Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là…
Chương 8: 8: Chương 9
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Trở lại với Hoàng cung, huyết tịch đàn xong ai nấy đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi cô- không ngờ tam công chúa lại đàn hay như vậy, thật khiến ta khâm phục- Tử Hiên cười- Tử Hiên, huynh cũng là người học đàn mà, huynh có thể thi tài cùng với công chúa không- Dạ kỳ cười nhìn tử Hiên- Hai vị hoàng tử quá lời rồi, Huyết tịch biết thân không tu luyện được nên học chút đàn để giết thời gian thôi - Huyết Tịch- " Sau cô ta lại đàn hay như vậy " Phụ Hoàng, Y Nhược có lời muốn nói về Tam muội- Y Nhược đến chỗ Hoàng thượng cười nhẹ- Là chuyện gì liên quan tới Tịch nhi- Hoàng thượng vẻ mặt nghiêm túc- Phụ Hoàng tha lỗi cho hà nhi nói thẳng, trong triều hiện nay có tin đồn là tam muội dẫn một người đàn ông lạ mặt vào ở Hoàng Tịch Phủ, hơn nữa còn dây dưa với hắn ở Thiên Tịch cốc nữa đó - Y Nhược cười nham hiểm- ( tức giận, đập bàn) chuyện này là sao Tịch nhi- Hoàng thượng- " Mình nhớ hôm đó cứu mình là hai cô nương mà, có đàn ông đâu"- Dạ kỳ- ( khóc nhẹ) không phải vậy đâu, người nghe con giải thích- huyết tịch- hứ, Thân phận là công chúa lại làm ra chuyện như vậy, sau này Hoàng triều này còn mặt mũi với các đại Triều khác sao - Hoàng thượng- Phụ Hoàng người hãy nghe Tịch nhi giải thích đi -Hoàng luân- Hoàng thượng, cho phép ta được nói vài lời- Dạ kỳ- nói- Hoàng thượng- Ai cũng biết là Tam công chúa không từ luyện được, vậy làm sao công chúa có thể đến Thiên tịch cốc một nơi nguy hiểm nữa là khác, và ai mà ngốc đến mức lại dây dưa với nhau ở một nơi như vậy, - Dạ kỳ phân tích- Còn nữa, nếu ta là tam công chúa nếu dây dưa với người khác thì nên chọn một nơi mà không để người khác biết- Tử Hiên- mọi chuyện là sao - Hoàng thượng- con không biết, lúc đó khi tỉnh lại con đã ở trong Thiên Tịch cốc, may mắn được một người đang lạc đường ở đó đi ngang qua giúp - huyết tịch- Ha, không có lửa thì làm sao có khói- Y Nhược- Nhị công chúa sao người chắc người đó là nam nhân, hay là người đã gặp qua rồi- Dạ kỳ- không có, - Y Nhược cãi lại- phụ hoàng lời con nói đều là thật- Huyết Tịch- Phụ Hoàng, nếu tam muội có nhân chứng thì mới có thể tin được- Y NhượcDạ kỳ ra hiệu bằng mắt cho Xuyên Nguyên, Hiểu Ý Dạ kỳ Xuyên Nguyên bước lên- Hoàng thượng, tam công chúa mong người thứ lỗi- Xuyên Nguyên- ý ngươi là sao - Hoàng thượng- Lúc ở Thiên tịch cốc, tôi không biết người là công chúa nên đã đắt tội với người- Xuyên Nguyên- Không sao- Huyết Tịch- Hoàng thượng nếu muốn nhân chứng thì Mật Lâm xin làm nhân chứng cho công chúa - Mật lâm bước lêm- thôi, chuyện này bỏ qua đi nếu là hiểu lầm thì thôi, không truy cứu nữa- Hoàng thượng- Phụ Hoàng- Y Nhược- Thôi đi, Y Nhược phạt con đi chép kinh thư một trăm lần cho ta, sau này đổ oan cho người khác nữa sẽ không nhẹ vậy đâu- Hoàng thượng- Phụ! Hoàng" Huyết Tịch " - Y Nhược nhìn Huyết Tịch như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy! !.
