Edit: Thuỳ Linh ✢✤✣ Hứa Diễn Đường 12 tuổi chia tay Điền Quý Hành 12 tuổi ở ngoài cửa thôn. “Tạm biệt Điền Quý Hành nhé, nghỉ hè mình sẽ về thăm cậu.” Hứa Diễn Đường buột tóc đuôi ngựa, mặc chiếc váy công chúa lông xù mà ba cô bé mới mua cho, còn mang theo một chiếc cặp xách xinh xắn, đôi giày da bóng loáng, đối lập với mặt đất nền xi măng. Khuôn mặt cô bé phát sáng nhưng lại đỏ ửng, đáy mắt chất chứa sự chờ mong và hưng phấn. Điền Quý Hành cảm thấy cô bé rất đẹp nên nhìn gương mặt cô bé thêm chút nữa, thêm đôi mắt, nhìn trong chốc lát rồi sự chua xót chực trào trên sống mũi. Không nỡ để cô bé đi. Hứa Diễn Đường thấy cậu bé hít cái mũi, đôi mắt ửng đỏ, nên cô bé sốt sắng nói: “Cậu là đàn ông con trai mà, đừng khóc.” Điền Quý Hành nhanh chóng lau nước mắt bên khóe mắt. Hứa Diễn Đường móc lấy một đồ vật nhỏ từ trong cặp xách, lật tay Điền Quý Hành ra, nhét vào tay Điền Quý Hành, nói với cậu: “Cho cậu quà nè, tạm biệt nhé.” Nói xong thì cô bé rời đi mà không quay đầu lại, ba của Hứa Diễn…

Chương 28: 28: Lời Cuối Truyện Của Tác Giả

Dê Con Có Cái Đuôi Màu XanhTác giả: Tịch Bát Gia TửTruyện Ngôn TìnhEdit: Thuỳ Linh ✢✤✣ Hứa Diễn Đường 12 tuổi chia tay Điền Quý Hành 12 tuổi ở ngoài cửa thôn. “Tạm biệt Điền Quý Hành nhé, nghỉ hè mình sẽ về thăm cậu.” Hứa Diễn Đường buột tóc đuôi ngựa, mặc chiếc váy công chúa lông xù mà ba cô bé mới mua cho, còn mang theo một chiếc cặp xách xinh xắn, đôi giày da bóng loáng, đối lập với mặt đất nền xi măng. Khuôn mặt cô bé phát sáng nhưng lại đỏ ửng, đáy mắt chất chứa sự chờ mong và hưng phấn. Điền Quý Hành cảm thấy cô bé rất đẹp nên nhìn gương mặt cô bé thêm chút nữa, thêm đôi mắt, nhìn trong chốc lát rồi sự chua xót chực trào trên sống mũi. Không nỡ để cô bé đi. Hứa Diễn Đường thấy cậu bé hít cái mũi, đôi mắt ửng đỏ, nên cô bé sốt sắng nói: “Cậu là đàn ông con trai mà, đừng khóc.” Điền Quý Hành nhanh chóng lau nước mắt bên khóe mắt. Hứa Diễn Đường móc lấy một đồ vật nhỏ từ trong cặp xách, lật tay Điền Quý Hành ra, nhét vào tay Điền Quý Hành, nói với cậu: “Cho cậu quà nè, tạm biệt nhé.” Nói xong thì cô bé rời đi mà không quay đầu lại, ba của Hứa Diễn… Hứa Diễn Đường lúc nhỏ vô tâm vô phổi, cẩu thả tuỳ tiện nhưng coi như là dậy thì muộn.Còn Điền Quý Hành ít nói, hướng nội, nhưng dậy thì sớm [Biết yêu sớm thì là dậy thì sớm]Cô xông vào cuộc sống của cậu rồi đột nhiên rời đi không nói một lời.Hồi tiểu học, cô không có tình cảm với Điền Quý Hành, chỉ một mình Điền Quý Hành yêu thầm người ta.Nếu hỏi Hứa Diễn Đường bắt đầu có rung động với cậu là khi nào, thì tôi nghĩ là vào mùa hè năm cấp 2 –Từ áy náy sinh ra cảm xúc muốn bù đắp cho cậu.Sau đó là nụ hôn mà Điền Quý Hành trộm hôn cô, làm cô bắt đầu có một chút ý thức để tự hỏi mối quan hệ giữa cô và cậu là gì.Sau đó là 4 năm chia xa.Nhưng cô không bao giờ quên, dê con có cái đuôi màu xanh lúc nào cũng xuất hiện trong giấc mộng của mình.