1. Nhận được tờ giấy chẩn đoán mỏng manh kia, tôi đứng ở cửa bệnh viện, muốn gọi điện thoại cho Tống Tùy. Mở giao diện liên hệ, số điện thoại của anh ấy nhảy lên, âm thanh đầu dây bên kia vẫn trước sau như một, trầm thấp lãnh đạm, lúc gọi tên tôi lại có chút mềm mại: "Niệm Niệm, tối nay anh có chút việc, sẽ không về ăn cơm, có thể sẽ về hơi muộn, em ngủ sớm đi nhé." Mọi lời muốn nói ra như bị kẹt lại trong cổ họng, cuối cùng chỉ còn lại hai chữ: "....Được rồi." Trước sau như một, ngắn gọn thờ ơ, đầu dây bên kia truyền đến âm thanh bận rộn, nhưng tôi vẫn không tắt máy. Phía cuối chân trời tàn dương đỏ như máu. 2. Tôi và Tống Tùy kết hôn được 4 năm. Tôi thích anh ấy gần một thập kỷ. Số tôi may mắn, Tống Tùy bị người nhà thúc giục đi khắp nơi xem mắt, vừa vặn gặp được tôi, ngoại hình điều kiện đều ổn, chớp mắt đã thương lượng chuyện hôn nhân. Tống Tùy cần một người vợ, mà tôi lại vừa hay đủ điều kiện. Anh ấy là một người rất lạnh lùng, không thích nói chuyện, không để lộ cảm xúc ra ngoài…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...