Trở lại với Hoàng cung, huyết tịch đàn xong ai nấy đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi cô
- không ngờ tam công chúa lại đàn hay như vậy, thật khiến ta khâm phục- Tử Hiên cười
- Tử Hiên, huynh cũng là người học đàn mà, huynh có thể thi tài cùng với công chúa không- Dạ kỳ cười nhìn tử Hiên
- Hai vị hoàng tử quá lời rồi, Huyết tịch biết thân không tu luyện được nên học chút đàn để giết thời gian thôi - Huyết Tịch
- " Sau cô ta lại đàn hay như vậy " Phụ Hoàng, Y Nhược có lời muốn nói về Tam muội- Y Nhược đến chỗ Hoàng thượng cười nhẹ
- Là chuyện gì liên quan tới Tịch nhi- Hoàng thượng vẻ mặt nghiêm túc
- Phụ Hoàng tha lỗi cho hà nhi nói thẳng, trong triều hiện nay có tin đồn là tam muội dẫn một người đàn ông lạ mặt vào ở Hoàng Tịch Phủ, hơn nữa còn dây dưa với hắn ở Thiên Tịch cốc nữa đó - Y Nhược cười nham hiểm
- ( tức giận, đập bàn) chuyện này là sao Tịch nhi- Hoàng thượng
- " Mình nhớ hôm đó cứu mình là hai cô nương mà, có đàn ông đâu"- Dạ kỳ
- ( khóc nhẹ) không phải vậy đâu, người nghe con giải thích- huyết tịch
- hứ, Thân phận là công chúa lại làm ra chuyện như vậy, sau này Hoàng triều này còn mặt mũi với các đại Triều khác sao - Hoàng thượng
- Phụ Hoàng người hãy nghe Tịch nhi giải thích đi -Hoàng luân
- Hoàng thượng, cho phép ta được nói vài lời- Dạ kỳ
- nói- Hoàng thượng
- Ai cũng biết là Tam công chúa không từ luyện được, vậy làm sao công chúa có thể đến Thiên tịch cốc một nơi nguy hiểm nữa là khác, và ai mà ngốc đến mức lại dây dưa với nhau ở một nơi như vậy, - Dạ kỳ phân tích
- Còn nữa, nếu ta là tam công chúa nếu dây dưa với người khác thì nên chọn một nơi mà không để người khác biết- Tử Hiên
- mọi chuyện là sao - Hoàng thượng
- con không biết, lúc đó khi tỉnh lại con đã ở trong Thiên Tịch cốc, may mắn được một người đang lạc đường ở đó đi ngang qua giúp - huyết tịch
- Ha, không có lửa thì làm sao có khói- Y Nhược
- Nhị công chúa sao người chắc người đó là nam nhân, hay là người đã gặp qua rồi- Dạ kỳ
- không có, - Y Nhược cãi lại
- phụ hoàng lời con nói đều là thật- Huyết Tịch
- Phụ Hoàng, nếu tam muội có nhân chứng thì mới có thể tin được- Y Nhược
Dạ kỳ ra hiệu bằng mắt cho Xuyên Nguyên, Hiểu Ý Dạ kỳ Xuyên Nguyên bước lên
- Hoàng thượng, tam công chúa mong người thứ lỗi- Xuyên Nguyên
- ý ngươi là sao - Hoàng thượng
- Lúc ở Thiên tịch cốc, tôi không biết người là công chúa nên đã đắt tội với người- Xuyên Nguyên
- Không sao- Huyết Tịch
- Hoàng thượng nếu muốn nhân chứng thì Mật Lâm xin làm nhân chứng cho công chúa - Mật lâm bước lêm
- thôi, chuyện này bỏ qua đi nếu là hiểu lầm thì thôi, không truy cứu nữa- Hoàng thượng
- Phụ Hoàng- Y Nhược
- Thôi đi, Y Nhược phạt con đi chép kinh thư một trăm lần cho ta, sau này đổ oan cho người khác nữa sẽ không nhẹ vậy đâu- Hoàng thượng
- Phụ! Hoàng" Huyết Tịch " - Y Nhược nhìn Huyết Tịch như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy! !.
