Tác giả:

Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là…

Chương 4: 4: Chương 5

Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Đi một lúc lâu sau- Hàn ly hình như đi vào rừng sâu hơn thì phải- huyết tịch mệt mỏi là rào.Ngôn Tình Cổ Đại- không phải đi ra sao - Hàn ly quay lại nói- haizz nếu đi ra, chúng ta đi lâu vậy chí ít cũng gặp được vài người mà, sao đi nảy giờ lại không gặp ai hết- huyết tịch- Hồi nảy cô nói chỉ đường giờ có khác gì ta đâu- Hàn ly- !.- huyết tịchbên kia cách đây không xa có một người bị thương rất nặng ở cạnh là hai người thân cận chăm sóc, nhìn thấy hai nàng đi qua, một trong hai tên đó, cằm kiếm bắt huyết tịch- hai người là ai- Xuyên Nguyên bắt huyết tịch- ! có gì từ từ nói ngươi vỏ kiếm trước đi- huyết tịch bị kiếm kè cổ- Ngươi giết cô ta tên đó ( chỉ người bị thương) cũng không sống nổi đâu- Thiên ly- (chạy đến) ý cô nương là cô có thể cứu công tử phải không- Mật lâm hối hả- phải- thiên ly cười- Xuyên Nguyên bỏ kiếm xuống ( hướng nhìn Ly) cô xin hãy cứu công tử tôi đi- Mật lâmNguyên bỏ kiếm xuống- phù, tưởng là bỏ mạng rồi- huyết tịch thở dàixong, bốn người đến chỗ người bị thương ngồi kế gốc cây toàn thân đầy máu, tay trái còn cằm một thanh kiếm nhìn rất quý giá- khụ!.khụ - Bạch Dạ Kỳ nhị hoàng tử Bạch triều- sắp chết rồi, cứu làm gì- thiên ly- cô nương hãy cứu công tử cô muốn gì cũng được- Mật Lâm nhìn Dạ Kỳ ủ rũ- Mật!.Lâm..ngươi làm gì vậy- Dạ kỳ cố nói- ( quỳ xuống) cô nương xin cô hãy cứu lấy công tử- Xuyên Nguyên- Hàn ly, để ta cứu nếu ngươi không cứu- Huyết tịch ngồi xuống xem vết thương của Dạ kỳ- ( liếc huyết tịch) cô làm được..không- Dạ kỳ- ta từng học qua y thuật dù không cứu được cũng giúp ngươi cằm máu- huyết tịch cởi áo Dạ kỳ ra thấy một vết thương lớn máu rất nhiều rồi băng bó cho Dạ ly- " thao tác rất nhanh, huyết tịch này như vậy mà không tu luyện được sao"- Hàn lyxong, vết thương lớn được cằm máu, mọi thứ đã xong- ngươi không được cử động mạnh, trong vài ngày, nghỉ ngơi hợp lý - huyết tịch căn dặn- đa tạ cô nương cứu công tử (đưa lên) đây là một chút lòng thành mong cô nương nhận lấy- Mật Lâm đưa một túi tiền lớn- không, không cần - huyết tịch từ chối- các ngươi chỉ đường cho bọn ta xuống cốc này được không- thiên ly- đi hướng đó ( chỉ hướng ngược lại hai người) cứ đi thẳng là xuống cốc- Mật lâm- đa tạ- huyết tịchhai người lại tiếp tục đi hướng ngược lại để xuống sơn cốc- Xuyên Nguyên, Mật lâm hải người biết người cứu ta nàng ta là ai không- Dạ kỳ- điện hạ thần không biết- Xuyên Nguyên lắc đầu- trông rất quen - Mật lâm.

Đi một lúc lâu sau

- Hàn ly hình như đi vào rừng sâu hơn thì phải- huyết tịch mệt mỏi là rào.

Ngôn Tình Cổ Đại

- không phải đi ra sao - Hàn ly quay lại nói

- haizz nếu đi ra, chúng ta đi lâu vậy chí ít cũng gặp được vài người mà, sao đi nảy giờ lại không gặp ai hết- huyết tịch

- Hồi nảy cô nói chỉ đường giờ có khác gì ta đâu- Hàn ly

- !.

- huyết tịch

bên kia cách đây không xa có một người bị thương rất nặng ở cạnh là hai người thân cận chăm sóc, nhìn thấy hai nàng đi qua, một trong hai tên đó, cằm kiếm bắt huyết tịch

- hai người là ai- Xuyên Nguyên bắt huyết tịch

- ! có gì từ từ nói ngươi vỏ kiếm trước đi- huyết tịch bị kiếm kè cổ

- Ngươi giết cô ta tên đó ( chỉ người bị thương) cũng không sống nổi đâu- Thiên ly

- (chạy đến) ý cô nương là cô có thể cứu công tử phải không- Mật lâm hối hả

- phải- thiên ly cười

- Xuyên Nguyên bỏ kiếm xuống ( hướng nhìn Ly) cô xin hãy cứu công tử tôi đi- Mật lâm

Nguyên bỏ kiếm xuống

- phù, tưởng là bỏ mạng rồi- huyết tịch thở dài

xong, bốn người đến chỗ người bị thương ngồi kế gốc cây toàn thân đầy máu, tay trái còn cằm một thanh kiếm nhìn rất quý giá

- khụ!.

khụ - Bạch Dạ Kỳ nhị hoàng tử Bạch triều

- sắp chết rồi, cứu làm gì- thiên ly

- cô nương hãy cứu công tử cô muốn gì cũng được- Mật Lâm nhìn Dạ Kỳ ủ rũ

- Mật!.

