Một, hai, ba… tám, chín. Lệ Đại Hải nheo mắt, ánh mắt dừng trên chàng trai thứ chín đang cúi đầu chơi điện thoại trong góc, hững hờ nói: “Chính cậu ta.” Giám đốc câu lạc bộ đêm nghệt mặt, e dè giải thích: “Lệ tổng, vị này tuy xếp hạng nhất trong quán chúng tôi, nhưng cậu ta không phát sinh bất cứ hành vi dưới cổ nào với khách hàng, chỉ e không phù hợp với nhu cầu của ngài…” Chàng trai mặc bộ vest tơ lụa màu xanh sẫm ngẩng đầu, ánh mắt vô tình va vào đường nhìn hờ hững của Lệ Đại Hải giữa không trung, cậu ta nở nụ cười nhiệt tình chuyên nghiệp chào hỏi. Lệ Đại Hải dời mắt đi, cười lạnh trào phúng: “Chẳng qua cũng chỉ là một đám vịt, sao, còn đòi bán lắm kiểu thế?” “Ôi chao Lệ tổng ngài cũng hiểu mà, câu lạc bộ chúng tôi nổi tiếng nhất cả thành Bắc, tới đại minh tinh Vương XX và Ngô YY còn tới!” Giám đốc vội vàng rót một ly uýt xờ ki cho Lệ Đại Hải, nhăn mặt nói: “Cậu host này nhà chúng tôi từ nhỏ đã bị trĩ chữa mười mấy năm, haizz, vẫn cứ như vậy, chỉ có thể để cậu ta tiếp rượu. Ngài…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...