Tác giả:

Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…

Chương 20: Ghen Ư

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Cô dâu nhỏ có chút không hiểu.Ở Cố gia, đa số vật nuôi mua về đều bị nhốt trong cái củi chật hẹp, để chúng đấu đá lẫn nhau cho đến khi chỉ còn duy nhất 1 conCố Minh Hiên lấy làm thích thú khi nhìn thấy chúng cắn xé nhau đến chếtVậy nên bọn chúng lúc nào cũng ở trong trạng thái căng thẳng cực độ.Chỉ cần có người đến gần lập tức nhe nanh muốn cắnCô cũng bị anh trai mình doạ sợ súyt ngất nhiều lầnTống gia chỉ nuôi 1 chú chó, lại để nó có khoảng không gian rộng rãi.Cô có thể nhìn thấy nét mặt hạnh phúc của nóTuy thuộc giống chó săn hung tợn, nhưng nó rất thân thiện.Chưa từng có ý định tấn công cô hay bất cứ ai trong biệt thựChỉ trừ những người có ý xấuNhìn thấy gương mặt cô hiện lên vài phần khó hiểu, bà cườiKhi con nuôi 1 con vật thì phải có trách nhiệm với cuộc đời của chúngÀ, thì ra là vậy.Cố Giai Lệ mỉm cườiVậy thì mẹ cũng nên có trách nhiệm đối với con của mình đi - âm thanh bất mãn từ phía sau lưng phát ra cắt đứt mọi cảm xúc vui vẻ mà bà tạo dựng.Châu Vỹ vẫn ngồi đó, có điều bà xoay người ra sau mà chất vấnMẹ không có trách nhiệm với con lúc nào?Tống Tư Duệ trong bộ âu phục thẳng thướm , khó chịu nới lỏng chiếc caravat ném sang bên cạnh cho GrayĐã nửa năm con không về, mẹ cũng chẳng thèm liên lạcGương mặt Tống phu nhân khinh bỉ, tặc lưỡi nóiKhông phải con rất bận hay sao? Vì sợ làm phiền nên mẹ mới không liên lạcChứ không phải mẹ có mới nới cũ sao?Ôi trời, con ghen sao con trai? - bà giả vờ xúc động^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^Cố Giai Lệ thấy hắn đang bắn thẳng ánh mắt chết chóc về phía mình, liền vơ lấy tách trà cúi đầu nhìn chất lỏng đang dao độngTống Tư Duệ thu lại ánh mắt, không chấp nhặt chuyện này nữaCông ty có 1 số giấy tờ cần mẹ phê duyệt, con đã đem về để trong phòng làm việcHừ, do cần cho nên con mới trở về chứ gì? - bà châm chọcCũng không hẳn, tạm thời con sẽ ở nhà vài hômDù đến công ty thường xuyên nhưng lại không có ai nhận ra vì cái thân phận giả làm cố vấn ...!con nói xem, con đi làm thì cứ việc, cần gì làm chuyện dư thừa đến vậy?- Tống phu nhân cười châm chọcTống Tư Duệ hừ nhẹ, hắn không muốn để người khác biết được thân phận của mìnhNhìn sang nữ nhân đang đứng cách vài bước chân, ánh mắt loé lên sự không thoải máiCố Giai Lệ lạnh cả người.1 cỗ khí lực hắc ám vô hình toả ra từ hắn khiến gương mặt cô tái xanh.Tống thiếu như đang muốn nói rằng cô đã biết chuyện không nên biếtThấy dáng vẻ cô co rút, hắn không vui quay sang nhìn Châu Vỹ có ý muốn nhắc nhởMẹ, đừng có nói những chuyện không nên nóiVậy thì con nói xem, chuyện gì nên chuyện gì không nên?Hắn im lặng, thoáng chốc chỉ còn nghe thấy âm thanh xào xạc của cây dương liễu bên cạnh và tiếng gió ù ù thổi bên taiĐã nửa năm không về, Xích Thố đã