Tác giả:

Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh…

Chương 143

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Tống thiếu sau cuộc vui ôm chằm lấy vợ mình, thích thú nghịch mái tóc mềm mượt như dòng suốiCố Giai Lệ toàn thân chẳng còn tí sức, lười biếng mở miệng"" Em khát""Hắn ngồi bật dậy, xoa xoa đầu cô rồi đứng lên"" Anh lấy cho em""Họ vừa cùng nhau vận động, trên người hắn chẳng còn mảnh vải. Cô nằm đó nhìn thấy tất cả, ngượng nghịu vùi đầu vào góc chănTống Tư Duệ đem nước đến, nhẹ nhàng gọi"" Vợ, nước của em""Cô không ngồi dậy, vẫn giữ tư thế úp mặt vào chăn vương tay đón lấy cốc nướcHắn đương nhiên còn lâu mới đưa, vòng sang ngồi bên cạnh cô rồi tự tiện lật tung cái chăn lênvChương 143: không ổnNhìn thấy hắn ngồi bên cạnh cũng không có gì trên người, đỏ mặt xoay điTống Tư Duệ cười nhẹ, vuốt ngược mái tóc đen ra sau rồi chọc ghẹo"" Cần xem cũng đã xem, cần chạm cũng đã chạm... em còn ngại?""Làm thì làm, nhưng vẫn ngại chứ. Không lẽ muốn cô phải nói trắng ra?"" Anh... mặc đồ vào trước""Hắn nhìn cơ thể của chính mình, đăm chiêu"" Sao phải mặc, dáng người của anh không tồi... phải khoe ra chứ?""""......"""" Vợ... cũng nên cho anh xem chút đi. Từ nãy đến giờ em nhìn anh mãi, có qua có lại mới toại lòng nhau~""1Cố Giai Lệ giật lấy cốc nước uống cạn rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ để lộ mỗi đôi mắt ngây thơ to trònChương 143: không ổnCố Giai Lệ giật lấy cốc nước uống cạn rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ để lộ mỗi đôi mắt ngây thơ to trònGương mặt Tống thiếu đen lại, hắn cúi người đưa tay lên trán chống đỡ rồi lẩm nhẩm"" Không ổn rồi""Sợi dây lý trí bị đứt hắn khó khăn mới buột lại được... lần nữa lại bung raHắn đứng lên, doạ cô một phen giật mìnhKhông phải vì quá đột ngột mà là vật nào đó yểu xìu lần nữa lại ngẩng đầu, dường như đang muốn chào hỏi côHắn cách cô khoảng nửa mét, vật sưng to đó hiện hữu ngay trước mặt làm cho Cố Giai Lệ giật thót trùm chăn kín người muốn trốnTống Tư Duệ nắm lấy góc chăn hất tung lên trời rồi ném xuống đấtCô gái tr.ần tr.ụi nằm trên giường lần nữa bị phô bày tất cảHắn ngang ngược ôm cô vào phòng tắm, không biết xấu hổ mà lên tiếngChương 143: không ổn"" Đi dập lửa thôi, vợ yêu~""Cố Giai Lệ chớp chớp đôi mắt, nhìn tên nào đó ngả ngớn cười bế lấy mình như công chúa. Gương mặt cô đỏ lên, không phải vì được đối phương nâng niu mà dâng lên ấm ápMà bởi vì vật nào đó cứ chọc vào mông cô nha. Nó còn chảy ra dị.ch gì đó làm cho bờ mông trắng trẻo của cô nh.ớp nháp"" Anh... anh... anh tự. đi mà dập""1Hắn xấu xa cười, từng bước từng bước bế cô vào phòng tắm"" Sao mà được chứ?""Tiếng nước chảy bên trong cũng không lấn át được âm thanh rên rỉ của cô gái. Da thịt va chạm vang vọngThật tiếc khi ngoài đôi vợ chồng thì chẳng có ai ở đây, cho nên không thể tận mặt nhìn thấy phong cảnh non nước hữu tình1Chẳng biết trôi qua bao lâu, người đàn ông không có mảnh vải trên người ôm trong lòng cô vợ của mình đi ra ngoàiHọ cùng ôm nhau rồi ngủ mất, cô gái mệt lả nhanh chóng say giấc. Người đàn ông gắt gao bao bọc lấy cô, trên môi nở nụ cười mãn nguyệnChương 143: không ổnCố Giai Lệ mỗi ngày đều cực kỳ vui vẻ và thoải