Thực ra tiểu trợ lý đã là một ngài trợ lý xuất sắc rồi, chỉ là trong lòng cậu vẫn còn trú ngụ một tiểu công chúa, cho nên dưới tình huống của cá nhân cậu thì chúng ta vẫn là gọi ngài trợ lý bằng cái tên tiểu trợ lý đáng yêu này ha. Tiểu trợ lý không có gia thế hiển hách, nhưng vận may cũng được tính là khá tốt, lúc học Đại học đã ôm được đùi lớn của một anh đại phú nhị đại, bản thân cậu cũng rất nỗ lực, làm việc chăm chỉ nghiêm túc, vì anh đại chạy trước chạy sau, từ khi tốt nghiệp đến tận bây giờ, cũng được tính là có chút thành tựu. Đáng tiếc cậu chỉ lo sự nghiệp đã làm lỡ chung thân đại sự của bản thân, mắt thấy loại người ngốc nghếch trong tình yêu như anh đại cũng đã kết hôn rồi lại tái hôn, còn bản thân cậu thì vẫn là đơn độc một mình, tiểu trợ lý cảm thấy bản thân đáng thương quá mức. Tiểu trợ lý biết trước không có biện pháp nhưng vẫn cứ ôm chút hy vọng đã nhịn không nổi nữa rồi. Cũng may là bà chủ của cậu người đẹp tâm lại tốt, vẫn luôn cảm thấy có lỗi vì đã hiểu lầm tiểu trợ…
Chương 27
Uy Mãnh Tiên Sinh Và Tiểu Trợ LýTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcThực ra tiểu trợ lý đã là một ngài trợ lý xuất sắc rồi, chỉ là trong lòng cậu vẫn còn trú ngụ một tiểu công chúa, cho nên dưới tình huống của cá nhân cậu thì chúng ta vẫn là gọi ngài trợ lý bằng cái tên tiểu trợ lý đáng yêu này ha. Tiểu trợ lý không có gia thế hiển hách, nhưng vận may cũng được tính là khá tốt, lúc học Đại học đã ôm được đùi lớn của một anh đại phú nhị đại, bản thân cậu cũng rất nỗ lực, làm việc chăm chỉ nghiêm túc, vì anh đại chạy trước chạy sau, từ khi tốt nghiệp đến tận bây giờ, cũng được tính là có chút thành tựu. Đáng tiếc cậu chỉ lo sự nghiệp đã làm lỡ chung thân đại sự của bản thân, mắt thấy loại người ngốc nghếch trong tình yêu như anh đại cũng đã kết hôn rồi lại tái hôn, còn bản thân cậu thì vẫn là đơn độc một mình, tiểu trợ lý cảm thấy bản thân đáng thương quá mức. Tiểu trợ lý biết trước không có biện pháp nhưng vẫn cứ ôm chút hy vọng đã nhịn không nổi nữa rồi. Cũng may là bà chủ của cậu người đẹp tâm lại tốt, vẫn luôn cảm thấy có lỗi vì đã hiểu lầm tiểu trợ… Hôm đó chỉ là đến phiên câu trực nhật mà thôi, rõ ràng đã dọn dẹp xong hết rồi, nhưng lại chỉ vì tình cờ nhìn thấy Hảo Vệ Manh đang đánh bóng rổ nên mới nhịn không được đi nhìn trộm.Cậu đã thông suốt rằng những tháng ngày rung động này chỉ là một bản nhạc dạo trong cuộc đời của mình mà thôi, rất nhanh thôi bọn họ sẽ tốt nghiệp, rồi sẽ mỗi người đi về một hướng, rồi sẽ gặp được người mới, cậu không nên tiếp tục tự mình đa tình lại gây ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn. Mấy hôm trước chẳng phải cậu đã nghe thấy những gì Hảo Vệ Manh nói với bạn bè của hắn rồi sao."Tôi chỉ thích ngực to eo thon mông cong mà thôi, đã mắt!"Tiểu trợ lý đẩy mắt kính, cậu vĩnh viễn cũng không thể trở thành như vậy.Hôm đó cậu đã tham lam một chút, lặng lẽ bước đến gần lại rất nhiều, cậu đi