Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thôn Đào Hoa, tên như ý nghĩa, ở trong thôn có rất nhiều cây đào, nhưng đều là hoang dại, cho dù chín rồi, trái cây cũng khó có thể ăn vào miệng, lại không ngại mùa xuân cảnh đẹp trắng hồng khắp núi đồi, mỗi năm đầu xuân, thôn dân làng trên xóm dưới sẽ thừa dịp nhàn hạ tới nơi này đi dạo, mà mấy năm trước, một gia đình giàu có ở phủ thành đột nhiên xây một tòa biệt viện ở rừng đào sau núi, chỉ có đầu xuân mới đến ở gần một tháng. Hiện giờ đúng là lúc hoa đào nở đầy khắp núi đồi, cho dù cách rất xa, vẫn như cũ có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt, cây đào trăm năm ở cửa thôn càng là nơi đại cô nương, tiểu tức phụ tụ tập thêu thùa. Hôm nay, Đường gia lại náo nhiệt, làm không ít người đều nghe được. Đường Mẫn là trưởng nữ của Đường Võ, nhị phòng Đường gia, năm nay mười bốn tuổi, phía dưới còn có một đôi long phượng thai mười tuổi, đệ đệ Đường Hạo và muội muội nhỏ…

Chương 3: Vô Tội

Nhất Phẩm Quý ThêTác giả: Tịch Yêu YêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thôn Đào Hoa, tên như ý nghĩa, ở trong thôn có rất nhiều cây đào, nhưng đều là hoang dại, cho dù chín rồi, trái cây cũng khó có thể ăn vào miệng, lại không ngại mùa xuân cảnh đẹp trắng hồng khắp núi đồi, mỗi năm đầu xuân, thôn dân làng trên xóm dưới sẽ thừa dịp nhàn hạ tới nơi này đi dạo, mà mấy năm trước, một gia đình giàu có ở phủ thành đột nhiên xây một tòa biệt viện ở rừng đào sau núi, chỉ có đầu xuân mới đến ở gần một tháng. Hiện giờ đúng là lúc hoa đào nở đầy khắp núi đồi, cho dù cách rất xa, vẫn như cũ có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt, cây đào trăm năm ở cửa thôn càng là nơi đại cô nương, tiểu tức phụ tụ tập thêu thùa. Hôm nay, Đường gia lại náo nhiệt, làm không ít người đều nghe được. Đường Mẫn là trưởng nữ của Đường Võ, nhị phòng Đường gia, năm nay mười bốn tuổi, phía dưới còn có một đôi long phượng thai mười tuổi, đệ đệ Đường Hạo và muội muội nhỏ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Mẫn Nhi, nương làm cháo gạo kê con thích ăn nhất này, còn có hai món điểm tâm, nhân lúc còn nóng ăn đi.”Bên ngoài, Trương thị bưng khay đi vào, trên khay có một chén cháo gạo kê nóng hôi hổi, có chút sền sệt, còn có một phần củ cải mặn và một phần tương thịt bò.Có lẽ là vì Đường Mẫn chịu gả vào Bùi gia, mấy ngày nay đại phòng ít động tĩnh, lão thái thái lải nhải cũng ít hơn lúc trước, cho dù trong lòng phu thê nhị phòng khó chịu, lúc này cũng phải chịu đựng thống khổ cười làm lành.Rõ ràng là cốt nhục chí thân, nay lại nháo giống như nhặt về, nhị phòng ăn lỗ nặng, lại phải cẩn thận lấy lòng trước mặt bọn họ, quả nhiên là người thiện bị người khinh, hơn nữa vẫn là khi dễ lợi hại.“Cảm ơn nương.” Đường Mẫn tiếp nhận, nhìn ánh mắt ai oán của Trương thị, muốn xem nhẹ cũng không được: “Nương đừng lo lắng, con không phải bị buộc, Bùi biểu ca phong thần tuấn lãng, gả cho hắn cho dù chỉ được mấy năm, con cũng nguyện ý.Chưa đầy hai tháng nữa con phải xuất giá, nương đừng rầu rĩ không vui như vậy.”Trương thị thật cẩn thận ngẩng đầu, hốc mắt phiếm hồng, làm người cực kỳ chán ghét nước mắt như Đường Mẫn có chút bực bội.Khóc có ích lợi gì, hiện giờ đã đi đến bước này, mặc cho nàng khóc mù mắt, lại có thể như thế nào?Nếu là không muốn chính mình khóc, cũng chỉ có thể để cho người khác khóc.Kiếp trước gả cho ông xã tổng giám đốc tập đoàn đa quốc gia, tuy quan hệ vợ chồng hai người không quá hòa thuận, nhưng lại không có tiểu tam chen vào.Hôn nhân của nàng không giống kịch bản, ông xã kiêu ngạo dùng mặt lạnh che giấu tâm ý đáy lòng.Mà là bị chủ tịch bức hôn, đơn giản là nàng vào mắt chủ tịch, có thể phụ tá con ông ấy bảo vệ giang sơn của gia tộc, buộc con trai từ bỏ mối tình đầu yêu năm năm, cưới nàng về nhà.Mối tình đầu của hắn là một nữ tử ôn nhu, không có dã tâm, cũng không có thủ đoạn, gia cảnh cũng không tệ, ít nhất giàu có hơn nhà Đường Mẫn, hai người là sư huynh muội cùng trường đại học ở nước ngoài.Nhưng từ sau khi kết hôn với nàng, hắn liền hoàn toàn đoạn tuyệt lui tới với mối tình đầu, không còn liên lạc.Mẹ đã nói với nàng, một người nam nhân để ý con, không.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Mẫn Nhi, nương làm cháo gạo kê con thích ăn nhất này, còn có hai món điểm tâm, nhân lúc còn nóng ăn đi.

