Ánh trăng như nước, tràn ngập khắp phòng. Lộc Ẩm Khê từ trong mơ tỉnh lại, nhất thời không biết hôm nay là ngày gì, nơi đây là đâu. Cô ngây người chớp mắt, tầm mắt hướng đến cửa sổ phía bên tay phải. Rèm cửa chưa kéo ra, ngoài khung cửa sổ tuyết bắt đầu rơi, trên bầu trời là ánh trăng tròn. Mùa đông, sau trận tuyết. Vào đêm trăng tròn, mọi thứ đều im lặng. Đã nhiều năm rồi nàng không được thấy ánh trăng sáng như vậy, trong ấn tượng của mình, nàng chỉ được nhìn thấy được ánh trăng sáng như thế ở vùng quê lúc thơ bé. Khi đó là giữa hè, bà ngoại ôm nàng, nàng như con mèo nhỏ nằm trên đùi bà, tận hưởng cái mát trong sân và ngắm trăng. Điều này quá đẹp đẽ để trở thành sự thật, thật giống như đang ở trong một giấc mơ. Có phải là nàng đang mơ hay không ? Huyệt thái dương bỗng nhói lên, đầu óc nàng rối bời, Lộc Ẩm Khê nhắm mắt lại, xoa xoa trán Sau đó nàng thức dậy, còn phải chạy show. Nàng theo thói quen duỗi eo, đưa tay trái ra, đột nhiên chạm tới thứ gì đó mềm mại. Xúc cảm đặc biệt ấm áp…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...