sớm quên con từ lâu.Chuyện này có nên hay không? - bà chỉ vào chú chó đang ngồi phía xa, phe phẩy cái đuôiHắn nhìn theo, ánh mắt có phần ngang ngạnh không chịu thua kémMôi bạc hé mở, giọng nói nhỏ nhưng lại có sức ép cực lớn.Giống như vị vua cai trị cả 1 vương quốc rộng lớnXích Thố, qua đây - chỉ vài từ đơn giản đã thành công khiến nó khuất phục, nhanh chóng chạy đến để hắn xoa đầuCái đâù đen tuyền dụi dụi vào lòng bàn tay hắn, cái miệng hé mở để lộ cái lưỡi hồng cùng hàm răng sắc nhọn.Nó lắc lắc cái đuôi, cuống quýt và mừng rỡ tận hưởng sự chuyên sủngChâu Vỹ khoanh tay đứng đó, gương mặt hắn lạnh tanh chỉ lộ rõ sự đắc ý qua lời nóiVật nuôi nếu quên đi chủ nhân thì còn giữ lại làm gì? - sau đó đảo mắt sang nhìn cô 1 giây rồi lại nhìn mẹ mìnhCố Giai Lệ hoang mang, hắn đang ám chỉ cô nên ngoan ngoãn nếu còn muốn ở lại nơi này có đúng không?Rất tiếc, Tống thiếu đây chỉ là muốn tiếp lời mẹ mình chứ không hề có ý xấu như cô đã nghĩDù có ý định gì đó thì mẹ hắn cũng sẽ không đồng ý.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Cô dâu nhỏ có chút không hiểu.Ở Cố gia, đa số vật nuôi mua về đều bị nhốt trong cái củi chật hẹp, để chúng đấu đá lẫn nhau cho đến khi chỉ còn duy nhất 1 conCố Minh Hiên lấy làm thích thú khi nhìn thấy chúng cắn xé nhau đến chếtVậy nên bọn chúng lúc nào cũng ở trong trạng thái căng thẳng cực độ.Chỉ cần có người đến gần lập tức nhe nanh muốn cắnCô cũng bị anh trai mình doạ sợ súyt ngất nhiều lầnTống gia chỉ nuôi 1 chú chó, lại để nó có khoảng không gian rộng rãi.Cô có thể nhìn thấy nét mặt hạnh phúc của nóTuy thuộc giống chó săn hung tợn, nhưng nó rất thân thiện.Chưa từng có ý định tấn công cô hay bất cứ ai trong biệt thựChỉ trừ những người có ý xấuNhìn thấy gương mặt cô hiện lên vài phần khó hiểu, bà cườiKhi con nuôi 1 con vật thì phải có trách nhiệm với cuộc đời của chúngÀ, thì ra là vậy.Cố Giai Lệ mỉm cườiVậy thì mẹ cũng nên có trách nhiệm đối với con của mình đi - âm thanh bất mãn từ phía sau lưng phát ra cắt đứt mọi cảm xúc vui vẻ mà bà tạo dựng.Châu Vỹ vẫn ngồi đó, có điều bà xoay người ra sau mà chất vấnMẹ không có trách nhiệm với con lúc nào?Tống Tư Duệ trong bộ âu phục thẳng thướm , khó chịu nới lỏng chiếc caravat ném sang bên cạnh cho GrayĐã nửa năm con không về, mẹ cũng chẳng thèm liên lạcGương mặt Tống phu nhân khinh bỉ, tặc lưỡi nóiKhông phải con rất bận hay sao? Vì sợ làm phiền nên mẹ mới không liên lạcChứ không phải mẹ có mới nới cũ sao?Ôi trời, con ghen sao con trai? - bà giả vờ xúc động^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^Cố Giai Lệ thấy hắn đang bắn thẳng ánh mắt chết chóc về phía mình, liền vơ lấy tách trà cúi đầu nhìn chất lỏng đang dao độngTống Tư Duệ thu lại ánh mắt, không chấp nhặt chuyện này nữaCông ty có 1 số giấy tờ cần mẹ phê duyệt, con đã đem về để trong phòng làm việcHừ, do cần cho nên con mới trở về chứ gì? - bà châm chọcCũng không hẳn, tạm thời con sẽ ở nhà vài hômDù đến công ty thường xuyên nhưng lại không có ai nhận ra vì cái thân phận giả làm cố vấn ...!con nói xem, con đi làm thì cứ việc, cần gì làm chuyện dư thừa đến vậy?