đến bên cạnh trụ bóng, thậm chí còn tưởng tượng Hảo Vệ Manh sẽ nói gì khi nhìn thấy mình, hắn nhất định sẽ nói."Mắt kính nhỏ cậu cũng đến sân vận động chơi hở?"Hảo Vệ Manh quả thật nhìn thấy cậu rồi, trên trán hắn đều là mồ hôi, nhìn cậu nở nụ cười."Mắt kính nhỏ......" Nụ cười trên mặt hắn đông cứng, nghiêm túc kinh người, hắn bắt đầu chạy về phía cậu, "Cẩn thận!!!"Những chuyện sau đó tiểu trợ lý không thể nhớ được nữa, lúc cậu lấy lại bình tĩnh thì đã được bảo vệ trong lồng ngực ấm áp rồi, hai người ôm lấy nhau lăn khá xa trên mặt đất, trụ bóng rổ khi nãy đã ngã xuống, tiếng kim loại vang lên, gương mặt của người đang bảo vệ cậu đang rất khó coi, trên cánh tay đều là máu.Đó là vết thương do mảnh sắt cắt trúng, sâu đến dọa người.Sau đấy giáo viên đều lo lắng tai nạn ngoài ý muốn này ảnh hưởng đến tâm lý của đỉnh chóp là tiểu trợ lý đây, khiến cho thành tích của cậu xuống dốc.Nhưng bản thân cậu chỉ biết là, vết thương đã được may lại trên cánh tay kia, triệt để huỷ hoại giấc mơ về bầu trời xanh của người kia rồi*.*: ở đây cần một chút ít hiểu biết về phi công, nhiều hãng hàng không quy định trên người phi công không được có sẹo hoặc sẹo quá to bởi vì áp lực không khí trên cao sẽ xuống thấp dần và khi máy bay gặp sự cố, áp lực không khí trong máy bay không được giữ ở mức cân bằng sẽ khiến cho vết sẹo bị rách, sẹo càng lớn thì càng giảm khả năng chịu đựng, dẫn đến phi công sẽ bị phân tán lực chú ý, không thể đảm bảo an toàn chuyến bay.Một người mà cậu thích nhiều như vậy, lại bị chính cậu huỷ đi mất tiền đồ rồi.———"Cậu Cao?"Tiểu trợ lý nhìn vào đôi mắt của uy mãnh tiên sinh, chậm rãi nở nụ cười."Người đó không may mắn."Hảo Vệ Manh nhìn nụ cười của đối phương, cứ cảm thấy người trước mặt thực ra đang rất uỷ khuất."Bị tôi thích phải...... Có thể xem như người đó đã xui xẻo lắm rồi."Hảo Vệ Manh ủng hộ trong lòng.Cậu cũng biết sao, phá vỡ gia đình người khác chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đâu mà, mắt kính nhỏ cậu mau tỉnh táo lại đi!
Hôm đó chỉ là đến phiên câu trực nhật mà thôi, rõ ràng đã dọn dẹp xong hết rồi, nhưng lại chỉ vì tình cờ nhìn thấy Hảo Vệ Manh đang đánh bóng rổ nên mới nhịn không được đi nhìn trộm.
Cậu đã thông suốt rằng những tháng ngày rung động này chỉ là một bản nhạc dạo trong cuộc đời của mình mà thôi, rất nhanh thôi bọn họ sẽ tốt nghiệp, rồi sẽ mỗi người đi về một hướng, rồi sẽ gặp được người mới, cậu không nên tiếp tục tự mình đa tình lại gây ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn. Mấy hôm trước chẳng phải cậu đã nghe thấy những gì Hảo Vệ Manh nói với bạn bè của hắn rồi sao.
"Tôi chỉ thích ngực to eo thon mông cong mà thôi, đã mắt!"
Tiểu trợ lý đẩy mắt kính, cậu vĩnh viễn cũng không thể trở thành như vậy.
Hôm đó cậu đã tham lam một chút, lặng lẽ bước đến gần lại rất nhiều, cậu đi đến bên cạnh trụ bóng, thậm chí còn tưởng tượng Hảo Vệ Manh sẽ nói gì khi nhìn thấy mình, hắn nhất định sẽ nói.
