Mười giờ đêm, Mạn Nhu kéo cơ thể mệt mỏi say khướt trở lại căn hộ. Sau tối nay cô sẽ kết hôn, cho nên mới tìm mấy người bạn tổ chức một party để từ biệt độc thân. Cô uống rượu hơi nhiều nên đầu óc choáng váng. Mạn Nhu co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên. "Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!" Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Mạn Nhu, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông. "Đừng đánh thức Mạn Nhu, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với cô ta…
Chương 42: Vợ Yêu(2)
Cô Vợ Ảnh HậuTác giả: Diệp SươngTruyện Bách Hợp, Truyện SủngMười giờ đêm, Mạn Nhu kéo cơ thể mệt mỏi say khướt trở lại căn hộ. Sau tối nay cô sẽ kết hôn, cho nên mới tìm mấy người bạn tổ chức một party để từ biệt độc thân. Cô uống rượu hơi nhiều nên đầu óc choáng váng. Mạn Nhu co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên. "Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!" Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Mạn Nhu, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông. "Đừng đánh thức Mạn Nhu, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với cô ta… Sau khi tập yoga xong, Mạn Nhu đứng dậy, trên người đổ toàn mồ hôi. Khi nàng chuẩn bị đi tới phòng tắm thì nghe thấy tiếng bước chân từ phía cửa ra vào."Miên, chị đã về rồi." Nàng chạy tới trước mặt cô, ngẩng đầu khẽ hôn cô một cái: "Hôm nay về sớm hơn bình thường một chút.""Ừ. Nhớ em quá rồi, nhất định phải nhìn thấy em, từng giây từng phút cũng không thể chờ nổi."Nói xong tay cô kéo thắt lưng Mạn Nhu, hai người cùng ngã xuống ghế sôfa.Cô cũng không vội vàng cởϊ qυầи áo mà đang hưởng thụ bộ dạng hai má đỏ lên của Mạn Nhu, người phụ nữ quyến rũ như vậy khiến cho cô lúc nào cũng cảm thấy động lòng."Rèm cửa..."Dù biệt thự không có khả năng có người nhìn thấy nhưng ân ái ban ngày như vậy vẫn khiến nàng ngại ngùng."Hóa ra vợ chị lại thích tối." Phong Miên tà mị cười cười, đem áo khoác chùm lên đầu hai người: "Như vậy được chưa?"Hơi thở mập mờ lập tức bị đốt nóng, cả người Mạn Nhu bị cô vuốt ve, trên người càng ngày càng nóng."chị...a..." Mạn Nhu nói không nên lời, bàn tay ban đầu để trên vai cô đang chạy dọc theo cổ, chậm rãi vuốt ve.Một chút thân mật tới gần khiến bọn họ trở nên triền miên."Miên, lên giường đi..."Mạn Nhu đã bị hôn đến bủn rủn không còn sức lực, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào ngực cô, cả người cuộn lại, đôi chân trắng nõn vô cùng xinh đẹp, một tiếng ưm vang lên, đôi môi quyến rũ mềm mượt như tơ.Dưới một cám dỗ đẹp như vậy, không có bất kì một người nào có thể chống cự được sự cám dỗ đó, và Phong Miên đương nhiên cũng không ngoại lệ.Ánh mắt tràn đầy thương tiếc cùng bàn tay dịu dàng làm nhiệt độ cơ thể Mạn Nhu tăng lên."Miên..."Thanh âm của nàng mềm mại không xương, đôi tay ôm lấy cổ cô, nâng môi lên hôn.
Cô Vợ Ảnh HậuTác giả: Diệp SươngTruyện Bách Hợp, Truyện SủngMười giờ đêm, Mạn Nhu kéo cơ thể mệt mỏi say khướt trở lại căn hộ. Sau tối nay cô sẽ kết hôn, cho nên mới tìm mấy người bạn tổ chức một party để từ biệt độc thân. Cô uống rượu hơi nhiều nên đầu óc choáng váng. Mạn Nhu co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên. "Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!" Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Mạn Nhu, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông. "Đừng đánh thức Mạn Nhu, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với cô ta… Sau khi tập yoga xong, Mạn Nhu đứng dậy, trên người đổ toàn mồ hôi. Khi nàng chuẩn bị đi tới phòng tắm thì nghe thấy tiếng bước chân từ phía cửa ra vào."Miên, chị đã về rồi." Nàng chạy tới trước mặt cô, ngẩng đầu khẽ hôn cô một cái: "Hôm nay về sớm hơn bình thường một chút.""Ừ. Nhớ em quá rồi, nhất định phải nhìn thấy em, từng giây từng phút cũng không thể chờ nổi."Nói xong tay cô kéo thắt lưng Mạn Nhu, hai người cùng ngã xuống ghế sôfa.Cô cũng không vội vàng cởϊ qυầи áo mà đang hưởng thụ bộ dạng hai má đỏ lên của Mạn Nhu, người phụ nữ quyến rũ như vậy khiến cho cô lúc nào cũng cảm thấy động lòng."Rèm cửa..."Dù biệt thự không có khả năng có người nhìn thấy nhưng ân ái ban ngày như vậy vẫn khiến nàng ngại ngùng."Hóa ra vợ chị lại thích tối." Phong Miên tà mị cười cười, đem áo khoác chùm lên đầu hai người: "Như vậy được chưa?"Hơi thở mập mờ lập tức bị đốt nóng, cả người Mạn Nhu bị cô vuốt ve, trên người càng ngày càng nóng."chị...a..." Mạn Nhu nói không nên lời, bàn tay ban đầu để trên vai cô đang chạy dọc theo cổ, chậm rãi vuốt ve.Một chút thân mật tới gần khiến bọn họ trở nên triền miên."Miên, lên giường đi..."Mạn Nhu đã bị hôn đến bủn rủn không còn sức lực, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào ngực cô, cả người cuộn lại, đôi chân trắng nõn vô cùng xinh đẹp, một tiếng ưm vang lên, đôi môi quyến rũ mềm mượt như tơ.Dưới một cám dỗ đẹp như vậy, không có bất kì một người nào có thể chống cự được sự cám dỗ đó, và Phong Miên đương nhiên cũng không ngoại lệ.Ánh mắt tràn đầy thương tiếc cùng bàn tay dịu dàng làm nhiệt độ cơ thể Mạn Nhu tăng lên."Miên..."Thanh âm của nàng mềm mại không xương, đôi tay ôm lấy cổ cô, nâng môi lên hôn.
