Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là…
Chương 34: 34: Chương 35
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Chia đội xong luyện tập, nhưng đã xảy ra một số sự cố ngoài ý muốn, Y Nhược cố ý gây chuyện với thiên ly, và bây giờ thắc mắc duy nhất là ruốt cuộc Hàn ly có thân phận là gì??- (lớn giọng) Phải đó, ả ta chỉ là một người bình thường thôi, nếu chết dưới tay bổn công chúa là phúc phận của ả ta, ta giết ả ta ai cảng ta sẽ cũng giết kẻ đó- Y Nhược cười đắc ýNhanh như cắt, Bạch nhan đến gần bóp cổ y Nhược- Ưm!..ưh! B..uôn!..r..a,! buôn!.t..a! ra- Y Nhược cố hét- Sư phụ, người tha cho y Nhược một lần đi- Hoàng luân chạy đến ôm tay Bạch nha- Hàn ly cô mau nói gì đi nếu không Thập tiên sư sẽ giết nhị tỷ đó- Huyết Tịch chạy đến lay lay tay thiên ly vẻ mặt lo lắng- Hiên huynh biết thân phận của Hàn ly không- Dạ kỳ hỏi, Tử Hiên chỉ nhìn vào cô mà lắc đầu- Ta!..l.à! cô..ng! c..hú..a.ngươ.i dám! giết! s..a.o- y Nhược cố gắng nói- (Bóp mạnh hơn) Ngươi là công chúa thì đã sao, đến cả người hầu của ngài ấy cũng mạnh hơn ngươi gấp ngàn lần, ngươi có Hoàng triều thì sao chứ, ngươi đụng đến ngài ấy thì hoàng triều phải diệt, đối với bọn ta ngươi chẳng bằng một cây cỏ nữa là khác, ta cảnh cáo ngươi nếu có lần sao, ta không biết là ngươi hay là Hoàng triều này còn tồn tại hay không - Bạch nhan lạnh giọng buôn tay ra! mắt Bạch nhan chuyển dần sang màu đỏ, khuôn mặt rất giận..Y Nhược gục xuống đất- Khụ! (ho) khụ!.ta biết rồi, thập tiên sư, có phải là ngài với ả ta có quan hệ mờ mờ ám ám gì,không muốn cho người khác biết chứ gì -y nhược cười hiểm- Công chúa- triệu tâm đỡ y Nhược đứng dậy- y Nhược muội đừng nói bậy- hoàng luân- không, phải sao, ai ai cũng biết ngươi ở Hoàng triều là một người vô cùng lạnh lùng, không nói chuyện hay cười với ai,! Nhưng khi có mặt của Hàn ly, ngươi vì ả ta mà huấn luyện cho bọn ta nhưng lại chú ý một mình ả ta, vì ả ta hôm nay ngươi nói chuyện, cười thậm chí là cả tức giận với ta ngươi nói hai người các ngươi không có quan hệ gì có ai mà tin được chứ- Y Nhược cười nham hiểm- Đáng lẽ ta phải giết ngươi, ngươi có biết Ly điện hạ là ai không, dám xúc phạm ngài ấy, Ngài ấy là thất!.- Bạch nhan đi tới gần y Nhược- (Hét lớn) Bạch nhan, (đi đến) Y Nhược nên biết rằng ngươi là công chúa của một nước,(cười) nên nghĩ kỹ khi nói, (lạnh lại) và đừng hỏi về thân phận của ta, vì ngươi chưa đủ tư cách để biết- thiên ly cười khinh bỉ cô, quay lưng bỏ đi- (vẫy tay)Bạch nhan, Bọn họ đã đến Hoàng triều ngươi chuẩn bị đi- thiên ly- Thuộc hạ! tuân lệnh- Bạch nhan cúi đầu- "ruốt cuộc cô là ai "- Ninh Hoạ trầm ngâm- "ta càng thấy hứng thú với cô rồi"- Tử Hiên cười nhẹ đầy ẩn ýKhi thiên ly biến mất, Bạch nhan cũng rời khỏi mà không nói một lời, để lại một đống thắc mắc cho bọn họ.