Điền Quý Hành hôn cô một cách hèn mọn, thậm chí là rất bỉ ổi.Nhưng trong lòng lại cảm thấy may mắn vì mình là người lấy đi nụ hôn đầu tiên của cô.Nụ hôn này biến thành một bí mật mà cậu luôn giấu trong lòng.4 năm sau, cậu cũng chưa từng gặp lại Hứa Diễn Đường.Cô cứ mãi nuốt lời làm cậu mất mát không thôi, nhưng cũng vì lần đả kích đó mà cậu càng trưởng thành hơn trong đoạn tình cảm này.Cậu biết rõ, cứ ngồi im một chỗ chờ chết thì mãi không bắt được cơn gió.Cho nên cậu trưởng thành, biết che giấu không cho ai biết cậu nghĩ gì.Nhưng cậu luôn chân thành trước Hứa Diễn Đường, nếu có gì thì sẽ trực tiếp hỏi.Các nhân vật tôi viết nhìn chung thì không bị hiểu lầm về mặt cảm xúc.Tình yêu của họ luôn ngọt ngào.Tuy cuộc đời này rất khổ sở, nhưng tình cảm của họ vẫn luôn ngọt ngào.Truyện này kết thúc nhanh vì dàn ý của tôi viết ra không được dài lắm.Vốn muốn viết về một fuckgirl đùa giỡn tình cảm của dê con ngây thơ nhưng tôi phát hiện ra tôi đánh giá cao chính mình, hoặc là đánh giá cao Hứa Diễn Đường quá rồi hahaha.Điền Quý Hành thì tệ hơn một chút, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.Trong văn án viết giả heo ăn thịt hổ nhưng không viết ra như vậy, xin lỗi nhe.Thôi, không nói nhiều nữa, cảm ơn mọi người đã thích câu chuyện này.Điền Quý Hành và Hứa Diễn Đường sẽ tiếp tục yêu đương ở đại học, cũng sẽ nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời.Về phiên ngoại thì tôi cảm thấy chẳng có gì để viết, vì không nghĩ ra nội dung gì hay ho cả.

Dê Con Có Cái Đuôi Màu XanhTác giả: Tịch Bát Gia TửTruyện Ngôn TìnhEdit: Thuỳ Linh ✢✤✣ Hứa Diễn Đường 12 tuổi chia tay Điền Quý Hành 12 tuổi ở ngoài cửa thôn. “Tạm biệt Điền Quý Hành nhé, nghỉ hè mình sẽ về thăm cậu.” Hứa Diễn Đường buột tóc đuôi ngựa, mặc chiếc váy công chúa lông xù mà ba cô bé mới mua cho, còn mang theo một chiếc cặp xách xinh xắn, đôi giày da bóng loáng, đối lập với mặt đất nền xi măng. Khuôn mặt cô bé phát sáng nhưng lại đỏ ửng, đáy mắt chất chứa sự chờ mong và hưng phấn. Điền Quý Hành cảm thấy cô bé rất đẹp nên nhìn gương mặt cô bé thêm chút nữa, thêm đôi mắt, nhìn trong chốc lát rồi sự chua xót chực trào trên sống mũi. Không nỡ để cô bé đi. Hứa Diễn Đường thấy cậu bé hít cái mũi, đôi mắt ửng đỏ, nên cô bé sốt sắng