Thành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô…

Chương 289: Trêu chọc tận thế (75)

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenBởi vì tiếng hét của Dịch Thành, Chu Tử Nghiên và Husky đang đào tinh hạch đều nhìn về hướng Tô Mộc."Gâu gâu gâu!!!""Chị Tô Mộc!" Chu Tử Nghiên vô cùng kích động, bởi vì phân tâm, suýt chút nữa bị Trì Vũ gây thương tích.Chu Tử Nghiên miễn cưỡng né tránh công kích, cả người chật vật té lăn trên đất, mà Trì Vũ thừa thắng xông lên, tâm tư Chu Tử Nghiên hướng về Tô Mộc bên kia, nóng lòng muốn thoát thân, dị năng hệ thủy trên tay xông thẳng đến Trì Vũ.Trì Vũ cười, đánh vỡ vũ khí dị năng hệ thủy biến thành, nước tan vỡ rơi bên cạnh cô ta, ngưng kết thành băng, tất cả mũi nhọn lao đến dưới sự kinh ngạc của cô ta.Nếu Trì Vũ nhất định muốn gϊếŧ Chu Tử Nghiên, như vậy phải đồng quy vu tận, Trì Vũ cô sẽ không làm việc ngu xuẩn như vậy, cho nên lui ra, nhưng vừa lui lại đã bị lưỡi băng đâm bị thương.Thoáng nhìn về phía bên kia, tuy rằng nam tang thi vương đã chết, nhưng Tô Mộc...Ha ha...Giải quyết được chỗ dựa lớn nhất của Chu Tử Nghiên, chuyến này đi cũng coi như đáng giá."Chu Tử Nghiên, lần sau gặp." Trì Vũ mỉm cười xoay người rời đi, Lục gia đã không kiên trì được, hiện giờ Chu Tử Nghiên lại mất đi Tô Mộc, như vậy, cho dù có tê tê đào thành phố ngầm cũng chẳng còn lợi ích gì?Tự đào mồ chôn mình sao?Chu Tử Nghiên đứng dậy, không rảnh lo đau đớn trong ngực, lảo đảo đi về phía Tô Mộc bên kia."Khụ khụ khụ..." Tô Mộc kìm nén không được ho khan..."Phụt ——" Có thứ gì đó không thể kìm lại được nữa, trào khỏi lòng ngực.Đỏ tươi, còn mang theo chút cặn không biết tên, từ trong miệng cô ho khan phun ra."Chị Tô Mộc, chị Tô Mộc..." Chu Tử Nghiên nhìn Tô Mộc, chỉ có thể kinh hoảng thất thố kêu tên cô, tay run rẩy vươn ra, muốn đỡ lấy cô, nhưng lại sợ mình đụng vào, cơ thể yếu ớt của cô liền ngã xuống.Dịch Thành nhìn Tô Mộc không chớp mắt, ánh sáng trong mắt từng chút tối sầm xuống...Husky sốt ruột tới lui bên cạnh Tô Mộc, nhỏ giọng thút thít, không khỏi nhìn về phía Tô Mộc, không biết phải làm sao.Lúc này Tô Mộc chỉ cảm thấy tim phổi muốn ho ra ngoài, nóng rát bỏng cháy, từ ngực bắt đầu lan rộng ra...Không biết mình đã ho bao lâu, cảm giác bỏng rát khiến thần kinh chết lặng, Tô Mộc ngừng ho khan, giơ tay lau vết máu khóe môi, nhưng...Bàn tay này...Giống như mất nước khô cạn, da nhăn nheo chồng chất lên nhau, cô muốn đứng lên, nhưng cử động nhẹ đối với cô cũng khó khăn."Chị... Chị Tô Mộc..."Trong mười phút ngắn ngủi, Chu Tử Nghiên nhìn Tô Mộc ho khan, từng ngụm máu từ khoang miệng trào ra, sau đó làn da cô mất nước co rút, mái tóc đen chuyển thành màu vàng khô, cô nửa quỳ ở đó, giống như một lão nhân tuổi xế chiều khom người."Trở về thôi." Giọng cô khàn khàn, vẻ mặt vẫn như cũ không có chuyện gì xảy ra.Cố chống lại sự nhức nhói trong hốc mắt, Chu Tử Nghiên tiến lên muốn đỡ Tô Mộc dậy, nhưng tay mới vừa chạm vào cô, cảm giác làn da cô giống như bọt biển vỡ ra.Kinh hoảng cúi đầu nhìn về phía chỗ đụng vào, một tay che miệng lại, không cho mình phát ra tiếng kinh hô.Cô đã nhìn thấy gì!Làn da Tô Mộc, lấy tốc độ có thể nhìn thấy vỡ ra."Mau, mau đem chị Tô Mộc về căn cứ, Tư Khế đại ca, mau đưa đến chỗ Tư Khế đại ca!!!"Chu Tử Nghiên nhẹ nhàng cẩn thận đem Tô Mộc đặt trên người Husky, Husky vẫn luôn kêu oẳng oẳng, không dám có động tác mạnh, sợ nó làm Tô Mộc bị thương."Các, các người đi trước, tôi, tôi đi thu thập những tinh hạch này." Dịch Thành đỏ mắt nói, cậu biết tình trạng của Tô Mộc, cậu đều thấy được...Cậu không thể làm gì cho cô, chỉ có thể thu thập mấy thứ này cho cô.Cô thích nhất những thứ này...Không phải sao?☆☆☆☆☆05/08/2022

