Tác giả:

Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…

Chương 37: Cơ Hội Lấy Lòng

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Đập thẳng vào mắt của Tống thiếu gia đây là 1 bức hình quyển sách.Chính là quyển mà cô đang gối đầu lên và ngủ ngon lànhBên trên bức hình đó kèm theo 1 dòng trạng thái- Quyển sách này thật sự rất hayTống Tư Duệ - ......Quả là chân thực như mẹ hắn nói.Tống thiếu tiện tay xem thử bình luậnChỉ thấy mẹ mình viết vài câu vô mà theo hắn thấy nó cực kỳ vô nghĩaCụ thể, Tống phu nhân viết- Con dâu mẹ giỏi lắm, tiếp tục cố gắng nhéChẳng biết có thật sự khích lệ hay đang mỉa mai.Hắn đặt chiếc điện thoại lên bàn rồi xoay người rời điĐêm đó cô đã mơ 1 giấc mộng đẹp, nhưng khi tỉnh giấc lại chẳng nhớ nỗi.Chỉ thấy cả cơ thể có chút khó chịu.Vai cổ và xương sống mỏi nhừ, tay chân ê ẩmCứ thế mà ngủ quên trên bàn đọc sách cả đêm.Cố Giai Lệ đấm nhẹ lên chiếc vai đang đau mỏi, khẽ rên rỉĐúng lúc, Dung Dung đi vàoThì ra người ở đây, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.Phu nhân đang chờ người dưới nhàTôi xuống ngay - Cố Giai Lệ nói xong, tức tốc chạy đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhàHôm nay sẽ ăn gì đây nhỉ? Thời tiết đẹp thế này ăn gì cũng sẽ ngonCô cầm điện thoại, lướt xem bài viết lần nữaVẫn giống như ngày hôm qua, không có gì khác biệtCố Giai Lệ nhún nhún vai, thôi kệ đi vậyHôm nay cô mặc 1 chiếc váy lụa cổ chữ U dài đến đầu gối, sau lưng có thắt chiết nơ Nhìn xem, cứ như thần tiên trong những cuốn truyện vậy - Châu VỹCó điều hơi lùn1Nghe thấy âm thanh khàn đặc của người nào đó khiến cô giật mình.Do mãi ngắm bộ váy xinh đẹp nên không kịp chú ý đến ngoài mẹ chồng ra thì còn có 1 thân ảnh to như con gấu đang ngồi phía đối diệnTống Tư Duệ ngồi đọc báo, bộ dạng như ma vương đưa mắt xuống nhìn kẻ bề tôi làm cho cô cảm thấy căng thẳng tột cùng.Sao hắn lại ở đây chứ?Châu Vỹ gõ gõ tay lên bàn, ra hiệuCòn làm ồn thì mẹ không nể tình đâu.Nên nhớ, chỗ này vốn không dành cho conHắn im lặng không nói gì nữa.Tống phu nhân xoay sang hướng cô gái đang mặc chiếc áo xanh lam, giờ đây đứng yên nhìn chẳng khác gì viên đá, vẻ mặt bà dịu đi, giọng nói ngọt ngào như có mật Con yêu, mau đến ngồi bên cạnh mẹ điCố Giai Lệ cảm thấy khó xử, nếu vào ăn sẽ khiến hắn không vui, không vào thì mẹ sẽ buồn.Nên làm gì mới đảm bảo đầu cô vẫn còn trên cổ đây?Bữa ăn diễn ra trong sự lo âu thấp thỏm của Tống thiếu phu nhânChâu Vỹ đành lên tiếng phá tan tình huống căng thẳng nàyTrạng thái con đăng hôm qua rất tốt, quyển sách đó có gì khiến con vui đến vậy?Tống Tư Duệ tập trung chia nhỏ phần steak, bàn tay chợt khựng đi vài phần.Nhớ đến cảnh hôm qua xem trộm được dòng trạng thái trong điện thoại của vợ mình mà không khỏi cảm phục mẹ mìnhKhi bà thích ai, thì dù người đó có khó coi cũng không khiến bà ghét bỏ Cố Giai Lệ tươi cười, cô có rất nhiều