Tác giả:

Cô Tô Khuynh thấy mọi người ở đây đều đang sôi nổi suy đoán, rơi vào trạng thái mất khống chế. Hắn nhanh chóng vận linh khí, giọng nói của hắn truyền khắp mọi góc quảng trường Thanh Sơn phái. "Năm vị tông chủ của các đại tông phái dan díu với Hàm Linh Phi, Hàm Linh Phi lại có thù với Đồ Khả Tình nên cố ý mượn chuyện này để gϊếŧ chết Đồ Khả Tình, muốn khiến nàng không thể xoay người. Tất cả mọi người ở đây đều là người sáng suốt, đều là nhân sĩ tu tiên, ta tin các vị sẽ đưa ra quyết định sáng suốt trong chuyện này." Từ khi Cô Tô Khuynh ném đạn tồn họa ra sắc mặt năm vị tông chủ đã vô cùng khó coi. Hiện tại, bởi vì lời nói của Cô Tô Khuynh và bằng chứng trước mắt mà toàn trường đồng loạt reo lên tiếng thảo phạt. "Gϊếŧ yêu nữ Hàm Linh Phi!" "Lại dám gây hại cho năm đại tông phái! Ta khinh!" "Đúng! Gϊếŧ nàng!" "Kể cả năm vị chưởng môn của các đại tông phái kia nữa! Thật độc ác, đã như thế còn thể diện gì mà đảm nhận chức vị chưởng môn? Còn tư cách gì làm người dẫn đầu?" "Năm vị chưởng môn…

Chương 441: Xin chào, tang thi vương (42)