máiNgoài thời gian cô ở trong phòng đọc sách, những lúc rãnh rỗi đều đi đến các nơi tổ chức từ thiện chia sẻ về quá khứ của mình và nhận được rất nhiều ủng hộ vì sự can đảm nàyTống thiếu phu nhân đọc rất nhiều sách, tích lũy kiến thức, tổ chức gây quỹĐương nhiên cũng có vài thành phần nói cô bịa chuyện. Nhưng cô chẳng mảy may quan tâm cho lắmChâu Vỹ lo lắng cô sẽ buồn vì những lời tiêu cực đó, những lúc rãnh sẽ cùng cô đi mua sắm, làm đẹpChứng sợ đám đông của Cố Giai Lệ dần ổn định cho đến một năm sau đó...Trong căn phòng rộng năm mét với tường nhà dột nát, thỉnh thoảng còn rò rỉ nước khiến nơi này bốc mùi kinh khủng. Bốn người đàn ông trung niên ở cùng nhauTrong đó, hai người xoay quanh một gã khá đô con, thay phiên đấm bóp dâng tràNgười còn lại nằm co ro trên đất, bộ dạng nhếch nhát, gương mặt sưng phù một bên má. Dường như vừa bị đánh cho một trận đònCố Nham nằm dưới nền đất xuýt xoa

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Tống thiếu sau cuộc vui ôm chằm lấy vợ mình, thích thú nghịch mái tóc mềm mượt như dòng suốiCố Giai Lệ toàn thân chẳng còn tí sức, lười biếng mở miệng"" Em khát""Hắn ngồi bật dậy, xoa xoa đầu cô rồi đứng lên"" Anh lấy cho em""Họ vừa cùng nhau vận động, trên người hắn chẳng còn mảnh vải. Cô nằm đó nhìn thấy tất cả, ngượng nghịu vùi đầu vào góc chănTống Tư Duệ đem nước đến, nhẹ nhàng gọi"" Vợ, nước của em""Cô không ngồi dậy, vẫn giữ tư thế úp mặt vào chăn vương tay đón lấy cốc nướcHắn đương nhiên còn lâu mới đưa, vòng sang ngồi bên cạnh cô rồi tự tiện lật tung cái chăn lênvChương 143: không ổnNhìn thấy hắn ngồi bên cạnh cũng không có gì trên người, đỏ mặt xoay điTống Tư Duệ cười nhẹ, vuốt ngược mái tóc đen ra sau rồi chọc ghẹo"" Cần xem cũng đã xem, cần chạm cũng đã chạm... em còn ngại?""Làm thì làm, nhưng vẫn ngại chứ. Không lẽ muốn cô phải nói trắng ra?"" Anh... mặc đồ vào trước""Hắn nhìn cơ thể của chính mình, đăm chiêu"" Sao phải mặc, dáng người của anh không tồi... phải khoe ra chứ?""""......"""" Vợ... cũng nên cho anh xem chút đi. Từ nãy đến giờ em nhìn anh mãi, có qua có lại mới toại lòng nhau~""1Cố Giai Lệ giật lấy cốc nước uống cạn rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ để lộ mỗi đôi mắt ngây thơ to trònChương 143: không ổnCố Giai Lệ giật lấy cốc nước uống cạn rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ để lộ mỗi đôi mắt ngây thơ to trònGương mặt Tống thiếu đen lại, hắn cúi người đưa tay lên trán chống đỡ rồi lẩm nhẩm"" Không ổn rồi""Sợi dây lý trí bị đứt hắn khó khăn mới buột lại được... lần nữa lại bung raHắn đứng lên, doạ cô một phen giật mìnhKhông phải vì quá đột ngột mà là vật nào đó yểu xìu lần nữa lại ngẩng đầu, dường như đang muốn chào hỏi côHắn cách cô khoảng nửa mét, vật sưng to đó hiện hữu ngay trước mặt làm cho Cố Giai Lệ giật thót trùm chăn kín người muốn trốnTống Tư Duệ nắm lấy góc chăn hất tung lên trời rồi ném xuống đấtCô gái tr.ần tr.ụi nằm trên giường lần nữa bị phô bày tất cảHắn ngang ngược ôm cô vào phòng tắm, không biết xấu hổ mà lên tiếngChương 143: không ổn"" Đi dập lửa thôi, vợ yêu~""Cố Giai Lệ chớp chớp đôi mắt, nhìn tên nào đó ngả ngớn cười bế lấy mình như công chúa. Gương mặt cô đỏ lên, không phải vì được đối phương nâng niu mà dâng lên ấm ápMà bởi vì vật nào đó cứ chọc vào mông cô nha. Nó còn chảy ra dị.ch gì đó làm cho bờ mông trắng trẻo của cô nh.