Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là…
Chương 13: 13: Chương 14
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… khoảng vài ngày sau mọi chuyện lắng đi, nhưng chuyện Ảnh Linh một linh thú cao ngạo, tàn nhẫn nhất đã nhận chủ đã truyền khắp Thành hầu như ai ai cũng biếtLúc này ở Hoàng Tịch Phủ trên nóc phủ một người tóc đen dài mặc y phục màu xanh kế bên là một áo choàng đen đang ngồi thổi tiêu một mìnhTiếng tiêu nhẹ nhàng, vu vương, nhưng nghe lại rất êm tai, động đến lòng người, mang nỗi buồn nhớ người, nhớ một người cao ngạo, nhớ một người dịu dàng, một người tài giỏi, và một người vô tình nhất- " khi nào mới gặp lại người " - thiên ly cằm tiêu nhảy xuống nhưng không quên mang áo choàng đen bên ngoàiTrong hoa viên Hoàng tịch phủ Huyết Tịch đang ngồi trên ghế đá pha trà, thiên ly đi đến ngồi xuống uống trà- Đang nhớ một người nào sao - Huyết Tịch cười có ý châm chọc- phải - thiên ly- Cô thích người đó sao, chắc người đó là người vô cùng tài giỏi nhĩ - huyết tịch cười- phải, chính người đó dạy ta thổi tiêu, tặng ta cây tiêu này, dạy cho ta nhiều thứ có thể nói là ta rất muốn vượt qua người đó- Thiên ly- Sư phụ vậy là cô yêu sư phụ cô rồi - huyết tịch- yêu, ngươi nghĩ đi đâu vậy chứ, võ học không xong lại có thời gian nghĩ chuyện lung tung như vậy - Thiên ly cười- Không phải sao, (cười) hơi bán tin đấy- huyết tịchBên ngoài có một nha hoàn chạy vào thông báo_ Công chúa, hai vị vương tử đến thăm người- Mời vào - huyết tịch cười che miệng bên cạnh thiên ly tức giận u ám- Cười nữa là cho ngươi căm luôn đó- thiên ly hầm hực- Tuân lệnh ( rót ly trà) mời Hàn ly cô nương - huyết tịch- Tốt, - thiên ly cườiTừ bên ngoài Bạch Dạ Kỳ, Huyền Tử Hiên đi vào- Công chúa - Dạ kỳ- ( cúi người, chào) Kỳ vương tử, Hiên Vương tử- Huyết Tịch- Còn vị này là - Tử Hiên chỉ vào Thiên Ly- Vô Danh- Thiên ly quay mặt đi hướng khác- Xin lỗi, Hàn ly hơi khó gần chút nhưng cô ấy tốt lắm - Huyết Tịch- Tam công chúa, điện hạ muốn nhờ người xem vết thương của người đã lành chưa- Mật Lâm- " Rõ ràng là điện hạ tìm không được lý do đến đây mà, với người học võ ngư người thì vết thương đã khỏi lâu rồi " - Xuyên Nguyên bỉu môi- Ta thấy ngài khỏi rồi mà - Huyết Tịch- ( ôm Vết thương) đau! còn đau lắm - Dạ kỳ ngồi xuống ghế- Công chúa người nên xem chút đi, nếu không tên nào đó sẽ làm phiền ta không yên đâu- tử hiên cười nhẹ- Huyết Tịch nhà có khách vậy ta đi chơi chút đây- Thiên ly đứng lên đi- Đừng gây chuyện là được,( quay sang Dạ Kỳ) Kỳ vương tử vậy ngài đi với ta xem vết thương- huyết tịch!...
khoảng vài ngày sau mọi chuyện lắng đi, nhưng chuyện Ảnh Linh một linh thú cao ngạo, tàn nhẫn nhất đã nhận chủ đã truyền khắp Thành hầu như ai ai cũng biết
Lúc này ở Hoàng Tịch Phủ trên nóc phủ một người tóc đen dài mặc y phục màu xanh kế bên là một áo choàng đen đang ngồi thổi tiêu một mình
Tiếng tiêu nhẹ nhàng, vu vương, nhưng nghe lại rất êm tai, động đến lòng người, mang nỗi buồn nhớ người, nhớ một người cao ngạo, nhớ một người dịu dàng, một người tài giỏi, và một người vô tình nhất
- " khi nào mới gặp lại người " - thiên ly cằm tiêu nhảy xuống nhưng không quên mang áo choàng đen bên ngoài
Trong hoa viên Hoàng tịch phủ Huyết Tịch đang ngồi trên ghế đá pha trà, thiên ly đi đến ngồi xuống uống trà
- Đang nhớ một người nào sao - Huyết Tịch cười có ý châm chọc
- phải - thiên ly
- Cô thích người đó sao, chắc người đó là người vô cùng tài giỏi nhĩ - huyết tịch cười
- phải, chính người đó dạy ta thổi tiêu, tặng ta cây tiêu này, dạy cho ta nhiều thứ có thể nói là ta rất muốn vượt qua người đó- Thiên ly
- Sư phụ vậy là cô yêu sư phụ cô rồi - huyết tịch
- yêu, ngươi nghĩ đi đâu vậy chứ, võ học không xong lại có thời gian nghĩ chuyện lung tung như vậy - Thiên ly cười
