Tác giả:

Trên bầu trời một tầng mây mỏng, làm cho đầu hạ không quá nóng bức. Từ 4 giờ chiều, Nguyễn Manh đã ở cửa hoa viên nhặt cỏ được một giờ. Đây là hình phạt mẹ dành cho cô mỗi khi cô gây hoạ. Ví dụ như đâm xe làm hư hàng rào, đe doạ nam sinh cùng lớp, trèo lên cây bẻ hoa bắt bướm,... Mẹ cô đều dùng phương thức này phạt cô. Tiểu khu nhà cô có bậc thang theo kiểu phương Tây, trước cửa mỗi nhà đều có một hoa viên nhỏ, cô nhàm chán nắm lấy một ngọn cỏ. Lúc này, đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng phanh xe mạnh, cô quay đầu, là một chiếc xe tải có ghi chữ Công ty chuyển nhà. Xe dừng lại ở một căn hộ còn trống, Nguyễn Manh biết hàng xóm ở đối diện đã dọn đi được một tháng, không nghĩ nhanh như vậy đã có người tìm tới mua. Lúc này, Nguyễn Xuân Thu - ba cô nghe được động tĩnh, từ trong nhà đi ra, xe xác thật là của công ty chuyển nhà. Đi đến trước người Nguyễn Manh, nhìn cô ngồi trước đám cỏ bộ dáng vô cùng ủy khuất, nhịn không được cười nói," Được rồi Manh Manh, mau đi vào nhà rửa tay, chúng ta…

Chương 53

Bạn Trai Thiên TàiTác giả: La Lí La SáchTruyện Ngôn TìnhTrên bầu trời một tầng mây mỏng, làm cho đầu hạ không quá nóng bức. Từ 4 giờ chiều, Nguyễn Manh đã ở cửa hoa viên nhặt cỏ được một giờ. Đây là hình phạt mẹ dành cho cô mỗi khi cô gây hoạ. Ví dụ như đâm xe làm hư hàng rào, đe doạ nam sinh cùng lớp, trèo lên cây bẻ hoa bắt bướm,... Mẹ cô đều dùng phương thức này phạt cô. Tiểu khu nhà cô có bậc thang theo kiểu phương Tây, trước cửa mỗi nhà đều có một hoa viên nhỏ, cô nhàm chán nắm lấy một ngọn cỏ. Lúc này, đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng phanh xe mạnh, cô quay đầu, là một chiếc xe tải có ghi chữ Công ty chuyển nhà. Xe dừng lại ở một căn hộ còn trống, Nguyễn Manh biết hàng xóm ở đối diện đã dọn đi được một tháng, không nghĩ nhanh như vậy đã có người tìm tới mua. Lúc này, Nguyễn Xuân Thu - ba cô nghe được động tĩnh, từ trong nhà đi ra, xe xác thật là của công ty chuyển nhà. Đi đến trước người Nguyễn Manh, nhìn cô ngồi trước đám cỏ bộ dáng vô cùng ủy khuất, nhịn không được cười nói," Được rồi Manh Manh, mau đi vào nhà rửa tay, chúng ta… Ngày hôm sau vừa lúc là cuối tuần, Nguyễn Manh tỉnh dậy từ sớm, nhìn mưa đang rơi ngoài cửa sổ, tâm tình của cô trở nên rất tốt, cuối cùng cũng đến ngày mát mẻ hơn một chút.Ra khỏi phòng, Trần Mặc đã chuẩn bị bữa sáng, Nguyễn Manh giống như bình thường, mặt mày bình tĩnh tự nhiên mà đi qua hỏi anh, “Sớm, tối hôm qua trời mưa, cậu ngủ ngon không?”Sắc mặt Trần Mặc không được tự nhiên, né tránh ánh mắt của Nguyễn Manh. Buổi sáng tỉnh dậy nhìn quần áo và khăn trải giường, giống như nhắc nhở anh giấc mộng chân thật phát sinh đêm hôm qua.Không đợi anh trả lời, laptop đặt trên bàn vang lên hai tiếng, Trần Mặc ngay lập tức mở laptop ra, nhìn vào.Nguyễn Manh không biết nội tâm của Trần Mặc lúc này, nhưng cô cũng biết anh không thích nói chuyện phiếm, vì thế tiếp tục hỏi, “Cuối tuần còn có việc à?”Vấn đề này Trần Mặc có thể trả lời, anh vừa đánh máy vừa trả lời cô, “Lập trình danh sách, mỗi tháng một lần.”Nguyễn Manh hỏi, “Danh sách gì?”“Lập trình ngôn ngữ toán học.”(*)(*)Đoạn đối thoại này là tớ dùng convert để edit, có gì sai sót mong mọi người góp ý và thông cảm ạ >

