn học, hồi trước mới đọc có “Nghiệt tử” (Crystal Boys) của Bạch Tiên Dũng và “Sổ tay cá sấu” (Notes of a Crocodile) của Khâu Diệu Tân, là văn học Đài Loan cả. Cuốn trước kể về cuộc đấu tranh của cộng đồng đồng tính nam không được chấp nhận, cuốn sau thì là lời kể của một cô gái nhạy cảm về cô gái mình phải lòng. Tại đây xin đề cử với các bạn.Bỏ qua hành văn, cuốn truyện này viết quá ư là nhẹ nhàng thuận tay, đã viết gần trọn vẹn những gì muốn biểu đạt. Từng tham khảo một người bạn thân, liệu có tồn tại “Vì mình không phải một cô gái biết dễ thương làm nũng dựa dẫm vào đàn ông nên mình không viết được thứ văn như thế, nhưng mình có thể chấp nhận một chàng trai giống vậy yêu đương nên mình viết đam mỹ” không. Sau nghĩ lại, hai cuốn đề cập tới đồng tính tôi đọc được còn chẳng nhiều chữ bằng sách giáo khoa hồi cấp hai, bèn thôi rút khỏi thảo luận.Cuốn truyện này viết được khá hiện thực, có nhiều suy tư tới quan hệ giữa xã hội và cộng đồng LGBT. Nền bối cảnh rộng thế này giúp việc viết dễ hơn, cần nguồn tham khảo cũng dễ hơn. Trước khi viết truyện này tôi chỉ hỏi bạn một câu duy nhất “viết đam mỹ có cần dựa trên cộng đồng này trong hiện thực không?” Bạn tôi trả lời “đam mỹ bây giờ cái gì chả có”. Do vậy tôi đã gửi quan điểm của tôi về cộng đồng này qua lời Nam Khương Tử thể hiện trong truyện.Đồng thời, tư tâm rất nhiều. Chủ nghĩa hiện sinh, ban nhạc, đại học, văn học Mỹ La-tinh… đều là điều tôi từng trải. Tôi rất thích hai nhân vật trong truyện. Tôi từng là Tần Cửu được yêu, được dạy cách trưởng thành, sau thì muốn là Phó Nhất Duy trả giá vì yêu.2019, tôi nổi hứng viết chơi chơi đăng lên Tấn Giang năm truyện không dài, có về tình yêu thuần túy, có về vấn đề sinh tồn của nữ giới, có về án kiện trong xã hội, có về cộng đồng đồng tính. Tuy vậy đều là những nhân vật xa rời hiện thực, cốt truyện tô vẽ thổi phồng, mì ăn liền quá sức. Song tôi cũng khá hài lòng, vì đã lâu lắm không kiên trì làm một việc gì như vậy.Sau cùng, mấy cuốn truyện không dài này, để đặt mình vào câu chuyện, tôi cũng từng lún sâu trong nó. Nhưng rất đáng giá. Trong suốt quá trình sáng tác, tôi đã được tận hưởng vui thú thỏa lòng.Nếu bạn có thể lãng phí chút tâm tư trong những cuốn truyện này, cũng vì nó mà hoặc vui vẻ hoặc xót xa, đối với tôi đã là việc lãng mạn và may mắn không gì sánh được.Ngoài cảm ơn, chẳng biết gì hơn nữa.Còn giờ, tạm biệt!Từ Thủy Hóa Bối yêu các bạn28.8.2019, Đại Liên
Vô Vi Nhất NiệmTác giả: Thủy Hóa BốiTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. I feel life oh I feel love Everything is clear in our world “Oh my love” —— John Lennon (1) John Winstonma me Ono Lennon, nhạc sĩ, ca sĩ người Anh, người sáng lập và thủ lĩnh của ban nhạc huyền thoại The Beatles. https://www.youtube.com/watch?v=0LzNNgctnbs Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…” Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua,… Nói thật lòng, tôi chưa từng đọc một quyển đam mỹ, lần này viết thực sự là viết chơi, viết tới đoạn sau tự tôi cũng thấy xấu hổ, phải vội cho một đoạn thăng hoa để kịp kết.Xét riêng mảng thuần văn học, hồi trước mới đọc có “Nghiệt tử” (Crystal Boys) của Bạch Tiên Dũng và “Sổ tay cá sấu” (Notes of a Crocodile) của Khâu Diệu Tân, là văn học Đài Loan cả. Cuốn trước kể về cuộc đấu tranh của cộng đồng đồng tính nam không được chấp nhận, cuốn sau thì là lời kể của một cô gái nhạy cảm về cô gái mình phải lòng. Tại đây xin đề cử với các bạn.Bỏ qua hành văn, cuốn truyện này viết quá ư là nhẹ nhàng thuận tay, đã viết gần trọn vẹn những gì muốn biểu đạt. Từng tham khảo một người bạn thân, liệu có tồn tại “Vì mình không phải một cô gái biết dễ thương làm nũng dựa dẫm vào đàn ông nên mình không viết được thứ văn như thế, nhưng mình có thể chấp nhận một chàng trai giống vậy yêu đương nên mình viết đam mỹ” không. Sau nghĩ lại, hai cuốn đề cập tới đồng tính tôi đọc được còn chẳng nhiều chữ bằng sách giáo khoa hồi cấp hai, bèn thôi rút khỏi thảo luận.Cuốn truyện này viết được khá hiện thực, có nhiều suy tư tới quan hệ giữa xã hội và cộng đồng LGBT. Nền bối cảnh rộng thế này giúp việc viết dễ hơn, cần nguồn tham khảo cũng dễ hơn. Trước khi viết truyện này tôi chỉ hỏi bạn một câu duy nhất “viết đam mỹ có cần dựa trên cộng đồng này trong hiện thực không?” Bạn tôi trả lời “đam mỹ bây giờ cái gì chả có”. Do vậy tôi đã gửi quan điểm của tôi về cộng đồng này qua lời Nam Khương Tử thể hiện trong truyện.Đồng thời, tư tâm rất nhiều. Chủ nghĩa hiện sinh, ban nhạc, đại học, văn học Mỹ La-tinh… đều là điều tôi từng trải. Tôi rất thích hai nhân vật trong truyện. Tôi từng là Tần Cửu được yêu, được dạy cách trưởng thành, sau thì muốn là Phó Nhất Duy trả giá vì yêu.2019, tôi nổi hứng viết chơi chơi đăng lên Tấn Giang năm truyện không dài, có về tình yêu thuần túy, có về vấn đề sinh tồn của nữ giới, có về án kiện trong xã hội, có về cộng đồng đồng tính. Tuy vậy đều là những nhân vật xa rời hiện thực, cốt truyện tô vẽ thổi phồng, mì ăn liền quá sức. Song tôi cũng khá hài lòng, vì đã lâu lắm không kiên trì làm một việc gì như vậy.Sau cùng, mấy cuốn truyện không dài này, để đặt mình vào câu chuyện, tôi cũng từng lún sâu trong nó. Nhưng rất đáng giá. Trong suốt quá trình sáng tác, tôi đã được tận hưởng vui thú thỏa lòng.Nếu bạn có thể lãng phí chút tâm tư trong những cuốn truyện này, cũng vì nó mà hoặc vui vẻ hoặc xót xa, đối với tôi đã là việc lãng mạn và may mắn không gì sánh được.Ngoài cảm ơn, chẳng biết gì hơn nữa.Còn giờ, tạm biệt!Từ Thủy Hóa Bối yêu các bạn28.8.2019, Đại Liên