Chia đội xong luyện tập, nhưng đã xảy ra một số sự cố ngoài ý muốn, Y Nhược cố ý gây chuyện với thiên ly, và bây giờ thắc mắc duy nhất là ruốt cuộc Hàn ly có thân phận là gì??
- (lớn giọng) Phải đó, ả ta chỉ là một người bình thường thôi, nếu chết dưới tay bổn công chúa là phúc phận của ả ta, ta giết ả ta ai cảng ta sẽ cũng giết kẻ đó- Y Nhược cười đắc ý
Nhanh như cắt, Bạch nhan đến gần bóp cổ y Nhược
- Ưm!.
.
ưh! B.
.
uôn!.
.
r.
.
a,! buôn!.
t.
.
a! ra- Y Nhược cố hét
- Sư phụ, người tha cho y Nhược một lần đi- Hoàng luân chạy đến ôm tay Bạch nha
- Hàn ly cô mau nói gì đi nếu không Thập tiên sư sẽ giết nhị tỷ đó- Huyết Tịch chạy đến lay lay tay thiên ly vẻ mặt lo lắng
- Hiên huynh biết thân phận của Hàn ly không- Dạ kỳ hỏi, Tử Hiên chỉ nhìn vào cô mà lắc đầu
- Ta!.
.
l.
à! cô.
.
ng! c.
.
hú.
.
a.
ngươ.
i dám! giết! s.
.
a.
o- y Nhược cố gắng nói
- (Bóp mạnh hơn) Ngươi là công chúa thì đã sao, đến cả người hầu của ngài ấy cũng mạnh hơn ngươi gấp ngàn lần, ngươi có Hoàng triều thì sao chứ, ngươi đụng đến ngài ấy thì hoàng triều phải diệt, đối với bọn ta ngươi chẳng bằng một cây cỏ nữa là khác, ta cảnh cáo ngươi nếu có lần sao, ta không biết là ngươi hay là Hoàng triều này còn tồn tại hay không - Bạch nhan lạnh giọng buôn tay ra! mắt Bạch nhan chuyển dần sang màu đỏ, khuôn mặt rất giận.
.
Y Nhược gục xuống đất
- Khụ! (ho) khụ!.
ta biết rồi, thập tiên sư, có phải là ngài với ả ta có quan hệ mờ mờ ám ám gì,không muốn cho người khác biết chứ gì -y nhược cười hiểm
- Công chúa- triệu tâm đỡ y Nhược đứng dậy
- y Nhược muội đừng nói bậy- hoàng luân
- không, phải sao, ai ai cũng biết ngươi ở Hoàng triều là một người vô cùng lạnh lùng, không nói chuyện hay cười với ai,! Nhưng khi có mặt của Hàn ly, ngươi vì ả ta mà huấn luyện cho bọn ta nhưng lại chú ý một mình ả ta, vì ả ta hôm nay ngươi nói chuyện, cười thậm chí là cả tức giận với ta ngươi nói hai người các ngươi không có quan hệ gì có ai mà tin được chứ- Y Nhược cười nham hiểm
- Đáng lẽ ta phải giết ngươi, ngươi có biết Ly điện hạ là ai không, dám xúc phạm ngài ấy, Ngài ấy là thất!.
- Bạch nhan đi tới gần y Nhược
- (Hét lớn) Bạch nhan, (đi đến) Y Nhược nên biết rằng ngươi là công chúa của một nước,(cười) nên nghĩ kỹ khi nói, (lạnh lại) và đừng hỏi về thân phận của ta, vì ngươi chưa đủ tư cách để biết- thiên ly cười khinh bỉ cô, quay lưng bỏ đi
- (vẫy tay)Bạch nhan, Bọn họ đã đến Hoàng triều ngươi chuẩn bị đi- thiên ly
- Thuộc hạ! tuân lệnh- Bạch nhan cúi đầu
- "ruốt cuộc cô là ai "- Ninh Hoạ trầm ngâm
- "ta càng thấy hứng thú với cô rồi"- Tử Hiên cười nhẹ đầy ẩn ý
Khi thiên ly biến mất, Bạch nhan cũng rời khỏi mà không nói một lời, để lại một đống thắc mắc cho bọn họ.
