Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…
Chương 65
Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… “Vô tích sự thế này thì còn cần cậu làm gì?”.Còn hắn, ngủ ngon lành.Khi tỉnh giấc, da dẻ bóng mịn, quầng thâm đặc trưng dưới mắt đã giảm đi đáng kể.Tống Tư Duệ buông cô gái đang nằm cứng đờ giả vờ ngủ ra, ngồi dậy vươn.người.” Đúng là thoải mái”.Quả nhiên hắn đang muốn hành hạ cô.Để cho cô cả đêm sợ hãi không thể ngủ được.Huhu, đồ ác ma Cô đã làm gì hắn đâu chứ?.Cố Giai Lệ nhắm chặt hai mắt, không dám cử động.Nghe thấy tiếng bước chân của Tống ác ma ngày càng tiến về phía mình, cô nắm cái chăn.Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ nhìn ngắm chứ không làm gì hơn..Nhìn cô gái đang cố gắng nhắm mắt vờ đang ngủ say mà cứ như ăn trứng cá một quả chanh chua đến mức nhăn mặt.Gương mặt cau có mỗi ngày, nay lộ ra nụ cười hứng thú Nói đúng hơn là cô lúc này trông khá tức cười.Dù biết cô là đang không muốn nhìn thấy mình, trong lòng cũng có chút bực dọc nhưng rất nhanh đã tan biến theo gương mặt méo xệch.” Còn định ngủ đến khi nào?” – hắn gõ gõ ngón tay lên giường.“…..” – Cổ Giai Lệ cứng đầu không nói.Hắn nhún nhún vai, đứng lên rời đi Tống thiếu nhìn áo sơ mi cùng quần tây có chút vướng víu, chân mày nhíu lại “Xem ra mỗi tối nên thay bộ đồ thoải mái hơn”.Lẩm nhẩm xong lại trở về bộ dạng hậm hực Nếu không phải do đi tìm cô cả buổi, thì hắn đã tắm rửa rồi Con rùa nhỏ này ấy vậy mà chạy cũng nhanh phết Tầm mắt hắn phát ra tia bực dọc, rất nhanh liền thu lại, trở về phòng làm việc.Tống Tư Duệ ngồi xử lí tài liệu, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Gray đang đứng bên cạnh, bộ dạng có chút nghĩ ngợi “Gray”.“Vâng?” – anh đáp.https://vietwriter.vn/threads/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day-h.9024/Hắn một tay xoa cằm, tay còn lại đặt lên cái bàn bằng gỗ, ngón tay gõ gõ lên.đó vài cái rồi hỏi anh “Vợ tôi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”.“Thiếu phu nhân đã 20 rồi ạ”.“Vậy à”.Gray suy nghĩ đôi chút, đẩy cặp kính đang đeo rồi nói ” Tuy tuổi của ngài và thiếu phu nhân có cách biệt, nhưng không lớn lắm ạ”.” Cậu đang nói nhảm gì vậy” – Hắn lườm anh, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống Tự dưng lại nói đến vấn đề tuổi tác.“À, vâng” – anh không nhiều chuyện nữa, tiếp tục xem xét giấy tờ.Bàn tay to của hắn đan vào nhau rồi tỳ cằm lên đó.Phòng làm việc tắt hết đèn nhưng không quá tối, cửa sổ sau lưng mở toang.Tấm rèm mỏng tanh lất phất, ánh nắng chiếu lên gương mặt hắn, mái tóc đen tuyền càng thêm nổi bật.Vài sợi không an phận rũ xuống cái trán cao.Đôi mắt Tống Tư Duệ không có chút sát khí nhưng vẫn toả ra nhiệt độ khiến người khác không dám đến gần.Chân mày nhíu lại đôi chút, cứ như ông cụ.Hàng mi dài khẽ chớp, sống mũi thẳng tắp lại thêm môi bạc lười biếng đóng chặt nhìn hắn lúc này hệt như yêu nghiệt hại nước hại dân, phong độ ngời ngời.Có một vài vấn đề hắn đến bây giờ nghĩ mãi vẫn không ra, liền hỏi ” 20 thì đáng lý phải đi học đúng không?”.“Vâng”.” Vậy thì cô ấy tại sao suốt ngày đều ở nhà?”.Gray nghĩ ngợi đôi chút, chợt nhớ ra gì đó liền lấy điện thoại nằm trong túi..
“Vô tích sự thế này thì còn cần cậu làm gì?”.