Editor: Tieen

Bởi vì tiếng hét của Dịch Thành, Chu Tử Nghiên và Husky đang đào tinh hạch đều nhìn về hướng Tô Mộc.

"Gâu gâu gâu!!!"

"Chị Tô Mộc!" Chu Tử Nghiên vô cùng kích động, bởi vì phân tâm, suýt chút nữa bị Trì Vũ gây thương tích.

Chu Tử Nghiên miễn cưỡng né tránh công kích, cả người chật vật té lăn trên đất, mà Trì Vũ thừa thắng xông lên, tâm tư Chu Tử Nghiên hướng về Tô Mộc bên kia, nóng lòng muốn thoát thân, dị năng hệ thủy trên tay xông thẳng đến Trì Vũ.

Trì Vũ cười, đánh vỡ vũ khí dị năng hệ thủy biến thành, nước tan vỡ rơi bên cạnh cô ta, ngưng kết thành băng, tất cả mũi nhọn lao đến dưới sự kinh ngạc của cô ta.

Nếu Trì Vũ nhất định muốn gϊếŧ Chu Tử Nghiên, như vậy phải đồng quy vu tận, Trì Vũ cô sẽ không làm việc ngu xuẩn như vậy, cho nên lui ra, nhưng vừa lui lại đã bị lưỡi băng đâm bị thương.

Thoáng nhìn về phía bên kia, tuy rằng nam tang thi vương đã chết, nhưng Tô Mộc...

Ha ha...

Giải quyết được chỗ dựa lớn nhất của Chu Tử Nghiên, chuyến này đi cũng coi như đáng giá.

"Chu Tử Nghiên, lần sau gặp." Trì Vũ mỉm cười xoay người rời đi, Lục gia đã không kiên trì được, hiện giờ Chu Tử Nghiên lại mất đi Tô Mộc, như vậy, cho dù có tê tê đào thành phố ngầm cũng chẳng còn lợi ích gì?

Tự đào mồ chôn mình sao?

Chu Tử Nghiên đứng dậy, không rảnh lo đau đớn trong ngực, lảo đảo đi về phía Tô Mộc bên kia.

"Khụ khụ khụ..." Tô Mộc kìm nén không được ho khan...

"Phụt ——" Có thứ gì đó không thể kìm lại được nữa, trào khỏi lòng ngực.

Đỏ tươi, còn mang theo chút cặn không biết tên, từ trong miệng cô ho khan phun ra.

"Chị Tô Mộc, chị Tô Mộc..." Chu Tử Nghiên nhìn Tô Mộc, chỉ có thể kinh hoảng thất thố kêu tên cô, tay run rẩy vươn ra, muốn đỡ lấy cô, nhưng lại sợ mình đụng vào, cơ thể yếu ớt của cô liền ngã xuống.

Dịch Thành nhìn Tô Mộc không chớp mắt, ánh sáng trong mắt từng chút tối sầm xuống...

Husky sốt ruột tới lui bên cạnh Tô Mộc, nhỏ giọng thút thít, không khỏi nhìn về phía Tô Mộc, không biết phải làm sao.

Lúc này Tô Mộc chỉ cảm thấy tim phổi muốn ho ra ngoài, nóng rát bỏng cháy, từ ngực bắt đầu lan rộng ra...

Không biết mình đã ho bao lâu, cảm giác bỏng rát khiến thần kinh chết lặng, Tô Mộc ngừng ho khan, giơ tay lau vết máu khóe môi, nhưng...

Bàn tay này...