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Chia đội xong luyện tập, nhưng đã xảy ra một số sự cố ngoài ý muốn, Y Nhược cố ý gây chuyện với thiên ly, và bây giờ thắc mắc duy nhất là ruốt cuộc Hàn ly có thân phận là gì??- (lớn giọng) Phải đó, ả ta chỉ là một người bình thường thôi, nếu chết dưới tay bổn công chúa là phúc phận của ả ta, ta giết ả ta ai cảng ta sẽ cũng giết kẻ đó- Y Nhược cười đắc ýNhanh như cắt, Bạch nhan đến gần bóp cổ y Nhược- Ưm!..ưh! B..uôn!..r..a,! buôn!.t..a! ra- Y Nhược cố hét- Sư phụ, người tha cho y Nhược một lần đi- Hoàng luân chạy đến ôm tay Bạch nha- Hàn ly cô mau nói gì đi nếu không Thập tiên sư sẽ giết nhị tỷ đó- Huyết Tịch chạy đến lay lay tay thiên ly vẻ mặt lo lắng- Hiên huynh biết thân phận của Hàn ly không- Dạ kỳ hỏi, Tử Hiên chỉ nhìn vào cô mà lắc đầu- Ta!..l.à! cô..ng! c..hú..a.ngươ.i dám! giết! s..a.o- y Nhược cố gắng nói- (Bóp mạnh hơn) Ngươi là công chúa thì đã sao, đến cả người hầu của ngài ấy cũng mạnh hơn ngươi gấp ngàn lần, ngươi có Hoàng triều thì sao chứ, ngươi đụng đến ngài ấy thì hoàng triều phải diệt, đối với bọn ta ngươi chẳng bằng một cây cỏ nữa là khác, ta cảnh cáo ngươi nếu có lần sao, ta không biết là ngươi hay là Hoàng triều này còn tồn tại hay không - Bạch nhan lạnh giọng buôn tay ra! mắt Bạch nhan chuyển dần sang màu đỏ, khuôn mặt rất giận..Y Nhược gục xuống đất- Khụ! (ho) khụ!.ta biết rồi, thập tiên sư, có phải là ngài với ả ta có quan hệ mờ mờ ám ám gì,không muốn cho người khác biết chứ gì -y nhược cười hiểm- Công chúa- triệu tâm đỡ y Nhược đứng dậy- y Nhược muội đừng nói bậy- hoàng luân- không, phải sao, ai ai cũng biết ngươi ở Hoàng triều là một người vô cùng lạnh lùng, không nói chuyện hay cười với ai,! Nhưng khi có mặt của Hàn ly, ngươi vì ả ta mà huấn luyện cho bọn ta nhưng lại chú ý một mình ả ta, vì ả ta hôm nay ngươi nói chuyện, cười thậm chí là cả tức giận với ta ngươi nói hai người các ngươi không có quan hệ gì có ai mà tin được chứ- Y Nhược cười nham hiểm- Đáng lẽ ta phải giết ngươi, ngươi có biết Ly điện hạ là ai không, dám xúc phạm ngài ấy, Ngài ấy là thất!.- Bạch nhan đi tới gần y Nhược- (Hét lớn) Bạch nhan, (đi đến) Y Nhược nên biết rằng ngươi là công chúa của một nước,(cười) nên nghĩ kỹ khi nói, (lạnh lại) và đừng hỏi về thân phận của ta, vì ngươi chưa đủ tư cách để biết- thiên ly cười khinh bỉ cô, quay lưng bỏ đi- (vẫy tay)Bạch nhan, Bọn họ đã đến Hoàng triều ngươi chuẩn bị đi- thiên ly- Thuộc hạ! tuân lệnh- Bạch nhan cúi đầu- "ruốt cuộc cô là ai "- Ninh Hoạ trầm ngâm- "ta càng thấy hứng thú với cô rồi"- Tử Hiên cười nhẹ đầy ẩn ýKhi thiên ly biến mất, Bạch nhan cũng rời khỏi mà không nói một lời, để lại một đống thắc mắc cho bọn họ.