[Quyển 3] Đại Lão Lại Muốn Tan VỡTác giả: Tần NguyênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô Tô Khuynh thấy mọi người ở đây đều đang sôi nổi suy đoán, rơi vào trạng thái mất khống chế. Hắn nhanh chóng vận linh khí, giọng nói của hắn truyền khắp mọi góc quảng trường Thanh Sơn phái. "Năm vị tông chủ của các đại tông phái dan díu với Hàm Linh Phi, Hàm Linh Phi lại có thù với Đồ Khả Tình nên cố ý mượn chuyện này để gϊếŧ chết Đồ Khả Tình, muốn khiến nàng không thể xoay người. Tất cả mọi người ở đây đều là người sáng suốt, đều là nhân sĩ tu tiên, ta tin các vị sẽ đưa ra quyết định sáng suốt trong chuyện này." Từ khi Cô Tô Khuynh ném đạn tồn họa ra sắc mặt năm vị tông chủ đã vô cùng khó coi. Hiện tại, bởi vì lời nói của Cô Tô Khuynh và bằng chứng trước mắt mà toàn trường đồng loạt reo lên tiếng thảo phạt. "Gϊếŧ yêu nữ Hàm Linh Phi!" "Lại dám gây hại cho năm đại tông phái! Ta khinh!" "Đúng! Gϊếŧ nàng!" "Kể cả năm vị chưởng môn của các đại tông phái kia nữa! Thật độc ác, đã như thế còn thể diện gì mà đảm nhận chức vị chưởng môn? Còn tư cách gì làm người dẫn đầu?" "Năm vị chưởng môn… Xe nhanh chóng lui về sau vài mét, Đường Minh đạp mạnh chân ga, dùng hết tốc độ cho phép lao thẳng về phía trước.Không khí trong xe jeep vô cùng yên lặng, hoàn toàn khác với khung cảnh đằng sau xe.Dù đã cách rất xa nhưng vẫn có thể nghe được tiếng khóc của trẻ em, tiếng hét của phụ nữ và tiếng la lối tức giận của đàn ông.Nam Nhiễm nắm lấy tay vịn ở cạnh mình, ánh mắt nhìn về khung cảnh bên ngoài cửa sổ.Gương mặt của tang thi rất đáng sợ, có vài con tang thi cấp cao nhảy lên xe jeep, đến gần bọn người Nam Nhiễm.Vẻ mặt Chúc Băng lạnh nhạt, cô bình tĩnh cầm một quả lựu đạn lên, quăng mạnh ra ngoài.[Ầm!]Lựu đạn đập trúng người con tang thi cấp cao có khả năng di chuyển nhanh kia.Đám tang thi sơ cấp ở phía trước thì giống hệt một đám bowling, liên tục bị xe jeep đâm vào ngã ra hai bên đường.Mùi máu tanh hôi dính đầy trên cửa sổ.Nam Tiểu Nhiễm bị tình cảnh trước mắt dọa sợ tái xanh mặt: "A!"Cô ta nhắm mắt lại, không dám tiếp tục nhìn.Tuy mạt thế đã diễn ra được 5 năm nhưng từ trước đến giờ cô ta luôn được người khác bảo vệ, đã khi nào phải đối diện với cảnh tượng đáng sợ như vậy?Bởi vì xe jeep có tính năng rất tốt, đã từng được độ qua một lần, hơn nữa tất cả người trong xe đều là dị năng giả nên rất nhanh đã xông ra khỏi vòng vây của tang thi.Bất quá, xe buýt đi đằng sau lại không may mắn như thế.Bảy tám con tang thi cấp cao đua nhau bò lên trần xe buýt.Đám tang thi trung cấp và sơ cấp thì bao vây hai bên xung quanh, dán sát mặt lên cửa kính của xe buýt. Cảnh tượng kinh hoàng đến mức làm lòng người sợ hãi.Đường Minh mở miệng dò hỏi Hoắc Tư: "Đương gia, làm sao bây giờ?"Hoắc Tư dựa lưng vào ghế ngồi: "Quay lại."Nam Tiểu Nhiễm nắm chặt tà váy, ánh mắt hoảng hốt.Quay lại?Nhưng phía sau toàn là tang thi.Sau đó lại nghe Hoắc Tư nói: "Vốn dĩ sẽ để cô xuống xe ở đây rồi tìm một chỗ nào đó an toàn để cô ở tạm thời. Nhưng gần đây toàn là tang thi, chỉ có ngồi ở trong xe mới là an toàn nhất. Vì thế sắp tới chúng ta sẽ đi cùng nhau."Nói xong, Hoắc Tư lại nhìn về phía Nam Nhiễm.Ánh mắt Nam Nhiễm thanh tỉnh, rõ ràng hiện tại cô vô cùng có tinh thần.Hoắc Tư vừa dứt lời, Đường Minh vội vàng đánh tay lái, chuyển đầu xe đi ngược trở lại.Nam Tiểu Nhiễm ngồi một bên, dùng ánh mắt phức tạp để nhìn Hàm Linh Phi.Vì sao Hoắc Tư lại quan tâm cô ấy như vậy?Rõ ràng cái gì cô cũng không cần làm. Thậm chị còn cần người khác phải chiếu cô, chăm sóc, luôn luôn kéo chân người khác, là một người bình thường không có dị năng nhưng tại sao tất cả mọi người lại đối xử tốt với cô như thế?Túc Bạch như thế, Chúc Băng cũng như thế, hiện tại Hoắc Tư cũng như thế.Trong lúc Nam Tiểu Nhiễm tập trung suy nghĩ, xe jeep đã quay lại chỗ tang thi tập trung.Chúc Băng và Hoắc Tư cùng lúc nhảy khỏi xe, dựa sát vào thân xe jeep đi đến đầu xe buýt.Trước khi đi, Chúc Băng còn lạnh nhạt nói: "Hàm Linh Phi, cô ngoan ngoãn ngồi im ở đây cho tôi."Không biết tại sao cô luôn cảm thấy cô ấy sẽ không an phận?Đường Thanh chuyển từ ghế phụ xuống hàng ghế thứ hai, hai tay đặt lên cửa kính xe.Hắn là dị năng giả hệ kim loại, có khả năng làm cho tất cả những vật hắn chạm vào bị kim loại hóa, tức là có đặc tính cứng như kim loại nhưng vẫn giữ nguyên hình dạng ban đầu của đồ vật đó.Đường Minh lái xe vòng quanh xe buýt, đề đầu xe đập mạnh vào đám tang thi sơ cấp đang bao vây xung quanh xe.Lúc Kim Cao nghe thấy cái tên Hàm Linh Phi, trong mắt hắn ta hiện lên tia thù hận khó thấy.Quay đầu nhìn Nam Nhiễm một cái, ánh mắt hắn ta càng phức tạp, càng âm trầm hơn.Hàm Linh Phi? Có lẽ là cùng tên nhưng mỗi lần nghe thấy ba chữ này, tâm tình của hắn ta lại vô cùng không tốt.Con nhỏ Hàm Linh Phi kia là một tiện nhận, nếu không tại nó đẩy hắn ta vào trong đám tang thi thì tại sao hiện tại hắn ta lại biến thành bộ dạng người không ra người này.Càng nghĩ Kim Cao càng cảm thấy khó chịu.

