Xung quanh đều là sương mù mờ ảo, mang theo cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo, đôi chân Lâm Trường Tư bước đi khập khiễng không biết bản thân đang đi đến đâu, toàn thân nổi đầy mụn nhọt, không khỏi rùng mình lo sợ. Y chà xát hai tay, lại ôm cánh tay tiếp tục đi về phía trước. Không biết bản thân vì sao lại xuất hiện ở chỗ này, chỉ là y mơ mơ màng màng luôn luôn cảm thấy phía trước tựa như đang có thứ gì đó đang chờ y. Y vẫn luôn đi về phía trước, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trước mắt ngoại trừ sương mù thì vẫn là sương mù, Trường Tư không hề nản lòng, cũng chẳng biết mệt mỏi, cố chấp bước tiếp…. Cuối cùng, ở trước mặt xuất hiện một cái bóng trắng mông lung, Trường Tư dường như biết được đây chính là thứ y đang tìm kiếm bên trong sương mù, đi nhanh vài bước, mới có thể chậm rãi nhìn rõ hình dáng trước mắt. Người trước mắt thon gầy mảnh mai, đầu tóc đen dài rối tung, mặc áo dài màu trắng, cổ áo cổ tay đều được thêu thùa hoa văn mẫu đơn vô cùng phức tạp, ở trong sương mù mờ ảo…

Chương 19: Phiên Ngoại 1

Quỷ Phu Trời ChoTác giả: Diệp Lạc Giang HồTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Linh DịXung quanh đều là sương mù mờ ảo, mang theo cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo, đôi chân Lâm Trường Tư bước đi khập khiễng không biết bản thân đang đi đến đâu, toàn thân nổi đầy mụn nhọt, không khỏi rùng mình lo sợ. Y chà xát hai tay, lại ôm cánh tay tiếp tục đi về phía trước. Không biết bản thân vì sao lại xuất hiện ở chỗ này, chỉ là y mơ mơ màng màng luôn luôn cảm thấy phía trước tựa như đang có thứ gì đó đang chờ y. Y vẫn luôn đi về phía trước, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trước mắt ngoại trừ sương mù thì vẫn là sương mù, Trường Tư không hề nản lòng, cũng chẳng biết mệt mỏi, cố chấp bước tiếp…. Cuối cùng, ở trước mặt xuất hiện một cái bóng trắng mông lung, Trường Tư dường như biết được đây chính là thứ y đang tìm kiếm bên trong sương mù, đi nhanh vài bước, mới có thể chậm rãi nhìn rõ hình dáng trước mắt. Người trước mắt thon gầy mảnh mai, đầu tóc đen dài rối tung, mặc áo dài màu trắng, cổ áo cổ tay đều được thêu thùa hoa văn mẫu đơn vô cùng phức tạp, ở trong sương mù mờ ảo… Một ngày nọ…….Quỷ kia thoải mái nằm trên sofa.Đột nhiên tâm huyết dâng trào mở kênh giải trí TV.Vừa lúc trên TV đang đưa tin chồng già vợ trẻ, nói một ngôi sao vừa mới hai mươi mấy tuổi nào đó gả cho một người hơn tám mươi tuổi sống ở nước ngoài.Người nào đó số khổ làm việc nhà dừng lại, chống eo chỉ vào TV nói: “Nhìn đi, đang nói chú đấy!”Nói xong còn thuận tay vung vung cây chổi cầm ở trong tay căm giận bảo: ” Chú đã hơn 80 rồi, em mới 18, vậy mà còn bắt em gọi chú là chú hai, hừ, gọi chú là ông nội cũng được nữa kìa, sai bảo em làm việc nhà, hừ, đã một bó tuổi còn dám khi dễ em, không biết yêu quý hậu bối, chú là lão bất hủ, hừ hừ.” Hừ vài tiếng, quỷ kia có thể nghe ra trọng điểm của người nào đó ở trong ba chữ ‘làm việc nhà’.Bánh bao nhỏ ở bên cạnh cũng nhìn nhìn tham gia náo nhiệt, chỉ vào quỷ kia bi bô tập nói: “Não bất hủ! Hủ!” Nói xong còn học người nào đó nhăn nhăn mũi nhỏ, nỗ lực hừ hừ hai tiếng.Quỷ ở bên cạnh: “….”“Được lắm, vật nhỏ ngạo kiều kia!” Quỷ kia không thể động vào bánh bao nhỏ, cho nên chỉ có thể hung dữ nhào lên trên người nào đó: “Bảo em quét nhà em lại ghi hận ta đúng không? Ta đây mỗi ngày đều hầu hạ em ăn uống sao em lại không nhớ rõ hả? Vật nhỏ này còn dám dạy hư bánh bao nhỏ gọi ta là lão bất hủ! Muốn gọi ông nội đúng không?! Được, xem tối nay ta thu thập em như thế nào!!!!!”Người nào đó bất mãn làm việc nhà, chỉ nghĩ cằn nhằn một chút: “……”Nháy mắt lệ rơi đầy mặt được không hả!!!!!Không cần đâu chú hai, ngày hôm qua lăn lộn như vầy như vầy, eo em hôm nay còn mỏi lắm ấy!!!!.