- Tống phu nhân cười châm chọcTống Tư Duệ hừ nhẹ, hắn không muốn để người khác biết được thân phận của mìnhNhìn sang nữ nhân đang đứng cách vài bước chân, ánh mắt loé lên sự không thoải máiCố Giai Lệ lạnh cả người.1 cỗ khí lực hắc ám vô hình toả ra từ hắn khiến gương mặt cô tái xanh.Tống thiếu như đang muốn nói rằng cô đã biết chuyện không nên biếtThấy dáng vẻ cô co rút, hắn không vui quay sang nhìn Châu Vỹ có ý muốn nhắc nhởMẹ, đừng có nói những chuyện không nên nóiVậy thì con nói xem, chuyện gì nên chuyện gì không nên?Hắn im lặng, thoáng chốc chỉ còn nghe thấy âm thanh xào xạc của cây dương liễu bên cạnh và tiếng gió ù ù thổi bên taiĐã nửa năm không về, Xích Thố đã sớm quên con từ lâu.Chuyện này có nên hay không? - bà chỉ vào chú chó đang ngồi phía xa, phe phẩy cái đuôiHắn nhìn theo, ánh mắt có phần ngang ngạnh không chịu thua kémMôi bạc hé mở, giọng nói nhỏ nhưng lại có sức ép cực lớn.Giống như vị vua cai trị cả 1 vương quốc rộng lớnXích Thố, qua đây - chỉ vài từ đơn giản đã thành công khiến nó khuất phục, nhanh chóng chạy đến để hắn xoa đầuCái đâù đen tuyền dụi dụi vào lòng bàn tay hắn, cái miệng hé mở để lộ cái lưỡi hồng cùng hàm răng sắc nhọn.Nó lắc lắc cái đuôi, cuống quýt và mừng rỡ tận hưởng sự chuyên sủngChâu Vỹ khoanh tay đứng đó, gương mặt hắn lạnh tanh chỉ lộ rõ sự đắc ý qua lời nóiVật nuôi nếu quên đi chủ nhân thì còn giữ lại làm gì? - sau đó đảo mắt sang nhìn cô 1 giây rồi lại nhìn mẹ mìnhCố Giai Lệ hoang mang, hắn đang ám chỉ cô nên ngoan ngoãn nếu còn muốn ở lại nơi này có đúng không?Rất tiếc, Tống thiếu đây chỉ là muốn tiếp lời mẹ mình chứ không hề có ý xấu như cô đã nghĩDù có ý định gì đó thì mẹ hắn cũng sẽ không đồng ý.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Cô dâu nhỏ có chút không hiểu.Ở Cố gia, đa số vật nuôi mua về đều bị nhốt trong cái củi chật hẹp, để chúng đấu đá lẫn nhau cho đến khi chỉ còn duy nhất 1 conCố Minh Hiên lấy làm thích thú khi nhìn thấy chúng cắn xé nhau đến chếtVậy nên bọn chúng lúc nào cũng ở trong trạng thái căng thẳng cực độ.Chỉ cần có người đến gần lập tức nhe nanh muốn cắnCô cũng bị anh trai mình doạ sợ súyt ngất nhiều lầnTống gia chỉ nuôi 1 chú chó, lại để nó có khoảng không gian rộng rãi.Cô có thể nhìn thấy nét mặt hạnh phúc của nóTuy thuộc giống chó săn hung tợn, nhưng nó rất thân thiện.Chưa từng có ý định tấn công cô hay bất cứ ai trong biệt thựChỉ trừ những người có ý xấuNhìn thấy gương mặt cô hiện lên vài phần khó hiểu, bà cườiKhi con nuôi 1 con vật thì phải có trách nhiệm với cuộc đời của chúngÀ, thì ra là vậy.Cố Giai Lệ mỉm cườiVậy thì mẹ cũng nên có trách nhiệm đối với con của