điều muốn nói nhaCái đó ...!cách viết văn của tác giả đó rất tuyệt ạVậy à, hôm nào chúng ta cùng nhau thảo luận nhé.Tư Duệ nếu được thì con theo dõi tài khoản của Giai Lệ đi, vợ chồng với nhau biết thêm đôi chút cũng không ảnh hưởng gìHắn bỏ miếng thịt vào miệng, không có ý muốn xen vào câu chuyệnCố Giai Lệ sợ đến tim gan trong người cũng muốn rơi ra ngoài.Nhưng sau đó, cô lại có suy nghĩ táo bạo mà trước giờ chưa từng cóĐây không phải cơ hội để lấy lòng hắn hay sao?Tống thiếu phu nhân mường tượng là viễn cảnh cuộc đời mình an nhàn thảnh thơi, liền gom góp tất cả sự can đảm trong người nhìn về phía mẹ chồng đang tươi tắn bật ra thành 1 câu nói trôi chảy Không cần đâu mẹChâu Vỹ suy nghĩ đôi chút, có chút thất vọng nhưng cũng gật đầu tán thànhThôi vậyDù sao hôm nay con trai chủ động đến dùng bữa cũng là kỳ tích rồi.Cũng may Giai Lệ đã khá hơn, nếu con bé đau dạ dày đến mức ngất xỉu thì chuyện 2 đứa nó đơm hoa kết trái quả thực xa vời như trời và đấtCứ chậm rãi, không cần gấp gáp.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Đập thẳng vào mắt của Tống thiếu gia đây là 1 bức hình quyển sách.Chính là quyển mà cô đang gối đầu lên và ngủ ngon lànhBên trên bức hình đó kèm theo 1 dòng trạng thái- Quyển sách này thật sự rất hayTống Tư Duệ - ......Quả là chân thực như mẹ hắn nói.Tống thiếu tiện tay xem thử bình luậnChỉ thấy mẹ mình viết vài câu vô mà theo hắn thấy nó cực kỳ vô nghĩaCụ thể, Tống phu nhân viết- Con dâu mẹ giỏi lắm, tiếp tục cố gắng nhéChẳng biết có thật sự khích lệ hay đang mỉa mai.Hắn đặt chiếc điện thoại lên bàn rồi xoay người rời điĐêm đó cô đã mơ 1 giấc mộng đẹp, nhưng khi tỉnh giấc lại chẳng nhớ nỗi.Chỉ thấy cả cơ thể có chút khó chịu.Vai cổ và xương sống mỏi nhừ, tay chân ê ẩmCứ thế mà ngủ quên trên bàn đọc sách cả đêm.Cố Giai Lệ đấm nhẹ lên chiếc vai đang đau mỏi, khẽ rên rỉĐúng lúc, Dung Dung đi vàoThì ra người ở đây, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.Phu nhân đang chờ người dưới nhàTôi xuống ngay - Cố Giai Lệ nói xong, tức tốc chạy đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhàHôm nay sẽ ăn gì đây nhỉ? Thời tiết đẹp thế này ăn gì cũng sẽ ngonCô cầm điện thoại, lướt xem bài viết lần nữaVẫn giống như ngày hôm qua, không có gì khác biệtCố Giai Lệ nhún nhún vai, thôi kệ đi vậyHôm nay cô mặc 1 chiếc váy lụa cổ chữ U dài đến đầu gối, sau lưng có thắt chiết nơ Nhìn xem, cứ như thần tiên trong những cuốn truyện vậy - Châu VỹCó điều hơi lùn1Nghe thấy âm thanh khàn đặc của người nào đó khiến cô giật mình.Do mãi ngắm bộ váy xinh đẹp nên không kịp chú ý đến ngoài mẹ chồng ra thì còn có 1 thân ảnh to như con gấu đang ngồi phía đối diệnTống Tư Duệ ngồi đọc báo, bộ dạng như ma vương đưa mắt xuống nhìn kẻ bề tôi làm cho cô cảm thấy căng thẳng tột cùng.Sao hắn lại ở đây chứ?Châu Vỹ gõ gõ tay lên bàn, ra hiệuCòn làm ồn thì mẹ không nể tình