Xe nhanh chóng lui về sau vài mét, Đường Minh đạp mạnh chân ga, dùng hết tốc độ cho phép lao thẳng về phía trước.

Không khí trong xe jeep vô cùng yên lặng, hoàn toàn khác với khung cảnh đằng sau xe.

Dù đã cách rất xa nhưng vẫn có thể nghe được tiếng khóc của trẻ em, tiếng hét của phụ nữ và tiếng la lối tức giận của đàn ông.

Nam Nhiễm nắm lấy tay vịn ở cạnh mình, ánh mắt nhìn về khung cảnh bên ngoài cửa sổ.

Gương mặt của tang thi rất đáng sợ, có vài con tang thi cấp cao nhảy lên xe jeep, đến gần bọn người Nam Nhiễm.

Vẻ mặt Chúc Băng lạnh nhạt, cô bình tĩnh cầm một quả lựu đạn lên, quăng mạnh ra ngoài.

[Ầm!]

Lựu đạn đập trúng người con tang thi cấp cao có khả năng di chuyển nhanh kia.

Đám tang thi sơ cấp ở phía trước thì giống hệt một đám bowling, liên tục bị xe jeep đâm vào ngã ra hai bên đường.

Mùi máu tanh hôi dính đầy trên cửa sổ.

Nam Tiểu Nhiễm bị tình cảnh trước mắt dọa sợ tái xanh mặt: "A!"

Cô ta nhắm mắt lại, không dám tiếp tục nhìn.

Tuy mạt thế đã diễn ra được 5 năm nhưng từ trước đến giờ cô ta luôn được người khác bảo vệ, đã khi nào phải đối diện với cảnh tượng đáng sợ như vậy?

Bởi vì xe jeep có tính năng rất tốt, đã từng được độ qua một lần, hơn nữa tất cả người trong xe đều là dị năng giả nên rất nhanh đã xông ra khỏi vòng vây của tang thi.

Bất quá, xe buýt đi đằng sau lại không may mắn như thế.

Bảy tám con tang thi cấp cao đua nhau bò lên trần xe buýt.

Đám tang thi trung cấp và sơ cấp thì bao vây hai bên xung quanh, dán sát mặt lên cửa kính của xe buýt. Cảnh tượng kinh hoàng đến mức làm lòng người sợ hãi.

Đường Minh mở miệng dò hỏi Hoắc Tư: "Đương gia, làm sao bây giờ?"

Hoắc Tư dựa lưng vào ghế ngồi: "Quay lại."

Nam Tiểu Nhiễm nắm chặt tà váy, ánh mắt hoảng hốt.

Quay lại?

Nhưng phía sau toàn là tang thi.

Sau đó lại nghe Hoắc Tư nói: "Vốn dĩ sẽ để cô xuống xe ở đây rồi tìm một chỗ nào đó an toàn để cô ở tạm thời. Nhưng gần đây toàn là tang thi, chỉ có ngồi ở trong xe mới là an toàn nhất. Vì thế sắp tới chúng ta sẽ đi cùng nhau."

Nói xong, Hoắc Tư lại nhìn về phía Nam Nhiễm.

Ánh mắt Nam Nhiễm thanh tỉnh, rõ ràng hiện tại cô vô cùng có tinh thần.

Hoắc Tư vừa dứt lời, Đường Minh vội vàng đánh tay lái, chuyển đầu xe đi ngược trở lại.

Nam Tiểu Nhiễm ngồi một bên, dùng ánh mắt phức tạp để nhìn Hàm Linh Phi.

Vì sao Hoắc Tư lại quan tâm cô ấy như vậy?

Rõ ràng cái gì cô cũng không cần làm. Thậm chị còn cần người khác phải chiếu cô, chăm sóc, luôn luôn kéo chân người khác, là một người bình thường không có dị năng nhưng tại sao tất cả mọi người lại đối xử tốt với cô như thế?

Túc Bạch như thế, Chúc Băng cũng như thế, hiện tại Hoắc Tư cũng như thế.

Trong lúc Nam Tiểu Nhiễm tập trung suy nghĩ, xe jeep đã quay lại chỗ tang thi tập trung.

Chúc Băng và Hoắc Tư cùng lúc nhảy khỏi xe, dựa sát vào thân xe jeep đi đến đầu xe buýt.

Trước khi đi, Chúc Băng còn lạnh nhạt nói: "Hàm Linh Phi, cô ngoan ngoãn ngồi im ở đây cho tôi."