mình đi - âm thanh bất mãn từ phía sau lưng phát ra cắt đứt mọi cảm xúc vui vẻ mà bà tạo dựng.Châu Vỹ vẫn ngồi đó, có điều bà xoay người ra sau mà chất vấnMẹ không có trách nhiệm với con lúc nào?Tống Tư Duệ trong bộ âu phục thẳng thướm , khó chịu nới lỏng chiếc caravat ném sang bên cạnh cho GrayĐã nửa năm con không về, mẹ cũng chẳng thèm liên lạcGương mặt Tống phu nhân khinh bỉ, tặc lưỡi nóiKhông phải con rất bận hay sao? Vì sợ làm phiền nên mẹ mới không liên lạcChứ không phải mẹ có mới nới cũ sao?Ôi trời, con ghen sao con trai? - bà giả vờ xúc động^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^Cố Giai Lệ thấy hắn đang bắn thẳng ánh mắt chết chóc về phía mình, liền vơ lấy tách trà cúi đầu nhìn chất lỏng đang dao độngTống Tư Duệ thu lại ánh mắt, không chấp nhặt chuyện này nữaCông ty có 1 số giấy tờ cần mẹ phê duyệt, con đã đem về để trong phòng làm việcHừ, do cần cho nên con mới trở về chứ gì? - bà châm chọcCũng không hẳn, tạm thời con sẽ ở nhà vài hômDù đến công ty thường xuyên nhưng lại không có ai nhận ra vì cái thân phận giả làm cố vấn ...!con nói xem, con đi làm thì cứ việc, cần gì làm chuyện dư thừa đến vậy?- Tống phu nhân cười châm chọcTống Tư Duệ hừ nhẹ, hắn không muốn để người khác biết được thân phận của mìnhNhìn sang nữ nhân đang đứng cách vài bước chân, ánh mắt loé lên sự không thoải máiCố Giai Lệ lạnh cả người.1 cỗ khí lực hắc ám vô hình toả ra từ hắn khiến gương mặt cô tái xanh.Tống thiếu như đang muốn nói rằng cô đã biết chuyện không nên biếtThấy dáng vẻ cô co rút, hắn không vui quay sang nhìn Châu Vỹ có ý muốn nhắc nhởMẹ, đừng có nói những chuyện không nên nóiVậy thì con nói xem, chuyện gì nên chuyện gì không nên?Hắn im lặng, thoáng chốc chỉ còn nghe thấy âm thanh xào xạc của cây dương liễu bên cạnh và tiếng gió ù ù thổi bên taiĐã nửa năm không về, Xích Thố đã sớm quên con từ lâu.Chuyện này có nên hay không? - bà chỉ vào chú chó đang ngồi phía xa, phe phẩy cái đuôiHắn nhìn theo, ánh mắt có phần ngang ngạnh không chịu thua kémMôi bạc hé mở, giọng nói nhỏ nhưng lại có sức ép cực lớn.Giống như vị vua cai trị cả 1 vương quốc rộng lớnXích Thố, qua đây - chỉ vài từ đơn giản đã thành công khiến nó khuất phục, nhanh chóng chạy đến để hắn xoa đầuCái đâù đen tuyền dụi dụi vào lòng bàn tay hắn, cái miệng hé mở để lộ cái lưỡi hồng cùng hàm răng sắc nhọn.Nó lắc lắc cái đuôi, cuống quýt và mừng rỡ tận hưởng sự chuyên sủngChâu Vỹ khoanh tay đứng đó, gương mặt hắn lạnh tanh chỉ lộ rõ sự đắc ý qua lời nóiVật nuôi nếu quên đi chủ nhân thì còn giữ lại làm gì? - sau đó đảo mắt sang nhìn cô 1 giây rồi lại nhìn mẹ mìnhCố Giai Lệ hoang mang, hắn đang ám chỉ cô nên ngoan ngoãn nếu còn muốn ở lại nơi này có đúng không?Rất tiếc, Tống thiếu đây chỉ là muốn tiếp lời mẹ mình chứ không hề có ý xấu như cô đã nghĩDù có ý định gì đó thì mẹ hắn cũng sẽ không đồng ý.

Chương 20: Ghen Ư