Giống như mất nước khô cạn, da nhăn nheo chồng chất lên nhau, cô muốn đứng lên, nhưng cử động nhẹ đối với cô cũng khó khăn.

"Chị... Chị Tô Mộc..."

Trong mười phút ngắn ngủi, Chu Tử Nghiên nhìn Tô Mộc ho khan, từng ngụm máu từ khoang miệng trào ra, sau đó làn da cô mất nước co rút, mái tóc đen chuyển thành màu vàng khô, cô nửa quỳ ở đó, giống như một lão nhân tuổi xế chiều khom người.

"Trở về thôi." Giọng cô khàn khàn, vẻ mặt vẫn như cũ không có chuyện gì xảy ra.

Cố chống lại sự nhức nhói trong hốc mắt, Chu Tử Nghiên tiến lên muốn đỡ Tô Mộc dậy, nhưng tay mới vừa chạm vào cô, cảm giác làn da cô giống như bọt biển vỡ ra.

Kinh hoảng cúi đầu nhìn về phía chỗ đụng vào, một tay che miệng lại, không cho mình phát ra tiếng kinh hô.

Cô đã nhìn thấy gì!

Làn da Tô Mộc, lấy tốc độ có thể nhìn thấy vỡ ra.

"Mau, mau đem chị Tô Mộc về căn cứ, Tư Khế đại ca, mau đưa đến chỗ Tư Khế đại ca!!!"

Chu Tử Nghiên nhẹ nhàng cẩn thận đem Tô Mộc đặt trên người Husky, Husky vẫn luôn kêu oẳng oẳng, không dám có động tác mạnh, sợ nó làm Tô Mộc bị thương.

"Các, các người đi trước, tôi, tôi đi thu thập những tinh hạch này." Dịch Thành đỏ mắt nói, cậu biết tình trạng của Tô Mộc, cậu đều thấy được...

Cậu không thể làm gì cho cô, chỉ có thể thu thập mấy thứ này cho cô.

Cô thích nhất những thứ này...

Không phải sao?