đâu.Nên nhớ, chỗ này vốn không dành cho conHắn im lặng không nói gì nữa.Tống phu nhân xoay sang hướng cô gái đang mặc chiếc áo xanh lam, giờ đây đứng yên nhìn chẳng khác gì viên đá, vẻ mặt bà dịu đi, giọng nói ngọt ngào như có mật Con yêu, mau đến ngồi bên cạnh mẹ điCố Giai Lệ cảm thấy khó xử, nếu vào ăn sẽ khiến hắn không vui, không vào thì mẹ sẽ buồn.Nên làm gì mới đảm bảo đầu cô vẫn còn trên cổ đây?Bữa ăn diễn ra trong sự lo âu thấp thỏm của Tống thiếu phu nhânChâu Vỹ đành lên tiếng phá tan tình huống căng thẳng nàyTrạng thái con đăng hôm qua rất tốt, quyển sách đó có gì khiến con vui đến vậy?Tống Tư Duệ tập trung chia nhỏ phần steak, bàn tay chợt khựng đi vài phần.Nhớ đến cảnh hôm qua xem trộm được dòng trạng thái trong điện thoại của vợ mình mà không khỏi cảm phục mẹ mìnhKhi bà thích ai, thì dù người đó có khó coi cũng không khiến bà ghét bỏ Cố Giai Lệ tươi cười, cô có rất nhiều điều muốn nói nhaCái đó ...!cách viết văn của tác giả đó rất tuyệt ạVậy à, hôm nào chúng ta cùng nhau thảo luận nhé.Tư Duệ nếu được thì con theo dõi tài khoản của Giai Lệ đi, vợ chồng với nhau biết thêm đôi chút cũng không ảnh hưởng gìHắn bỏ miếng thịt vào miệng, không có ý muốn xen vào câu chuyệnCố Giai Lệ sợ đến tim gan trong người cũng muốn rơi ra ngoài.Nhưng sau đó, cô lại có suy nghĩ táo bạo mà trước giờ chưa từng cóĐây không phải cơ hội để lấy lòng hắn hay sao?Tống thiếu phu nhân mường tượng là viễn cảnh cuộc đời mình an nhàn thảnh thơi, liền gom góp tất cả sự can đảm trong người nhìn về phía mẹ chồng đang tươi tắn bật ra thành 1 câu nói trôi chảy Không cần đâu mẹChâu Vỹ suy nghĩ đôi chút, có chút thất vọng nhưng cũng gật đầu tán thànhThôi vậyDù sao hôm nay con trai chủ động đến dùng bữa cũng là kỳ tích rồi.Cũng may Giai Lệ đã khá hơn, nếu con bé đau dạ dày đến mức ngất xỉu thì chuyện 2 đứa nó đơm hoa kết trái quả thực xa vời như trời và đấtCứ chậm rãi, không cần gấp gáp.

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Đập thẳng vào mắt của Tống thiếu gia đây là 1 bức hình quyển sách.Chính là quyển mà cô đang gối đầu lên và ngủ ngon lànhBên trên bức hình đó kèm theo 1 dòng trạng thái- Quyển sách này thật sự rất hayTống Tư Duệ - ......Quả là chân thực như mẹ hắn nói.Tống thiếu tiện tay xem thử bình luậnChỉ thấy mẹ mình viết vài câu vô mà theo hắn thấy nó cực kỳ vô nghĩaCụ thể, Tống phu nhân viết- Con dâu mẹ giỏi lắm, tiếp tục cố gắng nhéChẳng biết có thật sự khích lệ hay đang mỉa mai.Hắn đặt chiếc điện thoại lên bàn rồi xoay người rời điĐêm đó cô đã mơ 1 giấc mộng đẹp, nhưng khi tỉnh giấc lại chẳng nhớ nỗi.Chỉ thấy cả cơ thể có chút khó chịu.Vai cổ và xương sống mỏi nhừ, tay chân ê ẩmCứ thế mà ngủ quên trên bàn đọc sách cả đêm.Cố Giai Lệ đấm nhẹ lên chiếc vai đang đau mỏi, khẽ rên rỉĐúng lúc, Dung Dung đi vàoThì ra người ở đây, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.Phu