Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là…
Chương 67: 67: Huyễn Âm Ly
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Hàn ly vẫn ung dung không để ý đến Tuyết Lệ la hét như thế nào, Nàng và Sở Nguyệt cũng không Để ý đến..- Bổn công chúa đang nói chuyện với ngươi đó..- Âm Ly...!Ta có biết một nơi rất tuyệt huynh có đi không...- Đi...Sở Nguyệt và Huyễn Âm Ly Đứng lên, nàng xoay người định đi...!thì bị một cánh tay của Tuyết Lệ giữ chặt lại..- Bổn công chúa chưa cho phép ngươi đi ngươi dám đi sao..- Ta cần gì Ngươi cho phép..( Nàng nhìn Tuyết Lệ đầy thách thức)...- Ngươi....!( bỏ tay ra...)..- ( đi đến cung kính nói) Mong công tử thứ lỗi Tuyết Lệ hơi nông nổi...Huyết tịch đi đến...theo sau là Tuyết Vân khẽ cười nhẹ cung kính..- Cho dù cô là công chúa cũng nên nói chuyện đàng hoàng chứ...Sở Nguyệt Khoanh tay cười đểu...- Ngươi...( chỉ sở Nguyệt) ngươi..( quay mặt lại nhìn Dạ kỳ) Nhị Ca tên đó...!nói xấu muội kìa...Dạ kỳ lạnh lùng bước đến, khuôn mặt rất tức giận, có thể nói từ khi Mà nàng quen Với Bạch Dạ Kỳ thì đây là lần đầu tiên nàng thấy khuôn mặt như vậy của Dạ kỳ..truyện tiên hiệp hay- Tuyết Lệ gây chuyện thì về cung ngay, ( trừng mắt với Tuyết Lệ) Mong công tử bỏ qua cho Tuyết Lệ...!( nhìn về Nàng và Sở Nguyệt cung kính)..- Nhị Hoàng tử xin đừng nói vậy...!Ta là Sở Nguyệt là người ở Sở Gia Trang ( Chỉ vào Hàn ly) còn đây là Huyễn Âm Ly một người bằng hữu mà ta quen....- Thì ra là Sở Nguyệt Công tử đã lâu không gặp...!Bên kia chỗ Hoàng luân và Ninh Hoạ...Hai người đang uống trà với nhau nhưng trông rất lại lạnh lùng, Hoàng luân khẽ đặt ly trà xuống bàn, nhẹ nhàng nói...- Huynh không để ý tên Huyễn Âm Ly đó rất có vài nét giống nàng ấy sao...- ( cười trừ.., đặt ly trà xuống bàn) Giống thế nào đến đâu cũng không phải cùng một người...!Hơn nữa nàng ấy Đã mất tại Ma cốc Ngọc Trùng phong ở Hoàng triều rồi sau...- Nghĩ Lại cũng thấy lạ Từ khi nàng ấy mất thì Huyền Tử Hiên cũng không tung tích....!Hàn triều từ lúc đó cũng không có dính líu gì đến Tứ Đại Triều bên ngoài nữa như đã hoàn toàn cô lập một đất nước...- Huynh nghĩ đi, Thất Điện hạ của Hàn triều mất tại Hoàng triều huynh nghĩ Bọn chúng có để ý đến những triều đại còn lại không...!không xảy ra chiến tranh là tốt lắm rồi...( Xoay ly trà trên tay cười trừ)...- Ừmk...!Huynh nói đúng....___________- Hmm Chỉ là Công tử ở Sở gia trang mà dám hóng hách trước bổn công chúa sau...- Tuyết Lệ...!muội mau xin lỗi Nguyệt Công ty đi..trong triều Người ở Sở Gia Trang rất nhiều..chúng ta còn cần họ giúp đỡ đấy không nên đắc tội...Tuyết Vân quay qua giải thích cho Tuyết Lệ..- Không cần đâu...!Âm Ly huynh có cần Cô công chúa này xin lỗi huynh không..- Chỉ cần tránh xa ta vài trượng là được rồi...Cô lạnh giọng nói....
Hàn ly vẫn ung dung không để ý đến Tuyết Lệ la hét như thế nào, Nàng và Sở Nguyệt cũng không Để ý đến..
- Bổn công chúa đang nói chuyện với ngươi đó..
- Âm Ly...!Ta có biết một nơi rất tuyệt huynh có đi không...
- Đi...
Sở Nguyệt và Huyễn Âm Ly Đứng lên, nàng xoay người định đi...!thì bị một cánh tay của Tuyết Lệ giữ chặt lại..