Lâm.

.

ngươi làm gì vậy- Dạ kỳ cố nói

- ( quỳ xuống) cô nương xin cô hãy cứu lấy công tử- Xuyên Nguyên

- Hàn ly, để ta cứu nếu ngươi không cứu- Huyết tịch ngồi xuống xem vết thương của Dạ kỳ

- ( liếc huyết tịch) cô làm được.

.

không- Dạ kỳ

- ta từng học qua y thuật dù không cứu được cũng giúp ngươi cằm máu- huyết tịch cởi áo Dạ kỳ ra thấy một vết thương lớn máu rất nhiều rồi băng bó cho Dạ ly

- " thao tác rất nhanh, huyết tịch này như vậy mà không tu luyện được sao"- Hàn ly

xong, vết thương lớn được cằm máu, mọi thứ đã xong

- ngươi không được cử động mạnh, trong vài ngày, nghỉ ngơi hợp lý - huyết tịch căn dặn

- đa tạ cô nương cứu công tử (đưa lên) đây là một chút lòng thành mong cô nương nhận lấy- Mật Lâm đưa một túi tiền lớn

- không, không cần - huyết tịch từ chối

- các ngươi chỉ đường cho bọn ta xuống cốc này được không- thiên ly

- đi hướng đó ( chỉ hướng ngược lại hai người) cứ đi thẳng là xuống cốc- Mật lâm

- đa tạ- huyết tịch

hai người lại tiếp tục đi hướng ngược lại để xuống sơn cốc

- Xuyên Nguyên, Mật lâm hải người biết người cứu ta nàng ta là ai không- Dạ kỳ

- điện hạ thần không biết- Xuyên Nguyên lắc đầu

- trông rất quen - Mật lâm.

Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Đi một lúc lâu sau- Hàn ly hình như đi vào rừng sâu hơn thì phải- huyết tịch mệt mỏi là rào.Ngôn Tình Cổ Đại- không phải đi ra sao - Hàn ly quay lại nói- haizz nếu đi ra, chúng ta đi lâu vậy chí ít cũng gặp được vài người mà, sao đi nảy giờ lại không gặp ai hết- huyết tịch- Hồi nảy cô nói chỉ đường giờ có khác gì ta đâu- Hàn ly- !.- huyết tịchbên kia cách đây không xa có một người bị thương rất nặng ở cạnh là hai người thân cận chăm sóc, nhìn thấy hai nàng đi qua, một trong hai tên đó, cằm kiếm bắt huyết tịch- hai người là ai- Xuyên Nguyên bắt huyết tịch- ! có gì từ từ nói ngươi vỏ kiếm trước đi- huyết tịch bị kiếm kè cổ- Ngươi giết cô ta tên đó ( chỉ người bị thương) cũng không sống nổi đâu- Thiên ly- (chạy đến) ý cô nương là cô có thể cứu công tử phải không- Mật lâm hối hả- phải- thiên ly cười- Xuyên Nguyên bỏ kiếm xuống ( hướng nhìn Ly) cô xin hãy cứu công tử tôi đi- Mật lâmNguyên bỏ kiếm xuống- phù, tưởng là bỏ mạng rồi- huyết tịch thở dàixong, bốn người đến chỗ người bị thương ngồi kế gốc cây toàn thân đầy máu, tay trái còn cằm một thanh kiếm nhìn rất quý giá- khụ!.khụ - Bạch Dạ Kỳ nhị hoàng tử Bạch triều- sắp chết rồi, cứu làm gì- thiên ly- cô nương hãy cứu công tử cô muốn gì cũng được- Mật Lâm nhìn Dạ Kỳ ủ rũ- Mật!.Lâm..ngươi làm gì vậy- Dạ kỳ cố nói- ( quỳ xuống) cô nương xin cô hãy cứu lấy công tử- Xuyên Nguyên- Hàn ly, để ta cứu nếu ngươi không cứu- Huyết tịch ngồi xuống xem vết thương của Dạ kỳ- ( liếc huyết tịch) cô làm được..không- Dạ kỳ- ta từng học qua y thuật dù không cứu được cũng giúp ngươi cằm máu- huyết tịch cởi áo Dạ kỳ ra thấy một vết thương lớn máu rất nhiều rồi băng bó cho Dạ ly- " thao tác rất nhanh, huyết tịch này như vậy mà không tu luyện được sao"- Hàn lyxong, vết thương lớn được cằm máu, mọi thứ đã xong- ngươi không được cử động mạnh, trong vài ngày, nghỉ ngơi hợp lý - huyết tịch căn dặn- đa tạ cô nương cứu công tử (đưa lên) đây là một chút lòng thành mong cô nương nhận lấy- Mật Lâm đưa một túi tiền lớn- không, không cần - huyết tịch từ chối- các ngươi chỉ đường cho bọn ta xuống cốc này được không- thiên ly- đi hướng đó ( chỉ hướng ngược lại hai người) cứ đi thẳng là xuống cốc- Mật lâm- đa tạ- huyết tịchhai người lại tiếp tục đi hướng ngược lại để xuống sơn cốc- Xuyên Nguyên, Mật lâm hải người biết người cứu ta nàng ta là ai không- Dạ kỳ- điện hạ thần không biết- Xuyên Nguyên lắc đầu- trông rất quen - Mật lâm.

Chương 4: 4: Chương 5