- Không phải sao, (cười) hơi bán tin đấy- huyết tịch
Bên ngoài có một nha hoàn chạy vào thông báo
_ Công chúa, hai vị vương tử đến thăm người
- Mời vào - huyết tịch cười che miệng bên cạnh thiên ly tức giận u ám
- Cười nữa là cho ngươi căm luôn đó- thiên ly hầm hực
- Tuân lệnh ( rót ly trà) mời Hàn ly cô nương - huyết tịch
- Tốt, - thiên ly cười
Từ bên ngoài Bạch Dạ Kỳ, Huyền Tử Hiên đi vào
- Công chúa - Dạ kỳ
- ( cúi người, chào) Kỳ vương tử, Hiên Vương tử- Huyết Tịch
- Còn vị này là - Tử Hiên chỉ vào Thiên Ly
- Vô Danh- Thiên ly quay mặt đi hướng khác
- Xin lỗi, Hàn ly hơi khó gần chút nhưng cô ấy tốt lắm - Huyết Tịch
- Tam công chúa, điện hạ muốn nhờ người xem vết thương của người đã lành chưa- Mật Lâm
- " Rõ ràng là điện hạ tìm không được lý do đến đây mà, với người học võ ngư người thì vết thương đã khỏi lâu rồi " - Xuyên Nguyên bỉu môi
- Ta thấy ngài khỏi rồi mà - Huyết Tịch
- ( ôm Vết thương) đau! còn đau lắm - Dạ kỳ ngồi xuống ghế
- Công chúa người nên xem chút đi, nếu không tên nào đó sẽ làm phiền ta không yên đâu- tử hiên cười nhẹ
- Huyết Tịch nhà có khách vậy ta đi chơi chút đây- Thiên ly đứng lên đi
- Đừng gây chuyện là được,( quay sang Dạ Kỳ) Kỳ vương tử vậy ngài đi với ta xem vết thương- huyết tịch!.
.
.
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… khoảng vài ngày sau mọi chuyện lắng đi, nhưng chuyện Ảnh Linh một linh thú cao ngạo, tàn nhẫn nhất đã nhận chủ đã truyền khắp Thành hầu như ai ai cũng biếtLúc này ở Hoàng Tịch Phủ trên nóc phủ một người tóc đen dài mặc y phục màu xanh kế bên là một áo choàng đen đang ngồi thổi tiêu một mìnhTiếng tiêu nhẹ nhàng, vu vương, nhưng nghe lại rất êm tai, động đến lòng người, mang nỗi buồn nhớ người, nhớ một người cao ngạo, nhớ một người dịu dàng, một người tài giỏi, và một người vô tình nhất- " khi nào mới gặp lại người " - thiên ly cằm tiêu nhảy xuống nhưng không quên mang áo choàng đen bên ngoàiTrong hoa viên Hoàng tịch phủ Huyết Tịch đang ngồi trên ghế đá pha trà, thiên ly đi đến ngồi xuống uống trà- Đang nhớ một người nào sao - Huyết Tịch cười có ý châm chọc- phải - thiên ly- Cô thích người đó sao, chắc người đó là người vô cùng tài giỏi nhĩ - huyết tịch cười- phải, chính người đó dạy ta thổi tiêu, tặng ta cây tiêu này, dạy cho ta nhiều thứ có thể nói là ta rất muốn vượt qua người đó- Thiên ly- Sư phụ vậy là cô yêu sư phụ cô rồi - huyết tịch- yêu, ngươi nghĩ đi đâu vậy chứ, võ học không xong lại có thời gian nghĩ chuyện lung tung như vậy - Thiên ly cười- Không phải sao, (cười) hơi bán tin đấy- huyết tịchBên ngoài có một nha hoàn chạy vào thông báo_ Công chúa, hai vị vương tử đến thăm người- Mời vào - huyết tịch cười che miệng bên cạnh thiên ly tức giận u ám- Cười nữa là cho ngươi căm luôn đó- thiên ly hầm hực- Tuân lệnh ( rót ly trà) mời Hàn ly cô nương - huyết tịch- Tốt, - thiên ly cườiTừ bên ngoài Bạch Dạ Kỳ, Huyền Tử Hiên đi vào- Công chúa - Dạ kỳ- ( cúi người, chào) Kỳ vương tử, Hiên Vương tử- Huyết Tịch- Còn vị này là - Tử Hiên chỉ vào Thiên Ly- Vô Danh- Thiên ly quay mặt đi hướng khác- Xin lỗi, Hàn ly hơi khó gần chút nhưng cô ấy tốt lắm - Huyết Tịch- Tam công chúa, điện hạ muốn nhờ người xem vết thương của người đã lành chưa- Mật Lâm- " Rõ ràng là điện hạ tìm không được lý do đến đây mà, với người học võ ngư người thì vết thương đã khỏi lâu rồi " - Xuyên Nguyên bỉu môi- Ta thấy ngài khỏi rồi mà - Huyết Tịch- ( ôm Vết thương) đau! còn đau lắm - Dạ kỳ ngồi xuống ghế- Công chúa người nên xem chút đi, nếu không tên nào đó sẽ làm phiền ta không yên đâu- tử hiên cười nhẹ- Huyết Tịch nhà có khách vậy ta đi chơi chút đây- Thiên ly đứng lên đi- Đừng gây chuyện là được,( quay sang Dạ Kỳ) Kỳ vương tử vậy ngài đi với ta xem vết thương- huyết tịch!...