ớp nháp"" Anh... anh... anh tự. đi mà dập""1Hắn xấu xa cười, từng bước từng bước bế cô vào phòng tắm"" Sao mà được chứ?""Tiếng nước chảy bên trong cũng không lấn át được âm thanh rên rỉ của cô gái. Da thịt va chạm vang vọngThật tiếc khi ngoài đôi vợ chồng thì chẳng có ai ở đây, cho nên không thể tận mặt nhìn thấy phong cảnh non nước hữu tình1Chẳng biết trôi qua bao lâu, người đàn ông không có mảnh vải trên người ôm trong lòng cô vợ của mình đi ra ngoàiHọ cùng ôm nhau rồi ngủ mất, cô gái mệt lả nhanh chóng say giấc. Người đàn ông gắt gao bao bọc lấy cô, trên môi nở nụ cười mãn nguyệnChương 143: không ổnCố Giai Lệ mỗi ngày đều cực kỳ vui vẻ và thoải máiNgoài thời gian cô ở trong phòng đọc sách, những lúc rãnh rỗi đều đi đến các nơi tổ chức từ thiện chia sẻ về quá khứ của mình và nhận được rất nhiều ủng hộ vì sự can đảm nàyTống thiếu phu nhân đọc rất nhiều sách, tích lũy kiến thức, tổ chức gây quỹĐương nhiên cũng có vài thành phần nói cô bịa chuyện. Nhưng cô chẳng mảy may quan tâm cho lắmChâu Vỹ lo lắng cô sẽ buồn vì những lời tiêu cực đó, những lúc rãnh sẽ cùng cô đi mua sắm, làm đẹpChứng sợ đám đông của Cố Giai Lệ dần ổn định cho đến một năm sau đó...Trong căn phòng rộng năm mét với tường nhà dột nát, thỉnh thoảng còn rò rỉ nước khiến nơi này bốc mùi kinh khủng. Bốn người đàn ông trung niên ở cùng nhauTrong đó, hai người xoay quanh một gã khá đô con, thay phiên đấm bóp dâng tràNgười còn lại nằm co ro trên đất, bộ dạng nhếch nhát, gương mặt sưng phù một bên má. Dường như vừa bị đánh cho một trận đònCố Nham nằm dưới nền đất xuýt xoa

Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua ĐâyTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhTrong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao? - Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa Chị à, đừng có mạnh tay như thế. Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ? Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng. Ha, Cố. Giai. Lệ ...!nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha - Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn. Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt? Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao - Cố Minh… Tống thiếu sau cuộc vui ôm chằm lấy vợ mình, thích thú nghịch mái tóc mềm mượt như dòng suốiCố Giai Lệ toàn thân chẳng còn tí sức, lười biếng mở miệng"" Em khát""Hắn ngồi bật dậy, xoa xoa đầu cô rồi đứng lên"" Anh lấy cho em""Họ vừa cùng nhau vận động, trên người hắn chẳng còn mảnh vải. Cô nằm đó nhìn thấy tất cả, ngượng nghịu vùi đầu vào góc chănTống Tư Duệ đem nước đến, nhẹ nhàng gọi"" Vợ, nước của em""Cô không ngồi dậy, vẫn giữ tư thế úp mặt vào chăn vương tay đón lấy cốc nướcHắn đương nhiên còn lâu mới đưa, vòng sang ngồi bên cạnh cô rồi tự tiện lật tung cái chăn lênvChương 143: không ổnNhìn thấy hắn ngồi bên cạnh cũng không có gì trên người, đỏ mặt xoay điTống Tư Duệ cười nhẹ, vuốt ngược mái tóc đen ra sau rồi chọc ghẹo"" Cần xem cũng đã xem, cần chạm cũng đã chạm... em còn ngại?""Làm thì làm, nhưng vẫn ngại chứ. Không lẽ muốn cô phải nói trắng ra?"" Anh... mặc đồ vào trước""Hắn nhìn cơ thể của chính mình, đăm chiêu"" Sao phải mặc, dáng người của anh không tồi... phải khoe ra chứ?""""