Bầu trời là một mảng màu tối đen, ánh sáng vàng thưa thớt ở những cột đèn điện bên đường, những giọt mưa đổ xối xả ào ạt xuống đường, cây cối bên đường nghiêng ngã như đại diện cho một đêm mưa gió lớn. Thế ấy mà có một người con gái bất chấp mưa gió nguy hiểm, từng bước chân chạy đi hối hả đến một nơi nào đó, tìm một người nào đó. Nước mắt hòa vào nước mưa, trái tim của cô gái này dừng như đã vỡ tan ra như những hạt mưa trút xuống đường, khung cảnh trước mắt thật là bi lụy. Không ai khác, cô gái này chính là Châu Lạc Thanh, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, vẻ đẹp mong manh kiều diễm, năm nay chỉ mới 18 tuổi, ở một độ tuổi quá mức đẹp đẽ của cuộc đời. Cộc cộc Châu Lạc Thanh đứng trước cửa phòng trọ, bàn tay nhỏ liên lục đập cửa, cả người ướt sũng, khuôn mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy bần bật do nhiễm lạnh, kèm theo đó là tiếng nấc nghẹn trong cổ họng. Cánh cửa phòng trọ mở ra, cả người của Hoàng Thiệu Viễn chết lặng, khóe mắt cay xè khi nhìn thấy người con gái trước mắt. Châu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...