- Bổn công chúa chưa cho phép ngươi đi ngươi dám đi sao..
- Ta cần gì Ngươi cho phép..( Nàng nhìn Tuyết Lệ đầy thách thức)...
- Ngươi....!( bỏ tay ra...)..
- ( đi đến cung kính nói) Mong công tử thứ lỗi Tuyết Lệ hơi nông nổi...
Huyết tịch đi đến...theo sau là Tuyết Vân khẽ cười nhẹ cung kính..
- Cho dù cô là công chúa cũng nên nói chuyện đàng hoàng chứ...
Sở Nguyệt Khoanh tay cười đểu...
- Ngươi...( chỉ sở Nguyệt) ngươi..
( quay mặt lại nhìn Dạ kỳ) Nhị Ca tên đó...!nói xấu muội kìa...
Dạ kỳ lạnh lùng bước đến, khuôn mặt rất tức giận, có thể nói từ khi Mà nàng quen Với Bạch Dạ Kỳ thì đây là lần đầu tiên nàng thấy khuôn mặt như vậy của Dạ kỳ..
truyện tiên hiệp hay
- Tuyết Lệ gây chuyện thì về cung ngay, ( trừng mắt với Tuyết Lệ) Mong công tử bỏ qua cho Tuyết Lệ...!( nhìn về Nàng và Sở Nguyệt cung kính)..
- Nhị Hoàng tử xin đừng nói vậy...!Ta là Sở Nguyệt là người ở Sở Gia Trang ( Chỉ vào Hàn ly) còn đây là Huyễn Âm Ly một người bằng hữu mà ta quen....
- Thì ra là Sở Nguyệt Công tử đã lâu không gặp...!
Bên kia chỗ Hoàng luân và Ninh Hoạ...
Hai người đang uống trà với nhau nhưng trông rất lại lạnh lùng, Hoàng luân khẽ đặt ly trà xuống bàn, nhẹ nhàng nói...
- Huynh không để ý tên Huyễn Âm Ly đó rất có vài nét giống nàng ấy sao...
- ( cười trừ.., đặt ly trà xuống bàn) Giống thế nào đến đâu cũng không phải cùng một người...!Hơn nữa nàng ấy Đã mất tại Ma cốc Ngọc Trùng phong ở Hoàng triều rồi sau...
- Nghĩ Lại cũng thấy lạ Từ khi nàng ấy mất thì Huyền Tử Hiên cũng không tung tích....!Hàn triều từ lúc đó cũng không có dính líu gì đến Tứ Đại Triều bên ngoài nữa như đã hoàn toàn cô lập một đất nước...
- Huynh nghĩ đi, Thất Điện hạ của Hàn triều mất tại Hoàng triều huynh nghĩ Bọn chúng có để ý đến những triều đại còn lại không...!không xảy ra chiến tranh là tốt lắm rồi...( Xoay ly trà trên tay cười trừ)...
- Ừmk...!Huynh nói đúng....
___________
- Hmm Chỉ là Công tử ở Sở gia trang mà dám hóng hách trước bổn công chúa sau...
- Tuyết Lệ...!muội mau xin lỗi Nguyệt Công ty đi..
trong triều Người ở Sở Gia Trang rất nhiều..
chúng ta còn cần họ giúp đỡ đấy không nên đắc tội...
Tuyết Vân quay qua giải thích cho Tuyết Lệ..
- Không cần đâu...!Âm Ly huynh có cần Cô công chúa này xin lỗi huynh không..
- Chỉ cần tránh xa ta vài trượng là được rồi...
Cô lạnh giọng nói....
