Edit + beta: Iris "Râu ngươi cà đau quá." Đản Đản thở phì phò niệm chú ngữ, đột nhiên một cái gì đó màu vàng xanh bay ra từ túi nhỏ trên eo bé, nhanh chóng vòng quanh người của Thâm Tụng vài vòng, rồi thu nhỏ lại, trói Thâm Tụng như cái bánh chưng. Thâm Tụng sửng sốt, cúi đầu nhìn, bây giờ hắn đang bị trói như con sâu, càng giãy giụa thì dây thừng trói càng chặt: "Ai da, thằng nhóc nhà ngươi lấy đâu ra nhiều pháp khí cao cấp vậy hả, cởi trói cho ta nhanh đi." Đản Đản cười khanh khách trượt xuống người hắn, nhào vào người Ô Nhược: "Cha, hắn thật xấu xa." Ô Nhược đau lòng nhìn khuôn mặt bị hồng của bé: "Ừm, nên làm như thế với người xấu." Thâm Tụng bực bội nói: "Do công tử, ngươi đừng dạy đứa nhỏ như vậy chứ, ta là người xấu hồi nào? Ta giống người xấu chỗ nào?" Tuyển Hành thấy mặt đứa bé bị hôn đỏ, nhàn nhạt liếc Thâm Tụng: "Ngươi bắt nạt đứa bé, vậy thì ở đó ngắm chúng ta ăn cơm đi." Thâm Tụng ủy khuất: "Chủ tử..." Tuyển Hành không để ý đến hắn, nhìn Ô Nhược: "Mẫu thân đứa bé đâu?" "…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...