Quỷ Phu Trời ChoTác giả: Diệp Lạc Giang HồTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Linh DịXung quanh đều là sương mù mờ ảo, mang theo cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo, đôi chân Lâm Trường Tư bước đi khập khiễng không biết bản thân đang đi đến đâu, toàn thân nổi đầy mụn nhọt, không khỏi rùng mình lo sợ. Y chà xát hai tay, lại ôm cánh tay tiếp tục đi về phía trước. Không biết bản thân vì sao lại xuất hiện ở chỗ này, chỉ là y mơ mơ màng màng luôn luôn cảm thấy phía trước tựa như đang có thứ gì đó đang chờ y. Y vẫn luôn đi về phía trước, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trước mắt ngoại trừ sương mù thì vẫn là sương mù, Trường Tư không hề nản lòng, cũng chẳng biết mệt mỏi, cố chấp bước tiếp…. Cuối cùng, ở trước mặt xuất hiện một cái bóng trắng mông lung, Trường Tư dường như biết được đây chính là thứ y đang tìm kiếm bên trong sương mù, đi nhanh vài bước, mới có thể chậm rãi nhìn rõ hình dáng trước mắt. Người trước mắt thon gầy mảnh mai, đầu tóc đen dài rối tung, mặc áo dài màu trắng, cổ áo cổ tay đều được thêu thùa hoa văn mẫu đơn vô cùng phức tạp, ở trong sương mù mờ ảo… Một ngày nọ…….Quỷ kia thoải mái nằm trên sofa.Đột nhiên tâm huyết dâng trào mở kênh giải trí TV.Vừa lúc trên TV đang đưa tin chồng già vợ trẻ, nói một ngôi sao vừa mới hai mươi mấy tuổi nào đó gả cho một người hơn tám mươi tuổi sống ở nước ngoài.Người nào đó số khổ làm việc nhà dừng lại, chống eo chỉ vào TV nói: “Nhìn đi, đang nói chú đấy!”Nói xong còn thuận tay vung vung cây chổi cầm ở trong tay căm giận bảo: ” Chú đã hơn 80 rồi, em mới 18, vậy mà còn bắt em gọi chú là chú hai, hừ, gọi chú là ông nội cũng được nữa kìa, sai bảo em làm việc nhà, hừ, đã một bó tuổi còn dám khi dễ em, không biết yêu quý hậu bối, chú là lão bất hủ, hừ hừ.” Hừ vài tiếng, quỷ kia có thể nghe ra trọng điểm của người nào đó ở trong ba chữ ‘làm việc nhà’.Bánh bao nhỏ ở bên cạnh cũng nhìn nhìn tham gia náo nhiệt, chỉ vào quỷ kia bi bô tập nói: “Não bất hủ! Hủ!” Nói xong còn học người nào đó nhăn nhăn mũi nhỏ, nỗ lực hừ hừ hai tiếng.Quỷ ở bên cạnh: “….”“Được lắm, vật nhỏ ngạo kiều kia!” Quỷ kia không thể động vào bánh bao nhỏ, cho nên chỉ có thể hung dữ nhào lên trên người nào đó: “Bảo em quét nhà em lại ghi hận ta đúng không? Ta đây mỗi ngày đều hầu hạ em ăn uống sao em lại không nhớ rõ hả? Vật nhỏ này còn dám dạy hư bánh bao nhỏ gọi ta là lão bất hủ! Muốn gọi ông nội đúng không?! Được, xem tối nay ta thu thập em như thế nào!!!!!”Người nào đó bất mãn làm việc nhà, chỉ nghĩ cằn nhằn một chút: “……”Nháy mắt lệ rơi đầy mặt được không hả!!!!!Không cần đâu chú hai, ngày hôm qua lăn lộn như vầy như vầy, eo em hôm nay còn mỏi lắm ấy!!!!.