"Mắt kính nhỏ cậu cũng đến sân vận động chơi hở?"
Hảo Vệ Manh quả thật nhìn thấy cậu rồi, trên trán hắn đều là mồ hôi, nhìn cậu nở nụ cười.
"Mắt kính nhỏ......" Nụ cười trên mặt hắn đông cứng, nghiêm túc kinh người, hắn bắt đầu chạy về phía cậu, "Cẩn thận!!!"
Những chuyện sau đó tiểu trợ lý không thể nhớ được nữa, lúc cậu lấy lại bình tĩnh thì đã được bảo vệ trong lồng ngực ấm áp rồi, hai người ôm lấy nhau lăn khá xa trên mặt đất, trụ bóng rổ khi nãy đã ngã xuống, tiếng kim loại vang lên, gương mặt của người đang bảo vệ cậu đang rất khó coi, trên cánh tay đều là máu.
Đó là vết thương do mảnh sắt cắt trúng, sâu đến dọa người.
Sau đấy giáo viên đều lo lắng tai nạn ngoài ý muốn này ảnh hưởng đến tâm lý của đỉnh chóp là tiểu trợ lý đây, khiến cho thành tích của cậu xuống dốc.
Nhưng bản thân cậu chỉ biết là, vết thương đã được may lại trên cánh tay kia, triệt để huỷ hoại giấc mơ về bầu trời xanh của người kia rồi*.
*: ở đây cần một chút ít hiểu biết về phi công, nhiều hãng hàng không quy định trên người phi công không được có sẹo hoặc sẹo quá to bởi vì áp lực không khí trên cao sẽ xuống thấp dần và khi máy bay gặp sự cố, áp lực không khí trong máy bay không được giữ ở mức cân bằng sẽ khiến cho vết sẹo bị rách, sẹo càng lớn thì càng giảm khả năng chịu đựng, dẫn đến phi công sẽ bị phân tán lực chú ý, không thể đảm bảo an toàn chuyến bay.
Một người mà cậu thích nhiều như vậy, lại bị chính cậu huỷ đi mất tiền đồ rồi.
———
"Cậu Cao?"
Tiểu trợ lý nhìn vào đôi mắt của uy mãnh tiên sinh, chậm rãi nở nụ cười.
"Người đó không may mắn."
Hảo Vệ Manh nhìn nụ cười của đối phương, cứ cảm thấy người trước mặt thực ra đang rất uỷ khuất.
"Bị tôi thích phải...... Có thể xem như người đó đã xui xẻo lắm rồi."
Hảo Vệ Manh ủng hộ trong lòng.
Cậu cũng biết sao, phá vỡ gia đình người khác chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đâu mà, mắt kính nhỏ cậu mau tỉnh táo lại đi!
Uy Mãnh Tiên Sinh Và Tiểu Trợ LýTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcThực ra tiểu trợ lý đã là một ngài trợ lý xuất sắc rồi, chỉ là trong lòng cậu vẫn còn trú ngụ một tiểu công chúa, cho nên dưới tình huống của cá nhân cậu thì chúng ta vẫn là gọi ngài trợ lý bằng cái tên tiểu trợ lý đáng yêu này ha. Tiểu trợ lý không có gia thế hiển hách, nhưng vận may cũng được tính là khá tốt, lúc học Đại học đã ôm được đùi lớn của một anh đại phú nhị đại, bản thân cậu cũng rất nỗ lực, làm việc chăm chỉ nghiêm túc, vì anh đại chạy trước chạy sau, từ khi tốt nghiệp đến tận bây giờ, cũng được tính là có chút thành tựu. Đáng tiếc cậu chỉ lo sự nghiệp đã làm lỡ chung thân đại sự của bản thân, mắt thấy loại người ngốc nghếch trong tình yêu như anh đại cũng đã kết hôn rồi lại tái hôn, còn bản thân cậu thì vẫn là đơn độc một mình, tiểu trợ lý cảm thấy bản thân đáng thương quá mức. Tiểu trợ lý biết trước không có biện pháp nhưng vẫn cứ ôm chút hy vọng đã nhịn không nổi nữa rồi. Cũng