Thiên Huyết Ly TịchTác giả: Ma KarTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình Chương 1: Bắt đầu Vào một đêm ở Hàn triều, mưa to, gió lớn kèm theo tuyết rơi rất lạnh, bầu trời tối đen mặc dù là ban ngày. Ở hoàng cung, thái cực điện vị hoàng hậu đang lúc sinh con, người người chạy tới chạy lui. Cùng lúc này hoàng triều cũng có một sinh mạng mới ra đời ở hoàng cung vừa sinh ra tiểu công chúa đã mất mẹ vì sinh khó cô được người cha bồng trên tay và vài giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống..... trở lại với Hàn triều cũng là một cô bé được ra đời với ánh mắt sắc bén lạnh lùng không khóc cũng không cười người mẹ cũng qua đời khi sinh vì mất máu nhiều ...... Ở trên một ngọn núi cao nào đó có hai người đứng cùng nhau, một người hắc y tóc đen, một người bạch y tóc trắng, trong rất mạnh hai người là Minh tôn và Thiên Tôn của đại lục địa Arqua này, minh tôn đang kiềm nén sức mạnh của một viên ngọc là Huyết ngọc. - Hi vọng ngươi sẽ cứu được mọi thứ- Minh tôn dùng công lực tách ngọc ra thành hai miếng và đẩy đi xa\, còn Thiên tôn cũng ném mảnh ngọc đi. - Sau này ngươi sẽ là… Hàn ly vẫn ung dung không để ý đến Tuyết Lệ la hét như thế nào, Nàng và Sở Nguyệt cũng không Để ý đến..- Bổn công chúa đang nói chuyện với ngươi đó..- Âm Ly...!Ta có biết một nơi rất tuyệt huynh có đi không...- Đi...Sở Nguyệt và Huyễn Âm Ly Đứng lên, nàng xoay người định đi...!thì bị một cánh tay của Tuyết Lệ giữ chặt lại..- Bổn công chúa chưa cho phép ngươi đi ngươi dám đi sao..- Ta cần gì Ngươi cho phép..( Nàng nhìn Tuyết Lệ đầy thách thức)...- Ngươi....!( bỏ tay ra...)..- ( đi đến cung kính nói) Mong công tử thứ lỗi Tuyết Lệ hơi nông nổi...Huyết tịch đi đến...theo sau là Tuyết Vân khẽ cười nhẹ cung kính..- Cho dù cô là công chúa cũng nên nói chuyện đàng hoàng chứ...Sở Nguyệt Khoanh tay cười đểu...- Ngươi...( chỉ sở Nguyệt) ngươi..( quay mặt lại nhìn Dạ kỳ) Nhị Ca tên đó...!nói xấu muội kìa...Dạ kỳ lạnh lùng bước đến, khuôn mặt rất tức giận, có thể nói từ khi Mà nàng quen Với Bạch Dạ Kỳ thì đây là lần đầu tiên nàng thấy khuôn mặt như vậy của Dạ kỳ..truyện tiên hiệp hay- Tuyết Lệ gây chuyện thì về cung ngay, ( trừng mắt với Tuyết Lệ) Mong công tử bỏ qua cho Tuyết Lệ...!( nhìn về Nàng và Sở Nguyệt cung kính)..- Nhị Hoàng tử xin đừng nói vậy...!Ta là Sở Nguyệt là người ở Sở Gia Trang ( Chỉ vào Hàn ly) còn đây là Huyễn Âm Ly một người bằng hữu mà ta quen....- Thì ra là Sở Nguyệt Công tử đã lâu không gặp...!Bên kia chỗ Hoàng luân và Ninh Hoạ...Hai người đang uống trà với nhau nhưng trông rất lại lạnh lùng, Hoàng luân khẽ đặt ly trà xuống bàn, nhẹ nhàng nói...- Huynh không để ý tên Huyễn Âm Ly đó rất có vài nét giống nàng ấy sao...- ( cười trừ.., đặt ly trà xuống bàn) Giống thế nào đến đâu cũng không phải cùng một người...!Hơn nữa nàng ấy Đã mất tại Ma cốc Ngọc Trùng phong ở Hoàng triều rồi sau...- Nghĩ Lại cũng thấy lạ Từ khi nàng ấy mất thì Huyền Tử Hiên cũng không tung tích....!Hàn triều từ lúc đó cũng không có dính líu gì đến Tứ Đại Triều bên ngoài nữa như đã hoàn toàn cô lập một đất nước...- Huynh nghĩ đi, Thất Điện hạ của Hàn triều mất tại Hoàng triều huynh nghĩ Bọn chúng có để ý đến những triều đại còn lại không...!không xảy ra chiến tranh là tốt lắm rồi...( Xoay ly trà trên tay cười trừ)...- Ừmk...!Huynh nói đúng....___________- Hmm Chỉ là Công tử ở Sở gia trang mà dám hóng hách trước bổn công chúa sau...- Tuyết Lệ...!muội mau xin lỗi Nguyệt Công ty đi..trong triều Người ở Sở Gia Trang rất nhiều..chúng ta còn cần họ giúp đỡ đấy không nên đắc tội...Tuyết Vân quay qua giải thích cho Tuyết Lệ..- Không cần đâu...!Âm Ly huynh có cần Cô công chúa này xin lỗi huynh không..- Chỉ cần tránh xa ta vài trượng là được rồi...Cô lạnh giọng nói....