Bên ngoài, Trương thị bưng khay đi vào, trên khay có một chén cháo gạo kê nóng hôi hổi, có chút sền sệt, còn có một phần củ cải mặn và một phần tương thịt bò.

Có lẽ là vì Đường Mẫn chịu gả vào Bùi gia, mấy ngày nay đại phòng ít động tĩnh, lão thái thái lải nhải cũng ít hơn lúc trước, cho dù trong lòng phu thê nhị phòng khó chịu, lúc này cũng phải chịu đựng thống khổ cười làm lành.

Rõ ràng là cốt nhục chí thân, nay lại nháo giống như nhặt về, nhị phòng ăn lỗ nặng, lại phải cẩn thận lấy lòng trước mặt bọn họ, quả nhiên là người thiện bị người khinh, hơn nữa vẫn là khi dễ lợi hại.

“Cảm ơn nương.

” Đường Mẫn tiếp nhận, nhìn ánh mắt ai oán của Trương thị, muốn xem nhẹ cũng không được: “Nương đừng lo lắng, con không phải bị buộc, Bùi biểu ca phong thần tuấn lãng, gả cho hắn cho dù chỉ được mấy năm, con cũng nguyện ý.

Chưa đầy hai tháng nữa con phải xuất giá, nương đừng rầu rĩ không vui như vậy.

Trương thị thật cẩn thận ngẩng đầu, hốc mắt phiếm hồng, làm người cực kỳ chán ghét nước mắt như Đường Mẫn có chút bực bội.

Khóc có ích lợi gì, hiện giờ đã đi đến bước này, mặc cho nàng khóc mù mắt, lại có thể như thế nào?

Nếu là không muốn chính mình khóc, cũng chỉ có thể để cho người khác khóc.

Kiếp trước gả cho ông xã tổng giám đốc tập đoàn đa quốc gia, tuy quan hệ vợ chồng hai người không quá hòa thuận, nhưng lại không có tiểu tam chen vào.

Hôn nhân của nàng không giống kịch bản, ông xã kiêu ngạo dùng mặt lạnh che giấu tâm ý đáy lòng.

Mà là bị chủ tịch bức hôn, đơn giản là nàng vào mắt chủ tịch, có thể phụ tá con ông ấy bảo vệ giang sơn của gia tộc, buộc con trai từ bỏ mối tình đầu yêu năm năm, cưới nàng về nhà.

Mối tình đầu của hắn là một nữ tử ôn nhu, không có dã tâm, cũng không có thủ đoạn, gia cảnh cũng không tệ, ít nhất giàu có hơn nhà Đường Mẫn, hai người là sư huynh muội cùng trường đại học ở nước ngoài.

Nhưng từ sau khi kết hôn với nàng, hắn liền hoàn toàn đoạn tuyệt lui tới với mối tình đầu, không còn liên lạc.

Mẹ đã nói với nàng, một người nam nhân để ý con, không

Image removed.

.