may là bà chủ của cậu người đẹp tâm lại tốt, vẫn luôn cảm thấy có lỗi vì đã hiểu lầm tiểu trợ… Hôm đó chỉ là đến phiên câu trực nhật mà thôi, rõ ràng đã dọn dẹp xong hết rồi, nhưng lại chỉ vì tình cờ nhìn thấy Hảo Vệ Manh đang đánh bóng rổ nên mới nhịn không được đi nhìn trộm.Cậu đã thông suốt rằng những tháng ngày rung động này chỉ là một bản nhạc dạo trong cuộc đời của mình mà thôi, rất nhanh thôi bọn họ sẽ tốt nghiệp, rồi sẽ mỗi người đi về một hướng, rồi sẽ gặp được người mới, cậu không nên tiếp tục tự mình đa tình lại gây ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn. Mấy hôm trước chẳng phải cậu đã nghe thấy những gì Hảo Vệ Manh nói với bạn bè của hắn rồi sao."Tôi chỉ thích ngực to eo thon mông cong mà thôi, đã mắt!"Tiểu trợ lý đẩy mắt kính, cậu vĩnh viễn cũng không thể trở thành như vậy.Hôm đó cậu đã tham lam một chút, lặng lẽ bước đến gần lại rất nhiều, cậu đi đến bên cạnh trụ bóng, thậm chí còn tưởng tượng Hảo Vệ Manh sẽ nói gì khi nhìn thấy mình, hắn nhất định sẽ nói."Mắt kính nhỏ cậu cũng đến sân vận động chơi hở?"Hảo Vệ Manh quả thật nhìn thấy cậu rồi, trên trán hắn đều là mồ hôi, nhìn cậu nở nụ cười."Mắt kính nhỏ......" Nụ cười trên mặt hắn đông cứng, nghiêm túc kinh người, hắn bắt đầu chạy về phía cậu, "Cẩn thận!!!"Những chuyện sau đó tiểu trợ lý không thể nhớ được nữa, lúc cậu lấy lại bình tĩnh thì đã được bảo vệ trong lồng ngực ấm áp rồi, hai người ôm lấy nhau lăn khá xa trên mặt đất, trụ bóng rổ khi nãy đã ngã xuống, tiếng kim loại vang lên, gương mặt của người đang bảo vệ cậu đang rất khó coi, trên cánh tay đều là máu.Đó là vết thương do mảnh sắt cắt trúng, sâu đến dọa người.Sau đấy giáo viên đều lo lắng tai nạn ngoài ý muốn này ảnh hưởng đến tâm lý của đỉnh chóp là tiểu trợ lý đây, khiến cho thành tích của cậu xuống dốc.Nhưng bản thân cậu chỉ biết là, vết thương đã được may lại trên cánh tay kia, triệt để huỷ hoại giấc mơ về bầu trời xanh của người kia rồi*.*: ở đây cần một chút ít hiểu biết về phi công, nhiều hãng hàng không quy định trên người phi công không được có sẹo hoặc sẹo quá to bởi vì áp lực không khí trên cao sẽ xuống thấp dần và khi máy bay gặp sự cố, áp lực không khí trong máy bay không được giữ ở mức cân bằng sẽ khiến cho vết sẹo bị rách, sẹo càng lớn thì càng giảm khả năng chịu đựng, dẫn đến phi công sẽ bị phân tán lực chú ý, không thể đảm bảo an toàn chuyến bay.Một người mà cậu thích nhiều như vậy, lại bị chính cậu huỷ đi mất tiền đồ rồi.———"Cậu Cao?"Tiểu trợ lý nhìn vào đôi mắt của uy mãnh tiên sinh, chậm rãi nở nụ cười."Người đó không may mắn."Hảo Vệ Manh nhìn nụ cười của đối phương, cứ cảm thấy người trước mặt thực ra đang rất uỷ khuất."Bị tôi thích phải...... Có thể xem như người đó đã xui xẻo lắm rồi."Hảo Vệ Manh ủng hộ trong lòng.Cậu cũng biết sao, phá vỡ gia đình người khác chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đâu mà, mắt kính nhỏ cậu mau tỉnh táo lại đi!