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Trở lại với Hoàng cung, huyết tịch đàn xong ai nấy đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi cô- không ngờ tam công chúa lại đàn hay như vậy, thật khiến ta khâm phục- Tử Hiên cười- Tử Hiên, huynh cũng là người học đàn mà, huynh có thể thi tài cùng với công chúa không- Dạ kỳ cười nhìn tử Hiên- Hai vị hoàng tử quá lời rồi, Huyết tịch biết thân không tu luyện được nên học chút đàn để giết thời gian thôi - Huyết Tịch- " Sau cô ta lại đàn hay như vậy " Phụ Hoàng, Y Nhược có lời muốn nói về Tam muội- Y Nhược đến chỗ Hoàng thượng cười nhẹ- Là chuyện gì liên quan tới Tịch nhi- Hoàng thượng vẻ mặt nghiêm túc- Phụ Hoàng tha lỗi cho hà nhi nói thẳng, trong triều hiện nay có tin đồn là tam muội dẫn một người đàn ông lạ mặt vào ở Hoàng Tịch Phủ, hơn nữa còn dây dưa với hắn ở Thiên Tịch cốc nữa đó - Y Nhược cười nham hiểm- ( tức giận, đập bàn) chuyện này là sao Tịch nhi- Hoàng thượng- " Mình nhớ hôm đó cứu mình là hai cô nương mà, có đàn ông đâu"- Dạ kỳ- ( khóc nhẹ) không phải vậy đâu, người nghe con giải thích- huyết tịch- hứ, Thân phận là công chúa lại làm ra chuyện như vậy, sau này Hoàng triều này còn mặt mũi với các đại Triều khác sao - Hoàng thượng- Phụ Hoàng người hãy nghe Tịch nhi giải thích đi -Hoàng luân- Hoàng thượng, cho phép ta được nói vài lời- Dạ kỳ- nói- Hoàng thượng- Ai cũng biết là Tam công chúa không từ luyện được, vậy làm sao công chúa có thể đến Thiên tịch cốc một nơi nguy hiểm nữa là khác, và ai mà ngốc đến mức lại dây dưa với nhau ở một nơi như vậy, - Dạ kỳ phân tích- Còn nữa, nếu ta là tam công chúa nếu dây dưa với người khác thì nên chọn một nơi mà không để người khác biết- Tử Hiên- mọi chuyện là sao - Hoàng thượng- con không biết, lúc đó khi tỉnh lại con đã ở trong Thiên Tịch cốc, may mắn được một người đang lạc đường ở đó đi ngang qua giúp - huyết tịch- Ha, không có lửa thì làm sao có khói- Y Nhược- Nhị công chúa sao người chắc người đó là nam nhân, hay là người đã gặp qua rồi- Dạ kỳ- không có, - Y Nhược cãi lại- phụ hoàng lời con nói đều là thật- Huyết Tịch- Phụ Hoàng, nếu tam muội có nhân chứng thì mới có thể tin được- Y NhượcDạ kỳ ra hiệu bằng mắt cho Xuyên Nguyên, Hiểu Ý Dạ kỳ Xuyên Nguyên bước lên- Hoàng thượng, tam công chúa mong người thứ lỗi- Xuyên Nguyên- ý ngươi là sao - Hoàng thượng- Lúc ở Thiên tịch cốc, tôi không biết người là công chúa nên đã đắt tội với người- Xuyên Nguyên- Không sao- Huyết Tịch- Hoàng thượng nếu muốn nhân chứng thì Mật Lâm xin làm nhân chứng cho công chúa - Mật lâm bước lêm- thôi, chuyện này bỏ qua đi nếu là hiểu lầm thì thôi, không truy cứu nữa- Hoàng thượng- Phụ Hoàng- Y Nhược- Thôi đi, Y Nhược phạt con đi chép kinh thư một trăm lần cho ta, sau này đổ oan cho người khác nữa sẽ không nhẹ vậy đâu- Hoàng thượng- Phụ! Hoàng" Huyết Tịch " - Y Nhược nhìn Huyết Tịch như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy! !.