Còn hắn, ngủ ngon lành.
Khi tỉnh giấc, da dẻ bóng mịn, quầng thâm đặc trưng dưới mắt đã giảm đi đáng kể.
Tống Tư Duệ buông cô gái đang nằm cứng đờ giả vờ ngủ ra, ngồi dậy vươn.
người.
” Đúng là thoải mái”.
Quả nhiên hắn đang muốn hành hạ cô.
Để cho cô cả đêm sợ hãi không thể ngủ được.
Huhu, đồ ác ma Cô đã làm gì hắn đâu chứ?.
Cố Giai Lệ nhắm chặt hai mắt, không dám cử động.
Nghe thấy tiếng bước chân của Tống ác ma ngày càng tiến về phía mình, cô nắm cái chăn.
Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ nhìn ngắm chứ không làm gì hơn..
Nhìn cô gái đang cố gắng nhắm mắt vờ đang ngủ say mà cứ như ăn trứng cá một quả chanh chua đến mức nhăn mặt.
Gương mặt cau có mỗi ngày, nay lộ ra nụ cười hứng thú Nói đúng hơn là cô lúc này trông khá tức cười.
Dù biết cô là đang không muốn nhìn thấy mình, trong lòng cũng có chút bực dọc nhưng rất nhanh đã tan biến theo gương mặt méo xệch.
” Còn định ngủ đến khi nào?” – hắn gõ gõ ngón tay lên giường.
“…..” – Cổ Giai Lệ cứng đầu không nói.
Hắn nhún nhún vai, đứng lên rời đi Tống thiếu nhìn áo sơ mi cùng quần tây có chút vướng víu, chân mày nhíu lại “Xem ra mỗi tối nên thay bộ đồ thoải mái hơn”.
Lẩm nhẩm xong lại trở về bộ dạng hậm hực Nếu không phải do đi tìm cô cả buổi, thì hắn đã tắm rửa rồi Con rùa nhỏ này ấy vậy mà chạy cũng nhanh phết Tầm mắt hắn phát ra tia bực dọc, rất nhanh liền thu lại, trở về phòng làm việc.
Tống Tư Duệ ngồi xử lí tài liệu, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Gray đang đứng bên cạnh, bộ dạng có chút nghĩ ngợi “Gray”.
“Vâng?” – anh đáp.https://vietwriter.vn/threads/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day-h.9024/
Hắn một tay xoa cằm, tay còn lại đặt lên cái bàn bằng gỗ, ngón tay gõ gõ lên.
đó vài cái rồi hỏi anh “Vợ tôi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”.
“Thiếu phu nhân đã 20 rồi ạ”.
“Vậy à”.
Gray suy nghĩ đôi chút, đẩy cặp kính đang đeo rồi nói ” Tuy tuổi của ngài và thiếu phu nhân có cách biệt, nhưng không lớn lắm ạ”.
” Cậu đang nói nhảm gì vậy” – Hắn lườm anh, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống Tự dưng lại nói đến vấn đề tuổi tác.
“À, vâng” – anh không nhiều chuyện nữa, tiếp tục xem xét giấy tờ.
Bàn tay to của hắn đan vào nhau rồi tỳ cằm lên đó.
Phòng làm việc tắt hết đèn nhưng không quá tối, cửa sổ sau lưng mở toang.
Tấm rèm mỏng tanh lất phất, ánh nắng chiếu lên gương mặt hắn, mái tóc đen tuyền càng thêm nổi bật.
Vài sợi không an phận rũ xuống cái trán cao.
Đôi mắt Tống Tư Duệ không có chút sát khí nhưng vẫn toả ra nhiệt độ khiến người khác không dám đến gần.
Chân mày nhíu lại đôi chút, cứ như ông cụ.
Hàng mi dài khẽ chớp, sống mũi thẳng tắp lại thêm môi bạc lười biếng đóng chặt nhìn hắn lúc này hệt như yêu nghiệt hại nước hại dân, phong độ ngời ngời.
Có một vài vấn đề hắn đến bây giờ nghĩ mãi vẫn không ra, liền hỏi ” 20 thì đáng lý phải đi học đúng không?”.
“Vâng”.
” Vậy thì cô ấy tại sao suốt ngày đều ở nhà?”.
Gray nghĩ ngợi đôi chút, chợt nhớ ra gì đó liền lấy điện thoại nằm trong túi..
Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… “Vô tích sự thế này thì còn cần cậu làm gì?”.Còn hắn, ngủ ngon lành.Khi tỉnh giấc, da dẻ bóng mịn, quầng thâm đặc trưng dưới mắt đã giảm đi đáng kể.Tống Tư Duệ buông cô gái đang nằm cứng đờ giả vờ ngủ ra, ngồi dậy vươn.người.” Đúng là thoải mái”.Quả nhiên hắn đang muốn hành hạ cô.Để cho cô cả đêm sợ hãi không thể ngủ được.Huhu, đồ ác ma Cô đã làm gì hắn đâu chứ?.Cố Giai Lệ nhắm chặt hai mắt, không dám cử động.Nghe thấy tiếng bước chân của Tống ác ma ngày càng tiến về phía mình, cô nắm cái chăn.Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ nhìn ngắm chứ không làm gì hơn..Nhìn cô gái đang cố gắng nhắm mắt vờ đang ngủ say mà cứ như ăn trứng cá một quả chanh chua đến mức nhăn mặt.Gương mặt cau có mỗi ngày, nay lộ ra nụ cười hứng thú Nói đúng hơn là cô lúc này trông khá tức cười.Dù biết cô là đang không muốn nhìn thấy mình, trong lòng cũng có chút bực dọc nhưng rất nhanh đã tan biến theo gương mặt méo xệch.” Còn định ngủ đến khi nào?” – hắn gõ gõ ngón tay lên giường.“…..” – Cổ Giai Lệ cứng đầu không nói.Hắn nhún nhún vai, đứng lên rời đi Tống thiếu nhìn áo sơ mi cùng quần tây có chút vướng víu, chân mày nhíu lại “Xem ra mỗi tối nên thay bộ đồ thoải mái hơn”.Lẩm nhẩm xong lại trở về bộ dạng hậm hực Nếu không phải do đi tìm cô cả buổi, thì hắn đã tắm rửa rồi Con rùa nhỏ này ấy vậy mà chạy cũng nhanh phết Tầm mắt hắn phát ra tia bực dọc, rất nhanh liền thu lại, trở về phòng làm việc.Tống Tư Duệ ngồi xử lí tài liệu, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Gray đang đứng bên cạnh, bộ dạng có chút nghĩ ngợi “Gray”.“Vâng?” – anh đáp.https://vietwriter.vn/threads/vo-nho-nhut-nhat-chong-a-anh-dung-qua-day-h.9024/Hắn một tay xoa cằm, tay còn lại đặt lên cái bàn bằng gỗ, ngón tay gõ gõ lên.đó vài cái rồi hỏi anh “Vợ tôi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”.“Thiếu phu nhân đã 20 rồi ạ”.“Vậy à”.Gray suy nghĩ đôi chút, đẩy cặp kính đang đeo rồi nói ” Tuy tuổi của ngài và thiếu phu nhân có cách biệt, nhưng không lớn lắm ạ”.” Cậu đang nói nhảm gì vậy” – Hắn lườm anh, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống Tự dưng lại nói đến vấn đề tuổi tác.“À, vâng” – anh không nhiều chuyện nữa, tiếp tục xem xét giấy tờ.Bàn tay to của hắn đan vào nhau rồi tỳ cằm lên đó.Phòng làm việc tắt hết đèn nhưng không quá tối, cửa sổ sau lưng mở toang.Tấm rèm mỏng tanh lất phất, ánh nắng chiếu lên gương mặt hắn, mái tóc đen tuyền càng thêm nổi bật.Vài sợi không an phận rũ xuống cái trán cao.Đôi mắt Tống Tư Duệ không có chút sát khí nhưng vẫn toả ra nhiệt độ khiến người khác không dám đến gần.Chân mày nhíu lại đôi chút, cứ như ông cụ.Hàng mi dài khẽ chớp, sống mũi thẳng tắp lại thêm môi bạc lười biếng đóng chặt nhìn hắn lúc này hệt như yêu nghiệt hại nước hại dân, phong độ ngời ngời.Có một vài vấn đề hắn đến bây giờ nghĩ mãi vẫn không ra, liền hỏi ” 20 thì đáng lý phải đi học đúng không?”.“Vâng”.” Vậy thì cô ấy tại sao suốt ngày đều ở nhà?”.Gray nghĩ ngợi đôi chút, chợt nhớ ra gì đó liền lấy điện thoại nằm trong túi..