☆☆☆☆☆

05/08/2022

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không HaiTác giả: Lâm Mộc Thập NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Quân SựThành phố B. Tầng tám tập đoàn quốc tế CK. “Tô Mộc, gả cho anh nhé?” Người đàn ông ôm một bó hoa hồng, quỳ một gối xuống đất, trên khuôn mặt đẹp trai tràn đầy chân thành. “Cạch cạch cạch……” Trả lời anh ta là những tiếng đánh bàn phím. “Tổng giám đốc Tô đang bận, xin Hàn thiếu hãy chờ một lát.” Bí thư xinh đẹp hào phóng bước tới khách sáo nói. Ánh mắt bình tĩnh nhìn anh ta không chút ngạc nhiên nào. Cầu, cầu hôn còn phải đợi!? Thiếu gia họ Hàn ngẫm lại thân phận của Tô Mộc, bèn kìm nén lại sự không vui của mình. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ta vẫn chân thành như lúc đầu. Chỉ là đáy mắt vẫn hiện lên một tia không hài lòng với người phụ nữ đang ngồi trước bàn làm việc, bị máy tính che lại nửa khuôn mặt và không liếc mắt nhìn anh ta một cái kia. Trên người cô là một bộ vest đen cao cấp được đặt may riêng. Ngũ quan sắc nét, trang điểm tinh xảo. Khuôn mặt không cảm xúc nhìn màn hình máy tính, ngón tay thon dài trắng nõn bay múa trên bàn phím. Nếu bỏ qua khí thế cực kỳ có tính xâm lược của cô… Editor: TieenBởi vì tiếng hét của Dịch Thành, Chu Tử Nghiên và Husky đang đào tinh hạch đều nhìn về hướng Tô Mộc."Gâu gâu gâu!!!""Chị Tô Mộc!" Chu Tử Nghiên vô cùng kích động, bởi vì phân tâm, suýt chút nữa bị Trì Vũ gây thương tích.Chu Tử Nghiên miễn cưỡng né tránh công kích, cả người chật vật té lăn trên đất, mà Trì Vũ thừa thắng xông lên, tâm tư Chu Tử Nghiên hướng về Tô Mộc bên kia, nóng lòng muốn thoát thân, dị năng hệ thủy trên tay xông thẳng đến Trì Vũ.Trì Vũ cười, đánh vỡ vũ khí dị năng hệ thủy biến thành, nước tan vỡ rơi bên cạnh cô ta, ngưng kết thành băng, tất cả mũi nhọn lao đến dưới sự kinh ngạc của cô ta.Nếu Trì Vũ nhất định muốn gϊếŧ Chu Tử Nghiên, như vậy phải đồng quy vu tận, Trì Vũ cô sẽ không làm việc ngu xuẩn như vậy, cho nên lui ra, nhưng vừa lui lại đã bị lưỡi băng đâm bị thương.Thoáng nhìn về phía bên kia, tuy rằng nam tang thi vương đã chết, nhưng Tô Mộc...Ha ha...Giải quyết được chỗ dựa lớn nhất của Chu Tử Nghiên, chuyến này đi cũng coi như đáng giá."Chu Tử Nghiên, lần sau gặp." Trì Vũ mỉm cười xoay người rời đi, Lục gia đã không kiên trì được, hiện giờ Chu Tử Nghiên lại mất đi Tô Mộc, như vậy, cho dù có tê tê đào thành phố ngầm cũng chẳng còn lợi ích gì?Tự đào mồ chôn mình sao?Chu Tử Nghiên đứng dậy, không rảnh lo đau đớn trong ngực, lảo đảo đi về phía Tô Mộc bên kia."Khụ khụ khụ..." Tô Mộc kìm nén không được ho khan..."Phụt ——" Có thứ gì đó không thể kìm lại được nữa, trào khỏi lòng ngực.Đỏ tươi, còn mang theo chút cặn không biết tên, từ trong miệng cô ho khan phun ra."Chị Tô Mộc, chị Tô Mộc..." Chu Tử Nghiên nhìn Tô Mộc, chỉ có thể kinh hoảng thất thố kêu tên cô, tay run rẩy vươn ra, muốn đỡ lấy cô, nhưng lại sợ mình đụng vào, cơ thể yếu ớt của cô liền ngã xuống.Dịch Thành nhìn Tô Mộc không chớp mắt, ánh sáng trong mắt từng chút tối sầm xuống...Husky sốt ruột tới lui bên cạnh Tô Mộc, nhỏ giọng thút thít, không khỏi nhìn về phía Tô Mộc, không biết phải làm sao.Lúc này Tô Mộc chỉ cảm thấy tim phổi muốn ho ra ngoài, nóng rát bỏng cháy, từ ngực bắt đầu lan rộng ra...Không biết mình đã ho bao lâu, cảm giác bỏng rát khiến thần kinh chết lặng, Tô Mộc ngừng ho khan, giơ tay lau vết máu khóe môi, nhưng...Bàn tay này...Giống như mất nước khô cạn, da nhăn nheo chồng chất lên nhau, cô muốn đứng lên, nhưng cử động nhẹ đối với cô cũng khó khăn."Chị... Chị Tô Mộc..."Trong mười phút ngắn ngủi, Chu Tử Nghiên nhìn Tô Mộc ho khan, từng ngụm máu từ khoang miệng trào ra, sau đó làn da cô mất nước co rút, mái tóc đen chuyển thành màu vàng khô, cô nửa quỳ ở đó, giống như một lão nhân tuổi xế chiều khom người."Trở về thôi." Giọng cô khàn khàn, vẻ mặt vẫn như cũ không có chuyện gì xảy ra.Cố chống lại sự nhức nhói trong hốc mắt, Chu Tử Nghiên tiến lên muốn đỡ Tô Mộc dậy, nhưng tay mới vừa chạm vào cô, cảm giác làn da cô giống như bọt biển vỡ ra.Kinh hoảng cúi đầu nhìn về phía chỗ đụng vào, một tay che miệng lại, không cho mình phát ra tiếng kinh hô.Cô đã nhìn thấy gì!Làn da Tô Mộc, lấy tốc độ có thể nhìn thấy vỡ ra."Mau, mau đem chị Tô Mộc về căn cứ, Tư Khế đại ca, mau đưa đến chỗ Tư Khế đại ca!!!"Chu Tử Nghiên nhẹ nhàng cẩn thận đem Tô Mộc đặt trên người Husky, Husky vẫn luôn kêu oẳng oẳng, không dám có động tác mạnh, sợ nó làm Tô Mộc bị thương."Các, các người đi trước, tôi, tôi đi thu thập những tinh hạch này." Dịch Thành đỏ mắt nói, cậu biết tình trạng của Tô Mộc, cậu đều thấy được...Cậu không thể làm gì cho cô, chỉ có thể thu thập mấy thứ này cho cô.Cô thích nhất những thứ này...Không phải sao?☆☆☆☆☆05/08/2022

Chương 289: Trêu chọc tận thế (75)