nhân đang chờ người dưới nhàTôi xuống ngay - Cố Giai Lệ nói xong, tức tốc chạy đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhàHôm nay sẽ ăn gì đây nhỉ? Thời tiết đẹp thế này ăn gì cũng sẽ ngonCô cầm điện thoại, lướt xem bài viết lần nữaVẫn giống như ngày hôm qua, không có gì khác biệtCố Giai Lệ nhún nhún vai, thôi kệ đi vậyHôm nay cô mặc 1 chiếc váy lụa cổ chữ U dài đến đầu gối, sau lưng có thắt chiết nơ Nhìn xem, cứ như thần tiên trong những cuốn truyện vậy - Châu VỹCó điều hơi lùn1Nghe thấy âm thanh khàn đặc của người nào đó khiến cô giật mình.Do mãi ngắm bộ váy xinh đẹp nên không kịp chú ý đến ngoài mẹ chồng ra thì còn có 1 thân ảnh to như con gấu đang ngồi phía đối diệnTống Tư Duệ ngồi đọc báo, bộ dạng như ma vương đưa mắt xuống nhìn kẻ bề tôi làm cho cô cảm thấy căng thẳng tột cùng.Sao hắn lại ở đây chứ?Châu Vỹ gõ gõ tay lên bàn, ra hiệuCòn làm ồn thì mẹ không nể tình đâu.Nên nhớ, chỗ này vốn không dành cho conHắn im lặng không nói gì nữa.Tống phu nhân xoay sang hướng cô gái đang mặc chiếc áo xanh lam, giờ đây đứng yên nhìn chẳng khác gì viên đá, vẻ mặt bà dịu đi, giọng nói ngọt ngào như có mật Con yêu, mau đến ngồi bên cạnh mẹ điCố Giai Lệ cảm thấy khó xử, nếu vào ăn sẽ khiến hắn không vui, không vào thì mẹ sẽ buồn.Nên làm gì mới đảm bảo đầu cô vẫn còn trên cổ đây?Bữa ăn diễn ra trong sự lo âu thấp thỏm của Tống thiếu phu nhânChâu Vỹ đành lên tiếng phá tan tình huống căng thẳng nàyTrạng thái con đăng hôm qua rất tốt, quyển sách đó có gì khiến con vui đến vậy?Tống Tư Duệ tập trung chia nhỏ phần steak, bàn tay chợt khựng đi vài phần.Nhớ đến cảnh hôm qua xem trộm được dòng trạng thái trong điện thoại của vợ mình mà không khỏi cảm phục mẹ mìnhKhi bà thích ai, thì dù người đó có khó coi cũng không khiến bà ghét bỏ Cố Giai Lệ tươi cười, cô có rất nhiều điều muốn nói nhaCái đó ...!cách viết văn của tác giả đó rất tuyệt ạVậy à, hôm nào chúng ta cùng nhau thảo luận nhé.Tư Duệ nếu được thì con theo dõi tài khoản của Giai Lệ đi, vợ chồng với nhau biết thêm đôi chút cũng không ảnh hưởng gìHắn bỏ miếng thịt vào miệng, không có ý muốn xen vào câu chuyệnCố Giai Lệ sợ đến tim gan trong người cũng muốn rơi ra ngoài.Nhưng sau đó, cô lại có suy nghĩ táo bạo mà trước giờ chưa từng cóĐây không phải cơ hội để lấy lòng hắn hay sao?Tống thiếu phu nhân mường tượng là viễn cảnh cuộc đời mình an nhàn thảnh thơi, liền gom góp tất cả sự can đảm trong người nhìn về phía mẹ chồng đang tươi tắn bật ra thành 1 câu nói trôi chảy Không cần đâu mẹChâu Vỹ suy nghĩ đôi chút, có chút thất vọng nhưng cũng gật đầu tán thànhThôi vậyDù sao hôm nay con trai chủ động đến dùng bữa cũng là kỳ tích rồi.Cũng may Giai Lệ đã khá hơn, nếu con bé đau dạ dày đến mức ngất xỉu thì chuyện 2 đứa nó đơm hoa kết trái quả thực xa vời như trời và đấtCứ chậm rãi, không cần gấp gáp.

Chương 37: Cơ Hội Lấy Lòng