Bạn Trai Thiên TàiTác giả: La Lí La SáchTruyện Ngôn TìnhTrên bầu trời một tầng mây mỏng, làm cho đầu hạ không quá nóng bức. Từ 4 giờ chiều, Nguyễn Manh đã ở cửa hoa viên nhặt cỏ được một giờ. Đây là hình phạt mẹ dành cho cô mỗi khi cô gây hoạ. Ví dụ như đâm xe làm hư hàng rào, đe doạ nam sinh cùng lớp, trèo lên cây bẻ hoa bắt bướm,... Mẹ cô đều dùng phương thức này phạt cô. Tiểu khu nhà cô có bậc thang theo kiểu phương Tây, trước cửa mỗi nhà đều có một hoa viên nhỏ, cô nhàm chán nắm lấy một ngọn cỏ. Lúc này, đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng phanh xe mạnh, cô quay đầu, là một chiếc xe tải có ghi chữ Công ty chuyển nhà. Xe dừng lại ở một căn hộ còn trống, Nguyễn Manh biết hàng xóm ở đối diện đã dọn đi được một tháng, không nghĩ nhanh như vậy đã có người tìm tới mua. Lúc này, Nguyễn Xuân Thu - ba cô nghe được động tĩnh, từ trong nhà đi ra, xe xác thật là của công ty chuyển nhà. Đi đến trước người Nguyễn Manh, nhìn cô ngồi trước đám cỏ bộ dáng vô cùng ủy khuất, nhịn không được cười nói," Được rồi Manh Manh, mau đi vào nhà rửa tay, chúng ta… Ngày hôm sau vừa lúc là cuối tuần, Nguyễn Manh tỉnh dậy từ sớm, nhìn mưa đang rơi ngoài cửa sổ, tâm tình của cô trở nên rất tốt, cuối cùng cũng đến ngày mát mẻ hơn một chút.Ra khỏi phòng, Trần Mặc đã chuẩn bị bữa sáng, Nguyễn Manh giống như bình thường, mặt mày bình tĩnh tự nhiên mà đi qua hỏi anh, “Sớm, tối hôm qua trời mưa, cậu ngủ ngon không?”Sắc mặt Trần Mặc không được tự nhiên, né tránh ánh mắt của Nguyễn Manh. Buổi sáng tỉnh dậy nhìn quần áo và khăn trải giường, giống như nhắc nhở anh giấc mộng chân thật phát sinh đêm hôm qua.Không đợi anh trả lời, laptop đặt trên bàn vang lên hai tiếng, Trần Mặc ngay lập tức mở laptop ra, nhìn vào.Nguyễn Manh không biết nội tâm của Trần Mặc lúc này, nhưng cô cũng biết anh không thích nói chuyện phiếm, vì thế tiếp tục hỏi, “Cuối tuần còn có việc à?”Vấn đề này Trần Mặc có thể trả lời, anh vừa đánh máy vừa trả lời cô, “Lập trình danh sách, mỗi tháng một lần.”Nguyễn Manh hỏi, “Danh sách gì?”“Lập trình ngôn ngữ toán học.”(*)(*)Đoạn đối thoại này là tớ dùng convert để edit, có gì sai sót mong mọi người góp ý và thông cảm ạ >

Bạn Trai Thiên TàiTác giả: La Lí La SáchTruyện Ngôn TìnhTrên bầu trời một tầng mây mỏng, làm cho đầu hạ không quá nóng bức. Từ 4 giờ chiều, Nguyễn Manh đã ở cửa hoa viên nhặt cỏ được một giờ. Đây là hình phạt mẹ dành cho cô mỗi khi cô gây hoạ. Ví dụ như đâm xe làm hư hàng rào, đe doạ nam sinh cùng lớp, trèo lên cây bẻ hoa bắt bướm,... Mẹ cô đều dùng phương thức này phạt cô. Tiểu khu nhà cô có bậc thang theo kiểu phương Tây, trước cửa mỗi nhà đều có một hoa viên nhỏ, cô nhàm chán nắm lấy một ngọn cỏ. Lúc này, đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng phanh xe mạnh, cô quay đầu, là một chiếc xe tải có ghi chữ Công ty chuyển nhà. Xe dừng lại ở một căn hộ còn trống, Nguyễn Manh biết hàng xóm ở đối diện đã dọn đi được một tháng, không nghĩ nhanh như vậy đã có người tìm tới mua. Lúc này, Nguyễn Xuân Thu - ba cô nghe được động tĩnh, từ trong nhà đi ra, xe xác thật là của công ty chuyển nhà. Đi đến trước người Nguyễn Manh, nhìn cô ngồi trước đám cỏ bộ dáng vô cùng ủy khuất, nhịn không được cười nói," Được rồi Manh Manh, mau đi vào nhà rửa tay, chúng ta… Ngày hôm sau vừa lúc là cuối tuần, Nguyễn Manh tỉnh dậy từ sớm, nhìn mưa đang rơi ngoài cửa sổ, tâm tình của cô trở nên rất tốt, cuối cùng cũng đến ngày mát mẻ hơn một chút.Ra khỏi phòng, Trần Mặc đã chuẩn bị bữa sáng, Nguyễn Manh giống như bình thường, mặt mày bình tĩnh tự nhiên mà đi qua hỏi anh, “Sớm, tối hôm qua trời mưa, cậu ngủ ngon không?”Sắc mặt Trần Mặc không được tự nhiên, né tránh ánh mắt của Nguyễn Manh. Buổi sáng tỉnh dậy nhìn quần áo và khăn trải giường, giống như nhắc nhở anh giấc mộng chân thật phát sinh đêm hôm qua.Không đợi anh trả lời, laptop đặt trên bàn vang lên hai tiếng, Trần Mặc ngay lập tức mở laptop ra, nhìn vào.Nguyễn Manh không biết nội tâm của Trần Mặc lúc này, nhưng cô cũng biết anh không thích nói chuyện phiếm, vì thế tiếp tục hỏi, “Cuối tuần còn có việc à?”Vấn đề này Trần Mặc có thể trả lời, anh vừa đánh máy vừa trả lời cô, “Lập trình danh sách, mỗi tháng một lần.”Nguyễn Manh hỏi, “Danh sách gì?”“Lập trình ngôn ngữ toán học.”(*)(*)Đoạn đối thoại này là tớ dùng convert để edit, có gì sai sót mong mọi người góp ý và thông cảm ạ >

Chương 53