Không biết tại sao cô luôn cảm thấy cô ấy sẽ không an phận?

Đường Thanh chuyển từ ghế phụ xuống hàng ghế thứ hai, hai tay đặt lên cửa kính xe.

Hắn là dị năng giả hệ kim loại, có khả năng làm cho tất cả những vật hắn chạm vào bị kim loại hóa, tức là có đặc tính cứng như kim loại nhưng vẫn giữ nguyên hình dạng ban đầu của đồ vật đó.

Đường Minh lái xe vòng quanh xe buýt, đề đầu xe đập mạnh vào đám tang thi sơ cấp đang bao vây xung quanh xe.

Lúc Kim Cao nghe thấy cái tên Hàm Linh Phi, trong mắt hắn ta hiện lên tia thù hận khó thấy.

Quay đầu nhìn Nam Nhiễm một cái, ánh mắt hắn ta càng phức tạp, càng âm trầm hơn.

Hàm Linh Phi? Có lẽ là cùng tên nhưng mỗi lần nghe thấy ba chữ này, tâm tình của hắn ta lại vô cùng không tốt.

Con nhỏ Hàm Linh Phi kia là một tiện nhận, nếu không tại nó đẩy hắn ta vào trong đám tang thi thì tại sao hiện tại hắn ta lại biến thành bộ dạng người không ra người này.

Càng nghĩ Kim Cao càng cảm thấy khó chịu.