Cô Vợ Ảnh HậuTác giả: Diệp SươngTruyện Bách Hợp, Truyện SủngMười giờ đêm, Mạn Nhu kéo cơ thể mệt mỏi say khướt trở lại căn hộ. Sau tối nay cô sẽ kết hôn, cho nên mới tìm mấy người bạn tổ chức một party để từ biệt độc thân. Cô uống rượu hơi nhiều nên đầu óc choáng váng. Mạn Nhu co người nằm trên sofa nhắm mặt dưỡng thần, lại mơ hồ nghe được phòng tắm bên kia truyền đến tiếng động kỳ lạ, giống như tiếng thở gấp của người phụ nữ và đàn ông. Cô loạng choạng đi tới, dựa vào bên tường. Chợt có tiếng giục giã đầy hưng phấn của người phụ nữ vang lên. "Lại nhanh hơn... Lại nhanh hơn nữa!" Tiếng bạch bạch va chạm đầy xấu hổ chọc vào màng tai của Mạn Nhu, sau đó thoáng ngừng lại. Máu trong người cô dường như đã đông cứng, bên tai chỉ còn lại có tiếng thở hổn hển của người đàn ông. "Đừng đánh thức Mạn Nhu, em mau mặc quần áo tử tế, anh đưa em về". Người đàn ông khẽ nói với giọng khàn khàn. "Sao nào? Anh sợ bị cô ta phát hiện ra chuyện của chúng ta à? Anh yên tâm đi, tối nay cô ta uống rất nhiều rượu... Ngày mai anh lại phải đi nhận giấy kết hôn với cô ta… Sau khi tập yoga xong, Mạn Nhu đứng dậy, trên người đổ toàn mồ hôi. Khi nàng chuẩn bị đi tới phòng tắm thì nghe thấy tiếng bước chân từ phía cửa ra vào."Miên, chị đã về rồi." Nàng chạy tới trước mặt cô, ngẩng đầu khẽ hôn cô một cái: "Hôm nay về sớm hơn bình thường một chút.""Ừ. Nhớ em quá rồi, nhất định phải nhìn thấy em, từng giây từng phút cũng không thể chờ nổi."Nói xong tay cô kéo thắt lưng Mạn Nhu, hai người cùng ngã xuống ghế sôfa.Cô cũng không vội vàng cởϊ qυầи áo mà đang hưởng thụ bộ dạng hai má đỏ lên của Mạn Nhu, người phụ nữ quyến rũ như vậy khiến cho cô lúc nào cũng cảm thấy động lòng."Rèm cửa..."Dù biệt thự không có khả năng có người nhìn thấy nhưng ân ái ban ngày như vậy vẫn khiến nàng ngại ngùng."Hóa ra vợ chị lại thích tối." Phong Miên tà mị cười cười, đem áo khoác chùm lên đầu hai người: "Như vậy được chưa?"Hơi thở mập mờ lập tức bị đốt nóng, cả người Mạn Nhu bị cô vuốt ve, trên người càng ngày càng nóng."chị...a..." Mạn Nhu nói không nên lời, bàn tay ban đầu để trên vai cô đang chạy dọc theo cổ, chậm rãi vuốt ve.Một chút thân mật tới gần khiến bọn họ trở nên triền miên."Miên, lên giường đi..."Mạn Nhu đã bị hôn đến bủn rủn không còn sức lực, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào ngực cô, cả người cuộn lại, đôi chân trắng nõn vô cùng xinh đẹp, một tiếng ưm vang lên, đôi môi quyến rũ mềm mượt như tơ.Dưới một cám dỗ đẹp như vậy, không có bất kì một người nào có thể chống cự được sự cám dỗ đó, và Phong Miên đương nhiên cũng không ngoại lệ.Ánh mắt tràn đầy thương tiếc cùng bàn tay dịu dàng làm nhiệt độ cơ thể Mạn Nhu tăng lên."Miên..."Thanh âm của nàng mềm mại không xương, đôi tay ôm lấy cổ cô, nâng môi lên hôn.