......"""" Vợ... cũng nên cho anh xem chút đi. Từ nãy đến giờ em nhìn anh mãi, có qua có lại mới toại lòng nhau~""1Cố Giai Lệ giật lấy cốc nước uống cạn rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ để lộ mỗi đôi mắt ngây thơ to trònChương 143: không ổnCố Giai Lệ giật lấy cốc nước uống cạn rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, chỉ để lộ mỗi đôi mắt ngây thơ to trònGương mặt Tống thiếu đen lại, hắn cúi người đưa tay lên trán chống đỡ rồi lẩm nhẩm"" Không ổn rồi""Sợi dây lý trí bị đứt hắn khó khăn mới buột lại được... lần nữa lại bung raHắn đứng lên, doạ cô một phen giật mìnhKhông phải vì quá đột ngột mà là vật nào đó yểu xìu lần nữa lại ngẩng đầu, dường như đang muốn chào hỏi côHắn cách cô khoảng nửa mét, vật sưng to đó hiện hữu ngay trước mặt làm cho Cố Giai Lệ giật thót trùm chăn kín người muốn trốnTống Tư Duệ nắm lấy góc chăn hất tung lên trời rồi ném xuống đấtCô gái tr.ần tr.ụi nằm trên giường lần nữa bị phô bày tất cảHắn ngang ngược ôm cô vào phòng tắm, không biết xấu hổ mà lên tiếngChương 143: không ổn"" Đi dập lửa thôi, vợ yêu~""Cố Giai Lệ chớp chớp đôi mắt, nhìn tên nào đó ngả ngớn cười bế lấy mình như công chúa. Gương mặt cô đỏ lên, không phải vì được đối phương nâng niu mà dâng lên ấm ápMà bởi vì vật nào đó cứ chọc vào mông cô nha. Nó còn chảy ra dị.ch gì đó làm cho bờ mông trắng trẻo của cô nh.ớp nháp"" Anh... anh... anh tự. đi mà dập""1Hắn xấu xa cười, từng bước từng bước bế cô vào phòng tắm"" Sao mà được chứ?""Tiếng nước chảy bên trong cũng không lấn át được âm thanh rên rỉ của cô gái. Da thịt va chạm vang vọngThật tiếc khi ngoài đôi vợ chồng thì chẳng có ai ở đây, cho nên không thể tận mặt nhìn thấy phong cảnh non nước hữu tình1Chẳng biết trôi qua bao lâu, người đàn ông không có mảnh vải trên người ôm trong lòng cô vợ của mình đi ra ngoàiHọ cùng ôm nhau rồi ngủ mất, cô gái mệt lả nhanh chóng say giấc. Người đàn ông gắt gao bao bọc lấy cô, trên môi nở nụ cười mãn nguyệnChương 143: không ổnCố Giai Lệ mỗi ngày đều cực kỳ vui vẻ và thoải máiNgoài thời gian cô ở trong phòng đọc sách, những lúc rãnh rỗi đều đi đến các nơi tổ chức từ thiện chia sẻ về quá khứ của mình và nhận được rất nhiều ủng hộ vì sự can đảm nàyTống thiếu phu nhân đọc rất nhiều sách, tích lũy kiến thức, tổ chức gây quỹĐương nhiên cũng có vài thành phần nói cô bịa chuyện. Nhưng cô chẳng mảy may quan tâm cho lắmChâu Vỹ lo lắng cô sẽ buồn vì những lời tiêu cực đó, những lúc rãnh sẽ cùng cô đi mua sắm, làm đẹpChứng sợ đám đông của Cố Giai Lệ dần ổn định cho đến một năm sau đó...Trong căn phòng rộng năm mét với tường nhà dột nát, thỉnh thoảng còn rò rỉ nước khiến nơi này bốc mùi kinh khủng. Bốn người đàn ông trung niên ở cùng nhauTrong đó, hai người xoay quanh một gã khá đô con, thay phiên đấm bóp dâng tràNgười còn lại nằm co ro trên đất, bộ dạng nhếch nhát, gương mặt sưng phù một bên má. Dường như vừa bị đánh cho một trận đònCố Nham nằm dưới nền đất xuýt xoa

Chương 143