Quỷ Phu Trời ChoTác giả: Diệp Lạc Giang HồTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Linh DịXung quanh đều là sương mù mờ ảo, mang theo cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo, đôi chân Lâm Trường Tư bước đi khập khiễng không biết bản thân đang đi đến đâu, toàn thân nổi đầy mụn nhọt, không khỏi rùng mình lo sợ. Y chà xát hai tay, lại ôm cánh tay tiếp tục đi về phía trước. Không biết bản thân vì sao lại xuất hiện ở chỗ này, chỉ là y mơ mơ màng màng luôn luôn cảm thấy phía trước tựa như đang có thứ gì đó đang chờ y. Y vẫn luôn đi về phía trước, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trước mắt ngoại trừ sương mù thì vẫn là sương mù, Trường Tư không hề nản lòng, cũng chẳng biết mệt mỏi, cố chấp bước tiếp…. Cuối cùng, ở trước mặt xuất hiện một cái bóng trắng mông lung, Trường Tư dường như biết được đây chính là thứ y đang tìm kiếm bên trong sương mù, đi nhanh vài bước, mới có thể chậm rãi nhìn rõ hình dáng trước mắt. Người trước mắt thon gầy mảnh mai, đầu tóc đen dài rối tung, mặc áo dài màu trắng, cổ áo cổ tay đều được thêu thùa hoa văn mẫu đơn vô cùng phức tạp, ở trong sương mù mờ ảo… Một ngày nọ…….Quỷ kia thoải mái nằm trên sofa.Đột nhiên tâm huyết dâng trào mở kênh giải trí TV.Vừa lúc trên TV đang đưa tin chồng già vợ trẻ, nói một ngôi sao vừa mới hai mươi mấy tuổi nào đó gả cho một người hơn tám mươi tuổi sống ở nước ngoài.Người nào đó số khổ làm việc nhà dừng lại, chống eo chỉ vào TV nói: “Nhìn đi, đang nói chú đấy!”Nói xong còn thuận tay vung vung cây chổi cầm ở trong tay căm giận bảo: ” Chú đã hơn 80 rồi, em mới 18, vậy mà còn bắt em gọi chú là chú hai, hừ, gọi chú là ông nội cũng được nữa kìa, sai bảo em làm việc nhà, hừ, đã một bó tuổi còn dám khi dễ em, không biết yêu quý hậu bối, chú là lão bất hủ, hừ hừ.” Hừ vài tiếng, quỷ kia có thể nghe ra trọng điểm của người nào đó ở trong ba chữ ‘làm việc nhà’.Bánh bao nhỏ ở bên cạnh cũng nhìn nhìn tham gia náo nhiệt, chỉ vào quỷ kia bi bô tập nói: “Não bất hủ! Hủ!” Nói xong còn học người nào đó nhăn nhăn mũi nhỏ, nỗ lực hừ hừ hai tiếng.Quỷ ở bên cạnh: “….”“Được lắm, vật nhỏ ngạo kiều kia!” Quỷ kia không thể động vào bánh bao nhỏ, cho nên chỉ có thể hung dữ nhào lên trên người nào đó: “Bảo em quét nhà em lại ghi hận ta đúng không? Ta đây mỗi ngày đều hầu hạ em ăn uống sao em lại không nhớ rõ hả? Vật nhỏ này còn dám dạy hư bánh bao nhỏ gọi ta là lão bất hủ! Muốn gọi ông nội đúng không?! Được, xem tối nay ta thu thập em như thế nào!!!!!”Người nào đó bất mãn làm việc nhà, chỉ nghĩ cằn nhằn một chút: “……”Nháy mắt lệ rơi đầy mặt được không hả!!!!!Không cần đâu chú hai, ngày hôm qua lăn lộn như vầy như vầy, eo em hôm nay còn mỏi lắm ấy!!!!.

Chương 19: Phiên Ngoại 1