nói: “Cậu là đàn ông con trai mà, đừng khóc.” Điền Quý Hành nhanh chóng lau nước mắt bên khóe mắt. Hứa Diễn Đường móc lấy một đồ vật nhỏ từ trong cặp xách, lật tay Điền Quý Hành ra, nhét vào tay Điền Quý Hành, nói với cậu: “Cho cậu quà nè, tạm biệt nhé.” Nói xong thì cô bé rời đi mà không quay đầu lại, ba của Hứa Diễn… Hứa Diễn Đường lúc nhỏ vô tâm vô phổi, cẩu thả tuỳ tiện nhưng coi như là dậy thì muộn.Còn Điền Quý Hành ít nói, hướng nội, nhưng dậy thì sớm [Biết yêu sớm thì là dậy thì sớm]Cô xông vào cuộc sống của cậu rồi đột nhiên rời đi không nói một lời.Hồi tiểu học, cô không có tình cảm với Điền Quý Hành, chỉ một mình Điền Quý Hành yêu thầm người ta.Nếu hỏi Hứa Diễn Đường bắt đầu có rung động với cậu là khi nào, thì tôi nghĩ là vào mùa hè năm cấp 2 –Từ áy náy sinh ra cảm xúc muốn bù đắp cho cậu.Sau đó là nụ hôn mà Điền Quý Hành trộm hôn cô, làm cô bắt đầu có một chút ý thức để tự hỏi mối quan hệ giữa cô và cậu là gì.Sau đó là 4 năm chia xa.Nhưng cô không bao giờ quên, dê con có cái đuôi màu xanh lúc nào cũng xuất hiện trong giấc mộng của mình.Điền Quý Hành hôn cô một cách hèn mọn, thậm chí là rất bỉ ổi.Nhưng trong lòng lại cảm thấy may mắn vì mình là người lấy đi nụ hôn đầu tiên của cô.Nụ hôn này biến thành một bí mật mà cậu luôn giấu trong lòng.4 năm sau, cậu cũng chưa từng gặp lại Hứa Diễn Đường.Cô cứ mãi nuốt lời làm cậu mất mát không thôi, nhưng cũng vì lần đả kích đó mà cậu càng trưởng thành hơn trong đoạn tình cảm này.Cậu biết rõ, cứ ngồi im một chỗ chờ chết thì mãi không bắt được cơn gió.Cho nên cậu trưởng thành, biết che giấu không cho ai biết cậu nghĩ gì.Nhưng cậu luôn chân thành trước Hứa Diễn Đường, nếu có gì thì sẽ trực tiếp hỏi.Các nhân vật tôi viết nhìn chung thì không bị hiểu lầm về mặt cảm xúc.Tình yêu của họ luôn ngọt ngào.Tuy cuộc đời này rất khổ sở, nhưng tình cảm của họ vẫn luôn ngọt ngào.Truyện này kết thúc nhanh vì dàn ý của tôi viết ra không được dài lắm.Vốn muốn viết về một fuckgirl đùa giỡn tình cảm của dê con ngây thơ nhưng tôi phát hiện ra tôi đánh giá cao chính mình, hoặc là đánh giá cao Hứa Diễn Đường quá rồi hahaha.Điền Quý Hành thì tệ hơn một chút, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.Trong văn án viết giả heo ăn thịt hổ nhưng không viết ra như vậy, xin lỗi nhe.Thôi, không nói nhiều nữa, cảm ơn mọi người đã thích câu chuyện này.Điền Quý Hành và Hứa Diễn Đường sẽ tiếp tục yêu đương ở đại học, cũng sẽ nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời.Về phiên ngoại thì tôi cảm thấy chẳng có gì để viết, vì không nghĩ ra nội dung gì hay ho cả.