Nhất Phẩm Quý ThêTác giả: Tịch Yêu YêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thôn Đào Hoa, tên như ý nghĩa, ở trong thôn có rất nhiều cây đào, nhưng đều là hoang dại, cho dù chín rồi, trái cây cũng khó có thể ăn vào miệng, lại không ngại mùa xuân cảnh đẹp trắng hồng khắp núi đồi, mỗi năm đầu xuân, thôn dân làng trên xóm dưới sẽ thừa dịp nhàn hạ tới nơi này đi dạo, mà mấy năm trước, một gia đình giàu có ở phủ thành đột nhiên xây một tòa biệt viện ở rừng đào sau núi, chỉ có đầu xuân mới đến ở gần một tháng. Hiện giờ đúng là lúc hoa đào nở đầy khắp núi đồi, cho dù cách rất xa, vẫn như cũ có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt, cây đào trăm năm ở cửa thôn càng là nơi đại cô nương, tiểu tức phụ tụ tập thêu thùa. Hôm nay, Đường gia lại náo nhiệt, làm không ít người đều nghe được. Đường Mẫn là trưởng nữ của Đường Võ, nhị phòng Đường gia, năm nay mười bốn tuổi, phía dưới còn có một đôi long phượng thai mười tuổi, đệ đệ Đường Hạo và muội muội nhỏ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Mẫn Nhi, nương làm cháo gạo kê con thích ăn nhất này, còn có hai món điểm tâm, nhân lúc còn nóng ăn đi.”Bên ngoài, Trương thị bưng khay đi vào, trên khay có một chén cháo gạo kê nóng hôi hổi, có chút sền sệt, còn có một phần củ cải mặn và một phần tương thịt bò.Có lẽ là vì Đường Mẫn chịu gả vào Bùi gia, mấy ngày nay đại phòng ít động tĩnh, lão thái thái lải nhải cũng ít hơn lúc trước, cho dù trong lòng phu thê nhị phòng khó chịu, lúc này cũng phải chịu đựng thống khổ cười làm lành.Rõ ràng là cốt nhục chí thân, nay lại nháo giống như nhặt về, nhị phòng ăn lỗ nặng, lại phải cẩn thận lấy lòng trước mặt bọn họ, quả nhiên là người thiện bị người khinh, hơn nữa vẫn là khi dễ lợi hại.“Cảm ơn nương.” Đường Mẫn tiếp nhận, nhìn ánh mắt ai oán của Trương thị, muốn xem nhẹ cũng không được: “Nương đừng lo lắng, con không phải bị buộc, Bùi biểu ca phong thần tuấn lãng, gả cho hắn cho dù chỉ được mấy năm, con cũng nguyện ý.Chưa đầy hai tháng nữa con phải xuất giá, nương đừng rầu rĩ không vui như vậy.”Trương thị thật cẩn thận ngẩng đầu, hốc mắt phiếm hồng, làm người cực kỳ chán ghét nước mắt như Đường Mẫn có chút bực bội.Khóc có ích lợi gì, hiện giờ đã đi đến bước này, mặc cho nàng khóc mù mắt, lại có thể như thế nào?Nếu là không muốn chính mình khóc, cũng chỉ có thể để cho người khác khóc.Kiếp trước gả cho ông xã tổng giám đốc tập đoàn đa quốc gia, tuy quan hệ vợ chồng hai người không quá hòa thuận, nhưng lại không có tiểu tam chen vào.Hôn nhân của nàng không giống kịch bản, ông xã kiêu ngạo dùng mặt lạnh che giấu tâm ý đáy lòng.Mà là bị chủ tịch bức hôn, đơn giản là nàng vào mắt chủ tịch, có thể phụ tá con ông ấy bảo vệ giang sơn của gia tộc, buộc con trai từ bỏ mối tình đầu yêu năm năm, cưới nàng về nhà.Mối tình đầu của hắn là một nữ tử ôn nhu, không có dã tâm, cũng không có thủ đoạn, gia cảnh cũng không tệ, ít nhất giàu có hơn nhà Đường Mẫn, hai người là sư huynh muội cùng trường đại học ở nước ngoài.Nhưng từ sau khi kết hôn với nàng, hắn liền hoàn toàn đoạn tuyệt lui tới với mối tình đầu, không còn liên lạc.Mẹ đã nói với nàng, một người nam nhân để ý con, không.

Chương 3: Vô Tội