[Quyển 3] Đại Lão Lại Muốn Tan VỡTác giả: Tần NguyênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô Tô Khuynh thấy mọi người ở đây đều đang sôi nổi suy đoán, rơi vào trạng thái mất khống chế. Hắn nhanh chóng vận linh khí, giọng nói của hắn truyền khắp mọi góc quảng trường Thanh Sơn phái. "Năm vị tông chủ của các đại tông phái dan díu với Hàm Linh Phi, Hàm Linh Phi lại có thù với Đồ Khả Tình nên cố ý mượn chuyện này để gϊếŧ chết Đồ Khả Tình, muốn khiến nàng không thể xoay người. Tất cả mọi người ở đây đều là người sáng suốt, đều là nhân sĩ tu tiên, ta tin các vị sẽ đưa ra quyết định sáng suốt trong chuyện này." Từ khi Cô Tô Khuynh ném đạn tồn họa ra sắc mặt năm vị tông chủ đã vô cùng khó coi. Hiện tại, bởi vì lời nói của Cô Tô Khuynh và bằng chứng trước mắt mà toàn trường đồng loạt reo lên tiếng thảo phạt. "Gϊếŧ yêu nữ Hàm Linh Phi!" "Lại dám gây hại cho năm đại tông phái! Ta khinh!" "Đúng! Gϊếŧ nàng!" "Kể cả năm vị chưởng môn của các đại tông phái kia nữa! Thật độc ác, đã như thế còn thể diện gì mà đảm nhận chức vị chưởng môn? Còn tư cách gì làm người dẫn đầu?" "Năm vị chưởng môn… Xe nhanh chóng lui về sau vài mét, Đường Minh đạp mạnh chân ga, dùng hết tốc độ cho phép lao thẳng về phía trước.Không khí trong xe jeep vô cùng yên lặng, hoàn toàn khác với khung cảnh đằng sau xe.Dù đã cách rất xa nhưng vẫn có thể nghe được tiếng khóc của trẻ em, tiếng hét của phụ nữ và tiếng la lối tức giận của đàn ông.Nam Nhiễm nắm lấy tay vịn ở cạnh mình, ánh mắt nhìn về khung cảnh bên ngoài cửa sổ.Gương mặt của tang thi rất đáng sợ, có vài con tang thi cấp cao nhảy lên xe jeep, đến gần bọn người Nam Nhiễm.Vẻ mặt Chúc Băng lạnh nhạt, cô bình tĩnh cầm một quả lựu đạn lên, quăng mạnh ra ngoài.[Ầm!]Lựu đạn đập trúng người con tang thi cấp cao có khả năng di chuyển nhanh kia.Đám tang thi sơ cấp ở phía trước thì giống hệt một đám bowling, liên tục bị xe jeep đâm vào ngã ra hai bên đường.Mùi máu tanh hôi dính đầy trên cửa sổ.Nam Tiểu Nhiễm bị tình cảnh trước mắt dọa sợ tái xanh mặt: "A!"Cô ta nhắm mắt lại, không dám tiếp tục nhìn.Tuy mạt thế đã diễn ra được 5 năm nhưng từ trước đến giờ cô ta luôn được người khác bảo vệ, đã khi nào phải đối diện với cảnh tượng đáng sợ như vậy?Bởi vì xe jeep có tính năng rất tốt, đã từng được độ qua một lần, hơn nữa tất cả người trong xe đều là dị năng giả nên rất nhanh đã xông ra khỏi vòng vây của tang thi.Bất quá, xe buýt đi đằng sau lại không may mắn như thế.Bảy tám con tang thi cấp cao đua nhau bò lên trần xe buýt.Đám tang thi trung cấp và sơ cấp thì bao vây hai bên xung quanh, dán sát mặt lên cửa kính của xe buýt. Cảnh tượng kinh hoàng đến mức làm lòng người sợ hãi.Đường Minh mở miệng dò hỏi Hoắc Tư: "Đương gia, làm sao bây giờ?"Hoắc Tư dựa lưng vào ghế ngồi: "Quay lại."Nam Tiểu Nhiễm nắm chặt tà váy, ánh mắt hoảng hốt.Quay lại?Nhưng phía sau toàn là tang thi.Sau đó lại nghe Hoắc Tư nói: "Vốn dĩ sẽ để cô xuống xe ở đây rồi tìm một chỗ nào đó an toàn để cô ở tạm thời. Nhưng gần đây toàn là tang thi, chỉ có ngồi ở trong xe mới là an toàn nhất. Vì thế sắp tới chúng ta sẽ đi cùng nhau."Nói xong, Hoắc Tư lại nhìn về phía Nam Nhiễm.Ánh mắt Nam Nhiễm thanh tỉnh, rõ ràng hiện tại cô vô cùng có tinh thần.Hoắc Tư vừa dứt lời, Đường Minh vội vàng đánh tay lái, chuyển đầu xe đi ngược trở lại.Nam Tiểu Nhiễm ngồi một bên, dùng ánh mắt phức tạp để nhìn Hàm Linh Phi.Vì sao Hoắc Tư lại quan tâm cô ấy như vậy?Rõ ràng cái gì cô cũng không cần làm. Thậm chị còn cần người khác phải chiếu cô, chăm sóc, luôn luôn kéo chân người khác, là một người bình thường không có dị năng nhưng tại sao tất cả mọi người lại đối xử tốt với cô như thế?Túc Bạch như thế, Chúc Băng cũng như thế, hiện tại Hoắc Tư cũng như thế.Trong lúc Nam Tiểu Nhiễm tập trung suy nghĩ, xe jeep đã quay lại chỗ tang thi tập trung.Chúc Băng và Hoắc Tư cùng lúc nhảy khỏi xe, dựa sát vào thân xe jeep đi đến đầu xe buýt.Trước khi đi, Chúc Băng còn lạnh nhạt nói: "Hàm Linh Phi, cô ngoan ngoãn ngồi im ở đây cho tôi."Không biết tại sao cô luôn cảm thấy cô ấy sẽ không an phận?Đường Thanh chuyển từ ghế phụ xuống hàng ghế thứ hai, hai tay đặt lên cửa kính xe.Hắn là dị năng giả hệ kim loại, có khả năng làm cho tất cả những vật hắn chạm vào bị kim loại hóa, tức là có đặc tính cứng như kim loại nhưng vẫn giữ nguyên hình dạng ban đầu của đồ vật đó.Đường Minh lái xe vòng quanh xe buýt, đề đầu xe đập mạnh vào đám tang thi sơ cấp đang bao vây xung quanh xe.Lúc Kim Cao nghe thấy cái tên Hàm Linh Phi, trong mắt hắn ta hiện lên tia thù hận khó thấy.Quay đầu nhìn Nam Nhiễm một cái, ánh mắt hắn ta càng phức tạp, càng âm trầm hơn.Hàm Linh Phi? Có lẽ là cùng tên nhưng mỗi lần nghe thấy ba chữ này, tâm tình của hắn ta lại vô cùng không tốt.Con nhỏ Hàm Linh Phi kia là một tiện nhận, nếu không tại nó đẩy hắn ta vào trong đám tang thi thì tại sao hiện tại hắn ta lại biến thành bộ dạng người không ra người này.Càng nghĩ Kim Cao càng cảm thấy khó chịu.

Chương 441: Xin chào, tang thi vương (42)