Dê Con Có Cái Đuôi Màu XanhTác giả: Tịch Bát Gia TửTruyện Ngôn TìnhEdit: Thuỳ Linh ✢✤✣ Hứa Diễn Đường 12 tuổi chia tay Điền Quý Hành 12 tuổi ở ngoài cửa thôn. “Tạm biệt Điền Quý Hành nhé, nghỉ hè mình sẽ về thăm cậu.” Hứa Diễn Đường buột tóc đuôi ngựa, mặc chiếc váy công chúa lông xù mà ba cô bé mới mua cho, còn mang theo một chiếc cặp xách xinh xắn, đôi giày da bóng loáng, đối lập với mặt đất nền xi măng. Khuôn mặt cô bé phát sáng nhưng lại đỏ ửng, đáy mắt chất chứa sự chờ mong và hưng phấn. Điền Quý Hành cảm thấy cô bé rất đẹp nên nhìn gương mặt cô bé thêm chút nữa, thêm đôi mắt, nhìn trong chốc lát rồi sự chua xót chực trào trên sống mũi. Không nỡ để cô bé đi. Hứa Diễn Đường thấy cậu bé hít cái mũi, đôi mắt ửng đỏ, nên cô bé sốt sắng nói: “Cậu là đàn ông con trai mà, đừng khóc.” Điền Quý Hành nhanh chóng lau nước mắt bên khóe mắt. Hứa Diễn Đường móc lấy một đồ vật nhỏ từ trong cặp xách, lật tay Điền Quý Hành ra, nhét vào tay Điền Quý Hành, nói với cậu: “Cho cậu quà nè, tạm biệt nhé.” Nói xong thì cô bé rời đi mà không quay đầu lại, ba của Hứa Diễn… Hứa Diễn Đường lúc nhỏ vô tâm vô phổi, cẩu thả tuỳ tiện nhưng coi như là dậy thì muộn.Còn Điền Quý Hành ít nói, hướng nội, nhưng dậy thì sớm [Biết yêu sớm thì là dậy thì sớm]Cô xông vào cuộc sống của cậu rồi đột nhiên rời đi không nói một lời.Hồi tiểu học, cô không có tình cảm với Điền Quý Hành, chỉ một mình Điền Quý Hành yêu thầm người ta.Nếu hỏi Hứa Diễn Đường bắt đầu có rung động với cậu là khi nào, thì tôi nghĩ là vào mùa hè năm cấp 2 –Từ áy náy sinh ra cảm xúc muốn bù đắp cho cậu.Sau đó là nụ hôn mà Điền Quý Hành trộm hôn cô, làm cô bắt đầu có một chút ý thức để tự hỏi mối quan hệ giữa cô và cậu là gì.Sau đó là 4 năm chia xa.Nhưng cô không bao giờ quên, dê con có cái đuôi màu xanh lúc nào cũng xuất hiện trong giấc mộng của mình.Điền Quý Hành hôn cô một cách hèn mọn, thậm chí là rất bỉ ổi.Nhưng trong lòng lại cảm thấy may mắn vì mình là người lấy đi nụ hôn đầu tiên của cô.Nụ hôn này biến thành một bí mật mà cậu luôn giấu trong lòng.4 năm sau, cậu cũng chưa từng gặp lại Hứa Diễn Đường.Cô cứ mãi nuốt lời làm cậu mất mát không thôi, nhưng cũng vì lần đả kích đó mà cậu càng trưởng thành hơn trong đoạn tình cảm này.Cậu biết rõ, cứ ngồi im một chỗ chờ chết thì mãi không bắt được cơn gió.Cho nên cậu trưởng thành, biết che giấu không cho ai biết cậu nghĩ gì.Nhưng cậu luôn chân thành trước Hứa Diễn Đường, nếu có gì thì sẽ trực tiếp hỏi.Các nhân vật tôi viết nhìn chung thì không bị hiểu lầm về mặt cảm xúc.Tình yêu của họ luôn ngọt ngào.Tuy cuộc đời này rất khổ sở, nhưng tình cảm của họ vẫn luôn ngọt ngào.Truyện này kết thúc nhanh vì dàn ý của tôi viết ra không được dài lắm.Vốn muốn viết về một fuckgirl đùa giỡn tình cảm của dê con ngây thơ nhưng tôi phát hiện ra tôi đánh giá cao chính mình, hoặc là đánh giá cao Hứa Diễn Đường quá rồi hahaha.Điền Quý Hành thì tệ hơn một chút, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.Trong văn án viết giả heo ăn thịt hổ nhưng không viết ra như vậy, xin lỗi nhe.Thôi, không nói nhiều nữa, cảm ơn mọi người đã thích câu chuyện này.Điền Quý Hành và Hứa Diễn Đường sẽ tiếp tục yêu đương ở đại học, cũng sẽ nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời.Về phiên ngoại thì tôi cảm thấy chẳng có gì để viết, vì không nghĩ ra nội dung gì hay ho cả.

Chương 28: 28: Lời Cuối Truyện Của Tác Giả